Thứ tôi cần, anh không có được đâu 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong phòng chủ tịch bây giờ.

Jimin vẫn rồi trên ghế chủ tịch rồi nhìn ra cửa kính thế giới bên ngoài, nhìn từ tầng 27 xuống, những chiếc xe ô tô, mô tô chỉ nhỏ như những con kiến, chạy xuôi chạy dọc. Giờ như lòng của anh lúc này. Anh dùng mới cách để tìm lối vào tim cô sai rồi sao. Chẳng lẽ cô không cần tiền. Phụ nữ ai lại không tham danh lợi, cô đứng là khác với đám phụ nữ ngoài kia.

- ---------

9h hôm nay, chủ nhật, tại nhà Chaeyoung

Rainy heany, i so sad, in so pain. He went and did not return ( nhạc chuông)

-" số lạ" Chaeyoung cầm điện thoại lên rồi thắt mắc.

-"alo, xin hỏi ai vậy".

Đầu dây bên kia

-" là tôi".

Vừa nghe giọng cô biết ngay là Jimin, sao anh lại biết số điện thoại của cô?

-" sao chủ tịch lại biết số điện thoại của tôi".

-" tôi là chủ tịch, cấp trên của em không lẽ muốn biết số điện thoại của nhân viên, mình không được sao?".

-" chủ tịch tìm tôi có việc gì?".

Mới sáng sớm có người làm phiền, có thật sự rất bực bội đấy, mà đầu dây bên kia là chủ tịch nên cô kiềm chế.

-" thay đồ đi, tôi đưa em đi một nơi, tôi đang ở trước cổng nhà em".

Nói đến đó cô biết anh cho người theo dõi cô rồi, cô thừa biết anh xuất thân như thế nào, và con người anh ra sao.

-" được đợi tôi một chút".

Cô chẳng thèm trang điểm làm gì, mà một cái quần da bó và áo sơ mi, quẹt thêm một miếng son lên môi rồi ra mở cửa rào.

-" chuẩn bị nhanh hơn tôi tưởng". Jimin nhìn cô rồi cười.

-" ngài muốn đưa tôi đi đâu, xin lỗi vì hôm nay tôi không có nhiều thời gian".

-" được lên xe".

Jimin gà lăng mở cửa cho cô vào, chiếc Farrari màu trắng phiên bản giới hạn, chỉ có vào dịp lễ đặc biệt anh mới cầm vô lăng láy.

Xe chạy ra khỏi hẻm, ra đường lớn, Jimin mới chạy tốc độ 100km/h như một tay đua.

Chaeyoung ngồi trên xe cũng chẳng phản ứng gì. Từ nhỏ cô đã được tập chạy xe đua, năm cô 18t đã từng láy một chiếc siêu xe ra đường đua và được giải nhì cuộc thi đấu, nên với tổ độ 100km/h này do với cô chẳng ăn nhầm gì.

-" với tốc độ này, em không sợ sao". Jimin quay qua hỏi cô.

-" với tốc độ này mà chủ tịch muốn tôi sợ thì hơi đánh giá thấp tôi rồi đấy".

-" thế, em muốn đến đường đua không".

Chaeyoung quay sang Jimin rõ cười đểu.

-" đi thì đi".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#minchae