chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khi cả ba người đang hoang mang thì có giọng nói ngả ngớn phát ra: 

 -Hể,chẳng phải là Thỏ-chan đây sao?~-người đó nói. 

 -Bỏ Baka/Take xuống cho tao Hanma!-Kakuchou và Kisaki đồng thanh rút súng chỉa thẳng vào Hanma.

   -N...nào hai bọn mày bình tĩnh đi,còn thần chết-san làm ơn để tôi xuống đi chứ!  -Takemichi lắp bắp nói. 

 -Hể,nếu không thì sao?~-Hanma cười ngả ngớn. 

-Thì!-Takemichi lấy chân đá vào thái dương của Hanma khiến hắn buông tay ra,lùi xuống 2,3 bước.

 -Đá đẹp lắm Bakamichi!-Kakuchou khoác vai Takemichi rồi cười.

 -Khụ khụ khụ,nhóc lùn đá đau thật đấy!-Hanma ôm một bên đầu nói. 

 -Câm mõm mày lại đi Hanma!-Kisaki chĩa thẳng súng vào đầu Hắn.

 -Hể!làm gì mà căng vậy Kisaki~-Hanma ngả ngớn nhìn Kisaki nói. 

 -Nè,Bakamichi giờ cũng muộn rồi hay...-Kakuchou quay sang không thấy Takemichi đâu thì tự nhiên thấy em đang nói chuyện với Mitsuya. 

-ể....-Kakuchou khó chịu nhìn.

——quay lại 3 phút trước——

 Sau khi thoát được Hanma thì Takemichi định đi xuống chỗ ghế chờ thì gặp được người lần trước liền đi đến chọt vô người đằng trước hỏi: 

 -ah,Hồ ly-san anh cũng làm ở đây hả?-Takemichi hỏi.

 -Hửm,là cậu à sao lại ở chỗ này vậy?-Người đó hỏi.

 -Dạ em được Kakuchan dẫn đến đây ạ,à quên mất xin được giới thiệu em tên là Hanagaki Takemichi ạ!-Takemichi cười nói. 

 -*Hự tại sao em lại dễ thương vậy hả Take-chan*-Mitsuya ôm tim mình mà nghĩ

 -Này,anh bị ốm hả?-Takemichi thấy Mitsuya đỏ mặt liền hỏi.

 -A...anh không sao,anh ổn mà ...-Mitsuya đỏ mặt nói liền giật mình vì mặt Takemichi phóng đại trước mặt anh. 

 -Anh bị sốt thì nên ở nhà chứ đừng cố đi làm không là càng nặng đấy,nhớ uống thuốc ăn uống cẩn thận vào!-Takemichi nhón chân sờ trán Mitsuya rồi lấy miếng băng hạ sốt trong cặp ra dán lên trán anh,cùng với giọng điệu như người vợ trách mắng người chồng mình vậy. 

 -v-vâng anh sẽ chú ý hơn!-Mitsuya cười nói.

 -Vâng,mà...ơ này bỏ đầu mày ra coi Kakuchan!-Takemichi định nói thì thấy đầu mình nặng nặng thì biết là Kakuchou liền nói.

 -Về thôi nào muộn rồi đấy Bakamichi!-Kakuchou nhìn Mitsuya bằng ánh mắt viên đạn rồi kéo tay Takemichi đi về. 

 -Ơ này từ từ thôi!bái bai Mitsuya-san,Tet-chan và Hanma-san!-Takemichi quay lại chào ba người kia. 

——Đến nhà Takemichi—— 

Khi về đến nhà thì Takemichi thấy Kakuchou có vẻ buồn việc gì đó liền nhón chân xoa đầu Kakuchou rồi hôn nhẹ má anh khiến anh ngạc nhiên. 

 -T...tao thấy mày buồn việc gì đó...nên coi như tao an ủi mày đi...chúc mày ngủ ngon!-Takemichi ngượng ngùng nói rồi chạy vào trong nhà. 

 -M...mày cũng...ngủ ngon!-Kakuchou xấu hổ nói rồi phóng xe về. 

Khi vào trong nhà thì Takemichi thấy ba con nào đó mặt hầm hầm thì Takemichi cười nhẹ bế cả ba lên nói:

 -Bọn mày về lúc nào vậy,mà thôi bọn mình lên ngủ thôi tao buồn ngủ wa~-Takemichi vừa nói vừa dụi mắt. 

Sau khi đánh răng xong thì cả bốn liền lên giường ngủ,trước khi ngủ thì em liền hôn cả ba thay lời chúc ngủ ngon rồi ẻm ngủ luôn,trong lúc em đang say giấc cả ba liền biến thành người,Kazutora xoa đầu Takemichi nói:

 -Take-chan dễ thương quá đi,thật muốn giam cầm để em không chạy linh tinh nữa~-Kazutora nói.

 -Đúng vậy!-Chifuyu nói.

-được như vậy thì tốt-Baji nói

 -Thôi ngủ đi,mai còn đi giải quyết bọn Mio nữa-Baji gằng giọng.

Sau đó cả ba (ở dạng người)liền ôm Takemichi đi ngủ tới sáng.

================================================================================

(edit : dạo này lười wa mấy má ưi ;-;)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro