10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

10 . Hai trong một ngày .

Dương Tùng Thanh, Kim Hy Thành, Hồ Cường Lập, Cao San San ngồi ở căn tin mặc cho mọi người đều về lại ký túc xá trú ẩn .

Hồ Cường Lập nãy giờ vẫn còn bần thần lắm vì hai bàn tay đã cầm cái đầu gián tiếp . Cậu không dám dùng nó động lên bất kỳ chỗ nào trên người .

Dương Tùng Thanh thấy thế ngỏ lời hỏi cậu ta muốn đi nhà vệ sinh rửa tay hay không . Cậu ta sợ lịch sử sẽ lặp lại lần nữa nên không dám đi . Rõ ràng hai lần thấy xác đều do cậu ta tận mắt chứng kiến và trực tiếp cầm .

Hồ Cường Lập thở phào nhẹ nhõm và cảm tạ Phật bảo vệ cậu ta . Vốn ở hiện thực cậu ta đang đi chùa , nhờ có ánh sáng mười phương Chư Phật gánh cậu ta qua hai ngày nay . Phật pháp thật nhiệm màu !

Cao San San thắc mắc hỏi mọi người.

" Tuyến nhân vật chính cô ấy là đang trả thù , chúng ta chỉ cần ngoan ngoãn không động thủ và không làm trái quy tắc NPC sẽ không sao đúng không ? Hay là chúng ta giúp cô ấy trả thù nhanh hơn ? "

" Giúp cô ấy trả thù bằng cách nào ? Giết các NPC khác như các cô ấy làm sao ? "

Kim Hy Thành nhoẻn miệng cười nhạt không rõ ý vị , nhưng nụ cười này làm cô cảm thấy ngại vì có lẽ câu hỏi mình đưa ra quá ngu ngốc .

" Haizz nhức đầu quá . Nếu cô ấy muốn giết họ thì giết chết hết một lượt luôn đi cần chi mà phải chia ra từng ngày cho dài dòng vậy hả ? "
Hồ Cường Lập thở dài mệt mỏi , hai tay xoa mái đầu xoăn như teddy , thõng thượt nằm dài ra trên ghế .

" Phó bản ngăn chặn và có quy định rõ ràng về mọi thứ nhưng hiện tại chúng ta chưa nắm rõ . Trưa nay hỏi Alice thử xem sao ."

Nói rồi anh đứng phắt dậy , hai cô cậu Cao San San , Hồ Cường Lập thấy thế hỏi anh đi đâu . Anh chỉ trả lời là đến nhà vệ sinh một chuyến , Kim Hy Thành không nói gì mà chỉ im lặng đi theo sau .

Linh tính của anh luôn có một cảm giác rất kỳ lạ . Đây rõ sẽ không vận hành theo truyền thuyết đô thị suy ra nên sẽ không có con ma nhà vệ sinh số 3 , nhưng điều gì đó đã thôi thúc anh đến thế ?

Anh ngó nghiêng xung quanh , đây là một cái nhà vệ sinh tầng trệt hẳn cho các người làm như bảo vệ và lao công , người quản căn tin . Nhà vệ sinh của học sinh thì nằm trong trường học luôn . Vì là người làm công nên họ không được đối xử chu đáo như con nhà quyền thế , chỗ này cũ kỹ ẩm mốc , sàn gạch xỉn màu .

Dương Tùng Thanh trống rỗng đi ra ngoài . Hiện tại đang thấy một nhân vật cũng khá quan trọng trong mắt xích cốt truyện xuất hiện gần đây .

Bạn học Phương Vy đang ở cách xa xa chỗ vườn hoa trường học hoang phế . Gọi là vườn hoa cũng không đúng vì nó chỉ có một duy nhất một khóm hoa hồng đỏ thắm . Vườn hoa thật sự vốn nằm ở một khu riêng . Bọn họ lội từ nhà vệ sinh sang phía cô đứng để lân la bắt chuyện .

" Hoa hồng thật đẹp , là do chính tay cậu trồng sao ? "

" Cảm ơn , tớ vốn đã luôn chăm sóc nó " . Người đẹp vẫn giữ nguyên tiêu chuẩn nụ cười ngập tràn ánh dương từ hào quang nữ chính thanh xuân vườn trường . Cô đang cầm bình nước tưới hoa , những giọt nước mát mẻ li ti rơi trên phiến lá to dày đầy răng cưa và từng cánh hồng mềm mịn .

" Hoa hồng đẹp như vậy tại sao cậu không làm hết cỏ xung quanh rồi trồng thêm nhiều hơn , cỏ ở đây mọc dày thật đấy ."

"Không cần ! Tớ không thích như vậy , làm vậy sẽ ảnh hưởng đến đau lắm ."

Dương Tùng Thanh vốn đang đóng vai bạn bè thân thiết san sẻ kiến thức hữu ích cho nhau không ngờ cô lại trả lời phũ phàng . Đúng là tiểu thư bánh bèo thật , một chút chuyện phát cỏ cũng sợ đau tay .

Kim Hy Thành lên tiếng phụ họa " Cô cũng có thể nhờ bạn bè của cô làm giúp mà . Bọn họ rất chân thành có vẻ sẵn sàng vì cô lắm đấy ! "

Phương Vy cầm bình nước tưới hết những giọt cuối cùng . Cô quay người đi không đứng cùng hai người bọn họ nữa . Trước khi đi nói thêm .

" Bọn họ không xứng ! "

Cô tiểu thư này thật ra chẳng cần ai là bạn bè cả . Cô ta luôn sống chỉ biết duy nhất bản thân mình thôi . Cô ta yêu thích cảm giác đứng trên vạn người , còn những kẻ mê luyến mình ở dưới là bề tôi sẵn sàng phục tùng ca thán cô như một vị thánh .

Tuy trước mặt vẫn vui vẻ cười nói nhưng sau lưng lại cho rằng người ta không xứng đáng để chơi cùng mình . Cô ta ngụy biện cho mình bằng dáng vẻ thân thiện dễ mến nhưng lòng dạ lại chua ngoa thượng đẳng .

🍓🍓🍓

Giữa trưa bọn họ đều có mặt ở ký túc xá đông đủ . Trần Dư có lời thảo luận .

" Tối nay tôi không muốn ngủ trên chiếc giường đó đâu nha ."
Anh ta hướng về cái giường dưới mà anh ta nằm đối mặt với xác Tạ Sơn rạng sáng . Cái xác đã hoàn toàn biến mất không một dấu vết .

Hồ Cường Lập e ngại " Cô Alice , sẽ không có chuyện xác chết thành hồn ma quay về đòi mạng chứ ? "

" Không có chuyện đó đâu . Người chơi chết ở trong ải sớm đã chết ở hiện thực rồi ."

Trần Dư hơi kéo dài giọng nói " Nhưng tôi vẫn không muốn ngủ trên cái giường đó ."

Anh ta sợ sệt một hồi quay qua nhìn Hồ Cường Lập " Lập , hay là tôi ngủ chung với cậu nha ? "

" Ừ ừ , không sao . Có thêm người ngủ chung tôi lại đỡ sợ ấy chứ ."

Kim Hy Thành ngồi thẳng lưng đan tay vào nhau ở giường ký túc , đôi mắt nhìn xuống sàn nhà cất giọng hỏi Alice .

" Cách cụ thể để rời khỏi phó bản là gì ? Chỉ cần tìm đủ manh mối ? "

" Có rất nhiều hình thức , nhưng hình thức phổ thông nhất đối với cấp của chúng ta hiện tại là gần những ngày cuối hoặc may mắn sớm hơn sẽ xuất hiện một cái chìa khóa mà các anh tìm được ở đâu đó . Sau đó chúng ta cùng dùng nó mở cửa từ thế giới này ra ngoài , chìa khóa sau khi được chính tay người mở nó sẽ biến thành điểm tích lũy . Những người chơi tuy không cầm được chìa khóa nhưng vẫn đi ra khỏi phó bảng vẫn sẽ có điểm tích lũy nhưng ít hơn."

Trần Dư gác giò lên thành giường ký túc xá " Hơ , có biết bao nhiêu cái chìa khóa và cái cửa , sao biết cái nào để mở ra chớ ."

" Đần quá đi ! Tìm những thứ nào mà có liên quan đến cốt truyện ấy ."

" Cửa trường học ? Từ hồi vào trong đây đến giờ tôi luôn thấy nó đóng kín mít . Các học sinh vẫn luôn bị nhốt trong đây dù có sự cố gì và nguy cơ bị quỷ ám nhưng vẫn không thể thoát ra ngoài ."

" Anh thật thông minh , đúng là một người chơi tiềm năng ".
Alice xởi lởi khen Dương Tùng Thanh

" Nghe này ! Dù khó như thế nào các anh cũng đừng nản chí sớm vì tính chất của phó bản . Tuy có thật nhiều những điều rùng rợn xảy ra nhưng nó cũng bù đắp xứng đáng cho công sức của chúng ta .

Tin tôi đi ! Lợi nhuận từ thế giới này đem lại không hề ít một chút nào. Điểm thưởng của nó quy ra mệnh giá ở ngoài đời thực nhiều gấp 5 lần số lương mà các anh kiếm trong vòng một tháng ."

Trần Dư " Tôi giàu sẵn rồi cần gì thêm vật chất từ phó bản chứ ?

Hồ Cường Lập " Nếu trải qua mấy chuyện kinh khủng như này mới được giàu thì tôi thằng nghèo mãn kiếp còn hơn ! "

Dương Tùng Thanh suy nghĩ thầm trong đầu " Tôi giàu nghị lực nhưng cũng không cần chơi cái trò này đâu nha ."

🍓🍓🍓

Chiều nay thời tiết vẫn âm u như sáng . Cảm giác như sắp mưa mà chẳng hề mưa được khiến cho con người cũng cảm thấy hậm hực bí bách vô cùng .

Bọn họ đang vào tiết . Một số NPC chán nản vì không có đủ bài tập giao cho giáo viên . Trong lúc đó Cao Huyền Trân đi nghênh ngang giữa lớp học thẳng xuống bàn cuối Dương Tùng Thanh đang ngồi không thèm để ý sự có mặt của anh ngang nhiên thò tay vào học bằng lấy kha khá số vở bài tập . Bộ dáng đầu gấu lật xẹt xẹt từng trang vở coi , đến lúc tìm được cuốn mình cần thì vô tư ngoảnh đi rất láo toét .

Cô ta chả bao giờ cần phải ghi chép đầy đủ huống chi là làm bài tập . Nhưng xu là hôm nay giáo viên lại nổi hứng lên kiểm tra . Trong óc cô ta không nhớ bất kỳ một công thức nào . Chợt nhận ra có một chỗ lý tưởng nhưng bị bỏ quên đã rất lâu .

Cô ta dùng các ghi chép trọng tâm có sẵn đầy tỉ mỉ của chủ nhân quyển vở ghi đại vào . Bàn tay bợ lấy nó mở mạnh bạo loạt soạt không hề có ý định sợ làm rách.

Alice giả mù sa mưa " Huyền Trân à sao bạn lại lấy vở của người bàn cuối thế ! Như vậy là gian lận quy tắc nha ! "

" Cũng đâu có ai ngồi ở đó nữa chứ , tớ mượn xài xíu có sao. "

" Cậu lật mạnh như thế thì vở của người ta sẽ bị rách đó . Đến khi người đó đi học lại cô ấy sẽ rất buồn . "

" Cậu ta chẳng có thể đi học nữa đâu ." Cô ta vẫn rất lỗ mãng , dáng ngồi không ngay ngắn chiếm tiện nghi . Bạn học ngồi cùng vô thức quay sang làm cánh tay cô ta va mạnh vào quyển vở . Quyển vở bị nhăn nhúm và sứt bìa , viết mực của cô ta hở van văng tung tóe lên mặt vở .

" Làm cái đéo gì vậy hả ? Mắt mày để dưới lỗ đít hay gì mà không thấy tao đang ngồi đây ? "

" Tớ xin lỗi , tớ xin lỗi mà ."

" Xin lỗi cái con mẹ mày, đồ mất dạy ! " . Cao Huyền Trân tức giận túm lấy mái tóc của nữ sinh bên cạnh giật mạnh bạo . Cô gái đau đớn thì lí nhí khóc không dám kêu to , ả ta vả thêm cho cô vài bạt tay . Đá ghế rồi cầm lấy quyển vở hỏng quăng vào sọt rác cuối lớp .

Leng keng leng keng lạnh sống lưng . Dương Tùng Thanh xoa cánh tay .

" Kim Hy Thành này , tôi e là hôm nay chúng ta có tới hai cái xác . "

🍓🍓🍓

Chiều nay bọn họ học tiếng Anh . Giáo viên đến là một thầy giáo điển trai , anh ta ghi nội dung của bài học lên bảng và gọi từng học sinh trả lời câu hỏi . Vì môn Anh Văn dễ , giáo viên còn đẹp trai nên các nữ người chơi buổi chiều nay rất mạnh dạn không còn sợ hãi như hồi sáng học toán .

Dương Tùng Thanh ở cuối lớp mơ hồ nghe tiếng " rè rè " tầng số cực kì thấp nhưng không biết đó là tiếng gì . Đành nhờ độ cảm âm của nghệ sĩ dương cầm Kim Hy Thành , y nói rằng nó phát ra từ trên trần nhà .

Các người chơi khác vẫn chưa hề cảm nhận ra họ vẫn đang rất chill tận hưởng sự nhiệt tình của thầy giáo tiếng Anh . Đúng là trai đẹp vẫn luôn mang đến sức mạnh diệu kỳ .

Sự dịu dàng của giáo viên Anh Văn và các cô gái hòa hợp như gió và mây , người hỏi kẻ trả lời tung hứng nhịp nhàng như chơi banh đũa .

Bỗng nhiên tiếng " rè rè "vang lớn hơn . Quạt trần giữa dãy bàn giữa đột nhiên bị rớt cánh xuống đáp thẳng ngay tại chỗ ngồi Cao Huyền Trân . Xoay xoay gọt cô nàng thành trái cây , quả nhiên đầu cô ta bay ra theo nhát chém của quạt , máu bắn tứ tung .

Cái đầu của cô ta mới rơi xuống dường như vẫn còn lại dây thần kinh mấp máy ô ơ gì đó . Trong kinh hoàng chấn động một cánh quạt rời ra cắt đứt đầu cô ta thành hai nửa .

Khuôn mặt chia hai của cô ta mở mắt khủng bố nhìn lên trần nhà .

Đông đảo người chơi vẫn đang ở bầu không khí dễ chịu thư giãn với thầy tiếng Anh thì bỗng dưng máu chạy lên não không kịp . Mặt biến dạng thành màu của trái việt quất . Muôn ngàn tiếng hét vượt xa tần số của cá voi xanh gầm rú dữ dội tất bật chạy ra ngoài tránh xa cái xác .

Những lần trước khi gặp xác họ đều ở xa ít nhất khoảng 10 mét. Hiện tại nó ở rất gần bọn họ , thậm chí mùi máu pha trộn với mùi nước hoa của Cao Huyền Trần tạo nên bầu không khí lởn vởn tựa địa ngục trần thế .

Cơ thể cô ta như một quả thơm bị gọt thành từng vòng từng vòng . Lục phủ ngũ tạng vỡ ra chảy ra theo những khe hở . Xương xẩu lộ rõ , nơi trái tim bị mảnh quạt cắm nát nhầy .

Kim Hy Thành tinh ý nhìn Phương Vy , trong đáy mắt cô ta chẳng có gì là thương xót cho người bạn của mình , lạnh lẽo sương giá hơn cả âm độ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro