Chương 2.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【Dazai suốt đêm bò lên trên Không Động sơn】

Chương 2.2

Tác giả: Miêu Đả Cổn

Edit: Moriarty4869

“Dazai tiên sinh anh không có việc gì tốt quá, Kunikida tiên sinh tìm anh sắp tìm đến điên rồi, công ty bên kia đã xảy ra sự tình rất kỳ quái……” Nakajima Atsushi rốt cuộc nhớ tới chuyện này, biểu tình hoảng loạn mà quơ chân múa tay để cho anh hình dung công ty phát sinh rối loạn.

Hôm nay đột nhiên chạy tới một đống lớn dị năng giả muốn tới công ty cầu chức, thái độ cuồng nhiệt mà muốn gia nhập công ty. Bộ dáng đám nam nhân kia hình như còn rất hiểu biết mọi người trong công ty, kêu tên của mọi người càng ngày càng thân thiết, ánh mắt xem mọi người càng ngày càng nóng.

Rõ ràng toàn bộ đều là nam giới, lại đối với các thành viên công ty cũng là nam giới vô cùng ân cần ái muội…… Tuy rằng thích nam giới cũng không phải việc gì kỳ quái, nhưng thái độ bọn họ cũng quá kỳ quái.

Cho dù là người trì độn như Nakajima Atsushi cũng có thể cảm giác được bọn họ không thích hợp.

Trong đó lại có hơn phân nửa người đều ở trong tối ngoài sáng hỏi Dazai tiên sinh ở nơi nào, thậm chí còn có người nói thẳng chính mình tới để theo đuổi Dazai tiên sinh, điên cuồng đem lễ vật cùng thư tình nhét chồng chất vào bàn làm việc của Dazai tiên sinh, Nakajima Atsushi bàn bên cạnh xem đến trợn mắt há hốc mồm thiếu chút nữa bị lễ vật cùng thư tình bao phủ.

Quá mức nhất chính là có mấy người thế nhưng nói dối ở trước mặt Ranpo tiên sinh, nói mình cùng Dazai tiên sinh có quan hệ không bình thường, phá hư Dazai tiên sinh thanh danh cùng trong sạch.

Sau khi bị Ranpo tiên sinh nhẹ nhàng bâng quơ mà vạch trần nói dối nói Dazai trước nay đều chỉ thích nữ giới, bọn họ cũng chỉ là ha ha cười nói chính mình thật ra chỉ là đang nói giỡn mà thôi, không cần coi như thật.

Còn có một số người sau khi xác nhận Dazai tiên sinh thực sự không ở công ty liền rời đi, hưng phấn mà muốn đi khắp Yokohama tìm Dazai tiên sinh, mục tiêu tập trung ở con sông cùng rừng cây muốn đi “Nhặt xác”.

Nakajima Atsushi nghe được hãi hùng khiếp vía, lập tức chạy ra muốn trước một bước tìm được Dazai tiên sinh.

Đến nỗi công tác…… Thật ra là bởi vì những cái hỗn loạn không thể nói đó, cho nên Nakajima Atsushi, Izumi Kyoka cùng Miyazawa Kenji đều bị đuổi đi, bị Kunikida Doppo dặn dò tạm thời đừng về công ty, đừng để bị những tên ngu ngốc kỳ quái đó dạy hư.

Cái gì? Đôi anh em học sinh Tanizaki kia vì cái gì có thể lưu lại? Đương nhiên là bởi vì ngày thường bọn họ thậm chí còn quá mức hơn so với nhóm người kia, loại thời điểm này nên lo lắng ai…… Thật sự yêu cầu đánh một cái dấu chấm hỏi.

Nhưng là! Lúc Kunikida tiên sinh nói xong lời cuối cùng thì rống giận bóp gãy bút: “Nhưng là nhân tố lớn nhất tạo thành công ty hỗn loạn, cần thiết tìm Dazai trở về! Những cái tên phá đám tới tìm Dazai đó làm chính cậu ta tới giải quyết! Tên Dazai kia tuyệt đối biết cái gì! Làm cậu ta chạy nhanh lăn trở về tới giải thích!!!”

“Không, nguyên nhân chính là vì loại tình huống này, cho nên tôi hiện tại tuyệt đối không thể trở về.” Dazai Osamu vẻ mặt nghiêm túc thâm trầm đem tay chụp trên vai Nakajima Atsushi, “Nghe, Atsushi-kun, nếu hiện tại tôi trở về, tuyệt đối sẽ ra vấn đề lớn!”

“Ừm, phải không? Nếu Dazai tiên sinh đã nói như vậy, vậy khẳng định là như thế này, tuy nhiên vẫn muốn cùng Kunikida tiên sinh nói một chút……” Nakajima Atsushi sửng sốt, theo sau rất dễ dàng liền tin, thậm chí không hỏi nhiều vì cái gì.

Dazai Osamu nghiêng đầu nhìn chằm chằm cậu. Cái gì sao, nói khủng bố như vậy, Nakajima Atsushi không phải rất bình thường sao?

Vừa lúc, thiếu niên này coi như là người được chọn thích hợp nhất để thử cùng quan sát, Lucky~

Nakajima Atsushi không cam lòng mà mân mê vài cái, kết quả thế nhưng thật sự đem điện thoại thành công khởi động máy, tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“May mắn mình sớm có chuẩn bị, cho nên mua khoản điện thoại không thấm nước, không có hỏng rớt thật sự là quá tốt.” Thiếu niên bần cùng nước mắt lưng tròng nâng điện thoại, sau khi gửi xong tin nhắn nhìn về phía Dazai Osamu.

“Kia Dazai tiên sinh lúc sau còn có việc gì quan trọng sao?” Cậu hỏi.

Dazai Osamu lắc đầu, kéo dài thanh âm: “Không có nha, tôi kế tiếp muốn đi tránh ở một cái địa phương không ai có thể tìm được tôi vượt qua cái thời kỳ đáng sợ nguy hiểm này.”

Anh thoạt nhìn rất bực bội cùng buồn rầu mà thở dài: “Thật là, rốt cuộc đang làm cái gì vậy, tôi nhưng không thích nam a.”

Nakajima Atsushi ánh mắt lập loè, do dự một chút, vẫn là lấy hết can đảm mở miệng nói: “Em đây, ký túc xá em thế nào?”

Dazai Osamu chớp chớp mắt.

Nakajima Atsushi ngượng ngùng mà vội vàng giải thích: “Cái kia, cái kia, em muốn nói, nếu Dazai tiên sinh nói muốn tìm cái địa phương không ai có thể tìm được anh, nói như vậy ký túc xá của Dazai tiên sinh không thể đi trở về. Nhưng là anh hiện tại cả người đều ướt đẫm, trời lại sắp tối đến nơi, buổi tối mặc như vậy chạy ở bên ngoài sẽ rất nguy hiểm…… A ý em không phải nói là sẽ cảm mạo! Hơn nữa, hơn nữa cũng không có ai sẽ đi ký túc xá em, cho nên chắc cũng tính là an toàn?”

Dazai Osamu nghiêng đầu làm vẻ tự hỏi: “Tuy rằng muốn nói không thành vấn đề, nhưng nhà cậu có Kyoka-chan ở đi? Cái này vẫn là không quá phương tiện nhỉ.”

Nakajima Atsushi lại nháy mắt cười: “Dazai tiên sinh anh đang nói cái gì vậy, thật là, như thế nào lại nói loại vui đùa này? Kyoka-chan là con gái, sao lại có thể ở cùng em, ký túc xá trống không trong công ty vẫn có rất nhiều.”

“……” Dazai Osamu cong lên mặt mày, “Ha ha ha, chọc cậu chơi một chút.”

Anh duỗi người: “Được, vậy đi thôi, đêm nay muốn đi quấy rầy nhà cậu, nhớ kỹ tuyệt đối không thể để cho những người khác biết nha ~”

[ Vào nước được cứu lên sau đó thế nhưng lại thành công được nhặt về nhà, phát triển này so với trong tưởng tượng ta còn thuận lợi hơn nhiều. ] hệ thống đột nhiên lặng lẽ cười khà khà. Dazai Osamu thật lòng cảm thấy hệ thống yêu cầu một bao thuốc tẩy.

Đọc đã mắt “Thư” hệ thống cười mà không nói.

Dazai Osamu lúc này, hiển nhiên còn không rõ tính nghiêm trọng của sự tình.

Tuy nhiên cũng đúng, cho dù là Dazai Osamu cũng không thể biết được trí tưởng tượng của truyện đồng nhân đáng sợ bao nhiêu.

Moriarty4869

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro