Chap 16 : Anh sẽ không bỏ em đi nữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường,

Lâm Tư Duệ mệt mỏi nâng thân thể, hạ thân đau đã không kém so với đau đớn trong lòng, cô tuyệt vọng, cô không nghĩ tới thời khắc cô quyết định tin tưởng vào chính mình kia, cũng là nấm mồ chôn mình. Không có bất kỳ bắt đầu nào mã cứ như vậy kết thúc. Nhìn trước mắt, đèn xe chói mắt, rốt cuộc cô cũng ngã xuống trong sự mệt mỏi.

" Kítttt..... "

Người đàn ông bước xuống từ trong xe, nhìn cô gái nằm trong vũng máu, liền vội vàng tiến lên ôm cô đặt vào trong xe, nổ máy, nghênh ngang rời đi.

[......]

Bệnh viện,

Lâm Tư Duệ mở mắt bỡ ngỡ nhìn tất cả. Chỉ nghe tiếng cửa bị người khác mở ra.

Người đàn ông nhìn Lâm Tư Duệ mở mắt, hưng phấn nói.

- Duệ Nhi thế nào, có khó chịu không ?

Cô nhìn người đàn ông trước mắt, âm thanh khàn khàn, mở miệng.

- Phong....

- Ừ, là anh.

Hàn Phong kích động nắm bàn tay nhỏ bé lạnh băng của cô.

Tư Duệ mệt mỏi chớp chớp mắt.

- Tại sao em lại ở đây ?

Hàn Phong cầm khăn lông lên nhẹ nhàng lau sạch cái tràn đầy mồ hôi của cô. Khuôn mặt dịu dàng. Trong ánh mắt, tất cả đều là cưng chiều.

- Em té xỉu, anh đưa em về đây, Duệ Nhi anh đã nói rồi, anh sẽ quay về tìm em.

Lâm Tư Duệ nhìn anh, đôi mắt chua xót, cô thật sự rất nhớ cảm giác được người khác quan tâm. Nước mắt chảy xuống.

Hàn Phong nhìn Lâm Tư Duệ rơi nước mắt. Dùng ngón tay ấm áp nhẹ nhàng lau chùi nước mắt của cô. Nhìn thấy cô rơi nước mắt, trái tim anh liền đau, chính anh cũng không biết cảm xúc từ lúc nào đã bắt đầu bị động theo cô rồi.

Gương mặt Lâm Tư Duệ biết ơn.

- Phong, cám ơn anh, cám ơn anh.

Hiện tại, trừ cám ơn cô không biết nên nói gì, bao nhiêu lời nói đều bao quanh trong câu cám ơn kia rồi.

- Anh hiểu, Duệ Nhi anh đều hiểu.

Hàn Phong ôm thân thể Lâm Tư Duệ, tham lam hấp thụ mùi thơm cơ thể cô. Thứ mùi hương này khiến anh trầm mê.

- Em muốn rời khỏi nơi này. Làm ơn mang em đi Phong....

Hàn Phong gật đầu ôm cô chặt hơn, nước mắt cũng không nhịn được nữa mà chảy ra. Cuối cùng để mình khóc.

Hàn Phong nhìn khuôn mặt đau khổ - mệt mỏi thiếp đi của cô, trong lòng tràn đầy hạnh phúc, anh sẽ không để cô rời khỏi anh. Anh sẽ bảo vệ cô cả đời.

-Duệ Nhi anh sẽ không bỏ em đi nữa. Tìm được em là điều may mắn nhất đời anh.

Anh đã lỡ cô bốn năm. Nhất định không được lỡ nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro