Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Y La lặp tức cho người mai phục quanh đoạn đường về biệt thự White,giải quyết Huyết Lệ cho ta!"Rain tức giận tay cô ta siếc chặt ánh mắt hiện lên sự thống hận
"Dạ,chủ nhân!"
Dã Quỳ nép sau cánh cửa nghe tất cả trong lòng không khỏi sợ hãi thay cho chủ nhân mình cô quả thật đã đánh giá thấp sự độc ác và lòng căm thù của Rain dành cho chủ nhân của cô
.....
"Hạo,đừng giận em nữa mà!Em biết lỗi rồi,đừng giận em nha,nha!"Cô nũng nịu kéo tay hắn,nhưng hắn vẫn dửng dưng làm việc mặc kệ cô cầu xin
"Biết lỗi thật không?"Hắn lạnh lùng nhìn cô hỏi
"Thật,em biết lỗi thật mà!"Cô vui mừng khi hắn chịu để ý đến mình
"Không có lần thứ hai!"Hắn véo nhẹ mũi cô ngữ khí bình thản nhưng đầy đe dọa
"Biết rồi!"Cô ôm lấy eo hắn ngã đầu vào lòng hắn
....
Nhìn cô ngủ say trong lòng hắn không khỏi tự hỏi không biết cô còn bao nhiêu bí mật mà hắn chưa hề biết đây,cô gái trong lòng hắn thật ra là người như thế nào
Hắn tự cười nhạo bản thân mình khi thật sự hắn không hề biết gì về người mà hắn yêu suốt nhiều năm
....
Một xe khoảng ba bốn chiếc đang tiến thẳng về biệt thự White
Két....
Chiếc xe phía trước đột nhiên thắng gắp khiến cả đoàn xe phải dừng lại
Đoàng....Đoàng....Đoàng....
Một loạt tiếng súng vang lên khiến cô ngạc nhiên
_Có mai phục_
Cô âm thầm kêu không ổn
"Tom,Macus tôi bị bao vây rồi!"Cô gọi điện thoại báo cho thuộc hạ
"HinhHinh, em không được xuống xe,mọi chuyện đã có anh!"
"Không em đã là của anh, anh ở đâu em ở đó,nếu có chết em cũng sẽ cùng chết với anh!"
"Được,có chết cùng chết!"
"Chủ nhân, chúng tôi hỗ trợ hai người,chủ nhân cùng phu nhân mau chạy đi!"
Đoàng.....Đoàng...Đoàng....
"Lệ, hôm nay tôi sẽ tiễn cô cùng người cô yêu lên đường!"Rain nhìn cô âm hẻm nói
"Mọi chuyện do tôi làm cô thả họ tôi tùy cô xử trí!"Cô nhìn Rain trong mắt có gì đó không đúng so với Rain nghĩ
"Được,chỉ cần cô để tôi bắn ba phát,tôi sẽ tha cho người cô yêu cùng thuộc hạ của hắn!"Rain tự tin nói
"HinhHinh,không được đồng ý!"
"Được,tôi đồng ý!Chỉ cần cô giữ lời hứa thả họ đi!"
"Em lặp tức quay lại cho anh!"
"Hạo xin lỗi!Rain,ra tay đi!"
"Được,vậy thì tạm biệt!"
Pằng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro