Theo dõi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm LyLy 12 tuổi, Alan 15 tuổi. Cô được Hoàng Hậu giao nhiệm vụ là mỗi tuần 3 ngày phải đem thức ăn và đồ uống đến cho Bà Ngoại ở trong rừng.

Do từ nhỏ Bà Ngoại Cô đã thích sống với thiên nhiên, nên đến khi về già Bà muốn quay lại sống trong ngôi nhà cũ từ lâu đã bị lãng quên của mình một lần nữa.

Sống ở lâu đài, Bà cảm thấy không được thoải mái lắm. Đức Vua và Hoàng Hậu thấy vậy nên đành chiều theo ý Bà, nhưng cũng phái thêm 1 người hầu đi theo sống cùng.

Alan khi biết tin Em Gái mình sẽ đi làm nhiệm vụ như vậy, Anh rất lo lắng. Anh lo lắng rằng... trong rừng sẽ có " Sói " , như những gì Anh nhớ trong câu truyện mà khi bé Anh và Em Gái mình thường nghe, nên đành phái thêm nhiều vệ sĩ đi theo Cô, nhưng LyLy lại một mực từ chối. 

Cô khẳng định rằng mình sẽ đi đường lớn, sẽ không rẽ sâu vào rừng đâu
" Nên Anh đừng lo, Em không muốn phiền mọi người như vậy. Nếu họ theo nhiều như vậy, chắc chắn người dân sẽ chú ý ^^ "

Nghe thế, Đức Vua và Hoàng Hậu thấy cũng rất có lý, liền gật đầu đồng ý liên tục, họ rất tin tưởng vào LyLy.

Ngược lại Đức Vua và Hoàng Hậu, Alan lại còn cảm thấy lo lắng hơn, Anh muốn đi theo nhưng lại bận việc học mất rồi.

--- Thế là cuộc hành trình bắt đầu.

Tuần đầu tiên, LyLy trở về an toàn ^^

- Ba Ba, Mama ơi ! Con về rồi đây ^^ [ LyLy vui vẻ vừa chạy vừa vẫy tay ]

Alan thấy Em Gái mình trở về an toàn cũng rất mừng. Nhưng... chẳng phải Cô đi hơi lâu sao ?

Anh cũng chưa kịp hỏi han gì vì phải vào họp cùng Đức Vua. Nhìn LyLy thoải mái líu lo kể về chuyến đi của mình cho Hoàng Hậu nghe, Alan cũng an lòng hơn. Anh nghĩ chắc là không có chuyện gì xảy ra với Cô. Vì vốn từ nhỏ, LyLy cũng đã hoạt bát như vậy rồi. Nếu thật sự có chuyện gì, chắc chắn Cô sẽ thể hiện ra mặt.

Tuần tiếp theo Alan muốn đi theo, nhưng lại chậm một bước, Em gái đi mất rồi....

- Mama ơi, LyLy đi chưa ạ ?

- Em Con mới vừa đi tức thì ấy [ Hoàng Hậu chớp chớp mắt ]

- Dạ ?!

Alan vội chạy ra cửa sổ nhìn sơ qua một vòng ngoài cung điện thì đã thấy LyLy vừa đi vào thị trấn mất rồi.

" Màu đỏ, màu tượng trưng cho người trong Hoàng Gia. "

Khi LyLy ra khỏi Lâu Đài, Cô luôn mặc trên mình một áo choàng đỏ, nên rất dễ nhận ra. Nó làm Alan lại một lần nữa sực nhớ đến câu chuyện " Cô bé quàng khăn đỏ " khi bé mình thường hay nghe, khiến lòng Anh lúc nào cũng lo lắng cho LyLy

-------

Tuần kế tiếp nữa...kế nữa...kế nữa...Alan lại vẫn chậm hơn 1 bước, thật sự là phải họp quá nhiều.

- Mama à, LyLy đi chưa ạ ?

- Vừa đi.

- Mama à, đi chưa ạ ?

- Vừa đi.

- Mama à-

Không đợi Alan nói hết câu, Hoàng Hậu chỉ tay về phía cổng. Anh liền nhận ra
( Mình lại chậm một bước nữa rồi... )
Lủi thủi quay về phòng làm tiếp việc dang dỡ của mình.

-------

Thế là tuần kế nữa Alan quyết định dành thời gian cho ngày đó. Anh nói với LyLy rằng mình sẽ đi theo vì hôm nay rảnh. Nhưng Cô lại phản đối vô cùng kịch liệt

- LyLy nè, hôm nay Anh đi cùng Em nhé. Công việc của Anh xong rồi

- Không không không [ LyLy lắc đầu liên tục ]

- Không được ạ !

- Chẳng phải xíu nữa Anh còn phải họp nữa sao ? Anh đừng nói dối Em. Em sẽ mách Baba đó

- Không có mà... Anh đã hỏi Baba rồi. Hôm nay không có họp [ Alan vội vàng giải thích ]

- Không biết đâu. Em đi đây, kẻo Bà lại đợi Em

- Anh về phòng làm tiếp công việc cho ngày mai đi.

Nói xong, Cô chạy vụt đi đến nhà bếp lấy đồ ăn và thức uống như một cơn gió, để lại Alan chưa kịp nói gì. Làm Anh liền sinh nghi.

Biết tính Cô Em mình rất ương bướng nên Alan đành chiều theo LyLy, rồi Anh giả vờ như mình vẫn đang bận như thường lệ để Cô không nghi ngờ.

LyLy lấy đồ ăn xong thì đi ngang phòng Alan, thấy Anh đang ngồi viết tài liệu, Cô nói

- Em đi đây...

LyLy đột nhiên hét lên

- Anh đừng đi theo Em đó !

Alan giật mình rồi gật đầu nhẹ mỉm cười vẫy tay chào LyLy.

Sau khi đợi Cô đi hẳn Anh liền chạy ra cửa xem rồi quay lưng trở về lấy đồ mình đã chuẩn bị sẵn từ lúc LyLy vào nhà bếp, hóa thân thành dân thường đi theo Cô.

Chân dung minh họa Hoàng Tử Alan

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro