chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


——Đến tối——

Em ngủ li bì đến khoảng 6h liền tỉnh dậy,trong lúc đang còn lơ mơ thì em đã thấy mình đang ở trong căn phòng rất rộng và có toàn đồ giá trị thì cánh cửa mở ra thì ra là anh bạn mà em gặp lúc trời mưa,anh ta nói:

  -Em tỉnh rồi à,đừng có đi linh tinh đang sốt đấy!-anh để bát cháo xuống cạnh giường rồi nói.

 -vâng...-Takemichi 

  -m-mà anh là?-Takemichi hỏi.

  -Anh là Senju Akashi,còn em?-Senju dù biết nhưng vẫn hỏi.

  -Mà...anh nhìn rất giống...Mưa-chan...-Takemichi nói.

  -Anh là Mưa-chan nè!-Senju xoa đầu Takemichi nói.

 (T/g:duma,em dell quen người này!!!)

  -hể????-Takemichi ngớ người ra

  -hè hè-Senju gãi đầu

  -lâu rồi không gặp dạo này cậu khoẻ không?!-Takemichi vui vẻ hỏi.

  -Anh vẫn khỏe,mà em ăn đi cho nóng-Senju nói.

  -Vâng-Takemichi cầm bát cháo lên ăn.

Sau khi ăn xong thì Senju dọn bát xuống dưới bếp sau đấy đi lên phòng mình nói với Takemichi:

   -Anh có việc phải lên công ty rồi,nếu em chán thì xuống dưới nhà chơi nha!!!-Senju cười nói mà trong lòng nghĩ.

  -Bà mẹ mày Mikey,dám phá thời gian riêng tư của tao nfdjuzufj...-Senju chửi thầm Mikey.

  -Vâng,vậy anh cứ đi đi ạ!-Takemichi cười toả nắng.

  -Ừ vậy tạm biệt em!-Senju vẫy tay chào Takemichi.

Sau khi Senju đi Takemichi đi xuống dưới nhà bỗng gặp mấy người giúp việc và ông quản gia thì em vui vẻ nói:

   -Cháu chào ông,chào các cô chú và các bác ạ!-Takemichi nở một nụ cười toả nắng khiến da của ông quản gia và người giúp việc đen hẳn đi một tông.

   -ể? chào cháu,mà cháu là?-Ông quản gia hỏi.

   -Dạ,cháu tên là Hanagaki Takemichi ạ!-Takemichi cười nói.

   -Ừ rất vui được gặp cháu.-Ông quản gia cười hiền xoa đầu Takemichi.

   -Vậy cháu cứ ngồi chơi đi,cần gì thì cứ nói với cô Michiko nhé.-Ông quản gia cười chỉ cô hầu bên cạnh mình nói.

   -Vâng ạ!-Takemichi nói.

Sau đấy Takemichi chơi đến khoảng 7h30 thì nói với cô Michiko:

   -Cô ơi,cô dẫn cháu xuống bếp được không ạ?-Takemichi hỏi Michiko.

   -Được thôi,mà cháu xuống đấy làm gì vậy?-Michiko hỏi.

   -Dạ cháu muốn làm bánh pudding ạ!-Takemichi cười nói.

   -Vậy để cô lấy nguyên liệu cho-Michiko cười rồi đi lấy nguyên liệu.

   -Vâng!-Takemichi đáp.

Sau đấy Takemichi bắt tay vào việc làm bánh Pudding.Sau khi làm xong em liền gọi bác quản gia:

  -Bác quản gia ơi,bác có thể gọi mấy bác kia vào đây được không ạ?-Takemichi nói.

  -Được-ông quản gia nói.

Sau khi gọi mọi người vào trong nhà thì mọi người đều ngạc nhiên vì lần đầu tiên có người tặng họ đồ cho họ,một cô hầu hỏi:

  -Sao lại tặng bọn tôi vậy?-cô hầu hỏi.

  -Vì cháu quý mọi người nên mới tặng ấy ,mà mọi người thử xem có ngon không?-Takemichi nói.

  -Ừm cháu/em/anh làm ngon lắm luôn á!!!-mọi người ăn xong liền khen.

  -Vâng vậy cháu đi gặp bạn chút nếu anh Senju hỏi thì mọi người cứ bảo là cháu đi gặp bạn nhé,à đưa dùm cháu cho anh ấy tờ giấy này với ạ,cháu cảm ơn!-Takemichi nói rồi  đưa mảnh giấy cho ông quản gia sau đấy đi đến công ty Phạm Thiên.


——Tua về 10'trước——

Sau khi làm xong Pudding thì em nhắn cho Kisaki:

-Take-chan đã onl-(hiệu ứng tin nhắn)

-Tet-chan đã onl-

Take-chan:Tet-chan ơi!


                   Tet-chan:có gì không Take?


Take-chan:Mày đang ở đâu vậy?


                   Tet-chan:tao đang ở công ty Phạm Thiên,mày hỏi làm gì?


Take-chan:Bí mật!


                    Tet-chan:haizz,được rồi mày cứ đến công ty Phạm Thiên rồi nói với tiếp viên là được!


Take-chan:oki,iu mày wa!~

                     Tet-chan: đồ ngốc đừng nói như thế chứ///

-Take-chan đã off-


-Tet-chan đã off-


——Tại công ty Phạm Thiên——


Sau khi đến Phạm Thiên thì em đi đến chỗ chị nhân viên,em hỏi:

  -Chị...chị ơi!-Takemichi gọi.

  -Có gì không em,em tìm ai à?-cô nhân viên nói.

  -Dạ em tìm Kisaki Tetta ạ!-Takemichi nói xong liền khiến cô nhân viên suýt bật ngửa vì có người dám gọi chủ tịch như vậy.

  -Vậy...vậy em là?-cô nhân viên lắp bắp hỏi.

  -Dạ em là bạn của cậu ấy ạ!-Takemichi hồn nhiên nói.

  -Vậy thì em hãy lên tầng 30,phòng 13 nhé!-cô nhân viên nói.

  -Dạ em cảm ơn chị,cho chị 1 hộp nè!-Takemichi nói rồi tặng cô nhân viên hộp Pudding.
Rồi em đi vào thang máy nhấn tầng 30,đang đi thì đụng vào ai đó khiến em choáng:

  -Ui cái mông của tui,phù may quá bánh không bị gì!-Takemichi nói.

  -...-người đó.

  -A mặt anh có vết xước kìa,anh mau ngồi xuống đây tôi sát trùng cho!-Takemichi kéo người kia ngồi xuống ghế rồi lôi hộp sơ cứu ở túi ra.

  -Không cần...au đau!-người kia rên lên.

  -A tôi...tôi xin lỗi để tôi nhẹ tay lại!-Takemichi bối rối.

  -......-người kia

  -Xong rồi,tặng anh hộp Pudding nè!-Takemichi đưa cho người kia hộp Pudding rồi đi mất.

  -......-người kia im lặng rồi BÙM đầu người kia bốc khói nhìn Takemichi đi mất.

================================================================================

tự nhiên đang yên đang lành thằng t/g mất acc =))))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro