8. Nỗi lòng của người đã biến mất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Scorpio lang thang trong hành lang của dinh thự, ánh sáng mờ nhạt từ những chiếc đèn gắn trên tường tạo ra những bóng đen dài lướt qua sàn gạch lạnh lẽo. Cậu cảm thấy bất an và không thể ngủ được. Trong lúc tìm kiếm một nơi để xua tan sự bồn chồn, cậu tình cờ phát hiện một cánh cửa nhỏ, được che khuất bởi một tấm thảm treo. Cánh cửa mở ra nhẹ nhàng, kêu cót két trong đêm tĩnh lặng.

Scorpio bước vào một căn phòng bí mật, không giống như những phần còn lại của dinh thự. Căn phòng nhỏ và tối tăm, chỉ có một ánh sáng mờ nhạt từ một ngọn đèn dầu trên bàn. Bức tường được che phủ bởi những tấm rèm dày và bức tranh cổ xưa. Phòng chứa đầy những giá sách cao ngất, chất đầy các cuốn sách cũ và tài liệu lạ lùng. Mùi ẩm mốc và giấy cũ xộc vào mũi cậu.

Trên một chiếc bàn lớn ở giữa phòng, có những đống tài liệu được sắp xếp lộn xộn. Scorpio rướn người về phía bàn, tay chạm vào những tờ giấy phủ bụi. Mắt cậu dừng lại ở một mảnh giấy rời, có vẻ như là một thư tay, với nét chữ thanh nhã và rõ ràng. Cậu nhẹ nhàng cầm lấy mảnh giấy, thận trọng mở ra.

Mảnh giấy, dù đã hơi ố vàng theo thời gian, vẫn còn giữ được những dòng chữ sắc nét. Scorpio đọc kỹ và ngỡ ngàng khi nhận ra đây là một bức thư của mẹ mình gửi cho Sophie. Mỗi chữ, mỗi câu đều chứa đựng nỗi niềm của bà, hòa quyện với sự lo lắng và hy vọng.

Thư gửi Sophie

Chị Sophie thân mến,

Lúc này tôi đang ngồi viết những dòng này với tâm trạng nặng trĩu. Tôi hy vọng những dòng chữ này sẽ tìm đến tay chị đúng lúc, và chị có thể hiểu những gì tôi sắp nói với chị.

Chị biết đấy, tôi đã rời bỏ mọi thứ để đến viện nghiên cứu Vịnh Nhân Tâm. Đây là một nơi bí ẩn và khép kín, nhưng cũng là nơi có tiềm năng vô hạn. Ngay khi bước vào viện, tôi cảm nhận được một nguồn năng lượng khổng lồ đang sục sôi ở đây. Đây là thứ năng lượng mà tôi chưa bao giờ thấy ở bất kỳ nơi nào trước đây. Nó mạnh mẽ và đầy bí ẩn, có lẽ chính vì vậy mà nơi này được chọn làm điểm nghiên cứu.

Chúng tôi, những nhà nghiên cứu ở đây, đang nỗ lực để khám phá và hiểu rõ nguồn năng lượng này. Dù gặp nhiều khó khăn và thử thách, tôi cảm thấy có điều gì đó rất quan trọng đang chờ đợi chúng tôi. Nguồn năng lượng này dường như mang theo một thông điệp hay một bí mật lớn lao mà chúng tôi chưa thể nắm bắt hoàn toàn.

Tôi không thể không nghĩ về hai đứa con của mình, Scorpio và Libra. Tôi biết rằng chúng đã phải chịu đựng nhiều khó khăn trong suốt thời gian qua, và không biết chúng có biết đến chuyện gì đang xảy ra với mẹ hay không. Tôi hi vọng rằng chúng đang được chăm sóc và bảo vệ một cách tốt nhất, và không để những khó khăn làm chúng suy sụp.

Chị Sophie, nếu có thể, hãy chăm sóc cho chúng và giữ gìn sức khỏe của chúng. Tôi rất lo lắng và cầu nguyện cho sự an toàn của chúng mỗi ngày. Trong lúc này, công việc nghiên cứu chiếm hết thời gian của tôi, nhưng trái tim tôi luôn hướng về gia đình.

Tôi sẽ tiếp tục cập nhật cho chị về tình hình của chúng tôi và bất kỳ tiến triển nào trong việc khám phá nguồn năng lượng này. Hy vọng rằng một ngày gần đây, tôi có thể trở về và cùng chị chăm sóc cho hai đứa con của chúng tôi, như chúng ta đã hứa với nhau.

Với tất cả lòng yêu thương và sự biết ơn,

Marie

Sau khi đọc xong bức thư, Scorpio cảm thấy nghẹn ngào. Những dòng chữ trên giấy không chỉ là thông tin mà còn là những ký ức và cảm xúc từ mẹ cậu. Cậu đã rất lâu rồi không nhìn thấy chữ viết của bà, và sự xuất hiện của nó khiến trái tim cậu như thắt lại.

Đang chìm đắm trong những suy tư, cậu chợt nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa. Hoảng hốt, Scorpio nhanh chóng đặt bức thư trở lại chỗ cũ, cố gắng giữ cho mọi thứ trông như cũ. Cậu lặng lẽ di chuyển qua phòng, cảm giác như mỗi bước đi đều nhẹ nhàng hơn bình thường để tránh gây ra tiếng động.

Cậu nín thở và đứng yên trong bóng tối, lắng nghe tiếng bước chân ngày càng gần. Khi tiếng bước chân đã gần kề, Scorpio khéo léo rút lui ra khỏi căn phòng bí mật, nhẹ nhàng đóng cửa sau lưng. Cậu len lỏi qua hành lang, không dám quay đầu lại, cho đến khi cậu chắc chắn rằng mình đã trở về khu vực an toàn.

Trái tim Scorpio đập nhanh, không phải vì sự hồi hộp của việc bị phát hiện, mà vì những cảm xúc mạnh mẽ mà bức thư đã khơi dậy trong cậu. Cậu biết rằng cuộc hành trình để tìm kiếm mẹ và khám phá bí mật của viện nghiên cứu mới chỉ bắt đầu.

Khi Sophie bước vào mật thất, ánh sáng từ chiếc đèn dầu trên bàn phủ một lớp sáng nhạt lên không gian bí ẩn. Bà nhìn quanh phòng với vẻ trầm ngâm, sau đó ánh mắt dừng lại ở bức thư mà bà đã đặt trên bàn. Bức thư của Marie, bà vẫn lấy ra xem hàng ngày, như một cách để cảm nhận sự hiện diện của bạn mình, dù cho khoảng cách và thời gian đã chia cắt họ.

Sophie nhẹ nhàng cầm lấy bức thư, đôi tay bà run nhẹ, lật mở và đọc qua những dòng chữ quen thuộc. Bà thở dài, một nỗi buồn và sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt. "Ôi, Marie," bà cảm thán, lẩm bẩm với giọng đầy tiếc nuối và thương cảm. "Rốt cuộc hai người đang ở nơi đâu? Điều gì đã xảy ra vậy hả?"

Bà đặt bức thư xuống và ngước nhìn lên trần nhà, đôi mắt bà lấp lánh với nỗi trăn trở. Những câu hỏi không có lời đáp đang xoay quanh tâm trí bà, khiến bà không thể yên lòng. Sophie biết rằng mình phải tiếp tục tìm kiếm, không chỉ cho Marie mà còn cho Scorpio và Libra, những người bà xem như gia đình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro