Chương 13.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【Dazai suốt đêm bò lên trên Không Động sơn】

Chương 13.1

Tác giả: Miêu Đả Cổn

Edit: Moriarty4869

Dazai Osamu càng thêm sợ đồng tính.

Anh thậm chí còn định suốt đêm bò lên trên Không Động sơn.

Akutagawa Ryunosuke thoạt nhìn trông khá là bình tĩnh, có thể là hắn đã gặp qua trường hợp càng khiến người ta hít thở không thông hơn, cũng có thể là người chơi ca ngợi, yêu thích, cuồng nhiệt…… Những cái cảm xúc lúc đối mặt Dazai Osamu đó hắn hoàn toàn có thể hiểu được.

Nhưng cho dù như thế nào, hắn vẫn như cũ sẽ bởi vì những cái tên khốn đó dám mạo phạm Dazai tiên sinh mà bạo nộ, muốn toàn bộ xé thành mảnh nhỏ những ai mưu toan tới gần Dazai tiên sinh.

“Ừm…… Mà này, Akutagawa-kun, ta đột nhiên nhớ tới ta còn có một số đồ vật yêu cầu đi mua ở cửa hàng, cho nên chúng ta liền tách ra ở chỗ này đi.” Dazai Osamu chỉ chỉ đường phố phồn hoa bên kia.

“Tại hạ có thể đi mua sắm giúp Dazai tiên sinh.” Akutagawa Ryunosuke nói, như cũ cẩn thận khống chế được 【 Rashomon 】 vừa chống ở trên đầu Dazai Osamu che mưa đồng thời không đụng tới Dazai Osamu tránh bị tiêu trừ.

“Ta từ chối ——” Dazai Osamu kéo dài thanh âm, vẻ mặt ghét bỏ, “Ta nhưng không muốn cùng ngươi bị truy nã trói vào nhà tù đâu.”

Tội phạm truy nã ảnh chụp dán đầy Yokohama Akutagawa Ryunosuke: “……”

Dazai Osamu lại phế đi một ít sức lực rốt cuộc mới đuổi đi được Akutagawa Ryunosuke, cả người dần yếu ớt.

Người chơi thật đáng sợ, logic và hành vi quá khó đoán trước, mỗi lần đều có thể cho anh “Kinh hỉ” mới.

Akutagawa thật đáng sợ, tên này vẫn giống như trước đây rất khó câu thông, đầu óc thật sự quá là quật cường, nghe lời nhất nhưng cũng lại là không nghe lời nhất luôn, mỗi lần đều sẽ làm anh thật đau đầu.

Dazai Osamu thở dài, xoa xoa đầu tóc mình có chút bị ướt nhẹp, thật sự đi vào siêu thị.

Anh ở bên trong đi dạo một vòng, mua một cây dù nhỏ chỉ có thể che một người, lại bị băng vải đang được đẩy mạnh tiêu thụ hấp dẫn mua một túi to, cuối cùng thuận tay cầm mấy hộp thịt cua, rồi mới vừa lòng mà chuẩn bị đi trả tiền.

Nhưng mà lúc này, hệ thống đột nhiên thông báo cho anh tiểu thuyết cập nhật.

Dazai Osamu động tác ngừng lại, trực tiếp đem xe đẩy mua sắm đẩy sang bên cạnh, bản thân móc ra thư dựa vào trên tường bắt đầu đọc.

Chương 6 tiêu đề tên là 《 Akutagawa đang xem ngươi đó ( nhìn chằm chằm ) 》.

Dazai Osamu: “……”

Nội dung không ngoài sở liệu, chính là sự tình bọn họ vừa mới phát sinh.

Khu bình luận cũng không chút nào ngoài ý muốn cười cả đám.

【 Danh tác thế giới 《 Tui không phải gay 》】

【 Ôm! Tui cũng muốn ôm ôm Dazai tiên sinh! Mọi người đều cùng nhau ôm! Ôm bất chấp lun! 】

【 Akutagawa : Ai cho!!! 】

【 Dazai Osamu: Người chơi, kẻ thù cả đời tôi. 】

【 Cứu mạng a ha ha ha cười chết tui ha ha ha ha Dazai anh quá ư là thảm lun, trái tim có khỏe không đó ha ha ha —— ( nửa đêm phát ra tiếng cười làm tất cả sinh vật trong phạm vi trăm mét đều bị chấn đến ù tai ) 】

Dazai Osamu: “……”

Thì ra mấy người cũng biết sao!

Nếu biết! Vậy đừng có mà ở khu bình luận nhiệt liệt thảo luận làm như thế nào mới có thể ôm ôm anh rồi hãm hại anh chứ!

Đáng giận, nếu thật sự là cô gái xinh đẹp ôn nhu tới cùng anh ôm ôm, vậy thì anh tuyệt đối sẽ rất hoan nghênh, và vui vẻ mời đối phương cùng nhau tuẫn tình.

Nhưng mà nam nhân thì tuyệt đối không được!!!

Dazai Osamu bởi vì khu bình luận thảo luận đủ thứ hãm hại anh nên anh lại lần nữa cảm thấy không hít thở nổi, anh giờ phút này chỉ muốn đem chính mình dị năng 【 Nhân Gian Thất Cách 】 biến thành 【 Nhân Gian xxoo】 thanh trừ toàn bộ mấy ý tưởng xxoo với hãm hại anh trong đầu mọi người.

Thật đáng sợ! Thật là thật là đáng sợ mà a a a a!!!

Phụ cận có không ít người bị dung mạo xuất sắc của thanh niên kỳ quái quấn đầy băng vải hấp dẫn, không nhịn được tới gần xem anh, kết quả bởi vì anh cầm sổ tay《 Toàn tập tự sát 》 lại còn xem với biểu tình vặn vẹo làm cho dọa chạy, không dám tới gần.

Dazai Osamu khép lại thư, biểu tình lại khôi phục bình thường.

Thôi dẹp, anh cũng đã thói quen rồi, chỉ cần những cái sự tình khủng bố mà khu bình luận nói sẽ không thật sự phát sinh ở trước mặt anh là được.

Thời điểm xếp hàng chờ tính tiền, Dazai Osamu nói chuyện phiếm cùng hệ thống: [ Lúc trước ngươi có nói qua, quyển tiểu thuyết này là ngươi cố ý chọn lựa nhiệt độ tương đối cao với cả không quá ooc đúng không? ]

Hệ thống: [ Đúng vậy, những cái càng ooc không phải anh đã xem qua sao? Quyển này ít ra sẽ không thật sự cưỡng bách amh yêu đương, càng sẽ không phát sinh mấy chuyện xxoo linh tinh, anh không thích sao? ]

Dazai Osamu: [ Sao có thể thích chứ! Tuy nhiên xác thật so với loại hình đáng sợ nào đó khá hơn nhiều…… Nhưng là ta đột nhiên cảm thấy, nói không chừng càng thêm ooc một chút ngược lại là chuyện tốt đấy. ]

Hệ thống: [ Hả? Vì sao? Anh xác định sao? Quá ooc thì ngay cả ta cũng sẽ không nhìn được đó! ]

[ Cũng không phải nói cái loại quá mức thái quá, nhưng ooc đến nỗi làm ta cảm thấy bọn họ không có khả năng là bản nhân, thì ta khẳng định có thể càng thêm thoải mái mà đối mặt bọn họ. ] Dazai Osamu nói.

Anh cứ kiên định mà cho rằng như vậy.

Buổi tối 8 giờ, sắc trời đã hoàn toàn đen.

Người ở Yokohama đều biết, buổi tối không có việc gì tốt nhất đừng có lượn lờ ở bên ngoài.

Bởi vì ban đêm là mafia thời gian.

Dazai Osamu nhưng thật ra hoàn toàn không sợ, rốt cuộc mafia thấy anh cũng sẽ sợ.

Nhưng ở trong cái thế giới khủng bố này, Dazai Osamu cực kỳ để ý chuyện này, anh hiện tại cảnh giác và sợ hãi tất cả nam tính…… Trừ bỏ Ranpo tiên sinh.

Dazai Osamu cách sinh tồn ở thế giới fanfic đam mỹ: Buổi tối đừng một người ra cửa đi dạo bên ngoài.

Dazai Osamu về tới tòa chung cư ký túc túc xá của công ty thám tử vũ trang võ trang, nhưng khi anh lấy ra chìa khóa chuẩn bị mở cửa, tay lại đột nhiên dừng lại.

Tuy rằng thanh âm rất nhỏ, nhưng ạn xác thật nghe thấy bên trong có động tĩnh.

Đôi mắt thanh niên tóc đen trong nháy mắt trở nên lạnh băng, mắt điêu nguyên bản tựa như mật ám trầm gần như biến thành màu đen.

Anh đẩo qua khoá cửa, không có phát hiện bất kỳ dấu vết gì khả nghi.

Toàn bộ quá trình Dazai Osamu tự hỏi không quá hai giây, liền động tác tự nhiên mà tiếp tục mở cửa đi vào.

Sau khi cửa mở ra, động tĩnh liền càng thêm rõ ràng, sột sột soạt soạt, giống như ai đang lục lọi thứ gì.

Dazai Osamu nhẹ nhàng đi vào, đem đồ vật đặt ở trước cửa, tay đã sờ đến súng giắt sau thắt lưng.

Mưa to qua đi, bầu trời đêm xuất hiện một vòng trăng tròn thật lớn, ánh trăng sáng ngời từ cửa sổ chiếu vào..

Dazai Osamu nhìn quét một vòng, khẽ nhíu mày, rồi nhón mũi chân chậm rãi hướng tới phòng ngủ nơi phát ra thanh âm.

Cửa phòng ngủ bị mở ra một khe nhỏ, Dazai Osamu giấu ở sau khe hở xem bên trong.

Sau khi thấy tình hình bên trong, anh biểu tình ngẩn ra, đôi mắt nheo lại chậm rãi trợn to, mặt đầy kinh ngạc nghi hoặc.

Phòng rất nhỏ với cả chỉnh tề, liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy hết.

Dazai Osamu nhìn thấy, phát ra động tĩnh thế nhưng là một con mèo.

Dưới ánh trăng, một con mèo màu lông đen bao tay trắng đang cố gắng lay ra một bộ quần áo từ tủ quần áo ạn.

Đó là một cái áo khoác vest đen nhánh, là quần áo 18 tuổi Dazai Osamu cũng không xa lạ, rốt cuộc mới hai ngày trước thôi anh vẫn còn luôn mặc.

Dazai Osamu không hề thu liễm động tĩnh, trực tiếp duỗi tay đẩy cửa ra.

“Kẽo kẹt” thanh âm tựa hồ kinh tới mèo đen còn đang ngậm cổ áo vest đen, tai mèo run lên, nháy mắt quay đầu lại, dùng cặp mắt mèo màu tím đối diện anh.

Sau đó, trên đầu con mèo “biu” một chút liền toát ra trái tim lóng lánh.

Dazai Osamu: “……”

Dazai Osamu hỏi: “Ngươi đang làm cái gì? Mèo con mà trộm đồ vật sẽ bị bắt đi ăn luôn nha.”

Mèo đen buông ra miệng cắn quần áo, biên độ kia thế nhưng cực kỳ giống bộ dáng con người đang mỉm cười.

“Miao.” Nó vươn chân tròn tròn màu trắng hoàn toàn đem áo khoác đen lay ra từ tủ quần áo, sau đó ngồi xổm bên cạnh xoay người nhìn anh, mắt mèo màu tím vui vẻ mà nheo lại, cái đuôi thật dài ở sau lưng sung sướng mà loạng choạng.

“Không thể nào? Không thể nào? Không thể có khả năng chứ? Sao có thể như vậy?”

Dazai Osamu trong miệng nhanh chóng lẩm bẩm, đi vào phòng ngồi xổm trước mặt mèo đen mắt tím bộ dáng ưu nhã thần bí.

Anh do dự một chút, mới thử duỗi tay đi nắm tay tròn tròn trắng của con mèo.

“Ngươi hẳn không phải là tên nam nhân kia mà ta nghĩ đi? Nếu mà đúng thì quá biến thái rồi.”

Mèo đen hoàn toàn không có ý định muốn chạy trốn tránh né, thậm chí chủ động nâng lên tay, làm tay Dazai Osamu đụng tới hồng nhạt thịt lót mềm mại của con mèo.

Nháy mắt, dị năng phát động.

【 Nhân Gian Thất Cách 】

Ánh sáng chói mắt sáng lên ở trong phòng, khi ánh sáng tan đi, tại chỗ làm gì có con mèo nào, chỉ có một ông chú biến thái bắt lấy tay anh không bỏ mà thôi.

Mori ·mafia thủ lĩnh · ông chú biến thái · Ougai mỉm cười chào hỏi anh: “Ồ, Dazai-kun, thật là giúp việc lớn mà.”

Dazai Osamu: “……”

Anh ngẫm lại con mèo vừa nãy, cúi đầu nhìn xem quần áo trên mặt đất bị mèo kéo ra từ tủ quần áo, lại ngẩng đầu nhìn xem tim tim màu đỏ vô cùng lóng lánh chói mắt ở trên đầu Mori Ougai.

Dazai Osamu biểu tình vỡ ra, bỗng nhiên rút tay về và lui về phía sau ba bước.

Bốn năm thời gian mà thôi, Mori tiên sinh ông càng thêm biến thái sao!!!

-----

Moriarty4869: Nguy Dazai nguy!!
                           MoriDaz xuất kích!!

Ps/Khai giảng vui sướng (~ ̄³ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro