Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


BOSS ngủ rất ngon, Nguyên Bảo cực kỳ u sầu!

Từ khi đến đây, mỗi ngày cô đều nơm nớp lo sợ, bi thương không gượng nổi, làm điện thoại di động càng không dễ dàng, trở thành điện thoại của BOSS phản diện như kiếp nạn trong đời!

"Độ Nương, cô nói... trên đời này có ai cường X điện thoại chưa!" Nguyên Bảo rầu rĩ nhìn hệ thống chằng chịt, hỏi Độ Nương không đáng tin!

< Có nha! > Độ Nương cực kỳ khẳng định < Tương lai không xa, cô sẽ là di động đầu tiên được loài người cường X, chúc mừng cô! >

Nguyên Bảo "..."

"Vậy, anh ta cắm chỗ nào?" Đây mới là vấn đề! Trên điện thoại tổng cộng chỉ có 3 khe cắm nhưng cái kia của anh lớn như vậy, của cô chỉ có nhiêu đó, chẳng lẽ BOSS dùng di động bạo hoa cúc, hoặc .... BOSS ( xôn xao —— ) có chức năng co duỗi!

Phụt!!

Nguyên Bảo sùng bái ý tưởng này, không hổ là BOSS, ( xôn xao —— ) khác xa người bình thường, vì vậy... cô nên kiểm tra xem bên dưới BOSS có khác biệt với người khác không? Nếu không chính là BOSS quá nhỏ, không có cô gái nào chịu anh, dục vọng đè nén lâu dài, nên sinh ra tư tưởng cầm thú muốn cường X điện thoại, có thể lắm!

Nguyên Bảo cảm thấy mình rất có tiềm năng trinh thám ~

< Cô muốn mang thai không nhưng vậy thì không tốt lắm! > Thanh tìm kiếm của Độ Nương đê tiện chuyển động, sau đó một loạt danh sách được liệt kê rất dài, kèm theo ảnh động!

"Chết đi! Cô thấy điện thoại mang thai chưa?!!" Đồ ngu ngốc này! Nguyên Bảo khinh bỉ Độ Nương cũng không cần dựng thẳng ngón tay!

< Nếu người có thể cường X di động, thì tại sao không thể mang thai? >

Nguyên Bảo "..." Nói rất hay rất có lý!

Nguyên Bảo dè dặt nhìn Độ Nương "Vậy, có cần những thứ tương tự như tiền không? !"

< Không, Độ Nương xinh đẹp tốt bụng hào phóng tặng cô miễn phí, nhưng tìm ở đâu mới là vấn đề! >

Nguyên Bảo "..."

Được rồi...

Cô biết cô ta không đáng tin mà!

Một đêm trôi qua rất nhanh, BOSS vẫn như trước, thậm chí anh không hề đề cập chuyện tối qua, điều này càng làm Nguyên Bảo bứt rứt: BOSS, anh muốn cắm thì nhanh chút, cắm xong cô yên tâm hơn ~ bộ dạng này làm người ta thật khó chịu ~

"BOSS~" điện thoại Nguyên Bảo đánh một vòng tròn trên bàn cơm, phông chữ đen hơi ánh sắc đỏ gần như không nhìn ra hiệu ứng flash!

"Chuyện gì!" BOSS nhìn cô, tiếp tục tao nhã ăn bữa sáng!

"BOSS ~~ người ta chuẩn bị xong hết rồi ~~ chừng nào anh bắt đầu ~~" Nguyên Bảo cực kỳ xấu hổ nói bóng nói gió, còn chạm vào ngón tay anh, nhanh chóng chạy sang một bên!

Ngón tay BOSS cứng đờ, cười như không cười nhìn cô "Điện thoại cũng động dục?"

Nguyên Bảo "..."

"Đừng nôn nóng!" BOSS lấy khăn lau khóe môi, rồi cầm chìa khóa xe cùng cô bước ra ngoài "Chúng ta có rất nhiều thời gian, nếu cô động tình mạnh mẽ vậy, có thể xem đống phim rác rưỡi đó ~~"

"Anh biết sao! !!" Nguyên Bảo kích động lắc lư cơ thể: GV của cô á ~ a rõ ràng giữ gìn rất kĩ cả cô muốn tìm nhanh cũng khó, vì sao BOSS biết, đúng là BOSS mà! Điện thoại Nguyên Bảo sùng bái BOSS gần như mù quáng!

BOSS đến bãi đỗ xe, mở khóa "Phiền cô lần sau muốn coi thì chuyên nghiệp chút, tối thiểu điều chỉnh độ sáng thấp nhất, giảm âm thanh đến mức thấp nhất, cơ thể cô không nên kêu 'Tích tích tích', rất ồn!"

Nguyên Bảo "..." BOSS đúng là BOSS, Conan cũng không bằng BOSS, BOSS mới là thần thám số một! ! Được rồi, điện thoại Nguyên Bảo sùng bái BOSS đến mức phát bệnh tâm thần rồi!

BOSS không đến công ty, trái lại đến chỗ người mẫu tập luyện, người mẫu nam hay nữ ở K đều là tinh anh có tiếng trong giới siêu mẫu, cô ló đầu từ trong túi quần ra, nhìn đôi chân duyên dáng cùng gương mặt xinh đẹp, cô cảm thấy hâm mộ ghen ghét...

Nhưng Nguyên Bảo rất nhanh tự mình an ủi: Không sao, cô là hình chữ nhật, bọn họ cũng hình chữ nhật, nhưng người ta đều đặn một chút, điện thoại cũng là vóc dáng! Chúng ta không thể kì thị điện thoại!

"Chú Lý, tên nhóc đó thế nào!"

"Rất có tiềm năng, nhưng không được huấn luyện tốt, giày cao gót là trở ngại của cậu ta!"

"Nhiều người mẫu đều vậy, phải "nghiêm khắc" một chút!"

Người tóc dài kia di chuyển trên sân khấu, dáng người thon thả, quần áo tím sẫm kiểu mới nhất, gương mặt tinh xảo mang vài phần cao ngạo, đôi mắt lấp ló vài tia khinh thường, rất khó nhận ra người đẹp trước mặt là đàn ông!

"Anh bạn Tần Lãng đẹp quá ~~" Nguyên Bảo kích động run run, phông chữ vàng rực thực sự chọc mù mắt...

"Ông chủ, điện thoại cậu... " Chú Lý kinh ngạc nhìn điện thoại BOSS không ngừng phát ra ánh sáng vàng, lại nhìn BOSS "Ông chủ đúng là ông chủ, di động cũng không giống người khác!" Không chú ý, chú Lý nói ra lời thật lòng!

Đôi mắt BOSS sắc bén quét qua "Ông đang châm chọc tôi!"

"Tôi... tôi không có, tôi nào dám!" Chú Lý ngượng ngùng cười, vội vàng xua tay!

"Dám?" BOSS nheo đôi mắt nguy hiểm "Ý ông là tôi hẹp hòi, tốt, chú Lý, tiền thưởng nửa năm coi như xong, còn có... " Ngón tay BOSS chỉ Tần Lãng trên sân khấu "Nếu anh ta gặp rắc rối trong giải siêu mẫu, chú cuốn gói theo anh ta là vừa!"

"Vâng... " Gương mặt già nua của chú Lý nhăn nhúm như hoa cúc: Ông chủ hôm nay khắc khe quá, ông không làm gì sai mà!

BOSS vừa định rời khỏi, anh bạn Tần Lãng trên sân khấu vọt xuống, chạy rất nhanh, cả giày cao gót củng rơi ra ngoài. Nhưng Tần Lãng mặc kệ, cố gắng hết sức đuổi theo "Này! Tiểu Chân Tử?"

BOSS nhíu mày, trong lòng càng khó chịu, anh tức giận nói hai chữ "Không đem!"

"Không đem! ! ? ?" Tần Lãng kích động trợn mắt "Lúc đó rõ ràng anh đã đồng ý, chủ nhật mang Tiểu Chân Tử cho tôi!"

"Tôi nói lúc nào!" BOSS cười lành lạnh, hai tay đút vào túi, ngón tay nhè nhẹ vuốt ve màn hình!

Thật khủng khiếp, đây là uy hiếp trá hình!

Cơ thể Nguyên Bảo run rẩy, chấn động!

Đôi mắt hồ ly hẹp dài quét anh, rồi dừng bên túi phải, nơi đó lúc này hơi rung rung!

"Hắc hắc..." Anh bạn Tần Lãng nở nụ cười hèn mọn "Anh nói đi, Tiểu Chân Tử ở đâu chứ! Muốn lừa tôi, tôi dễ gạt lắm sao!"

"Tôi nói không đem chính là không đem!" Bộ dáng "Cho dù có cũng là không" vô lại nhìn Tần Lãng!

"Cầm thú! !"

BOSS không bằng cầm thú mà!! Cầm thú gì gì chứ quá yếu!

Nguyên Bảo lặng lẽ rơi nước mắt!

"Cảm ơn khen tặng!" BOSS không khách sáo tiếp nhận câu nói không phải khích lệ, trước khi đi, còn dùng ánh mắt lạnh lùng "Được rồi, cậu tốt nhất biểu hiện cho tốt, không nên gặp sự cố gì, theo tôi biết, anh còn một người anh trai, tài sản duy nhất cha mẹ để lại hình như chưa được phân chia rõ ràng... " BOSS không nói hết, quả nhiên, sắc mặt Tần Lãng trắng bệch!

"Anh... sao anh biết... " Tần Lãng đúng là có một người anh, người anh đó ba năm trước vì mưu sát nên vào tù, liều mạng trốn cũng vô ích, còn nửa năm người kia mãn hạn, chuyện này anh để nó mục nát trong bụng, thậm chí từng phút từng giây anh đều tự lừa gạt mình: Cha mẹ chỉ có duy nhất một mình anh!

"Tôi vì sao không thể biết!" BOSS tiến lên vỗ vỗ vai anh "Cố gắng hết sức, nói không chừng tôi cao hứng còn có thể giúp anh!"

BOSS xoay người rời đi, đi rất phóng khoáng!

Trong lòng Nguyên Bảo không vui: Tiềm thức của cô luôn cho rằng BOSS là người quan trọng nhất, mà Tần Lãng cô cũng rất thích, hai người là người duy nhất không ngại thân phận đặc biệt của cô vẫn đối xử tốt với cô, tuy có chút khúc mắc, dù sớm biết kết cục sau này của BOSS và những chuyện anh làm khiến kẻ khác căm phẫn, nhưng cô vẫn nghĩ BOSS là người tốt, Nguyên Bảo không muốn BOSS dùng thủ đoạn hèn hạ với Tần Lãng...

"BOSS, nếu Tần Lãng thua, anh thực sự tìm anh của anh ta sao?" Nguyên Bảo cảm nhận được, tình cảm Tần Lãng dành căn nhà đó rất sâu sắc!

BOSS khởi động xe "Cô nghĩ tôi nói chơi, chỉ cần anh ta không cố ý thua là được!"

Câu sau cùng của BOSS khiến cô vui vẻ ra mặt: cô biết mà, BOSS rất tốt!

"Vậy, BOSS" điện thoại Nguyên Bảo cực kỳ khéo léo nhảy lên đùi anh, rồi cực kỳ thô bỉ nhìn vào giữa hai chân anh "BOSS, chúng ta... khi nào bắt đầu á... "

Chiếc xe màu đen lần thứ hai vẽ đường cong S đẹp đẽ, BOSS nhìn cô phát hỏa "Cô đồ ngu ngốc này!"

"BOSS, lo lái xe đi, anh đừng thẹn thùng mà ~~~~ "

Điện thoại Nguyên Bảo được một tấc tiến lên một bước lăn đến giữa hai chân anh, sau đó từng chút từng chút cọ cọ bên, màn hình đổi thành màu hồng phấn hướng về cằm anh "BOSS tôi không có vấn đề gì ~~~~"

"Ngu ngốc!" BOSS lấy tay tóm cô, rồi hung hăng ném vào ghế sau, từ kính chiếu hậu có thể thấy điện thoại kia đang quằn quại "Im lặng cho tôi, dẹp ngay ý nghĩ xấu xa đó của cô!"

"Rõ ràng BOSS đùa bỡn tôi trước mà !!! !" Phông chữ đỏ rực thể hiện Nguyên Bảo đang phẫn nộ "Tôi không ngại nơi đó của BOSS có vấn đề, BOSS còn ghét bỏ người ta, thật quá đáng !!!!"

"Nơi đó của tôi có vấn đề, ha ha..." BOSS cười âm trầm, tiếp tục lái xe!

Giá trị nguy hiểm trong lòng Nguyên Bảo bắt đầu nổi bão: Nhưng, có quan hệ gì? Dù sao giờ BOSS cũng không có cách làm khó cô...

Chẳng qua về sau thôi, ha ha...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro