Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ sau ngày gặp nhau lần đầu đến khi đóng phim cả Bright và Win gần như không nói chuyện với nhau câu nào chỉ trừ lúc đóng phim hay chào hỏi.
Bright vẫn giống như lúc trước không giao tiếp quá nhiều với mọi người trong đoàn phim, trái ngược hoàn toàn với Win.
Win giống như một đứa nhỏ luôn tràn đầy năng lượng lúc nào em cũng cười vui vẻ trêu cho mọi người trong đoàn phải phá lên cười. Vậy nên ấn tượng của mọi người với Win là một đứa nhóc tinh nghịch nhưng khiến mọi người yêu thương không ngớt.
Thỉnh thoảng mọi người trong đoàn sẽ phá lệ mà lén mang cho Win những món đồ ăn vặt em thích vì mỗi lần nhìn vẻ mặt em lúc nhìn thấy đồ ăn họ như được vui lây, đúng là một đứa trẻ khiến mọi người yêu mà.
Vậy nên sau ngày gặp mặt Bright cùng Win vốn không có cảm tình cùng tính cách trái ngược nên họ cũng chẳng nói với nhau câu nào nếu không có sự việc năm ấy...
---
Năm ấy bạn gái của anh gây ra những bình luận trái chiều trên mạng, tất cả mọi người đều đứng nhìn anh dần bị chìm xuống vực trừ em ấy,
Trừ Win của anh năm ấy đưa tay về phía anh kéo anh ra khỏi vực sâu.
Em ấy nguyện ý ngồi xuống đất ăn trưa cùng anh,
Em ấy tự ý đăng lên Instagram dòng cap " Always with you, bro"
Là em ấy nguyện giúp đỡ một kẻ chẳng có gì như anh không cần đền đáp.
Còn anh lại chẳng biết lòng biết ơn em ấy của Bright Vachirawit anh từ lâu đã không còn đơn thuần như trước...
Và anh lúc đó cũng không biết cậu nhóc Win ấy năm ấy khi đưa tay giúp anh cậu ấy đã có cảm tình anh nhưng lại không rõ nó là gì trong tim mình...
Không sợ thế giới ngoài kia có bao việc xảy ra...
Không sợ tôi cùng người không hiểu tình cảm của chính mình...
Chỉ sợ bản thân khi nhận ra sẽ bỏ lỡ mất đối phương từ bao giờ...
----
Khoảng thời gian ấy có một buổi chiều lần đầu anh rủ em đi đá bóng:
" Chiều nay em muốn đi đá bóng với anh không Win? Nhóm bạn tụi anh có thuê một sân từ trước, nếu em muốn chiều chúng ta cùng đi nhé"
Win vui vẻ đáp:
" Được ạ, cảm ơn anh cho em đi cùng nhé"

Cuối buổi quay hôm đó cả hai cùng đi với nhau đến sân bóng, em đi theo anh như những ngày ở đoàn phim, còn vui vẻ làm quen với bạn anh, chụp ảnh cùng anh.
Ngày hôm đó em lần đầu biết bản thân em mong muốn thời khắc đánh tan mộng tưởng của em kia đừng đến biết bao nhiêu.
Ấy là lúc bạn gái của Bright đến, cô ấy nhẹ nhàng gọi anh lại sau đó nói với mọi người:
" Em đến đây thăm Bright một lát, mọi người cứ đá bóng tiếp nhé"
Cô ấy lại quay sang nhìn Win một lượt :
" Chào em, chắc hẳn em là bạn diễn kia của Bright nhà chị nhỉ? Chắc em cũng biết chị là ai nên cũng không cần chị giới thiệu đúng không? "
Đến cả giới thiệu về mình cô ấy cũng dường như muốn lơ đi, dù sao đó cũng là tâm tình bình thường của cô ấy mà. Nhưng Win vẫn cảm thấy bản thân sẽ không đứng vững được nữa.
Ở phim trường hay mấy nay em luôn là người bên anh ấy, em và anh ấy giống như một cặp tình nhân khiến em quên mất ảo tưởng này một ngày nào đó chỉ cần người bạn gái của anh đến tất cả sẽ tan vỡ...
Bright đã có bạn gái,
Hai người họ không thể đi quá được...
---
Nhìn hai người kia ngồi bên ghế của sân, chị ấy mang rất nhiều đồ cho anh, cằn nhằn dặn anh về mọi việc, còn Win thì đứng đằng xa nhìn theo.
Bỗng chốc Win phát hiện ra cảm giác bấy lâu em luôn tránh né là gì,
Có vị đắng không rõ thành lời trong em,
Chát đến mức muốn nhòe mắt em, vì giờ khắc này cuối cùng em hiểu ra tình cảm của mình là gì nhưng cũng đồng thời hiện thực tát em một phát mạnh khiến em mất đi anh ngay sau đó...

Để xóa đi hình ảnh của anh trong đầu mà hôm đó Win chạy theo bóng không màng thứ gì,
Tựa như thiêu thân lao vào biển lửa dù biết chắc sẽ chẳng có thứ gì tốt đẹp đợi mình phía trước...

Bright ở bên này với bạn gái nhưng dường như tâm trí lại treo trên người Win.
Nhìn Win lao đầu ở sân có biết bao lần anh muốn lao ra ngăn em ấy nhưng cuối cùng lại bị bạn gái ngăn lại,
Anh không rõ rốt cuộc là mình bị gì nữa
Rõ ràng người ngồi cạnh anh hiện tại mới là bạn gái anh, người anh yêu...
Còn Win dù sao cũng chỉ có thể ở mức là bạn diễn, là người anh em thân thiết của anh. Không đến mức khiến anh lo lắng còn hơn cả bạn gái mình,
Thứ cảm xúc rõ ràng chưa bao giờ xuất hiện nay lại xuất hiện khiến anh thấy hoảng loạn dường như muốn cất kĩ nó đi để không ai biết nó có ý gì...
---
"Win!!! Em sao không??! Bị thương chỗ nào để anh gọi y tế???"
Bỗng dưng ngoài sân có người hét lên tên của Win, vì cứ cắm đầu không rõ ràng xung quanh khiến em ngã nhào xuống sân trầy xước.
Bright nghe từ đằng xa thấy bỗng lao vội ra chỗ anh giật tay anh khỏi tay bạn gái anh giữ lại.
Em ấy bị thương, Win bị thương...
Đầu anh chỉ còn những từ ấy cứ vang vọng,
Cho đến khi anh ra tới nơi em ấy đang nằm trên sân xua tay bảo không cần.
Em vẫn ngốc như vậy, em muốn rời đi lúc này, nơi đây thật sự nghẹt thở bóp ngạt lấy em...
Bóp chết mộng tưởng bao lâu của em... Anh ấy sẽ chẳng bao giờ là của em... Hai người họ vĩnh viễn chẳng thể...

Bright nhìn em ấy như vậy anh dường như muốn phát cáu không lí do, rõ ràng người bị thương là em ấy, tại sao người đau lại là anh?
Cảm xúc này khiến anh níu Win lại:
" Em còn bị thương như này ra kia ngồi anh sát trùng qua được không em? Xong anh đưa em về, em bị như vậy...cũng là do đi đá bóng với anh mà."
Hóa ra anh ấy không phải thật lòng muốn giúp em...là do anh ấy cảm thấy cần có trách nhiệm với việc em đi đá bóng cùng anh là do anh rủ nên mới có cớ sự vậy...
Win gượng cười, em nhìn Bright rồi bình tĩnh đáp:
" Anh không phải lo đâu mà, nhà em đủ hết mà anh, giờ em đi về nhà luôn cũng được anh à"
Bright ngập ngừng:
" Vậy để anh đưa em về..."
" Thôi không cần đâu anh, nay em đi xe mà anh, dù sao chân nhấn ga em cũng không bị sao mà anh"
Dù sao em đau nhất lúc này nào phải vết thương ban nãy...là vết đâm nơi trái tim em đặt nơi anh...
---
Vì Win đã từ chối vậy rồi anh chỉ đành để em ấy đi về một mình lo lắng nhìn theo em.
Win đi ra chỗ để xe cũng là lúc trời đỏ mưa...
Mưa hôm nay kì lạ thật...rơi xuống đúng lúc như tình cảm của em hôm nay được gạt rửa hết đi vậy...
Tình cảm ấy sẽ mãi không thành dù tim đau đến mấy cũng không thành...
***
Hai người họ một kẻ nhận ra tình yêu sớm lại đem tâm tư giấu kín trong vỏ bọc lại như không có gì,
Một người lại mù mờ không rõ...

Là em ảo tưởng chúng ta là một đôi
Chỉ cần anh nói một lời là đủ để em hiểu được không, anh...?

***Vote lẹ để tui có động lực đăng truyện tiếp nhé mn^^🐰🐰🐰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro