Ss1 Chương 4: Đau lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Takemichi cơ thể bị hành hạ đến mức ba ngày sau nhờ sự chăm sóc của bọn Phạm Thiên mới khá lên được.

Nhưng gặp phải vấn đề nan giải, là ngoại trừ Takeomi ra. Dường như cậu đều trở nên sợ khi tiếp xúc với những người khác. Đặc biệt là Mikey, khi thấy hắn cậu thường nép người sau Takeomi. Hắn dù rất không vui, nhưng dù sao thì cậu vẫn là của hắn. Mấy chuyện cỏn con này thì cứ để bọn Sanzu giải quyết.

Hắn nhìn qua Kakuchou và Takeomi gần gũi với cậu nhất. Thì lại nhớ lúc cậu làm tình với mình mà gọi tên Takeomi, sau đó thì có cả Kakuchou. Hắn liền nảy ra một ý định tàn nhẫn với cậu.

Đêm đó khi Michi, đang nằm ngủ trên giường. Cảm thấy cơ thể mình lạ lắm, còn khó thở nữa. Khắp cơ thể giống như bị thứ gì đó quấn lấy, người nhạy cảm như bị ai liếm láp.

Cậu nhăn mi, từ từ mở mắt mình ra. Hốt hoảng khi nhìn thấy Kakuchou vậy mà đang ngậm ti mình, Michi muốn đẩy đầu anh tránh đi thì hai tay bị nguồn lực phía sau giữ chặt là Takeomi.

Anh ta giữ hai tay cậu lên cao, lại tiếp tục công việc của mình, anh mút rồi cắn lên cổ của Michi. Tạo thành rất nhiều dấu hôn ở đó.

_ Đừng.....Không thể là hai người được..... không mà....

Michi đau lòng, giọng run cả lên, cậu không muốn hai người tốt đẹp nhất trong ký ức cậu lại làm việc này với mình. Quá là tàn nhẫn, cậu nhỏ giọng cầu xin hai người ngừng lại.

Nhưng Kakuchou lại lợi dụng việc đó, len lỏi vào miệng cậu, không ngừng tham lam cướp đoạt. Cũng như nuốt tất cả tiếng cầu xin của cậu.

_ Michi là cậu bé ngoan, bọn anh nuôi em lớn vậy rồi nên đừng từ chối bọn anh....

Takeomi dịu dàng nói rồi xoa đầu cậu, anh thủ thỉ vào tai cậu những lời nói dụ hoặc.

Kakuchou trước khi dứt ra, thì cắn lưỡi cậu một chút. Takemichi ăn đau nên dù anh đã dứt ra miệng cậu cũng không khép lại lập tức, mà mở ra với cái lưỡi đỏ bị thương lộ ra ngoài khẽ run run.

Sau đó,.... Michi bị hai người thay phiên nhau ra vào bên trong cậu. Đến cả thét la cậu cũng không thể phát ra. Chỉ có thể ngậm ngùi chiều theo hai người.

Dù rằng họ không thô bạo như Mikey, nhưng mà... Michi đau khổ trong lòng cả ngàn lần. Từ hình ảnh dịu dàng, chăm sóc của hai người cứ hiện lên trong ký ức cậu. Giờ đây lại thay bằng hình ảnh, hai kẻ điên cuồng mà chiếm đoạt thân thể cậu.

_ Michi, xem nơi đây đang chứa vật của anh này

Kakuchou gác một chân cậu lên vai, không ngừng thúc hông mình. Tay sờ lên chỗ phồng trên bụng cậu yêu thích.

Con ngươi xanh của cậu ứa đọng đầy nước mắt, cậu lắc đầu chối bỏ. Nhưng chỉ làm anh ta buồn cười thêm, thúc mạnh vào bên trong hơn nữa. Làm Michi căng cả cơ thể bật người lên muốn tránh anh ra, lại bị Kakuchou dễ dàng bắt lại eo làm tiếp.

_ Này mày đừng làm cục cưng hoảng nữa.

Takeomi nãy giờ vẫn cho cậu dựa vào mình. Lâu lâu thì bắt lấy môi cậu hôn, hay là kích thích cơ thể cậu, giúp giảm đau đớn. Anh không muốn Michi đau đớn như đợt với Mikey. Thật sự lúc đó nhìn cậu sau trận làm tình, chả khác gì một kẻ sắp chết.

Nên dịu dàng chậm rãi tốt hơn. Lại nói đến cơ thể cậu lại nhỏ bé so với bọn họ quá nhiều. Cậu vẫn là một đứa trẻ đang phát triển, thật sự quá là gượng ép cho bé con của anh rồi.

Đến khi, Kakuchou sung sướng xuất ra, anh rút ra bắn lên mặt cậu. Michi nheo mắt lại tiếp nhận, giọng cậu lại như đứa trẻ uất ức bất lực trước hành động của anh.

_ K.. h.. Òng...mún...hic...hức

Takeomi khẽ trách Kakuchou vì sợ bắn vào mắt hay mũi cậu thì sao. Anh nhún vai bảo mình có nhắm rồi đừng lo. Sau lại kéo Michi dựa vào mình, rồi vòng tay qua hai bên chân cậu banh ra hình chữ M, kêu Takeomi tiến vào...

Michi nghe đến người run lẫy bẩy khi nhìn hình ảnh Takeomi càng lúc càng gần mình, cùng với thứ quái vật của anh ấy.....

Không.., cứu... đừng mà

Trong phòng mình Mikey ngồi ăn Taiyaki nhìn vào màn hình điện thoại. Hắn xem cậu đang bị Takeomi cưỡng hiếp một cách đau lòng cùng bất lực cam chịu , hắn thầm cười nhạt.

Hắn muốn cho cậu biết, quanh cậu chả có tên nào có thể bảo vệ hay cho cậu dựa vào. Michi à, làm gì có đường nào chạy đi cho cậu. Nhiều năm nay, hắn lại sao không nhận ra dục vọng gớm ghiếc của đám kia với cậu được. Bởi chính hắn cũng như vậy. Thứ dục vọng tham lam đó sớm đã ăn mòn hắn rồi.

Michi quá trong sạch rồi, nên phải càng làm bẩn em ấy hơn mới được. Tao phải làm gì tiếp đây

Hai người buổi sáng thì thức dậy trước cậu, Takeomi nhìn qua Michi ở giữa anh cùng Kakuchou. Vẫn đang còn ngủ say giấc, anh muốn bồng cậu lên đi vào nhà tắm thì Sanzu và Kokonoi tiến vào.

_ Hai đứa mày mặc đồ xong rồi phắn về phòng mình đi. Boss bảo nay hai đứa tao sẽ toàn quyền với Michi.

Kakuchou cau mày khẽ gầm gừ bảo không phải Mikey nói, sau bọn hắn thì cho họ chăm sóc bé một tuần sao. Kokonoi nhún vai, ai cũng biết cái tính ngang ngược của Mikey rồi đó.

Hai người trên giường nhìn qua cậu, khẽ bức rức. Tính là chờ cậu tỉnh dậy, họ có thể chăm sóc, này nọ. Để khiến Michi không ghét bọn họ nhiều, hay là sợ hãi họ giống Mikey.

Đúng là tên Boss đó, không muốn chừa tí ánh sáng nào cho bé cưng cả. Takeomi nghĩ mà xoa tóc cậu. Dù rằng hai người rất bất mãn, nhưng vẫn phải làm theo ý tên kia. Đứng lên mặc quần áo vào .

Sanzu nhìn cái body sáu múi săn chắc của hai tên đó, mà chậm chạp không muốn bỏ đi. Cảm thấy thật phiền phức làm sao. Chả hiểu sao Boss lại cho hai kẻ này chăm bé ngày đầu nữa.

Kakuchou khoác áo xong thì bước ra chung cùng Takeomi. Lúc đi ngang qua Sanzu và Kokonoi vẫn không quên dặn, hôm nay đừng làm gì quá đáng.

_ Tụi mày có mặt mũi nói câu này chắc..

Kokonoi nhếch môi khinh thường, mặc cho sự căm phẫn của hai người.

........

Takemichi cảm thấy ấm áp tỉnh dậy, thì thấy mình đang ở trong bồn tắm. Mà điều khiến cậu hoảng sợ là Kokonoi và Sanzu cũng đang khỏa thân bên trong cùng với cậu.

_ Hai người..... Sao lại...

Takemichi muốn đi ra ngoài, nhưng vừa mới muốn đứng lên thì phần dưới đau đớn đến hai chân run rẫy ngã dựa vào người Sanzu.

Kokonoi cười bảo cậu nên ngoan ngoãn để hắn giúp tẩy rửa thì tốt hơn. Nhìn biểu cảm của hắn, làm Michi nhớ đến nụ cười khi hắn dụ dỗ người khác ký hợp đồng với Phạm Thiên. Nên Michi vẫn khá là đề phòng.

Sanzu thấy cậu cứ áp lại gần mình hơn, cái cổ đầy vết cắn, mút tạo thành các dấu Hickey đầy tình sắc. Lại là thứ làm ngứa mắt hắn vô cùng.

Càng nhìn càng không vui, gặp Michi cứ áp vào người hắn, sẵn thì tiện cắn đánh dấu của bản thân lên đó. Làm cho Michi đang muốn tránh Kokonoi thì giật mình rên đau...

_ Ah.... Đau...

Nếu vết cắn Takeomi là sự tình thú thì của Sanzu lại là sự hung bạo. Hắn cắn không hề thương tiếc, giống như muốn ăn thịt cậu. Máu tươi không ngừng chảy xuống ngực Michi, sau lại chuyển qua nơi khác cắn.

Michi thống khổ la lớn vùng vẫy muốn thoát ra, đau đến mức cậu chảy cả nước bọt.

Kokonoi tức giận tán cái tên hoá chó này, làm cục cưng đổ máu đến thảm thương. Mẹ nó, cái thằng tóc hồng điên khùng này. Mà cũng nhờ vậy, Sanzu mới dừng lại ham muốn của mình. Sanzu từ từ nhả da thịt cậu ra, nước bọt dính máu tạo thành đường chỉ hồng theo hắn rời đi.

Vết cắn sâu, đến mức không ngừng hiện lên máu như tố cáo sự hung bạo của Sanzu. Thật ra hắn lúc đầu không tính vậy đâu nhưng không ngờ khi tiếp xúc da thịt của Michi, lại sướng đến mức hắn quên luôn việc nhẹ nhàng là gì.

_ Hức... chúng ta...hic..là gia đình mà..mấy anh không thể tiếp tục như vậy được .. Michi đau.... lắm... Huhu

Cậu oà lên khóc về nỗi đau mình phải chịu. Với cậu Phạm Thiên là gia đình, bọn Mikey là người thân của cậu. Chúng ta không thể làm chuyện trái luân thường đạo lý được.

Bọn họ đều im lặng, đến khi Sanzu phía sau bật cười che mặt mình. Michi không hiểu sao hắn lại cười điên khùng như vậy. Thì Kokonoi trước mắt đã bắt lấy hai má của cậu hôn xuống.

Hắn buồn cười bảo, Takemichi còn nhớ lúc cậu còn nhỏ. Có hỏi họ, có thể gọi bọn hắn là cha được không. Vì bọn hắn nuôi cậu, theo như cô giáo dạy. Người cho bạn ăn, cho bạn uống, thương bạn, quan tâm bạn,.. Vv mà không đòi hỏi gì thì chỉ có thể là cha mẹ mà thôi.

Lúc đó, chả phải bọn hắn đã từ chối rồi sao. Kokonoi mái tóc dài ẩm ướt vừa liếm môi cậu, vừa hỏi cậu quên rồi sao. Michi run người lắc đầu, cậu nhớ vì lúc đó Kokonoi có nói là tất nhiên sau này họ sẽ đòi nợ cậu sau. Michi lại nghĩ là hắn đang chọc ghẹo mình.. vì cậu có gì đâu mà lấy.

_ Nên Michi à đến lúc trả nợ công nuôi dưỡng rồi. Bắt đầu bằng chỗ này nhé.

Dứt lời hắn đã nâng người cậu lên, men theo dòng nước đâm vào bên trong hậu huyệt sưng đỏ.

Bên trong hậu huyệt các vạch thịt nóng ôm chặt dương vật hắn đến sướng muốn sảng lên được. Kokonoi tham lam đẩy hông nhanh hơn và sâu hơn. Làn nước rung động dữ dội theo từng chuyển động của hắn..

_ Ah..Ưm.... Chậm... Thôi.... Huhu...

Michi sợ hãi khi hắn lại điên cuồng như vậy, cầu xin hắn thương tình cậu lại. Sanzu lợi dụng lúc đó nhét viên thuốc vào miệng cậu. Ép cậu nuốt xuống

Xong rồi kéo chân cậu lên cao, chen chung với Kokonoi đâm vào. Hai tên đều nhăn mặt vì quá chặt, Sanzu mới vào được phân nửa đã bị siết phải khựng lại.

Michi đau đến câm lặng, tay siết chặt vào vai Kokonoi thở từng hơi nặng nhọc. Cảm giác cơ thể bị chẻ đôi, nước mắt sinh lý thi nhau chảy xuống. Âm thanh phát ra được chỉ là những từ vụn vặt, ú ớ nào đó

_ Má mày, tao xui lắm mới làm chung với tên điên nhà mày...

Kokonoi ăn đau chửi ầm lên không ngừng vuốt lưng cậu an ủi, muốn cậu thả lỏng cơ thể. Vậy mà Sanzu cười đáng khinh bảo sắp rồi.

Kokonoi biết thứ Sanzu đưa cậu là thứ tốt gì rồi. Qua nhiên một lúc sau, Michi thả lỏng cả người, Sanzu dễ dàng đi vào. Rồi nhìn Kokonoi bằng biểu cảm thản nhiên.

Làm hắn đỡ lấy Michi xem xét cậu. Michi lúc này giống như nước vậy, đã không còn ý thức của bản thân. Cả người đều ửng đỏ rên rỉ đến dâm đãng. Lại còn khiêu khích Kokonoi làm mình mạnh hơn.

_ Ahm...ngứa lắm.... Đâm Michi đi... Xin anh ah...

Đã không còn cái gì là lý trí tại nơi này nữa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro