Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bright mấy ngày nay cảm thấy Win thật sự rất khác sau hôm anh cùng em đi đá bóng ấy. Nhưng rốt cuộc cho dù có tìm ra điểm khác nào từ em anh cũng không thể phát hiện ra nổi... Rõ ràng em ấy vẫn vậy, vẫn là đứa nhỏ thường chạy theo anh phía sau, vẫn chọc ghẹo cho anh cười, vẫn rủ anh đi ăn những món hai đứa thích sau khi quay phim xong...

Nhưng chỉ có anh biết khi khóe mắt trong nháy mắt vô tình lướt qua em thấy ánh mắt em khi nhìn anh không còn lấp lánh như chứa cả ngàn tinh tú kia nữa, ngược lại trong đôi mắt ấy hiện tại là một màu ảm đạm, không một gợn sóng như cái ngày hôm trước đó em ấy chân bị thương đứng thơ thẩn dưới mưa nhìn anh cùng bạn gái anh ra về mà tim chết lặng,

Bright sẽ vĩnh viễn không biết người yêu anh hơn tất thảy là Win trước đó vô tư xông vào thế giới anh thầm lặng không náo động khi rời đi cũng vậy. Win không nói anh biết cũng sẽ không khiến anh khó xử mà đem tình cảm của mình cất nơi đáy tim hi vọng một ngày nó sẽ biến mất...

Người thương rõ ràng gần ngay trước mắt nhưng lại ngốc nghếch không hiểu làm cả hai càng xa, gần ngay trước mắt lại xa tận chân trời...

---

Ánh hoàng hôn chiếu xuống khung cảnh nơi đoàn phim sau một ngày làm việc mệt mỏi

Tiếng đạo diễn vang lên như giúp mọi người thoát khỏi gánh nặng quay phim một ngày đầy mệt mỏi:

"Mọi người hôm nay nghỉ sớm nhé, chúng ta cùng nhau đi ăn một bữa liên hoan sau một khoảng thời gian làm việc cùng nhau nhé."

Mọi người nghe vậy ai cũng vui mừng vì sắp được ăn một bữa miễn phí ai mà không vui đây?

"Em xin phép đạo diễn với mọi người hôm nay em không đi ăn được với mọi người ạ"

Win cười xin phép mọi người trong đoàn, tuy vậy nhưng ai chịu khi cậu bé ngoan đoàn phim mình không đi chứ, mọi người muốn để em ấy đi chơi thoải mái cùng mọi người lắm nên có vài người lên tiếng:

" Không được đâu nhé Win, mọi người đều đi hết đấy, có cả Bright đi cùng mà em"

Mọi người đều biết quan hệ của hai cậu diễn viên chính này rất tốt lại còn soft xỉu ai mà không muốn được nhìn cả hai họ cùng một chỗ cơ chứ?

Win khẽ lắc đầu bất đắc dĩ đáp:

" Xin lỗi mọi người lắm, mấy nay cơ thể em không khỏe lắm hẹn mọi người hôm khác em mời mọi người một bữa được không ạ?"

Tuy tiếc nuối nhưng nghe Win không khỏe mọi người trong đoàn bèn từ bỏ ý định kéo em đi mà quay sang bảo em nhớ chú ý sức khỏe chứ dạo này sắc mặt em xanh xao hơn trước rất nhiều.
---
Lúc đó nếu như Win để ý mọi người đang an ủi em thì Bright vẫn đứng đằng sau em nhìn. Anh ấy đứng ở đó như không biết làm sao có thể tiếp cận em ấy như trước đành bất đắc dĩ nhìn bóng lưng em rời đi.
Hóa ra chỉ cách mấy ngày mà họ đã cách xa nhau đến mức muốn gặp người cũng khó mở lời tới vậy...
Xa cách tới mức bệnh của Win tái phát có thể nguy hiểm bất cứ lúc nào anh cũng không biết
---
Vừa bước chuẩn bị vào xe bỗng có người từ sau nắm chặt lấy tay kéo Win về phía người đó bất ngờ khiến em không kịp chuẩn bị gì đã ngã nhào vô lòng người kia. Người kia cũng không nói gì cho đến lúc em đứng dậy tính rời đi thì người đó mới cất tiếng:
"Win, có chuyện gì vậy em? Sao em mấy nay cứ tránh anh vậy? Anh không biết anh đã làm gì sao em? Anh..."
Em nhìn Bright, bấy giờ mới nhìn kĩ anh
" Không đâu anh, chỉ là em nghĩ chúng ta nên giữ khoảng cách không bạn gái anh sẽ nghĩ ngợi thôi, em với anh vẫn là bro mà anh"
Dường như sợ anh sẽ lo lắng quá em vội vàng giải thích, em không mong anh ấy sẽ hiểu nhầm, chỉ là Win không muốn tình cảm của anh sẽ...
" Không đâu Win, anh sẽ không để cô ấy can thiệp vào quan hệ chúng ta đâu em, nên em đừng vậy được không?"
Bright không biết rốt cuộc tại sao mà ngày đá bóng hôm đó sau khi Win rời đi anh lại đề nghị anh với bạn gái sẽ không can thiệp vào chuyện của nhau một thời gian vì công việc của anh còn rất nhiều, nhất là với Win.
Cho dù chỉ là anh em bình thường nhưng anh lúc ấy lại đưa ra đề nghị như vậy. Hình như em ấy đã trở thành một người anh muốn cất đem gói lại thật kĩ để Win không bị tổn thương bao giờ... Vì là em và chỉ riêng em mới có vị trí như vậy trong tim Bright Vachirawit anh...

Win nhìn anh em khẽ gạt đầu
"Vâng ạ"
Thôi vậy, em cũng không chịu được người em yêu đau lòng, người em để trong tim đau em sẽ đau gấp ngàn lần...

Cho đến khi bóng lưng của Win rời đi Bright vẫn không hiểu tại sao một người như em ấy là gì với mình mà mình lại mong em ấy đừng bỏ mình đến vậy và rốt cuộc thứ cảm xúc đang len lỏi trong tim anh là gì? Nó thật sự chỉ đơn giản là tình đồng nghiệp, bạn bè hay đã vượt qua rào cản ấy từ lúc nào chiếm trọn con tim anh lúc này...?

***

Sau này nhìn lại quãng thời gian năm ấy hai người họ sẽ vô thức bật cười vì sự ngốc nghếch năm ấy, yêu mà không nói, anh/ em ngốc thật.
Nhưng cho dù ngốc họ vẫn là của nhau, là tình yêu của hai kẻ ngốc ấm áp nhất, là tình yêu duy nhất, đặc biệt nhất chỉ dành cho nhau...

Tình cảm đôi khi là thứ rõ ràng cũng đôi khi lại mông lung với con người nhưng tiến thêm một bước thì chúng ta là đôi hạnh phúc nhất.
Vì sẽ không ai yêu, quan tâm anh bằng em,
Cũng chẳng có ai quan tâm em cho dù những điều nhỏ nhặt nhất không đáng nói...
Vì chúng ta là một đôi mãi mãi không đổi...

###Vote ủng hộ tui với đc không mn? Mấy nay bị mẹ thu đt không đăng được xin lỗi mn nhé🐰🐰🐰Tối bù mn một phiên ngoại siu cute mn vote tui có động lực nhaaa🍭🍭🍭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro