Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu ngước mặt lên, cầm chiếc điện thoại của mình lên, cậu nhấn số gọi điện thoại cho Mookda, đầu dây bên kia liền nhấc máy "Alo." Giọng cậu mệt mỏi nói

"Xin chào Prem thiếu phu nhân." Giọng của Mookda vui vẻ và hả hê nói

Cậu nhắm chặt mắt, cắn răng chịu đựng, cố gắng để không hét vào mặt của bà ta, cậu hít sâu vào rồi nói "Tôi muốn nói với bà, Boun Noppanut bảo tuần sau Wiwat có thể tới nhận chức làm việc ở Boun thị."

"Vậy thì tốt quá rồi, cảm ơn con nhiều nha, không ngờ trong nhà có đứa con trai là vợ cũ của Boun tổng cũng có lợi quá nhỉ?" Mookda cố tình châm chọc nói, cố ý nhấn mạnh từng câu từng chữ

"Không còn gì nữa, tôi cúp đây." Cậu nói, tính cúp máy thì bà ta lại lên tiếng "Ây..khoan đã."

"Còn có chuyện gì?" Cậu nhăn nhó, mệt chết đi được thật phiền phức

"Con còn nhớ lời mình nói hôm qua chứ." Mookda cố gắng nhắc lại

"Yên tâm, tuần sau tôi sẽ về, không cần nhắc, xong rồi đúng chứ, tôi cúp đây." Nói xong cậu liền cúp máy, đặt mạnh chiếc điện thoại lên bàn kính, ôm đầu bất lực, phải làm sao đây, làm sao để cậu mới có thể thoát khỏi bà ta

---------------------

"John Kerry, cậu dậy chưa hả, hôm nay là ngày cậu nhậm chức đó." Prem đứng bên giường của Kerry bất lực kêu người đàn ông này, đêm qua chắc lại phải về trễ lắm

"Cậu có thể đừng gây ồn ào cho mình một chút được không?" Kerry khó chịu xoay lưng về phía cậu, giựt lại chăn đắp phủ hết lên người mình

"Cậu dậy đi, hôm nay là ngày cậu nhậm chức đó, cậu muốn để ba cậu đến đây xé xác cậu sao." Prem nhăn nhó, kêu tên này dậy còn khó hơn là cả lên trời

"Chức gì chứ? Cậu phiền quá." Kerry xua tay nói

Nhưng được lúc lâu sau, bỗng dưng Kerry ngồi bật dậy khiến cậu giật mình, anh xoay sang nhìn cậu "Chủ tịch John thị, họp báo Chủ tịch mới là mình, hôm nay..đúng không?"

"Cậu đang nói gì vậy, lẹ đi trễ rồi kìa." Cậu đánh vào vai Kerry nói, thức khuya dậy sớm riết rồi bị sảng sao?!

John Kerry lật tung chăn ra nhanh chân chuẩn bị, rối tung hết cả lên, cậu đi xuống dưới nhà cũng rối lên với Kerry, chuẩn bị giày dép rồi chuẩn bị giúp một lát bánh mì nướng, cậu còn chạy ra chuẩn bị xe

Xong xuôi, cậu lại chạy lên phòng của Kerry, vừa mở cửa phòng ra là đã thấy Kerry cố gắng mặc lên bộ y phục không mấy chỉnh tệ, áo sơ mi thì tà trong tà ngoài, caravat thắt còn bị lệch một bên, tất mang còn chiếc này chiếc nọ. Prem ngán ngẫm phải ra tay cứu Kerry, chỉnh trang lại cho anh ta đúng là mệt mỏi với tên này quá mà

"Mình kêu cậu lúc sớm, cậu chả thèm dậy, cậu đúng là, nhanh lên." Cậu kéo tay Kerry xuống lầu, tiện tay cầm lát bánh mì đưa vào miệng Kerry

Ra xe, cậu khởi động xe chạy nhanh đến nơi diễn ra họp báo, vừa đến thì cũng vừa kịp giờ cho Kerry

"Con làm gì đến trễ thế?" Ông John ngồi ghế bên cạnh lên tiếng trách móc

"Con bận.." John Kerry nhướn mắt nói, không thể nói ngủ quên được, ông John sẽ mắng cậu té tát

-------------------

"Công ty John thị hôm nay có một buổi họp báo về việc nhậm chức Chủ tịch mới thay cho ông John, đó là cậu con trai độc nhất vô nhị của ông, theo như chúng tôi được cung cấp và tìm hiểu, cậu con trai này tên John Kerry vừa mới hoàn thành xong khóa học ở nước ngoài về Quản trị kinh doanh và vừa về nước cách đây không lâu đã được ông John tin tưởng và giao toàn bộ cơ ngơi  của mình cho cậu con trai này. Có thể thấy John Kerry là một người tài giỏi đã khiến ông John tin tưởng và sớm về hưu như vậy. Bây giờ hãy cùng chúng tôi theo dõi buổi họp báo này nhé." Phóng viên ở trên tivi từ tốn nói, sau đó chuyển sang buổi họp báo đang được John thị tổ chức

Boun đang ở văn phòng làm việc của Boun thị, nhìn lên phóng sự đang chiếu trên tivi màn hình lớn trước mặt mình, anh nhếch mép, sau đó bật loa lớn để nghe Kerry nói

"Tôi có được sự tin tưởng của ba tôi là nhờ sự nỗ lực cũng như là sự cố gắng của bản thân, để có một buổi họp báo ngày hôm nay tôi đã phải rất cố gắng để khiến cho những Cổ đông ở John thị tin tưởng và tín nhiệm tôi vào làm Chủ tịch của John thị, tôi nhất định sẽ cố gắng lèo lái công ty thật tốt và không phụ lòng tin tưởng của mọi người." Gương mặt của John Kerry hiện lên tivi từng câu từng chữ của anh nói ra như là trò hề trong mắt của Boun

Boun tắt tivi đi, thì ra thằng nhóc mà anh đã gặp bữa đó là người thừa kế duy nhất của John thị, anh cầm bản hợp đồng của Boun thị và John thị lên, công ty của Boun và Kerry là hai bên hợp tác làm ăn đã lâu năm, còn nổi tiếng là thân thiết trên thương trường lẫn ngoài xã hội, anh nhếch mép để xem anh trị thằng ngoác con này như thế nào

--------------END CHAP------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro