Chương 13.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【Dazai suốt đêm bò lên trên Không Động Sơn】

Chương 13.2

Tác giả: Miêu Đả Cổn

Edit: Moriarty4869

“Ôi chà, cùng Elise-chan đi dạo phố ở bên ngoài mua váy vóc đột nhiên trúng dị năng kỳ lạ, biến thành mèo không thể nói ngay cả dị năng cũng khônh sử dụng được, rơi vào đường cùng ta cũng chỉ có thể tới tìm Dazai-kun hỗ trợ.” Mori Ougai từ trên mặt đất đứng dậy, thong thả ung dung mà đem khăn quàng cổ màu đỏ hỗn loạn sửa sang lại rồi quấn ở trên vest đen, lập tức lại biến trở về thủ lĩnh Mafia uy nghiêm sâu không lường được.

Quỷ mới tin ông ta sẽ dễ dàng trúng dị năng như vậy! Tuyệt đối là cố ý!

Dazai Osamu chỉ vào cái áo khoác trên mặt đất dính không ít lông mèo thậm chí bị làm ướt một ít trở nên có chút lộn xộn: “Vậy ông lục tủ quần áo tôi làm gì? Chỉ vì tìm cái này?”

“Nói đến cái này.” Mori Ougai đem quần áo nhặt lên từ trên mặt đất, “Dazai-kun cậu không phải nói đã sớm đem áo khoác tôi tặng cho cậu thiêu hủy sao?”

“Đúng vậy, đương nhiên thiêu hủy, đây là chính tôi mua dùng để phối hợp mặc trong trường hợp chính thức.” Dazai Osamu ghét bỏ mà nhìn thoáng qua áo khoác đen, “Tuy nhiên nếu đã bị mèo hoang chán ghét làm bẩn thành như vậy, vậy thì từ bỏ đi thôi, Mori tiên sinh lúc rời đi nhớ rõ mang lên ném vào thùng rác dưới lầu nha.”

“Vậy cũng không cần, hiện tại vừa lúc có thể có tác dụng đó.” Mori Ougai cầm quần áo phẩy hai lần, phát hiện không thể dễ dàng đem lông mèo dính lên làm rớt xuống, vì thế dường như không có việc gì mà làm lơ, tiến lên hai bước đem áo khoác đen khoác ở trên vai Dazai Osamu.

Dazai Osamu biểu tình nháy mắt lạnh hơn, đạp bay tay  Mori Ougai lui về phía sau một bước, cũng đồng thời đem cái áo khoác đen kia ném sang một bên, trầm giọng nói: “Ông rốt cuộc muốn làm cái gì?”

“Dazai-kun, hôm nay là sinh nhật cậu.” Mori Ougai biểu tình không đổi, ánh mắt ôn hòa như là đang xem đứa con mình yêu quý nhưng lại phản nghịch.

“Vậy thì sao? Không phải ông tới là để đưa tôi quà sinh nhật đấy chứ? Tôi tuyệt đối sẽ lập tức ném ra ngoài cửa sổ làm quạ đen nhặt đi.” Dazai Osamu bị làm cho ghê tởm lại lần nữa lui về phía sau vài bước, gần như đứng dán tường.

Chuông cảnh báo trong lòng anh đã xao vang, giờ đang tự hỏi lộ tuyến chạy trốn.

“Mafia Cảng đã đem người vây quanh toàn bộ nơi này.” Mori Ougai gợi lên khóe miệng, thanh âm trầm thấp mà lại cực có uy áp, hơi thở nguy hiểm nháy mắt lan tràn mở ra.

Thời gian ở trên mặt người đàn ông này để lại không ít dấu vết, nhưng cũng cho gia tăng cho hắn rất nhiều khí chất, đó là hơi thở thuộc về người trưởng thành thành thục ổn trọng mà lại thần bí. Hơn nữa thân là thủ lĩnh Mafia Cảnh địa vị cao nhiều năm ở thế giới hắc ám, lúc hắn nghiêm túc, không ai có thể lấy tâm thái bình thường đứng ở trước mặt hắn.

Dazai Osamu cũng không thể, nhưng anh đại khái là phẫn nộ và bực bội nhiều một chút.

“Ông điên rồi sao?” Dazai Osamu kéo kéo khóe miệng, ngoài cười nhưng trong không cười.

Mori Ougai đến gần anh vài bước, sắc mặt trở nên nghiêm túc hơn: “Tôi hiện tại rất thanh tỉnh, Dazai-kun chắc khẳng định biết nhỉ, Yokohama gần đây trở nên rất kỳ quái, thoạt nhìn sắp phát sinh chuyện quan trọng.”

Dazai Osamu nhíu mày, dùng ánh mắt cự tuyệt hắn tới gần.

Mori Ouga đứng ở trước người cách hai bước dừng lại: “Dazai-kun, tình cảnh cậu hiện tại là nguy hiểm nhất, cậu hẳn là so với ai khác đều hiểu mà phải không?”

“Không phiền ngài lo lắng.” Dazai Osamu mặt không biểu tình, đầu óc bay nhanh chuyển động.

Mori Ougai bất đắc dĩ thở dài: “Dazai-kun, cậu biết đó, cậu hẳn là trở lại bên cạnh ta, chỉ có ta cùng Mafia Cảng có thể bảo hộ cậu. Mà chỉ khi cậu trở về trở thành trợ thủ đắc lực của ta, chúng ta mới có thể càng tốt hơn đối diện tai nạn sắp đến, mới có thể bảo vệ tốt thành phố này.”

Dazai Osamu nhíu mày, từ lòng bàn chân đến đầu tóc đều biểu đạt kháng cự và phản đối, anh thậm chí không muốn cùng người đàn ông này giải thích hay nói chuyện.

Nam nhân tóc đen mắt tím lại cười vươn tay với anh, bao tay trắng tinh ở dưới ánh trăng càng thêm chói mắt.

“Dazai-kun, hôm nay là cậu sinh nhật 22 tuổi, cậu rời đi ta bốn năm, là thời gian nên trở về rồi.” Hắn nói.

【 “Vị trí cán bộ, ta vẫn luôn vì cậu lưu trữ.” Mori Ougai nói.

Vì tối ưu giải, hắn đã từng thả chạy đứa nhỏ này.

Thủ lĩnh Mafia Cảng sẽ không hối hận, nhưng Mori Ougai sẽ sao?

Đáp án là đương nhiên sẽ.

Mori Ougai không chỉ có hối hận thả chạy cậu ấy, không chỉ muốn làm cậu ấy một lần nữa trở lại bên người mình, thậm chí còn sẽ sinh ra một ít ý tưởng và xúc động cực kỳ đáng sợ.

Ví dụ như: Muốn giết hết tất cả những người có quan hệ thân thiết với đứa bé kia, muốn bắt cậu ta về tổ chức nhốt lại, muốn dùng còng tay màu bạc đem cậu ta khóa ở trong phòng thủ lĩnh đen nhánh, muốn bẻ gãy cánh chim cậu ấy không thể bay được nữa, muốn cho đứa bé phản nghịch cuối cùng chỉ có thể ngoan ngoãn ở bên người hắn, duy nhất chỉ có thể nhìn hắn, chỉ có thể dựa vào hắn sống sót……

Ý tưởng đáng sợ đầy đầu óc, và cũng muốn thực thi hành động.

Vì không cho sự tình biến thành bộ dáng tệ nhất, hắn quyết định mang về đứa bé kia.

Chỉ cần cậu ấy còn an ổn bên người mình, tất cả liền không có vấn đề, chút điều này thì hắn vẫn có thể khống chế được chính mình.

Đây không phải tối ưu giải, nhưng Mori Ougai đã không sao cả, hắn biết chính mình mất khống chế, đang thanh tỉnh mà nổi điên.

Hắn đã không thể tiếp tục nhẫn nại nữa, đứa bé kia rõ ràng là hắn gặp được đầu tiên, là hắn cứu, là hắn bồi dưỡng, là hắn thương tổn, là hắn phá hư, cuối cùng cũng là hắn thả chạy.

Mà hiện tại, hắn chỉ là muốn thu hồi về mà thôi.

Chỉ cần có Dazai ở, nếu Dazai vẫn là trợ thủ đắc lực của hắn, hắn tại sao phải muốn kiêng kị những cái tổ chức đí uy hiếp? Sao phải lo lắng hắn tổ chức không thể đối mặt phong ba sắp đến?

Nhưng hắn đại khái thật sự sẽ không nuôi cọ, đứa bé kia ban đầu rõ ràng giống hắn như vậy, sau lại lại dần dần nhiễm nhan sắc của những người khác, có ý tưởng không nên có.

Ban đầu, đứa bé kia chỉ là có quan trọng cộng sự, nhưng không sao cả, cộng sự kia vốn dĩ chính là hắn tìm cho đứa bé kia, bọn họ hoàn toàn ở trong hắn khống chế, bọn họ sẽ là trợ thủ đắc lực hắn vừa ý nhất.

Nhưng mà sau đó, đứa bé kia có bằng hữu chân chính, cậu ta bị kia hai người kỳ quái lại nguy hiểm hấp dẫn tất cả lực chú ý, bị xúc động cảm tình chân chính trong nội tâm……

Đứa bé kia trở nên nguy hiểm hơn, cậu ta có được cảm tình nguy hiểm nhất trên thế giới này hơn nữa không thể khống chế, đối tượng lại là hai người cũng không thể khống chế.

Mori Ougai ý nghĩ cũng dần dần nguy hiểm hơn, hắn sợ hãi đứa bé kia bị cướp đi, sợ hãi bị đứa bé kia phản bội và vứt bỏ, sợ hãi vũ khí đáng sợ của đứa bé ấy cuối cùng sẽ hướng về phía hắn.

Bởi vì hắn biết đứa bé đó hắn một tay bồi dưỡng rốt cuộc đáng sợ bao nhiêu, cũng biết đứa bé kia tịch mịch bao nhiêu và chú trọng cảm tình.

Ngươi xem, cậu ta ngay cả chính ta - cái kẻ xấu này lại không có chút phòng bị nào, đơn giản như vậy mà đã bị hắn thương tổn, thế nhưng còn sẽ vội vàng phẫn nộ mà vọt tới văn phòng thủ lĩnh chất vấn hắn và ý đồ tìm kiếm trợ giúp, thật là một đứa trẻ khiến người ta trìu mến mà.

Nhưng hắn lúc ấy đã làm ra quyết định, đã tiên hạ thủ vi cường lại không thể quay đầu lại, thậm chí hiện tại cũng không hối hận tối ưu giải kia, đây xác thật chính là tối ưu giải.

Ngoài ý muốn duy nhất, đại khái là hắn đối với đứa bé kia sinh ra cảm tình bất tri bất giác vượt qua chính hắn tưởng tượng đi.

Đứa bé bị hắn bẻ gãy một cái cánh sau đuổi đi đí, hắn cho dù như thế nào cũng không thể hạ sát thủ, liền như vậy đơn giản thả chạy, lúc tái ngộ thậm chí phát ngôn bừa bãi vị trí trợ thủ đắc lực của thủ lĩnh vẫn lưu trữ.

Ý tưởng muốn cậu ta trở về, không phải nói giỡn.

Mori Ougai vẫn luôn nhìn chăm chú vào cậu ấy, Mori Ougai hiểu biết cậu ấy như thế, cho nên cũng liền càng ngày càng không vui.

Đứa bé kia là cô độc như thế, đứng ở trong đám người công ty thám tử vũ trang cũng không hợp nhau, có vẻ tịch mịch.

Mỗi lần mọi người đại đoàn viên gặp nhau, cậu ta luôn là không ở hình ảnh, những người khác cũng phảng phất đều đã quên cậu ta, đều đã thói quen cậu ta vắng họp, cho rằng mình hiểu tính cách cậu ấy.

Mori Ougai thở dài.

…… Đây không phải hoàn toàn không dung nhập được sao? Thứ đứa bé kia truy tìm chính là sinh hoạt như vậy sao?

Ở bên kia rõ ràng không ai có thể lý giải cậu ấy, đứa bé đáng thương vẫn luôn mang theo mặt nạ biểu diễn, cậu ta ngụy trang càng ngày càng tinh vi.

Mori Ougai cuối cùng vẫn là quyết định ra tay.

Hắn nghĩ: Dạ oanh của ta cô độc như vậy, ta hẳn là đem cậu ta một lần nữa nghênh hồi hắc ám, trở lại thế giới Mafia cậu ta quen thuộc mafia, ta ôm ấp mới là quy túc tốt nhất.

Dazai, Dazai a, cậu từ ta bồi dưỡng lớn lên, ta quen thuộc mỗi một chỗ thân thể cậu, ta hiểu biết bản chất linh hồn cậu, cậu và ta tương tự như vậy, chúng ta vốn nên vẫn luôn sinh hoạt ở bên nhau.

Đứa bé của ta, dạ oanh của ta, hoa hồng của ta, đao ta mài dũa, ngươi nên trở về đến bên cạnh ta. 】

------

Moriarty4868:
Tôi
Ghét
Toán!!! ༎ຶ‿༎ຶ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro