#no66[Cuộc sống của những đứa trẻ vô gia của thế giới ngầm?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[Cuộc sống của những đứa trẻ vô gia của thế giới ngầm?

Liệu trả thù có là cách duy nhất?]

Co ro bên nửa bờ sông

Màn đêm rẽ lối mảng hồng dần sang

Lang thang trong cõi mơ màng

Tìm người thất lạc bàng hoàng chẳng ra.

***

""Anh nơi đâu thế anh à?""

Thì thầm lời nói như là hư không

Tuyết rơi lạnh, tuyết trong lòng

Dòng sông che khuất màu đông đến gần.

***

Nhìn người qua lại trân trân

Cười cười nói nói như vầng mây xa

Em đây giờ kẻ không nhà

Không người thân thích, không cha đón về.

***

Không nơi nương tựa bốn bề

Người xa kẻ lạ, ê chề lòng ai.

Lỡ như ngày một sớm mai

Em, người nằm đó, hồn phai, bất cần

Lỡ như trăm nẻo xa gần

Không tìm thấy xác, không lần ra ma?

Em còn tuổi mới nở hoa

Em còn người hãy đi xa chưa về.

Chăm chăm thù máu cận kề

Chăm chăm nợ kiếp chưa đền cho ai.

Bỏ rơi em ở đây hoài

Liệu còn thấy mặt chi vài người dưng?

Anh ơi đã chớ, thì đừng

Đừng gieo chuốc oán, đừng ngưng cuộc đời.

Bỏ em lại giữa chơi vơi

Chẳng tìm ra ngõ giữa trời người vây

Lết thân tàn, xác bầy nhầy

Lầm bầm kêu cứu chẳng rầy để tâm.

Chẳng còn lại những thanh âm

Giữa trời quên lãng, ướm mầm mong manh

Anh ơi có biết không anh,

Sống cơ sống cực, phải tranh ít lành

Chẳng may lề lối rành rành

Kẻ gian mua chuộc hóa thành người hay.

Dưới nơi phi pháp thường ngày,

Trẻ con cũng phạm tội tày chẳng tha.

Không là kẻ mọn lân la

Thì thành ngọn cỏ chính là tất nhiên.

Giữa bề kẻ khổ liên miên,

Người đời chính bọn vung tiền như hay.

Bóng tà lẩn khuất sau mây

Màu trời êm ái như ngày hôm qua.

Bâng khuâng ngân một khúc ca,

Về người đổi thịt thay da chữ ""quyền"".

Có quyền hóa kiếp trở tiên

Tôi, sai, đầy tớ không quyền nên hay.

Kẻ khờ chẳng lạ xưa nay

Ngoại trừ đấm đá cũng thay chút lời.

Anh còn cả thứ gọi mời

La Sinh Môn cạnh, chẳng ngơi nghỉ gì

Giết người, cướp bóc buổi chi

Chút tiền hèn mọn chia thì công lao.

Khép mi, suy nghĩ chút nào

Thù riêng nhịn một, lúc sau trả liền.

Mạnh hơn, nắm giữ tiền quyền

Bọn ranh lẻo mép sẽ hiền chẳng ngoa.

Tại sao phải giết chẳng tha

Khi mà anh vẫn còn là tương lai?

Lỡ may đánh bại một hai

Thì còn bầy bọn lại gài không nguôi.

Lỡ may lưỡi kiếm không chuôi

Đâm mòn xương tủy, còn thôi kiếp đời.

Em còn anh, mãi chẳng rời

Anh đi, nương tựa rối bời biết ai?

***

Trăm bề bóng tối nay mai

Nhìn đâu thấy một gã trai tới gần.

Vung tay, dáng mạo bất cần

Thoạt nhìn quyền quý, áo quần như tranh.

Lòng đâu chẳng rõ thì rành

Xưng danh tứ phía, người giành phanh thây.

Kẻ trùm của giới xưa nay,

Ai mà không biết, tiếc ngày đem chôn.

Hoang mang dẫn lối linh hồn,

Chẳng tìm ra ngõ, luôn mồm bất phân.

Mạng này đem để lên cân,

Tìm anh trai giữa muôn phần loay hoay.

Mong cho người hãy sum vầy,

Chờ ngày tái ngộ, mai này sẽ ra.

Và ta sẽ cất lòng ta...

""Chủ nhân, ngài đã cho ta chốn về

Nguyện trung thành với lời thề bất thay.""

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro