Chương 20. Xúi giục.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Làm sao có thể?" Giang Văn Thăng không tin. Anh biết rõ, dù Lục Diệp có vẻ ngoài xinh đẹp, nhưng cô ấy thực sự yêu mình. Đúng là bởi vì lí do này, Giang Văn Thăng luôn yên tâm từ trước tới giờ.

"Như thế nào không có khả năng? Anh nói Diệp Tử thực yêu anh, chuyện cô ta quen biết Chiến thiếu gia như thế nào không nói cho anh? Cô ta nếu sớm nói cho anh biết thì mấy bộ phim mà công ty chúng ta sản xuất trước đó đã sớm có thể cùng công ty giải trí Tinh Diệu hợp tác rồi." Lục Lăng Tuyết thật vất vả tìm được rồi một cơ hội xúi giục, không muốn buông tha: "Văn Thăng, em cảm thấy được anh vẫn nên cẩn thận đi, em không muốn anh bị người ta cho đội nón xanh rồi (cắm sừng), mà còn giúp người ta nói chuyện."

Giang Văn Thăng nghe xong, sắc mặt có chút không tốt.

Cho mình đội nón xanh ư?

Cũng đúng, Lục Diệp xinh đẹp như vậy, lại từng là vĩ đại như vậy. Kỳ thật cô ấy muốn cho mình bị cắm sừng, đều là chuyện dễ dàng. Hơn nữa hai người sống cùng một chỗ năm năm, mình còn chưa có cơ hội chạm vào cô ấy.

Bị Lục Lăng Tuyết nói như vậy, Giang Văn Thăng cảm thấy bất an.

Chẳng lẽ...... Chiến Vân Kì và Lục Diệp đang ở cùng nhau?

Giang Văn Thăng bắt đầu hoài nghi Lục Diệp, hoàn toàn quên, rõ ràng người ngoại tình là anh ta.

Vài ngày sau, Giang Văn Thăng bắt đầu đem toàn lực chú ý điều tra Lục Diệp. Anh ta rất nhanh biết được chỗ ở hiện tại của Lục Diệp, biết được Lục Diệp tự mình thuê một căn hộ tư nhân, Giang Văn Thăng lại càng không thể tin Lục Diệp.

Hơn nữa mấy ngày hôm trước, Giang Văn Thăng mở một hội nghị ở công ty về chuyện tình của Lục Lăng Tuyết cùng Giang Văn Thăng và sự yêu cầu của mọi người là hi vọng Lục Diệp mau chóng tái xuất. Công ty đưa ra sách lược ứng đối là lấy tin tức Lục Diệp tái xuất ra để vãn hồi danh dự của Thịnh Diệp.

Cứ như vậy, Giang Văn Thăng không thể không đem mọi sự quan tâm đều đặt tất cả ở Lục Diệp. Bên ngoài tỏ vẻ muốn tìm được Lục Diệp để cô ấy mau chóng vì công ty mà tái xuất, một bên lại ngầm điều tra quan hệ Lục Diệp cùng Chiến Vân Kì.

Mà lúc này, Lục Diệp ở nhà, tự mình cắm một bó to cây cát cánh, cả người nhàn nhã cực kỳ. Cô không có cấm Chiến Vân Kì ở chỗ này, mà cho dù Chiến Vân Kì có muốn ở lại, Chiến Đình Kiêu cũng tuyệt đối là không có khả năng cho phép.

Lục Diệp ở nhà 'cắm hoa', Bánh bao nhỏ thì im lặng ngồi cạnh cô. Mấy ngày nay Chiến Đình Kiêu đều không có xuất hiện, Bánh bao nhỏ vẫn cứ đi theo Lục Diệp.

Lục Diệp mình cũng không hiểu, Bánh bao nhỏ vì cái gì có thể bám cô đến như vậy. Dựa theo Chiến Vân Kì giải thích, anh ta nói cho cô biết, từ sau khi thoát khỏi đám cháy lớn hôm đó, Hữu Hữu về sau có thể sẽ vẫn như vậy.

Cô cũng đành chịu, cũng không có biện pháp. Cũng may Lục Diệp đối Bánh bao nhỏ cũng có hảo cảm, nếu 5 năm trước cô không có "sanh non" thì hiện tại bảo bối của cô cũng có thể cũng lớn như Bánh bao nhỏ rồi. Nguyên nhân này chính là lý do khiến Lục Diệp gần như đem Bánh bao nhỏ trở thành con trai mình mà nuôi.

Mấy ngày nay người họ Chiến cũng không xuất hiện, Lục Diệp càng thêm thả lỏng một ít. Vốn là thời gian nghỉ ngơi thật tốt, Lục Diệp cũng muốn im lặng một thời gian ngắn, nhưng cố tình Giang Văn Thăng luôn gọi điện đến quấy rầy. Cô đương nhiên biết Giang Văn Thăng tìm mình làm cái gì ----- căn cứ theo tin tức hiện tại bên ngoài, Giang Văn Thăng nhất định muốn van cầu mình tái xuất. Lục Diệp làm bộ thương tâm cần dưỡng thương nên không có để ý Giang Văn Thăng.

Không, kỳ thật cũng không tính là hoàn toàn không để ý tới, cô chỉ là muốn treo Giang Văn Thăng.

Nhưng mà Lục Diệp đích đế cắm hoa mới được một nửa, đột nhiên ngoài cửa liền vang lên tiếng gõ cửa.

Cô vội vàng đứng dậy đi tới cửa, nhìn qua mắt mèo, cô thấy được một cảnh mà cô không bao giờ dám tin rằng đó là thật.

Giang Văn Thăng lại đến cùng Chiến Đình Kiêu?

Lục Diệp đau đầu muốn chết, hai người kia, hiện tại người nào cô cũng không muốn gặp!

Khi cô đang bận ôm đầu nghĩ, Bánh bao nhỏ cũng đã thấy được ba ba của nhóc, liền chạy nhanh đến giúp ba ba mình mở cửa.

Phía sau, Lục Diệp lại giống như bị sét đánh!

Cửa vừa mở ra, Giang Văn Thăng liền tự quyết định đi vào. Anh ta chờ mong nhìn thấy Lục Diệp, giống như chuyện gì cũng chưa phát sinh: "Diệp Tử, em không biết, tôi tìm được em thật vất vả!"

Anh ta vừa mới nói xong, đã bị Chiến Đình Kiêu đẩy qua một bên. Chiến Đình Kiêu ôm Hữu Hữu, làm như cố ý đích đụng trúng bả vai Giang Văn Thăng.

Lục Diệp không hiểu, chỉ cảm thấy tình cảnh bây giờ vô cùng khó xử. Giống như đang ở trong áp suất thấp, tùy thời đều đã triển khai một hồi thế chiến*.

*chiến tranh thế giới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro