Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Kèn kẹt —— kèn kẹt —— "

Tiếng xương cốt cử động khiến lòng người sợ hãi, Nguyên Bảo cào cào gương mặt đầy nước mắt, giương nanh múa vuốt hệt như nữ quỷ trong tranh, cũng có thể nói là Chân Tử trong WC, quá chính xác.

"A a a a..." Cho dù là nhân vật ảo, nhưng Nguyên Bảo vẫn có lòng người, điện thoại này là loại không biết xấu hổ, chùi nước mắt, cuối cùng ló đầu ra, tóc tai cô bù xù, hai tay chống lên bồn cầu, sau đó cười khanh khách: BOSS à, tôi tới đây.

"A... " Ngôn Sóc đang lim dim chợt một tiếng động làm tỉnh giấc, anh ngồi dậy, hiện tại là 4h, di động phát sáng, Ngôn Sóc cầm điện thoại lên, nhìn thấy "nữ quỷ" tóc tai che khuất gương mặt.

BOSS nhướn mày, lắc lắc điện thoại, nữ quỷ bên trong cũng lắc lư theo.

"A ~" cơ thể Nguyên Bảo lung lay, xương cốt tiếp tục phát ra âm thanh khó nghe, rốt cuộc cô bò ra được, lắc lắc đầu và tiếng "kèn kẹt kèn kẹt" từ cánh tay khiến người ta không ngừng phát run.

"BOSS——" thấy gương mặt đó, cô lập tức reo hò nhào tới, sau đó ——

"Ầm - "

BOSS không nỡ quay đầu sang chỗ khác, nhìn Nguyên Bảo đầy khinh bỉ "Đúng là ngốc mà."

"BOSS, thời thời khắc khắc tôi đều nhớ anh, cuộc thi thắng không, thắng không!" Như kẻ ngốc bò dậy, rồi bật người lên, hất mái tóc dài, BOSS định nói gì đó, lại nghe giọng nói dịu dàng của Hệ thống tiểu thư.

< Đinh! Chúc mừng baby của ngài được 13 tuổi, hệ thống tiểu thư vì baby của ngài đã mở thám hiểm rừng rậm và trường học của cục cưng, nhất định phải mang bé đi nha ~ còn có thể phát sinh trò vui, lần nâng cấp tiếp theo sẽ được tiến hành vào 15 ngày sau ~ >

Nguyên Bảo không có nghe hệ thống tiểu thư nói, cô ghé vào màn hình, gương mặt to tướng gần như chiếm hết màn hình điện thoại "BOSS, giúp người ta sửa tên đi, sửa tên đi." Ba chữ ngu ngốc cắm rất tốt này muốn cô tự cắm hai mắt à.

BOSS nhìn thuộc tính ba chữ "Cắm rất tốt", gương mặt anh vặn vẹo, đến cửa hàng mua phiếu đổi tên, nghĩ nghĩ, anh đổi thành —— Ngôn Bảo Bảo.

Nhìn ba chữ màu hồng nhạt, BOSS gật gù hài lòng, tâm tình cực tốt nhếch môi.

Tóc tai Nguyên Bảo rối bù nhỉn BOSS, cô trầm mặc một lúc "BOSS, anh liên tục chờ tôi phải không, a ~ cảm động quá à, tôi biết BOSS yêu tôi sâu sắc mà ~"

BOSS búng màn hình một cái "Cô nghĩ nhiều quá." Giọng anh hơi khàn khàn, sắc mặt không được tốt lắm.

Nguyên Bảo bắt đầu đau lòng, nghĩ đến BOSS bận thế, còn chờ cô lâu vậy, tất cả đều do cái cô thụ ngu ngốc Độ Nương "BOSS anh mau ngủ chút đi, có thể ngủ thêm vài tiếng!"

"Ừ!" BOSS đặt điện thoại vào hộc tủ, rồi nằm xuống ngủ, mấy ngày gần đây anh mệt muốn chết, một ngày một đêm làm việc, còn phải trông nom yêu tinh phiền phức Nguyên Bảo.

A ~ BOSS đúng là rất yêu mình mà!

Nhìn BOSS ngủ say, Nguyên Bảo rơi vào trạng thái tự luyến[1] không giải thích được.

[1] yêu bản thân ấy.

Nâng cấp nên phòng cũng lớn không ít, không còn là một không gian nhỏ, có phòng tắm và phòng trang điểm, Nguyên Bảo vô cùng mong đợi bộ dáng của mình, cô cúi đầu xem bánh bao nhỏ trước ngực, tâm tình cực tốt nhéo một cái, mềm ~ Nguyên Bảo kéo khóe môi, mở tủ quần áo, bên trong đều là mấy bộ quần áo ngẫu nhiên mà Hệ thống tiểu thư đưa cho, từ lễ phục dạ hội, đến đồng phục học sinh, quần áo thể thao, còn có trang phục bốn mùa xuân hạ thu đông.

Nhưng không có baba ra lệnh, Nguyên Bảo cái gì cũng không làm được ~

Cơ thể xoay xoay một chút, thấy BOSS ngủ ngon như vậy, cô quyết định thành bé ngoan.

Ngày hôm sau, BOSS thức dậy nhìn Nguyên Bảo lôi thôi lếch thếch, không khỏi nhíu mày, nhìn cô đầy ghét bỏ "Sao bộ dạng thế này?"

Nguyên Bảo bĩu ngôi uất ức "Baba không cho con đổi."

Được rồi...

BOSS xem thời gian, sau đó nhanh như gió chạm lên màn hình, trong chốc lát, tất cả thuộc tính của Nguyên Bảo đều tăng, nhìn cô bé trước mặt, BOSS khẽ run: Nhân vật 3D đều rất đẹp, Nguyên Bảo cũng không ngoại lệ, mái tóc xoăn đen, gương mặt xinh xắn, bộ dáng 12 13 tuổi, đôi mắt đen láy như Obsidian [2] thoạt nhìn rất ngây ngô, cô mặc váy công chúa màu lam nhạt, gấu bông trên tay biến thành cái ô xanh lam.

[2] Obsidian hay còn gọi là đá vỏ chai là một dạng thủy tinh núi lửa tự nhiên được tạo ra ở dạng đá mácma phun trào.

"BOSS, tôi rất xinh đúng không." Nguyên Bảo tự luyến xoay một vòng, nhìn Ngôn Sóc tràn đầy mong đợi.

"Ngu ngốc." Ngôn Sóc nhếch môi, không bác bỏ.

"Tôi phải đến công ty, mang cô đến trường được rồi." Ngôn Sóc đưa Nguyên Bảo vào trường học, lúc này mới chăm sóc bản thân.

...

( Tổng tài Ngôn Sóc của công ty K phát biểu ngông cuồng, thất bại dưới tay công ty nhỏ, đây là chuyện hài? Hay trò hề? )

Tiêu đề rất to, toàn bộ nội dung đều nhắm vào Ngôn Sóc và K, không hề nhắc đến Thiên Tinh, Ngôn Sóc cảm thấy buồn cười.

"Tin tức này nhanh thật, cậu vừa thua, sau lưng đã xuất hiện?" Uất Trì Dung cầm tờ báo đi tới, ý tứ rất rõ ràng, chắc chắn có người giở trò.

Ngôn Sóc cười cười "Thiên Tinh cũng không có lợi gì, tháng sau tớ tính tổ chức một chương trình, cậu có muốn tài trợ không?"

Uất Trì Dung nhướn mày "Cậu định lừa một khoản của tớ à!"

"Đối với cậu không hề có hại." Ngôn Sóc lật hợp đồng trên tay "Mượn danh tiếng của cậu, tớ có thể tìm vài người hợp tác, người mẫu dưới trướng tớ, cậu cũng biết, có thể dốc sức tuyên truyền cho cậu một chút, không phải cậu muốn xâm nhập thị trường Trung Quốc sao?"

"Ha ha..." Uất Trì Dung cười cười "Có thể, có thể, nhưng... cho tớ nhìn di động của cậu một chút."

BOSS nhướn mày, xem ra Uất Trì Dung nếu không biết rõ bí mật của điện thoại anh chắc chắn không bỏ qua, anh lấy điện thoại ném tới "Đây ~"

Uất Trì Dung đưa tay tiếp lấy xem xét xung quanh, điện thoại này và nhãn hiệu thông thường đâu khác biệt gì, anh mở khóa, nhìn thấy hình nền bé loli đang học tập.

"Bích họa [3] người thật, lại là đứa bé." Ngón tay thon dài chạm vài cái, sau đó anh nở nụ cười khinh bỉ "Cậu còn lập dị đến thế."

[3] hay còn gọi là tranh vẽ trên tường

"Xem xong rồi, xem xong thì trả cho tớ."

Uất Trì Dung lật qua lật lại, thật không nhìn ra cái gì, ngay cả phim H dành cho trạch nam cũng không có.

"Tớ nói, cậu nên tìm bạn gái rồi." Trả di động cho BOSS "Tiếp tục như vậy, tớ sẽ nghi ngờ khuynh hướng tình dục của cậu."

"Cậu quản nhiều quá!" Sắc mặt BOSS không tốt "Tôi không viêm phế quản [4] như cậu." Anh lành lạnh nhếch môi, rất hài lòng khi thấy Uất Trì Dung biến sắc.

[4] chơi chữ: viêm phế quản 气管炎 qìguǎnyán và妻管严 qīguǎnyán >>> sợ vợ.

Uất Trì Dung trầm mặt: Nghĩ đến vị nhà mình lại đau đầu, hoàn hảo cô ấy ở Pháp, nếu không tự do của mình còn không có.

"Được rồi, cậu cứ như vậy buông tha Thiên Tinh?"

"Chuyện này không cần cậu quan tâm?" BOSS đứng dậy "Chiều tớ phải đi studio, không có chuyện gì thì cậu về đi."

Sau khi Uất Trì Dung đi, anh mở điện thoại, thấy cô bé đang liếc loạn, không khỏi thở dài một hơi.

Bây giờ Nguyên Bảo còn đang học, không gian ảo không giống đời thực, một lúc liền qua tiểu học, một lúc liền tốt nghiệp, Nguyên Bảo toét miệng nhìn BOSS "Vừa nãy tôi làm rất tốt đúng không."

"Ngu ngốc."

A ~ BOSS nói cô ngu ngốc cô cũng vui vẻ ~

Nguyên Bảo bụm mặt xoay xoay, đột nhiên cô cảm thấy cơ thể mình có chút bất thường, giây tiếp theo, nghe giọng của hệ thống tiểu thư.

< Đinh! Baba yêu dấu, baby ngài có dì cả rồi ~ chuẩn bị tốt y tá ~ hay băng vệ sinh nhé ~ >

BOSS "..."

Nguyên Bảo "..."

Độ nương < hệ thống đang bảo trì. >

Tình huống gì đây! ! !

Nguyên Bảo hơi nhớ cảm giác đập bàn, cô cúi đầu, đúng là nhìn thấy chỗ đó chảy máu a chảy máu a, liều mạng chảy a chảy a, này này, đây có phải dì cả không, hay cô bị thương nặng !!!

Lần đầu tiên Nguyên Bảo mới biết, hóa ra dì cả có thể mất hồn như vậy.

Sắc mặt BOSS hết đen rồi đỏ, hết đỏ rồi trắng, nhìn Nguyên Bảo chảy đầy máu trên đất, anh khó tránh có chút luống cuống "Đồ ngốc, có sao không?"

"A a a a ~" Nguyên Bảo rưng rưng nước mắt nhìn BOSS "Đây không dì cả, đây là tĩnh mịch."

BOSS "..."

BOSS vội vàng đến cửa hàng, nhưng chết sống thế nào y tá cũng không đến sớm, sắc mặt BOSS càng đen: anh chỉ chơi game chăm sóc đơn giản thôi mà, thế giới này là thế giới gì? Dì cả? Ha ha... Bạn thấy qua nhân vật ảo trong trò chơi có dì cả chưa, công ty trò chơi còn cố ý chuẩn bị y tá mất hồn như vậy sao?

"Á á á á á, BOSS, em chảy nhiều máu thế này mà không chết, không khoa học? !" Máu dưới chân tràn lan, Nguyên Bảo lau nước mắt, quyết định tìm Độ Nương.

Độ Nương gần đây sinh hoạt rất thảnh thơi, thấy Nguyên Bảo một thân đầy máu, khung tìm tòi rất vui vẻ phấn khích "Hệ thống điện thoại bị virus? ! !"

"Không có, tôi có dì cả rồi?"

< Dì cả? > Độ Nương trầm mặc một lúc < trong đánh dấu của tôi lùng sục được băng vệ sinh 360 độ siêu ban đêm, cô dùng xong sẽ không sao nữa. >

Được rồi!

Độ Nương đôi khi rất vạn năng, ít nhất cô không còn chảy máu, BOSS đầy mồ hôi quay trở lại, thấy cô không sao nữa, hơi sửng sốt "Xong rồi?"

Nguyên Bảo gật đầu, vô lực phun ra ba chữ "Quá lừa bịp."

BOSS thở phào nhẹ nhõm, nhấn vào chữ về nhà "Cô ngủ chút đi, chốc nữa tôi đến cửa hàng mua một ít thức ăn cho cô."

"Lại không thể ăn." Nguyên Bảo buồn bực nói, tâm tình vô hình sa sút.

< Đinh! Trong lúc có dì cả, baby của ngài tâm tình không ổn định nha ~ mời baba chú ý ~ >

BOSS nhìn cô bé sa sút, lúc này giá trị tâm tình nhanh chóng giảm đến con số 0, BOSS ngẫm nghĩ, sau đó mở miệng "Vậy cô muốn gì."

"Muốn xem BOSS lỏa thể ~" Nguyên Bảo không biết xấu hổ nói.

BOSS nhẹ nhàng nhếch môi "Tốt, khuya về nhà cho cô xem."

Ngay khi anh đồng ý, trong chớp mắt giá trị tâm tình đầy ắp.

"Đồ ngốc... " Thầm mắng một tiếng, anh cầm chìa khóa chuẩn bị đi studio.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro