Chương 3.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【Dazai suốt đêm bò lên trên Không Động sơn】

Chương 3.1

Tác giả: Miêu Đả Cổn

Edit: Moriarty4869

Ký túc xá Công ty Thám tử Vũ trang là chung cư hai tầng bình thường tùy ý có thể thấy được, không có gì đặc biệt, vốn dĩ liền ở địa phương hẻo lánh bí ẩn, trước cửa thậm chí đều là cỏ dại cùng đồ bỏ đi chồng chất.

Nói như vậy, sẽ không có người tìm tới nơi này.

Nhưng giờ phút này, dưới lầu tất cả đều là người chơi tới tới lui lui biểu tình ngo ngoe rục rịch.

Dazai Osamu thậm chí còn nhìn đến có người cầm tấm bảng viết【 Dazai Osamu LOVE ( tình yêu ) 】, cả người đều cảm giác không tốt.

Anh tránh ở góc tối không dám lộ diện, chờ Nakajima Atsushi gian nan đem mọi người đuổi đi, mới tìm cơ hội lúc không ai thấy bò lên trên lầu hai, từ cửa sổ chui vào phòng Nakajima Atsushi.

“Thật là, bọn họ rốt cuộc là sờ qua tới như thế nào mà nhanh như vậy? Bộ dáng bọn họ cũng thật là đáng sợ!” Dazai Osamu trong lòng mệt mà ghé vào trên bàn thở dài, vì người chơi loại sinh vật thần kỳ này kinh ngạc.

Đám người chơi kia cũng quá thần thông quảng đại, hơn nữa lực hành động cùng lá gan cũng không tránh khỏi quá mức lợi hại, không hổ được xưng là tai nạn, thật lo lắng Yokohama lúc sau sẽ biến thành bộ dáng gì.

“Bọn họ thật sự rất kỳ quái, tuy nhiên thế nhưng liền Dazai tiên sinh cũng không biết sao?” Nakajima Atsushi thoạt nhìn là thật sự rất kinh ngạc khi thấy bộ dáng anh không rõ ràng lắm chuyện này.

Chính mình ở trong lòng cậu ta là hình tượng không gì không làm được hay sao?

“Tuy nhiên…… Kỳ thật cũng không phải quá ngoài ý muốn, Dazai tiên sinh không chỉ có được nữ giới hoan nghênh, cũng được nam giới hoan nghênh đâu, không hổ là Dazai tiên sinh.” Nakajima Atsushi cười nói.

Dazai Osamu mắt động đất: “???”

Astushi cậu đang nói cái gì vậy!!!

Kể cả đã biết thế giới này nam cùng nam yêu đương cũng không phải một việc kỳ quái gì, nhưng Nakajima Atsushi nói ra nhẹ nhàng bâng quơ như vậy vẫn là làm Dazai Osamu chấn động.

“Được, hiện tại hẳn là không vấn đề gì, Dazai tiên sinh yên tâm đi! Em nhất định sẽ đem anh giấu tốt không cho bất kì ai phát hiện!” Nakajima Atsushi ưỡn ngực nghiêm túc nói, “Em tuyệt đối sẽ không làm những người đó tới gần Dazai tiên sinh! Bọn họ thật quá đáng, cho dù lại thích như thế nào, cũng không thể làm lơ Dazai tiên sinh ý nguyện như vậy tạo thành phiền toái như thế chứ, nếu thích một người, không phải nên vì người đó suy nghĩ mà đối tốt với người đó, làm người đó vui vẻ sao?”

Thiếu niên thần sắc chân thành trong suốt, cậu là đang nghiêm túc làm ra hứa hẹn, đang vì Dazai Osamu lo lắng.

“…… Ừm.” Dazai Osamu cảm giác lương tâm chính mình đau một tí xíu.

Trong lúc về ký túc xá, Dazai Osamu hầu như từ Nakajima Atsushi bộ ra tất cả tình báo chính mình muốn biết.

Thiếu niên này là thật sự đối anh không có chút phòng bị nào, toàn tâm toàn ý tín nhiệm.

Không, cái loại ánh mắt này có hơi chút quen thuộc, nói là tôn kính tin cậy có chút nhẹ, thậm chí còn hỗn loạn một ít cảm tình đáng sợ Dazai Osamu cũng không xa lạ nhưng chưa từng nhìn thấy ở trên người nam giới nào.

Cái loại cảm tình chính diện chân thành tha thiết nùng liệt này cùng thiện ý và yêu thích làm Dazai Osamu không thể chịu nổi, vài lần đều muốn trực tiếp chạy mất.

Đây là đang làm gì đây là đang làm gì!!!

Xác định, Nakajima Atsushi xác thật không thích hợp.

Như thế nào sẽ có người thích anh thật lòng đâu??? Ô oa thật đáng sợ!!!

Nakajima Atsushi không hề nghi ngờ bị kịch bản đồng nhân đam mỹ khống chế, cũng không biết tác giả an bài cho cậu suất diễn gì.

Nhưng cho dù cái gì, Dazai Osamu đều cực kì hoảng sợ, điều này đối với 18 tuổi Dazai Osamu vẫn là quá kích thích.

Tuy nhiên anh cuối cùng vẫn là không có trực tiếp chạy trốn, bởi vì anh biết rõ một việc, không có đối tượng nào dùng để quan sát tốt hơn Nakajima Atsushi.

Ít nhất Nakajima Atsushi khẳng định sẽ không thật sự đột nhiên đối anh làm ra sự tình khủng bố gì…… Nhỉ?

Dazai Osamu muốn biết kịch bản ảnh hưởng khống chế mọi người đến cái trình độ nào, điều này phi thường trọng yếu.

“Dazai tiên sinh, anh đi tắm rửa trước đi, quần áo em đi ký túc xá cách vách giúp anh lấy lại đây?” Nakajima Atsushi hỏi.

Dazai Osamu cảm thấy ánh mắt cậu xem chính mình biến thành một cái phương hướng tương phản khác hoàn toàn —— như là xem người bệnh yếu đuối còn không nghe lời, rất ít được thẳng thắn quan tâm lo lắng làm anh ngừng một chút, sau đó mới gật đầu đem chìa khóa đưa thiếu niên.

A, không được, lông tơ cả người đều dựng lên, vì cái gì Nakajima Atsushi phải tốt với anh như vậy? Thật đáng sợ! Nếu không trực tiếp chạy đi?

[ Đáng tiếc, rõ ràng mang về nhà tắm rửa là một cái cơ hội phát triển ái muội tốt như vậy, Atsushu ngốc sao lại liền cộc lốc mà đi rồi đâu? ] Hệ thống tiếc nuối thở dài.

Dazai Osamu: “……”

Tốt, so sánh với hệ thống, Nakajima Atsushi vẫn đáng yêu hơn nhiều.

Dazai Osamu đột nhiên lại cảm thấy không có việc gì, hiện tại sao anh lại có thể bị loại trình độ này dọa chạy chứ? Nếu liền đàn em ôn nhu nghe lời Nakajima Atsushi anh cũng phải trốn, những người khác làm sao bây giờ?

Tuy rằng anh cũng căn bản không thể tưởng tượng được những người khác sẽ đáng sợ tới trình độ nào, chỉ là hơi chút ngẫm lại cả người đều không tốt.

Nếu, nếu nói Mori tiên sinh hoặc là Chuuya lộ ra cái loại biểu tình này với anh……

Dazai Osamu đứng ở phòng tắm điên cuồng xoa cánh tay mình nổi da gà.

【 Nakajima Atsushi mở ra tủ quần áo, bên trong là một loạt quần áo giống nhau như đúc, cậu lập tức lâm vào trầm mặc.

Nói như thế nào nhỉ, cậu thế nhưng có loại cảm giác “Không hổ là Dazai tiên sinh”.

Nakajima Atsushi bất đắc dĩ lấy một bộ trong tủ, đóng lại cửa tủ quần áo xoay người, nhìn đến bố cục trong phòng lại có chút xuất thần.

Phòng Dazai tiên sinh ngoài ý muốn khá là sạch sẽ, hoàn toàn nhìn không ra bộ dáng ngày thường không đàng hoàng tùy ý của anh, hơi có chút ngoài ý muốn.

Quần áo ôm trong lòng ngực cũng tản ra mùi hương nhàn nhạt, là hương vị quen thuộc trên người Dazai tiên sinh, cực kì, cực kì làm người an tâm.

Nakajima Atsushi lúc này đột nhiên phản ứng lại đây, đây là phòng Dazai tiên sinh a! Mà cậu đang ôm Dazai tiên sinh quần áo!! Bản thân Dazai tiên sinh đang ở phòng cậu tắm rửa!!!

Không biết nghĩ tới cái gì, mặt thiếu niên nháy mắt đỏ lên. 】

Trong phòng tắm Dazai Osamu chân vừa trượt thiếu chút nữa trực tiếp té ngã.

[ Ngươi đang làm cái gì? ] Dazai Osamu khiếp sợ.

[ Vừa mới cũng không phải là ta, là kịch bản rốt cuộc tới, tuy nhiên rất rõ ràng không phải nội dung cập nhật hoàn chỉnh. ] Hệ thống nghĩ nghĩ, [ Có lẽ anh có thể đem này hiểu là tác giả đột nhiên hiện lên linh cảm, sau đó cùng sự tình phát sinh ở thế giới chúng ta sinh ra cộng minh, cho nên liền trước tiên xuất hiện ở trong đầu chúng ta. ]

[ Nói cách khác đó là thật sự?! ] Dazai Osamu càng thêm hoảng sợ.

【 Là khi nào sinh ra loại cảm tình này đâu? Nakajima Atsushi cũng không biết, chỉ là chờ khi cậu ý thức được, hết thảy đều đã không còn kịp rồi.

Nếu phải nói nói, đại khái mới gặp mặt liền ấn tượng khắc sâu đủ để ghi khắc cả đời đi, Nakajima Atsushi cảm thấy cả đời mình đều sẽ không quên một ngày hoàng hôn ấm áp kia, cùng với thanh niên tóc đen mắt diều cười nhìn về phía cậu.

“Dazai, tên của tôi là Dazai Osamu.”

Tên này từ một khoảng khắc kia, liền trở thành tồn tại quan trọng nhất trong đời cậu.

Là Dazai tiên sinh mang cho cậu tân sinh, mang theo cậu tìm kiếm được ý nghĩa tồn tại, theo sau vô số sự kiện liên tiếp đều từng bước một đem cậu đẩy hướng lốc xoáy cảm tình càng sâu, rốt cuộc không thể giãy giụa ra tới.

Cho dù lúc sau cậu gặp bao nhiêu người, đều không đủ để ảnh hưởng địa vị của Dazai tiên sinh ở trong lòng cậu chút nào.

Đại khái thật đúng với câu nói kia, niên thiếu nếu không gặp được người khiến ta kinh diễm, quãng đời còn lại đều không thể vượt qua an bình. *】

[ A a a a a a a a a a ——] Dazai Osamu điên cuồng đâm tường.

[ Bình tĩnh, anh bình tĩnh một chút phụt ——] Hệ thống thật sự không nhịn được bật cười, [ Ha ha ha! Ha ha ha ha ha! ]

----------------------------------------------------

Moriarty4869: *miêu miêu chụp bàn* hahahahah

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro