Trường học Dreamcatcher .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1 . Nô lệ tư bản sắp thất nghiệp rồi .

Trong hành lang dài vắng vẻ , yên tĩnh quái lạ không lọt được bất kỳ tạp âm nào . Giữa ánh chiều tà dương phảng phất chút nắng cuối ngày chả hiểu sao hoàng hôn đáng lẽ ra phải ấm áp đẹp đẽ hiện tại lại mang cảm giác quỷ dị khó tả .

Không một bóng người , cô quạnh đóng chiếm tứ phương . Cảnh vật như được đồng hồ ngưng đọng thời gian cố định lại mãi mãi .

Người đàn ông mang nét mặt bình tĩnh nhưng tận thâm tâm đã sớm đánh trống cả vạn nhịp . Anh ta chỉ biết mở to mắt khó tin nổi , giáo giác đánh giá cảnh vật xung quanh .

🍓🍓🍓

Khoảng nửa tiếng trước . Dương Tùng Thanh - người đại diện cho tầng lớp nô lệ tư bản vẫn đang ở văn phòng sếp mình .

Người thanh niên mặc đồ công sở đang tạo dáng đứng khép nép lĩnh ngộ những lời góp ý " có cánh " của sếp .

Đây chả phải chuyện hiếm có , chả phải lần đầu . Anh đã ở trong trạng thái bị động từ 3 4 tháng nay , nguyên nhân chưa rõ vì tính cách thất thường của ngài sếp .

Sếp trung niên bụng bia và quả đầu bóng loáng như mặt gương chễm chệ trên chiếc ghế xoay sang trọng không ngừng hàn huyên .

" Này Tùng Thanh à ! Tôi biết cậu là một thanh niên ưu tú , là hạt giống tốt của phòng kế hoạch , nhưng mà cách làm việc của cậu dạo gần đây lại quá chểnh mảng không vừa ý tôi lắm ."

Ngài bụng bia mang bộ dáng thư thả , tay chống cằm còn chân gác lên bàn giám đốc , mũi chân chĩa thẳng vào bảng hiệu chức vụ cao quý . Chất giọng đặc trưng đàn ông trung niên buôn lời phàn nàn về thành niên trước mặt.

" Vâng , có điều gì không vừa ý sếp ạ ? "

" Cậu đang dần xuống phòng độ và trượt đà quá mức . Có thể nào phát triển thêm nhiều ý tưởng và năng lượng mới không ? Như suối nguồn tươi trẻ ấy . Chứ ba cái kiểu dự án cũ rích này áp dụng hoài đã bao đời rồi ? "

Sau khi nói ra câu đó ông ta vốn đang trong trạng thái thư thả lại đột nhiên phát sùng lên , nện tay lên bàn một cái thật mạnh phát ra tiếng vang lớn . Mặt mày hằm hằm cau có . Chàng thanh niên cũng đã quá quen với kịch bản cũ nên chẳng màn ẩn nhẫn nữa , tùy tiện buông thả lời trêu chọc .

" Vâng sếp , nhưng giờ mình đang ở công sở chứ không phải Suối Tiên ạ ! Và cả ... Người đề cử cho tôi sửa đổi dự án lần này không phải đều theo phong cách giảng dạy của sếp đợt trước sao ạ ? Tôi đã tuân chỉ nghe theo và cố gắng khắc phục , sếp không vừa ý điều gì nữa sao ? "

Hình như đã phát hiện có gì đó sai sai nên lão gãi cằm với biểu cảm mắt nhắm mắt mở ngờ nghệch . Ngưng khoảng chừng là ba giây lão lại suy nghĩ ra được chế độ replay mới .

" À .. ừ..thì đúng là đợt trước tôi có xuống tay chỉ thị cho cậu chút xíu . Nhưng đối với một người đã có kinh nghiệm chắc tay như cậu lại trì độn đến mức bảo gì làm nấy không có thêm tư duy phát triển cá nhân sao ? Đã có thể đứng vững ở vị trí trong phòng kế hoạch như cậu 6 năm nay thì phải nghe 1 hiểu 10 chứ , cậu thật sự không hiểu sao ? Sao cậu luôn làm tôi phiền lòng vậy chứ haizz. "

" Vâng sao sếp không nói là nghe 1 hiểu 10000 luôn đi ạ ? Lần trước đề án tôi cũng đã sửa đổi bao điều không chỉ 1 lần và làm lại vì không vừ..... "

Dương Tùng Thanh thoáng hơi trầm mặt nhưng chưa kịp nói hết câu nữa thì lão đã vội cướp lời la oai oái lên .

" Cái cậu này , lời tôi nói cậu chả bao giờ tiếp thu hỏi vậy sao cậu cứ giậm chân tại chỗ như thế . Trong khi những công ty khác với số chỉ tiêu thực hiện dự án nườm nượp và phất lên như diều gặp gió thì công ty chúng ta mãi cứ như đang ở trên một cây cầu cũ , không biết khi nào thì sập chỉ vì cái đám nhân viên không bao giờ chịu tiếp thu như cậu . Cậu phải để tôi nhọc tâm nói đi nói lại biết bao nhiêu lần nữa đây ."

Lão nói một hơi thật dài , xong lại ra dáng tức đến mức thở hồng hộc , mắt nhìn Dương Tùng Thanh như ông nhìn khói , còn nhìn giây nào cay giây đó .

Đến nước này Tùng Thanh biết chắc chắn nếu cứ thích phản bác lại nữa đều là vô nghĩa . Càng nói nhiều thì càng có thêm lý do để ngài sếp mình lại bẻ lái sang nhiều vấn đề khác , càng giẫm lên vết xe đổ . Thôi thì xuống nước cho xong chuyện , rồi lại về văn phòng chính mình nghỉ một lát .

" Vâng , tôi xin lỗi sếp , tôi sẽ không mắc sai lầm nữa ạ ! "

" Cái câu này cậu cũng nói hơn 10 lần rồi " . Lão sếp biết Tùng Thanh đang dần tắt chế độ nên cũng không còn văn để bổ sung vào não nữa , lão cũng tắt văn luôn . Thái độ lão quay về vẻ hòa nhã như mọi ngày , nhưng đôi mắt vẫn lóe lên sự phán xét .

Anh híp mắt công miệng để đó không nói gì thêm . Nét ngoan ngoãn thảo mai được tôi luyện trong môi trường công sở khiến cho lão sếp kết câu chốt xong xuôi mọi chuyện .

" Thôi được rồi , dù sao tôi cũng chả muốn quở trách cậu mãi . Cậu là một người có năng lực , cứ phải nạt nộ cậu tôi cũng tiếc lắm chứ . Là tư cách cấp trên , tôi khuyên cậu chúng ta nhân viên và sếp đều nỗ lực phấn đấu để tạo nên môi trường công sở lành mạnh đúng chứ . "

Lão khoác tay giữa ngực , gật gù bảo

" Thôi , tôi đã thấy thái độ biết lỗi của cậu rồi . Cậu cũng nên quay trở về chỗ làm việc nghỉ ngơi đi . Coi như đây là lần cuối tôi phê bình cậu , nhưng phải nhớ lần sau hiệu quả làm việc xuất sắc đạt 100% năng lượng nghe chưa. " 

" Vâng , tôi đã hiểu rõ rồi . Cảm ơn sếp đã an ủi và dành lời khuyên cho tôi . Nếu đã được sự cho phép của sếp thì tôi cũng xin lui về văn phòng ạ ! " . Nói thế rồi anh lại thở ra một hơi , bày bộ dáng khép nép , dâng lên câu nói cẩn trọng thư giãn lỗ tai cho sếp " Tôi hứa lần tới sẽ thật cố gắng không để sếp thất vọng nữa đâu ạ !

" Tốt , tôi tin chắc chắn lần sau cậu sẽ làm được . Về đi , tôi cũng sắp có công việc tiếp theo rồi " . Lão sếp cũng đứng dậy cầm lấy áo khoác bước ra ngoài .

" Vâng , sếp đi thong thả ạ ! " 
Bước ra khỏi phòng sếp . Nét mặt hòa nhã thảo mai nhanh chóng bị anh đá ra chuồng gà . Hai chân nhanh nhẹn vừa đi vừa đọc flow trong đầu diss sếp .

Công việc tiếp theo của sếp hẳn là " quan trọng " lắm .

Từ hồi đến với môi trường công sở . Thanh niên dáng người thẳng đứng như tre bỗng biến thành con tôm luộc lúc nào không hay . Một phần vì còng lưng chạy deadline , phần thứ hai là cuối người nghe sếp chửi .

Ông bà ta nói cấm có sai . Canh khổ qua mẹ nấu chê đắng , bước ra đường ngậm đắng nuốt cay .

Đời người mấy ai tuổi thanh thiếu niên ngồi trên ghế nhà trường cũng nghĩ trưởng thành sớm thật tốt . Nào là ra đời ắt hẳn sẽ thành ông này bà nọ , đi chơi muốn bao giờ về thì về . Cuộc sống đi làm thật mĩ mãn biết bao nhiêu . Trong văn phòng thì ngồi máy lạnh , về nhà thì thư giãn cuối tuần thì tụ tập cùng bạn bè cà phê ăn uống . Ai mà có dè .

Nếu mấy người là 2 cơ thì sẽ bị chặt bởi ba đôi thông . Ba đôi thông thì bị chặt bằng tứ quý . Xì dách thì bị dập tắt bởi xì bàng .

Về tới chỗ ngồi , anh đã được chào hỏi bằng sự lo lắng của 2 người bạn thân . Chị Hoa vội chạy lại .

" Sao rồi , mọi chuyện vẫn y chang mấy lần trước chứ hả ? Hay có gì nghiêm trọng hơn không ? "

Anh chẳng vội vàng kể tần tật , chỉ phun ra 3 chữ " Chị biết mà ."

Anh Du bàn kế bên cũng rôm rả tiếp lời

" Tôi thấy mấy số sau nữa cậu em cũng sẽ như vậy tiếp thôi . ý trời đã định rồi mà . " Nói xong anh ta cười với nét trào phúng .

2 người bạn thân của anh trong văn phòng mấy chuỗi tháng gần đây luôn biết anh thường vô duyên vô cớ bị triệu tập và phê bình với những lý do hết sức củ chuối . Họ cũng hiểu rõ năng lực của người em thân thiết của mình . Dương Tùng Thanh là người có phần vui vẻ và hay đùa khi bình thường , nhưng khi vào công việc anh luôn tập trung và đặt toàn bộ tâm tư và chu đáo tỉ mỉ , hoàn toàn sẽ không có chuyện sai sót hay ý tưởng lỗi thời để bị khiển trách nhiều lần .

" Ừ thì ý trời đã định " . Nhắm mắt tựa đầu lên ghế thở dài một hơi , anh quay qua hỏi chị Hoa

" Cô ta đâu rồi ? "

" Cô ta " trong lời anh vừa nói mọi người đều biết là ai . Chẳng hẹn mà làm một động tác , hai người cùng lắc đầu tạch lưỡi . Anh Du nhanh hơn chị Hoa dành nói trước .

" Bị bệnh nên nghỉ rồi . "

" Bị bệnh sao , haa " . Anh nói rồi cười hắt ra một tiếng . Lưng vốn đã tựa vào ghế gác tay lên mắt vừa suy nghĩ lim dim .

Văn phòng máy lạnh vốn đã rất mát mẻ , anh đây vừa khẩu chiến đã xụi lơ , giờ chỉ cần đặt lưng vào ghế đã muốn bay đi đánh cờ với Chu Công , nhưng thoáng nghe đến người phụ nữ đó cõi lòng lại cảm thấy râm ran khó chịu , cứ như một bụng đầy lửa hiện tại nghẹn ứ cổ họng . Muốn dập không được , gào ra cũng không xong . Bức rức chịu đựng cảm giác không lời nào có thể nói hết được.

" Cô ta " đó chính là Bùi Ái Ly . Nữ thần văn phòng dạo gần 4 tháng trở lại đây . Cô ta đi làm văn phòng nhưng điệu dáng rất bóng bẩy , hình ảnh đặc trưng của cô là một nàng kiều với mái tóc xoăn sóng dài luôn xuất hiện với những bộ cánh thời thượng , giày cao gót đế nhọn hoắc với những bước đi kiêu hãnh với đôi chân dài thẳng tắp , túi xách cao cấp từ những thương hiệu lớn . Cũng chả biết đi làm văn phòng làm công ăn lương hay là model trên sàn runway sải bước .

Chuyện cũng chẳng có gì đáng kể vì đó là phong cách của một người phụ nữ . Dương Tùng Thanh đây là gentleman nên chẳng thích đánh giá về gu ăn mặc các chị đẹp , thậm chí anh còn hay ủng hộ các chị gái nhà mình thử ăn mặc thời thượng phá cách hơn .

Nhưng nghĩ đến đối phương chính là nguy cơ khiến thái độ anh dạo này cực kì không tốt vì cảm thấy như là trái banh trên sân cỏ , lúc giành thì rất chiêu mộ giành giật còn lúc muốn đá thì sút bay cao 8 mét .

Tại vì sao ? Vì sao á hả ?

Lại phải kể đến buổi tối định mệnh anh tăng ca về rất muộn .

🍓🍓🍓

Hôm đó , Tùng Thanh tăng ca về rất khuya . Mọi người trong công ty đáng ra về rất sớm rồi , chỉ còn anh và một số người lẻ tẻ .

Vừa rửa mặt cho tỉnh táo ở WC . Anh vừa đi vừa dùng khăn mặt mini lau khô . Bỗng cách đó 4 5 buồng vệ sinh , anh nghe một giọng nói nhỏ nhẹ mềm ngọt như kẹo bông gòn nỉ non .

" Ưmm ~ anh biết người ta đến với anh cũng sợ dị nghị nhiều lắm mà . Từ hồi vào công ty đến giờ , có giây phút nào người ta không nỗ lực hết mình đâu. " 

" Àaa , anh biết em của anh rất cố gắng . Bởi vậy có giây phút nào anh nỡ để em thiệt thòi đâu chứ . Căn hộ , trang sức và đồ hiệu , banking anh đều chiều em hết cỡ còn gì . Em đừng ủ rũ nữa , anh nghe mà trong lòng khó chịu lắm ."

Dương Tùng Thanh nghe tiếng một người đàn ông dịu dàng dỗ dành người yêu của mình .

" Nhưng đó đâu phải là những thứ tất yếu em cần , quần áo và trang sức chỉ là vật ngoài thân thôi . Cái người ta cần là một vị trí vững chắc cơ . Anh biết người ta muốn gì mà ~~ "

Dương Tùng Thanh thề là mình hổng có nhiều chuyện đâu , nhưng nội dung cuộc nói chuyện này nó cuốn hút lạ kì quá khiến đôi chân anh không thể nào tự giác rời khỏi nhà vệ sinh được . Bằng một cách vi diệu nào đó , anh nán lại nghe cuộc đối thoại tiếp theo .

" Ai chàaa , em yêu à em có thể suy nghĩ lại không ? Cái đó hơi quá , anh sợ cục cưng của anh sẽ không chịu nổi áp lực . "

" Hứ , áp lực cái gì chứ . Chẳng qua là anh coi thường , không chịu tin tưởng vào năng lực của em thôi . Đàn ông các anh đúng là luôn thói khinh thường năng lực của phụ nữ " Cô vừa nói lại kèm theo chất giọng run run , như kìm nén hết cỡ để không phải khóc .

" Ái Ly à , không phải là anh không tin vào năng lực của em . Mà là á , cậu ta là đàn ông , kĩ năng và tính toán đầu óc rất vượt trội có thể chịu đủ loại áp lực công sở . Với lại , những dự án cậu ta suy nghĩ và thực nghiệm đều rất tuyệt , không tồi chút nào đâu . Anh không muốn em yêu của anh phải nặng nề áp lực mà buồn rầu mệt não dẫn đến kém sắc , anh chỉ muốn cục cưng anh sung sướng tận hưởng mà thôi . "

Đậu mé , Bùi Ái Ly ??? Và cả , ông sếp mình ??? . Vị trí dài lâu và vững chắc ??? . Đậu xanh , chức trưởng phòng của mình ấy à ???

Đậu phộng rau muống , không ngờ một lần nhiều chuyện để xem thử có trầm trồ . Không ngờ tới anh lại có nguy cơ mất con mẹ nó việc .
Chức vụ của anh sẽ nhanh chóng rơi vào tay con trà xanh Bùi Ái Ly .

" Anh nói vậy là coi thường năng lực của em rồi chứ gì nữa . Người ta mong muốn vị trí đó cũng là muốn được góp công phò tá cho anh thôi . Vì em biết mình chỉ là người đến sau , mong muốn nhỏ nhoi cũng chỉ là ở bên anh hỗ trợ anh em cũng thấy hạnh phúc rồi . Anh xem , trên đời có cô gái nào mà từ chối vật chất để ôm lấy công việc như em chứ ? Anh vậy mà không thể suy nghĩ cho em hơn sao ? "

" Anh hiểu , anh hiểu mà . Không ngờ em lại quyết tâm đến vậy . Em hãy cho anh một thời gian suy nghĩ chứ đang yên đang lành mà lại đuổi việc cậu ta , công ty và nhân viên sẽ bàn ra bàn vô . Lúc đó em và anh cũng chịu thiệt thòi. "

" Vậy thì anh hãy tìm cách làm cậu ta tức giận đến nản chí đi . Chuyện đó anh còn không làm được em giận anh mãi mãi luôn đó " .
Được rồi được rồi ! Anh đảm bảo mọi chuyện sẽ êm xuôi . Đến lúc đó em chỉ cần ung dung nhận chức là được. " 

" Woww ! Thật mong chờ quá , em không tài nào mong mỏi đến hình ảnh nữ trưởng phòng tài năng và quyến rũ trong tương lai đó . Em yêu anh aaa , em hôn anh một cái nà moahhh . Em yêu anh nhất trên đời . "

Người phụ nữ rất hạnh phúc và vui sướng , cách một tấm cửa phòng vệ sinh nhưng Dương Tùng Thanh có thể tưởng tượng ra cảnh cô rất hạnh phúc ôm lấy người đàn ông ở trong đó .

Lmao , Bùi Ái Ly cũng coi như là phụ nữ xinh đẹp hiện đại mạnh mẽ có tài năng xíu đi , nhưng ả lại dùng tài năng và nhan sắc của mình làm bước đệm ngồi lên ngã ba của chồng người khác .

Anh cứ luôn tưởng sếp nhà mình đó ảnh hưởng của sang chấn tiền mãn kinh tuổi trung niên nên thích xả giận lên người thanh niên là anh , lúc xưa ông ta tuy không được về mặt nhân hình nhưng rất được nết . Công minh phân tư rõ ràng , lại là ai mà có dè lão đã chạy theo xu hướng cá mập rồi chứ .

Tận mắt chứng kiến đôi cẩu nam nữ tằng tịu đã không nói , nào ra còn nghe thêm nguy cơ mất việc . Dương Tùng Thanh không nhịn được chửi thầm

" Đờ mờ 2 con cẩu nam nữ . "

Anh sẽ làm ra vẻ ngây thơ không biết chuyện gì chống mắt lên mà xem màn kịch vui của lão sếp bày ra và con tiểu hồ ly phía sau tận hưởng . Sau đó sẽ thông báo cho bà lớn biết , xem lúc đó kịch đứa nào bày ra vui hơn.

Nhưng đó là chuyện của hơn nửa tiếng trước , còn giờ Dương Tùng Thanh lại không nhịn được nữa chửi thêm tràng chữ nữa .

" Đờ mờ !!! Ông mày nằm không cũng tức đến mức xuyên qua hành lang rồi !!! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro