Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Boun trong đêm bay tới Hàn Quốc tham dự buổi đấu giá Omega lớn nhất trong năm. Đáp xuống sân bay Hàn Quốc cũng vừa tròn 11 giờ 30 phút, anh nhanh chóng đến khách sạn Dairy, nơi đối tác làm ăn lớn của anh đang đợi
" Ồ, cậu tới rồi sao?" Lão già bụng phệ ngồi chiễm chệ trên chiếc sofa đỏ thẫm dành cho khu VIP, mừng rỡ đứng dậy đón tiếp vị khách quý
" Đã để ngài chờ lâu" Boun lịch sự bắt tay ông ta. Ánh đèn bỗng chốc vụt tắt, đã đến giờ bắt đầu buổi đấu giá. Ông bác kia nhanh chóng kéo anh ngồi xuống, hai người cùng hướng mắt về phía sân khấu.
" Ông không sợ phu nhân biết chuyện sao" Boun lên tiếng
" Haha, cậu cứ xem đi, rồi cậu sẽ thấy, sức hấp dẫn của những Omega này, đến lúc đó cậu sẽ hiểu vì sao tôi không quan tâm liệu bà ta sẽ suy nghĩ gì, đây chính là thú vui của chúng tôi"
Boun im lặng, bắt đầu tập trung lên khu vực kia
---------------
" Thả tôi ra, tôi bảo các người cút ra" Prem vùng vẫy khỏi những cánh tay lực lưỡng của vệ sĩ, tú bà đứng bên cạnh gác tay lên trán tức giận
Chát
" Mày thôi làm loạn đi, ba mày đã bán mày cho tao rồi, tao làm gì mày là quyền của tao. Đưa nó đi" Bà ta không ngần ngại cho cậu một cú tát trời đánh, miệng không ngừng sỉ vả
" T...Tại sao là như vậy, ba đã hứa sẽ dẫn Prem đi lên thành phố lấp lánh ánh đèn, sẽ sống một cuộc sống vui vẻ mà. T...Tại sao ba bỏ Prem...hức" Cậu rơi nước mắt, cả người bị lôi xềnh xệch đi, không còn sức chống cự
Sân khấu đen nghịt bừng sáng, một người đàn ông mang mặt nạ bước ra, cúi đầu chào các quan khách
" Chào mừng quý vị đã đến với buổi đấu giá Omega vị thành niên lớn nhất thế giới. Mong rằng những món hàng hôm nay của chúng tôi sẽ không khiến các vị thất vọng. Còn bây giờ, Showtime!"
Từng Omega được đưa ra, tuy họ là vị thành niên nhưng lại vô cùng thuần thục tạo ra những đường nét gợi cảm, đưa đôi mắt gợi tình tới những vị khách quyền lực. Ông lão ngồi cạnh Boun từ sớm đã không thể rời mắt khỏi sân khấu, liên tục giơ bảng để mua những Omega quyến rũ kia về
" Cậu không thấy hứng thú với ai sao, họ đều là những cô cậu bé rất nhỏ tuổi, mùi vị chắc chắn không tệ"
Anh im lặng không nói, nhìn những Omega kia quả thực rất mê người, nhưng họ đều không để lại ấn tượng gì với anh. Người đàn ông đeo mặt nạ bước ra sân khấu, cất giọng
" Chắc hẳn quý quan khách đều đang chờ đợi giây phút này đúng không, Omega nhỏ tuổi nhất, cũng là spotlight của ngày hôm này, chỉ mới tròn mười sáu tuổi"
Một thân hình nhỏ nhắn, cả người phủ một chiếc áo lụa mỏng manh, lấp ló những tấc da thịt trắng trẻo, quần ngắn lộ ra cặp chân nhỏ dài thượt, bị đẩy ra sân khấu. Prem sợ hãi nhìn cả khán phòng chật kín người, họ nhìn chằm chằm vào cậu, khiến Prem không tự chủ ngồi khuỵ xuống. Cả khán phòng bắt đầu xì xào tiếng
" Cậu ta quả thật rất xinh đẹp"
" Tôi muốn có cậu ta, chuẩn bị bảng đi"
Mọi người ồn ào qua lại, ông lão kia cũng đơ mất vài giây khi thấy Prem, nhưng khi thấy Boun sững người vài giây, ông đã hiểu
" Cậu có vẻ khá hứng thú với cậu trai nhỏ kia nhỉ"
Anh còn chưa cất lời thì người dẫn chương trình đã tiếp tục lên tiếng
" Vâng, và bây giờ tôi xin bắt đầu ra giá cho cậu bé dưới đây. Giá khởi điểm là 20000 baht, xin mời quý vị"
"25000 baht"
"30000 baht"
"50000 baht"
Mọi người lần lượt đưa bảng, ai cũng muốn có được cậu. Prem tủi nhục nhìn những người xung quanh, cậu bây giờ không khác gì một món hàng, bị đem ra rao bán, định giá
" Ba...hức...Ba, Prem nhớ ba" Prem rơi nước mắt. Hình ảnh diễm lệ đến đau lòng càng làm các Alpha cao hứng, giá của cậu ngày càng tăng lên
"150000 baht" Một ông già háo sắc mất hết kiên nhẫn giơ bảng. Cả khán phòng im lặng, ai cũng bất ngờ
" Thật sự là một kỷ lục mới, đây chính là giá bán cao nhất từ trước giờ của Omega, còn ai ra giá nữa không? 150000 baht lần thứ nhất, 150000 baht lần thứ hai, 150.."
" 200000 baht" Boun lần đầu đưa bảng. Anh không hiểu lý do vì sao lại không muốn chàng trai nhỏ nhắn kia về với người đàn ông háo sắc
" 2...200000 baht" Prem bất giác nhéo vào tay mình, cậu chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày nghe được số tiền này, nó quá xa xỉ đối với một cậu bé nông thôn như cậu
" 200000 baht, lại là một kỷ lục mới, còn ai ra giá không" MC mắt sáng bừng khi nghĩ tới số tiền lớn bà chủ sắp kiếm được, muốn mau chóng chốt giá
" 210000 baht" Ông già kia cũng không nhân nhượng, tiếp tục ra giá. Lúc này cả khán phòng đã im phăng phắc, chỉ còn Boun và ông ta tiếp tục giành giựt. Ông già khiêu khích nhìn anh
" Này cậu trai trẻ, cậu không đấu lại tôi đâu, nhường chàng trai kia cho tôi đi"
Boun im lặng, chỉ cười khẩy, anh giơ bảng
" 300000 baht"
Lúc này ai nấy đều xì xào, đây là thế lực nào lại có thể đưa ra một con số cao như vậy. Ông lão kia bắt đầu run sợ, người này, không phải là người nên đụng đến
" 300000 baht, con số đã chạm ngưỡng cao ngất, còn ai ra giá không? 300000 baht lần thứ nhất, 300000 baht lần thứ hai, 300000 baht lần thứ ba. Xin chúc mừng thiếu gia trẻ tuổi ngồi ở khu VIP kia đã sở hữu Omega đẹp nhất của đêm nay"
Năm mười sáu tuổi, Prem lần đầu bị chính cha ruột bỏ rơi, bán cho tú bà, cũng là lần đầu được gặp Boun
---------------
Prem sau khi bị đưa lại vào bên trong liền được tú bà cưng nựng
" Mày đúng là mèo thần tài của tao, không ngờ một đứa rách nát như vậy lại có thể kiếm một số tiền lớn về cho tao. Sau này có ăn sung mặc sướng cũng đừng quên tao đó" Bà ta thích thú nhìn cậu, sau đó kêu người trang điểm lại cho cậu, biến Prem ngày càng kiều diễm, thay cho cậu một bộ đồ đàng hoàng hơn khi nãy, nhưng vẫn ngắn cũn cỡn. Prem được hai vệ sĩ dẫn đến một chiếc xe sang trọng. Cậu chần chừ không dám bước vào nhưng một lần nữa lại bị đẩy vào trong.
Boun đang cầm máy nghe điện thoại, hẹn ngày đi ký hợp đồng với đối tác, vốn không hề hay biết đã có một vật nhỏ xuất hiện trong xế hộp của mình. Kết thúc cuộc trò chuyện, lúc này anh mới để ý tới cậu. Prem trong đầu xuất hiện một ngàn câu hỏi, đây là ai, tại sao người này lại chịu bỏ ra số tiền lớn như vậy để mua mình. Boun thờ ơ nhìn Prem, anh không biết phải làm gì với cậu bé này, chỉ đành lên tiếng
" Tên gì?"
Prem giật mình, len lén ngước mặt nhìn anh, chầm chậm lên tiếng
"P..Prem Warut"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro