19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

19 . Tạm biệt thân yêu !

Màu sắc ký ức tươi sáng có nắng ấm dễ chịu chiếu trên bàn học Phương Vy , cô chăm chú nhìn chọn cây nhỏ xíu không biết tên . Cây non èo uột có phần teo nhỏ xấu xí , phiến lá có răng cưa be bé .

Triệu Thiên Bình vừa phơi đồ bên ban công ghé qua dịu dàng đặt tay lên vai cô .

Phương Vy ỉu xìu nhão nhoẹt than thở " Huhu , cây nhỏ của tớ xấu quá cơ , nuôi hơn 3 tháng rồi vẫn chưa lớn ."

Cô bạn học cười tít mắt nhìn tiểu thư trâm anh không quen tự tay làm một việc mới lạ .

" Cậu có chăm chỉ tưới nước cho bạn cây không Vy ngốc ? "

Tiểu thư nhỏ chun mũi nói giọng nũng nịu .
" Có mà , ngày nào tớ chả tưới cho em ấy , đây là quà sinh nhật chuẩn bị trước tặng cho cậu đó nha ! "

" Hừm ... Vậy tớ rất mong chờ ngày em ấy trổ mã để gặp được tớ , cố lên nha quà sinh nhật trước hạn ! "

Triệu Thiên Bình vui vẻ chọc ghẹo cây non của Phương Vy . Tiểu thư ngại quá hoá dỗi liền giở trò cù lét không báo trước , Triệu Thiên Bình liền quắn quéo bật cười ha hả . Cuối cùng chạy thoát trốn trên giường đắp kín chăn .

Bóng dáng hai cô gái hồn nhiên đùa giỡn lăn qua lăn lại biến mất , ảo cảnh đưa họ đến một chân trời mới , là ngày Triệu Thiên Bình đến phòng hiệu trưởng rồi thất thần trở về với gương mặt xưng vù do ăn tát .

Cô phát bệnh , đầu tóc rối bù , ăn không được bất cứ thứ gì chỉ lặng thinh nằm vô thần trên giường .

" Nói tớ nghe đi , lại có chuyện gì xảy ra với cậu vậy ? "

" Ai đánh cậu thế ? Sao cậu không nói gì với tớ Thiên Bình ? "

" Thiên Bình dậy ăn cháo nào , tớ mới mua về cho cậu đấy ! "

" Tớ mới thay khăn ấm cho cậu rồi , cậu đã khỏe hơn chưa ? "

" Thiên Bình , tớ làm bài tập hộ cậu rồi "

" Nếu cậu sợ thì tớ sẽ thưa chuyện với tất cả thầy cô, tớ sẽ tố giác hết những kẻ bắt nạt cậu . Cậu nghỉ đi , tớ lên lớp nhé ! "

" Thiên Bình à ! Các thầy cô vô tâm thật đấy , lời tớ nói chẳng ai chịu lắng nghe cả . Bọn họ không hề tuyệt vời như tưởng tượng của tớ nữa . "

" Thiên Bình , tớ ghét bọn họ lắm ! Bọn họ bắt nạt cậu nhưng tớ chẳng thể bảo vệ cậu được cậu , tớ vô dụng quá . "

" Thiên Bình , cô hiệu trưởng giống hệt cặn bã của túi trà vậy ... Tớ thật sự ghét bà ta ... Nhưng cậu đừng lo , không nhờ được bà ấy thì mình sẽ nhờ ba mẹ tớ nhé ! Ba mẹ tớ thương tớ nên sẽ đồng ý thôi mà , chờ tin tớ trở về nhé ! "

" Thiên Bình ...huhuhu ... Ba mẹ tớ không còn là ba tớ nữa rồi . Họ là cầm thú ... là ác quỷ ... Tớ sợ hãi họ Thiên Bình à ! Tớ không bao giờ muốn quay về nơi đó nữa ."

" Thiên Bình , có gì chúng ta cùng nhau đáp trả đi ... Nếu bị đuổi ra khỏi trường cũng không sao cả ... chúng ta không sai mà ! Bọn họ dơ bẩn như thế tại sao không nhìn nhận bản thân họ  , chúng ta không sai ...."

Thiên Bình ... Thiên Bình ... Thiên Bình ...

🍓🍓🍓

" Thiên Bình ! Ba mẹ tớ đã đến trường rồi . Ông bà ta muốn bắt tớ về nhà , họ muốn tớ lại cam chịu trong địa ngục đó . Họ muốn tớ xa cậu ...nhưng tớ không muốn đâu ! "

Tiếng nức nở vang lên kèm theo đôi vai run rẩy từng nhịp , hai thiếu nữ ngấn lệ đối mặt nhau trong căn phòng nhỏ .

" Tớ xin lỗi ! Tớ liên lụy đến cậu . Đáng lẽ tớ không nên xuất hiện trong cuộc đời cậu , nhưng cậu là điều đẹp đẽ nhất xuất hiện trong cuộc đời của tớ . Mọi người nói đúng , tớ là đứa bẩn thỉu làm nhơ nhuốc lây qua cậu ... "

" Không , cậu không có tội ! Trong số chúng ta không một ai xứng đáng mang tội lỗi cả ! Họ bị điên ...họ là những kẻ vô cảm . Cớ sao cậu chịu thiệt thòi nhiều đến vậy còn phải gánh vác tiếng tăm tội lỗi chứ ? Tớ xin lỗi , tớ vô dụng nhất , tớ chẳng giúp ích được gì cho cậu . Tớ khiến  cậu đã khổ giờ lại đau khổ hơn ."

" Cậu đừng khóc nữa ! Tớ sắp chuyển trường rồi , tớ không học ở đây nữa nên không còn ai bắt nạt tớ đâu . Sau khi ra ngoài chúng ta vẫn có thể gặp nhau thường xuyên mà . Tớ thu dọn đồ đạc , cậu cứ việc gặp ba mẹ đi , chúng ta sẽ gặp lại sau đó mà ! "

" Được được , cậu chờ tớ nha ! Tớ sẽ giải quyết với bọn họ thật nhanh rồi gặp lại cậu . Cậu không được đi trước tớ đâu đó ! "

" Ừm , tớ nghe cậu mà . Tớ sẽ chờ cậu ! "

Triệu Thiên Bình dịu dàng hết mực nhìn vào mắt Phương Vy , nở nụ cười động viên cô .

Tuy đã có lời hứa đặt hẹn nhưng Phương Nghi không nỡ buông tay ra , thật sự không muốn buông ra một chút nào . Nhưng cuối cùng họ vẫn tách biệt .

Quay đầu đi chỉ được hai bước chân , đôi mắt cô nuối tiếc , ngay cả trái tim cũng nấc nghẹn bùi ngùi . Cô lập tức đi về phía Triệu Thiên Bình một lần nữa thật nhanh ôm lấy eo đối phương , chân thành hôn xuống .

Nụ hôn bất ngờ không khiến Triệu Thiên Bình chống trả , cô thuận ý lưu luyến ôm bờ lưng của người kia , yên lặng để từng giây phút trôi qua.

Cảm giác này có hơi quen thuộc , là khi ở phòng truyền thống lúc tặng quà sinh nhật cho Phương Vy . Sự kiện diễn ra sau đó là một chiếc hôn xác định mầm mống tình cảm , nhưng vô tình Kim Hy Thành đã bị văng ra khỏi ảo cảnh trước khi được chứng kiến .

Kim Hy Thành không quá xa lạ với mối quan hệ đồng giới , chỉ có điều Alice và Dương Tùng Thanh mang vẻ mặt ngờ nghệch như mèo vũ trụ . *

Trai thẳng quốc dân Dương Tùng Thanh lần đầu tiên được chứng kiến cận cảnh đôi uyên ương ngọc nữ trao nhau chiếc hôn , anh cho hay " Năm nay tôi 25 tuổi rồi nhưng chưa bao giờ chứng kiến trường hợp này cả ! "

Đến khi Phương Vy nặng bước rời khỏi mái ấm nhỏ đã từng chung sống , Triệu Thiên Bình đứng nhìn theo bóng dáng cô xa khuất .

Hoàng hôn hôm nay đỏ rực như một dải lụa . Lụa là son gấm dành cho người , đau thương bi lệ dành cho tôi .

Chẳng mấy lâu sau , những bước chân không quy củ kèm theo những lời nói chua chát cay nghiệt kéo tới . Đám dạ xoa cái xuất hiện , phía sau hoàng hôn này là một khúc tử kịch bất cứ ai cũng không muốn chứng kiến .

🍓🍓🍓

Phương Vy đẩy cửa vào văn phòng hiệu trưởng , không khí dường như vẫn còn ám mùi hôi thối từ hôm bà ta trò chuyện với Triệu Thủy Thủy . Cô khẽ vẫy tay như cho vơi mùi hương giả tạo ngột ngạt trong căn phòng hiện giờ , đối mặt với người đàn ông và đàn bà đã tạo ra mình nhưng tròng mắt cứ cưỡng chế cô nhìn sang chỗ khác . Tựa hồ bộ dáng chính quy của hai người khiến cô cay như hạt tiêu rơi vào tâm nhãn .

" Em khác xưa lắm Phương Vy , không ngờ chỉ với thời gian ngắn ngủi tiếp xúc với loại học sinh tai tiếng như nhóc con đó mà em lại trở thành một người có thái độ tiêu cực đến vậy ! "

" Không sao cả , trẻ con độ tuổi thanh thiếu niên có tâm lý không vững , thích ngang bướng một chút . Về nhà rồi con bé sẽ ngoan ngoãn lại thôi . Cô Hằng Hà cũng đừng quá nặng lời với con bé . "

Mẹ Phương Vy ngoan dịu hạ thái độ khiển trách của Lưu Hằng Hà . Bà thanh tao nhã nhặn ngồi kế bên ba Phương Vy , dùng ánh mắt tha thiết yêu thương nhìn cô.

" Những tháng qua là ba mẹ muốn thử thách giới hạn của con rời xa gia đình được bao lâu , không ngờ con gái của mẹ rời xa vòng tay của mẹ đủ lông đủ cánh thậm chí còn quá phạm vi bay lượn trên bầu trời . Bấy lâu nay tự tung tự tác đủ rồi con gái , về nhà với ba mẹ nào con . Tài xế đã đợi ngoài xe , khẩn trương lên con nhé ! "

Ba Phương Vy ung dung chỉnh caravat trước khi chuẩn bị đứng dậy .

" Dù con có như thế nào đi nữa ba mẹ cũng sẽ không trách phạt con đâu . Lần đầu cũng như lần cuối , sau này không được tự ý bỏ ra ngoài nữa rõ chưa. "

Vẻ dịu dàng đoan trang , váy vóc sang trọng và giọng nói mềm mỏng của người mẹ chẳng thể nào làm Phương Vy xóa nhoà được dáng vẽ đĩ thoả dâm loạn trên giường của bà ngày hôm đó . Hình ảnh đó đã mãi mãi khắc sâu trong tâm trí cô chẳng thể nào biến mất , cho dù phu nhân có ăn mặc xinh đẹp đắt tiền đến đâu đi chăng nữa.

Lại nhìn về phía người ba đáng kính của mình thật sự cũng chẳng tốt lành gì . Vẻ ngoài đạo mạo nhưng cốt đột bên trong vốn thối tha . Ông và bà không ai kém ai.

Camera nhà cô là thứ bẩn thỉu vì nó đã ghi được hình ảnh ông ta cùng các đối tác làm ăn đã chơi đùa trần trụi cùng các minh tinh hoa hậu nổi tiếng trong làng giải trí . Bọn họ không ngần ngại phô bày toàn bộ cơ thể ra giống lũ người tiền sử . Bịt mắt một trong những người đàn ông làm kẻ chăn và những gã còn lại và bọn gái sẽ đeo lục lạc quanh cổ chân chạy trốn trọn khu vực của một tầng . Trong quá trình chơi đuổi bắt bọn họ thoả thích sờ soạng liếm mút nhau . Khi người đàn ông bịt mắt tìm được một trong số những người phụ nữ thì sẽ nhận được phần thưởng hầu hạ hết mình , tận hưởng khoái lạc quan hệ tại chỗ .

Cho đến khi tầng riêng biệt đó chỉ còn lại những vết tích của cuộc dâm loạn , tàn tích màu trắng đục vương vãi mọi ngõ ngách bọn họ vẫn không ngừng lại chuyển sang quan hệ tập thể .

Thú tính hoang dâm của họ khiến cô chẳng thể nào tôn trọng họ được nữa dù chỉ một giây . Mỗi lần nhìn thấy họ cứ như bị dày vò đau đớn như nhỏ axit vào mắt . Hiện tại có đến 3 nhân cách thối nát cùng hội tụ tại một căn phòng cô không nhịn được muốn nôn tại chỗ .

Trao đi một nụ cười nhạt , cô dửng dưng nói với hai vị phụ huynh xuất sắc .

" Thưa ông bà , tôi muốn ở ký túc xá hơn , tôi không muốn đến nhà thổ . "

Ba cô giật giật lông mày gằn giọng tỏ vẻ trước mặt với người ngoài là hiệu trưởng ý chỉ rằng con gái đang nói năng bậy bạ .

" Sao con lại có thể ăn nói với ba mẹ con như thế hả ? Mau xin lỗi chúng ta mau ! Đừng giận dỗi tránh trễ nải chuyến đi ."

" Vâng , gia đình hoàn hảo trong tôi đã đổ vỡ lâu lắm rồi . Nếu ông bà không muốn tôi tổn thương thêm thì xin hãy để tôi được tự do với lựa chọn của mình . "

" Ba nói cho con biết , dù có ra sao đi nữa thì ba mẹ vẫn là đấng sinh thành của con . Con không thể vì giây phút bồng bột mà ăn nói hỗn xược với ba mẹ như vậy . Ba mẹ hiểu con tổn thương và tâm lý không được ổn định nên đã cố không trách phạt con , mau về nhà với ba mẹ , đừng để ba phải ra tay ! "

Cô lạnh lùng kiên quyết , ánh mắt chắc nịt nhìn ông ta .
" Tôi vẫn sẽ ở lại ký túc xá , sau đó sẽ về thăm ông bà vào những ngày cuối tuần . Tôi đã sống cả đời như con rối tinh xảo của hai người rồi , coi như đây là chút ân huệ mà hai người ban cho tôi được không ? Các người hiểu rõ nguyên nhân khiến tôi không muốn trở về " nhà " là gì mà ! "

Ba của Phương Vy không chịu đựng được nữa , đôi tay đeo nhẫn và đồng hồ sang trọng mấy chục tỷ mạnh bạo vung lên đánh thẳng vào gương mặt con gái . Ông ta không thể nào tin được con thiên nga bé nhỏ cành vàng lá ngọc được ông nuôi nấng từ thuở lọt lòng giờ biến dạng như vầy . Tức giận gân cổ nổi hết lên , gầm rống như sư tử cuồng nộ .

" Đừng nghĩ ba mẹ xuống nước nhún nhường với cô mà được đà lấn tới . Bỏ cái mối quan hệ sai trái đó lại cho tôi ngay lập tức . Cô là tiểu thư của tập đoàn DK , nếu người ngoài biết cô là thứ đồng tính luyến ái thì người ta sẽ giẫm đạp chì chiết cô , người ta sẽ giết cô bằng chính lời nói của họ . Sẽ không có gã trâm anh thế phiệt nào trên đời chịu lấy một con đàn bà đồng tính luyến ái . Mẹ kiếp , cô định vùi lấp tương lai chính mình rồi để người ta phỉ báng lên đầu ba mẹ cô vì cái thứ ngược luân thường đạo lý như vậy sao ? "

Cái tát thật mạnh đã giáng xuống nhưng cô vẫn đứng bất động , ngay cả đưa tay lên xoa vết thương từ kim cương trên nhẫn cứa đứt cũng không màn . Gương mặt sưng húp nhỏ giọt vết máu nhưng vẫn lạnh lẽo như hầm băng , đôi mắt mất đi ánh sáng . Thế giới của cô hoàn toàn sụp đổ rồi .

Mẹ Phương Vy lao lên chộp lấy cánh tay trong lúc cô đang thất thần .
" Nãy giờ đủ lắm rồi nhé ! Mẹ không ngờ con chỉ vì một đứa cặn bã mà mất dạy như thế với ba mẹ . Mẹ cho con 1 phút bày tỏ sự hối hận và xin lỗi ba mẹ một lần nữa rồi về nhà . Đừng để mẹ gọi vệ sĩ đến gô cổ con đi trong bạo lực ! "

Sau cú tát và những lời mắng mỏ nhét vào tai đầu óc Phương Vy dần thanh tỉnh . Vệt máu li ti đọng lại trên mặt cô đã khô lại , thân thuộc nhìn về phía họ như lần cuối .

" Cảm ơn ba mẹ đã cho tôi biết rằng tôi không sai , ngay cả khi tôi rời khỏi ngôi nhà duy nhất của mình và hằng đêm cảm thấy tội lỗi vì trót làm chuyện như thế . Ba mẹ cho tôi thấy sự hối hận phút chốc dâng lên của tôi là vô nghĩa . Các người vẫn luôn như vậy , các người không hề thay đổi một xíu nào . "

" Các người cho tôi thấy những hành động phấn đấu thật xuất chúng để đổi lấy tình thương ấm áp từ gia đình bao nhiêu năm qua của tôi thật ngu muội và rẻ rúng . Vì khi tôi trở nên chập mạch rẽ hướng điều khiển của các người thì tôi chắc khác nào con robot vô dụng cả , chờ các người đến bắt đi cải tạo . Hahaha "

" Sau này sẽ không ai có thể giết tôi bằng lưỡi dao trong miệng họ đâu , vì các người đã sớm giết chết tôi từ lâu rồi ! "

Ánh mắt cô tràn hập hung khí liếc nhìn sang Lưu Hằng Hà nãy giờ chỉ chéo chân ngồi xem kịch vui , gương mặt bà ta hiện rõ nét hứng thú , tay vẫn thong dong cầm tách hồng trà hảo hạng nhâm nhi .

" Bà vốn biết hết tất cả mọi thứ nhưng chẳng mảy may ra tay ngăn mọi chuyện lại . Bà chỉ quan tâm cho danh tiếng ngôi trường thối nát này mà không quan tâm người vô tội sống chết ra sao . Bà vốn biết  Triệu Thiên Bình vô tội nhưng lại không hề cứu cậu ấy ! "

Âm cuối của câu được dồn nén bằng tất cả sự phẫn nộ bấy lâu nay . Phương Vy dần phải khống chế sự điên cuồng đang dần trỗi dậy trong mạch máu mình , nếu không chỉ 1 giây sau đó cô sẽ lao lên xé xác bà ta mất .

" Bà không muốn con gái bà thiệt thòi và chịu tổn thương , nhưng bà và nó đang hủy diệt con gái người khác ! "

" Đến cuối cùng , bà bà Triệu Thủy Thủy sẽ không có kết cục tốt đâu ! "

Lưu Hằng Hà thoáng cứng đơ lại , đôi tay nhàn nhã cầm tách trà của bà ta cũng trở nên run rẩy . Bà ta không ngờ bí mất lớn nhất cuộc đời bà ta lại có người khác biết được , á khẩu muốn gọi Phương Vy đứng lại mau nhưng cô đã chạy khỏi văn phòng thật nhanh trước đó .

Ba người lớn hô đến khản cổ cũng không cách nào khiến cô quay lại . Đôi chân chỉ biết chạy về phương hướng duy nhất . Trái tim của Phương Vy đã nhỏ máu lại bị xát muối thêm , cô chỉ biết tìm về chốn an ủi cuối cùng .

Cửa phòng ký túc xá trống trơn , thế mà người cô cần nhất lại không ở đây lúc này . Mất mát hụt hẫng ập đến như vũ bão , cô hô to gọi tên Triệu Thiên Bình hơn cả chục lần , đi từng phòng dò la tung tích nhưng không một ai biết Triệu Thiên Bình đang ở đâu .

Đôi chân rong ruổi triền miên chạy tứ phương tám hướng , từng ngõ ngách hai người đã từng qua nhưng vẫn không thấy bóng dáng người thương xuất hiện .

" Triệu Thiên Bình... Cậu đã hứa chờ tớ trở lại mà tại sao không giữ lời hứa hả ? Tại sao ... Tại sao cậu lại bỏ mặc tớ như họ ? Triệu Thiên Bình cậu đang ở đâu ? "

" Tớ không tin cậu lừa tớ , cậu chắc chắn chờ tớ mà ... Mau ra đây đi Thiên Bình , cậu không được nghe bọn họ tránh mặt tớ ! "

Phương Vy như đứa trẻ lạc lõng không tìm thấy đường về nên hoảng loạn gào thét . Bầu trời hoàng hôn nhá nhem chỉ có những vệt đỏ  thắm như dải lụa quấn quanh chờ đêm đến . Cô đã ngốc nghếch chạy khắp mọi nơi , tưởng chừng sẽ mãi mãi không thấy hồi kết Phương Vy bỗng dưng đứng hình vì cuối cùng cũng tìm ra được người ấy.

Bóng dáng quen thuộc trong trái tim mình đang nằm bất động dưới mảnh đất lan rộng dấu vết đỏ đậm . Triệu Thiên Bình tựa như nàng thơ của bức họa máu , cơ thể cô rũ rượi , đầu đã vỡ không còn giọt máu nào để chảy . Đồng phục của cô xộc xệch nhuộm đầy huyết dịch , gương mặt trắng bệch đáng thương vẫn giữ nguyên nét khiếp sợ , đôi mắt xám xịt vẫn vô định nhìn về phía ngã xuống.

" Cậu không nói dối tớ ... Nhưng tớ không muốn gặp lại cậu theo kiểu này ."

Cô gục ngã xuống nền đất , máu của Triệu Thiên Bình thấm vào cô , tuyến lệ cũng đông cứng không thể rơi ra giọt nước mắt nào . Đối với tử trạng thê thảm của Triệu Thiên Bình cô vẫn ngây thơ áp mặt vào lồng ngực của cậu ấy , không nghe được tiếng con tim rung động khi bên nhau nữa !

Tiếng bước chân loạt soạt , ông bảo vệ gầy gò bước đến mang theo xô chậu , nét mặt không nén nỗi bi thương .

Phương Vy hướng đôi mắt vô hồn nhìn ông . Ông không nói câu nào ngồi quỳ xuống cạnh hai cô gái , bàn tay kham khổ  nhăn nheo xót xa sờ nhẹ vào đuôi mắt Triệu Thiên Bình.

Ông vốn là cái thứ nghèo hèn làm công ăn lương , cả đời  chỉ biết mưu sinh không vợ không con cái . Trước đây thường hay thấy chuyện bất bình thì lên tiếng , thấy tụi nhỏ làm trái nội quy nề nếp sợ rằng sau này chúng sẽ sinh thói hư tật xấu nên có lòng nhắc nhở , dù gì mình cũng đáng tuổi cha ông chúng thôi mà . Đáp lại chúng còn không coi lời nói ông ra gì mà còn ngỗ ngược quát tháo.

" Ông già ông biết gì mà xía vào , không phải chuyện của ông đừng cố dạy đời người khác . "

" Tay ông bẩn chết được , đừng chạm vào tôi . "

" Ông chỉ làm đúng công việc rồi nhận tiền thôi , đừng nghĩ có thể sánh ngang ba mẹ tôi mà bày đặt dạy đời ! "

Thỉnh thoảng chúng còn khinh thường cho ông những đồ ăn thức uống đã hết hạn sử dụng , chúng nghĩ ông già rồi ngu không biết đến những thứ này . Còn phá giấc ngủ trưa bằng cách chọi đá vào khi ông đang ngủ .

Phương Vy nhìn vào nhãn cầu của Triệu Thiên Bình , mơ hồ thấy được hình ảnh mờ nhạt trong đó. Khí thế bao vây cô bùng phát như sức mạnh quỷ quyệt từ địa ngục gửi đến , giọng nói nhẹ bâng không hồn phách.

" Bác à ! Bác có biết kẻ nào đã khiến cậu ấy thành như vậy không ? "

Ông ngập ngừng không dám nói , nhưng nếu ông vẫn hèn nhát như vậy thì quá chua chát cho hai cô bé . Lần đầu tiên sau quãng thời gian dài chịu áp bức ông có thể thốt lên tiếng nói của mình .

" Lúc chiều bác vừa khóa cửa lớp học trở về phòng bảo vệ thì thấy chìa khóa sân thượng bị ai đó lấy trộm rồi . Sau đó bác mới vội xem thử ... Bác thấy ... họ đang chạy từ tầng ba xuống . "

Phương Vy không nói không rằng , chỉ nâng niu gương mặt Triệu Thiên Bình trong phút chót rồi vuốt mi mắt cô , khép lại tàn ảnh bẩn thỉu vướng trong đồng tử.  Bế bổng Triệu Thiên Bình đứng dậy ra lệnh cho bảo vệ hãy quay về .


🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓

*Meme mèo vũ trụ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro