12. Bướm nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ăn cơm xong Fukuzawa liền đưa Ishizawa trở về căn hộ. Lúc dọn dẹp nhà cửa ông luôn chú ý thấy cậu hơi năng động, có vẻ như Ishizawa vừa nhìn được sự việc nào đó đáng để cậu hóng hớt.

" Vừa nãy thấy được gì à?" Trông  Ishizawa bây giờ không khác nào 1 con mèo đen đang âm thầm bắt mồi chú bướm. So sánh này cũng không sai cho lắm, vừa nãy khi ăn cơm cậu cũng bảo rằng bản thân nhìn thấy 1 con bướm bay qua.

" Một chú sâu bướm chuẩn bị phá kén!" Ishizawa cười, " Tôi đưa danh thiếp của thống đốc. Sâu bướm nhỏ được người khác cổ vũ, muốn dệt kén, rất cố gắng luôn ấy!"

" Hử?" Fukuzawa thấy nghi hoặc trước cách nói của cậu, nhưng nhìn thấy Ishizawa đang kể với vẻ chẳng nhận thấy có gì không đúng thì ông chỉ cảm thấy bất đắc dĩ, có vẻ như đứa nhỏ này lại bị Ranpo ảnh hưởng, lúc trước còn giải thích 1 chút, sau 1 thời gian ở với Ranpo cũng thành thói quen, mở miệng cũng không biết bản thân chỉ toàn nói ra mấy câu khiến người khác khó hiểu.

Ishizawa đang trải chăn đệm, quay người lại nhìn Fukuzawa đang cầm chăn giúp cậu, gãi gãi sườn mặt, " Là bạo lực học đường, cái cô thiếu nữ ngồi ở trong góc quán với cô phóng viên ấy. Cô phóng viên kia đang khuyên thiếu nữ phản kháng lại, hoặc ít nhất cũng nên chuyển trường đến nơi khác. Phóng viên này là người tốt, còn nguyện ý tìm cho thiếu nữ 2 trường học có khả năng tiếp thu người vào học. Nhưng thứ muốn dựa vào nhất vẫn là tâm thái của thiếu nữ đấy có muốn thay đổi 1 cuộc sống mới hay không. Cô gái đấy có quyết tâm bước lên cuộc sống mới, là 1 người rất tuyệt."

Ishizawa không thích loại người bị đàn áp mà không dám phản kháng. Mặc dù chuyện như này cũng chỉ có người trong cuộc mới rành mạch được. Nhưng cậu vẫn thích những người có dũng khí chống lại, chỉ là chạy trốn cũng được, còn tốt hơn đứng yên phải đợi người khác cứu giúp.

" Ranpo, đi ngủ đi." Fukuzawa giơ tay xoa đầu của Ishizawa, ông đã trải gọn xong chăn chiếu trong lúc cậu đang ngẩn người.

" Vâng." Ishizawa nhanh chóng đi ngủ, nhưng trực giác mơ hồ cảm thấy Fukuzawa Yukichi hình như lại hiểu lầm chuyện gì đó. Ishi- chẳng dễ bắt nạt tí nào -zawa hơi suy tư, có lẽ vừa nãy khi cậu nhớ lại chuyện của đàn chị từng bị bắt nạt thì bị chủ tịch hiểu sang nghĩa khác, aa! Ishizawa chôn đầu vào trong chăn, không dám thò mặt ra xem Fukuzawa đang tưởng tượng cái gì. Ngủ ngủ!

Fukuzawa Yukichi kéo chăn ra khỏi mặt của cậu, lại đắp lại cho đoàng hoàng rồi mới rời đi. Ishizawa lúc nào cũng nhấn mạnh rằng bản thân là 1 người trưởng thành đáng tin cậy hơn Ranpo, nhưng có 1 số lúc cậu vẫn sẽ biểu hiện ra hành động trẻ con trong những lúc vô ý. Có điều mọi người trong Trụ sở cũng không cảm thấy điều này có gì không đúng, thậm chí, họ còn mong cậu có thể càng thêm biểu hiện ra.

Ngày hôm sau, Ishizawa đi đến chỗ hẹn cùng Ran, có vật kèm bên cạnh là Conan và 2 người Takagi, Sato, ngoài ra còn có thêm Sonoko và Sera Masumi. Bọn họ đều chuẩn bị đi tới nhà hàng đã được hẹn từ hôm qua, song trông thời gian vẫn còn sớm, mấy bạn trẻ cũng không ai muốn trở thành bóng đèn. Vì vậy cả nhóm khéo léo đùn đẩy Takagi và Sato ra 1 chỗ, hẹn lúc sau tụ lại ở nhà hàng liền tách ra. Đã bước vào tuổi 30 Ishizawa lẫn vào đám học sinh cấp 3 trông không kì quái tí nào, quyết định đem nhóm bạn nhỏ này thành người dẫn đường, mang cậu đi mua đặc sản cho Công ty thám tử.

" Anh Ranpo....."

" Kêu tôi là Ishizawa đi." Ishizawa phe phẩy tay, " Tuy cũng không đáng để ý, nhưng tôi cùng với Ranpo mà các cậu biết vẫn có chỗ khác nhau, đừng lẫn lộn."

" Ông chủ, tôi muốn toàn bộ chỗ này, nhờ cửa hàng gửi đến địa chỉ này nhé, quẹt thẻ đi!" Ishizawa chỉ tay vào kệ hàng chứa đầy đồ ăn vặt. " Các cậu có muốn mua không? Đây đều là từ ông chủ tiệm tự tay làm đấy, ăn ngon lắm!"

" Đúng vậy, cậu bạn này hiểu biết rõ thật đấy." Ông chủ vô cùng cao hứng, kêu nhân viên vào trong quầy đóng gói đồ ăn cho Ishizawa, cũng đảm bảo rằng cửa hàng dùng tốc độ nhanh nhất để ngày mai có thể giao đồ đến Công ty thám tử. " Lúc trước đã ăn qua đồ ăn vặt của tiệm chúng tôi chưa? Mấy cái này là sản phẩm mới làm, cho mấy cô cậu ăn thử đấy."

" Tôi chưa từng tới ăn lần nào, nhưng tôi 'thấy' được." Ishizawa cho rằng năng lực của Ranpo không khác nào máy giám định, chỉ kém trên mấy món đồ vật ghi kèm giờ phút ngày tháng năm được sản xuất ra.

Ông chủ tiệm thắc mắc trước cách nói của Ishizawa, tuy nhiên ông vẫn vô cùng vui vẻ giới thiệu cho đám Ishizawa 1 đống đồ ăn vặt mới lạ khác. Cửa hàng của bọn họ tuy nhỏ, nhưng các loại bánh kẹo thì rất nhiều, có thể nói là đa dạng!

Ishizawa tinh chuẩn chọn ra vài vị mà Ranpo chắc chắn sẽ thích ăn, lại tiếp tục làm cố vấn cho đám Conan, mỗi lần đều có thể chính xác chọn đúng vị yêu thích của từng người.

" Anh Ishizawa lợi hại quá!" 2 mắt của Conan tỏa sáng, mặc kệ là vị Edogawa nào thì đều siêu lợi hại cả!

" Cũng bình thường thôi, người giỏi hơn tôi còn rất nhiều." Ishizawa nhớ lại bố mẹ trong kí ức của sĩ quan Ranpo. Kịch bản đều được thế giới này hoàn thiện, vì vậy sự lợi hại của 2 người kia cũng hoàn toàn lộ rõ, " Dù sao tôi cũng chỉ là người thường."

Đám Conan nhìn Ishizawa không hề có chút tự giác nào với đầu óc thông minh của mình, cảm nhận được lời nói của cậu không khác nào sức nặng ngàn cân nghiền nát địa vị của những con người mang phận người bình thường.

"....." Ran cũng chưa chú ý đến đối thoại của 2 người, cô bạn vẫn luôn đang nhìn phía đường đối diện, " Anh Ishizawa, phía bên kia hình như có chuyện không ổn?"

Ishizawa quay đầu, nhìn thoáng qua bên đường, " Ô hô! Sâu bướm hóa thành 1 chú bướm nhỏ mang độc! Ở ác gặp chẳng lành mà, không biết được đến cuộc sống mới bướm nhỏ có chịu được không."

Ishizawa vô cùng hứng thú quan sát tình huống bên đường. 3,4 thanh niên hốt hoảng chạy mất, để lại nữ sinh cấp 3 ngơ ngác đứng ven đường. Loại chuyện này cậu cũng không có ý định vươn tay giúp gì, đương sự nếu đã không định chống lại, người khác có đưa ra trợ giúp cũng chỉ là vô dụng.

Tuy nhiên sự việc cũng hướng tới ngoài đoán trước, 1 người rõ ràng không nên xuất hiện ở đây lại xuất hiện, hơn nữa dựa theo tính cách của hắn chắc chắn sẽ lại thăm hỏi 1 chút.

" Thôi xong, bị đoạt mất rồi!" Ishizawa đỡ trán, " Tch, chú Mori khiến người ghét thật đấy, khí vận gì mà tốt vậy chứ!!"

Nakahara Chuuya mang theo nữ sinh cấp 3 tiến vào cửa hàng, vừa hay nhìn thấy Ishizawa bày vẻ tức giận cũng nghi hoặc hỏi chấm, không biết bản thân đắc tội vị Ranpo này ở chỗ nào.

" Ông Mori để cậu tới tìm tôi." Ishizawa bất đắc dĩ nhưng cũng không định giận chó đánh mèo lên người này. Vì cậu thích Nakahara Chuuya người này, cũng như cái thích của cậu với người đóng vai Nakahara Chuuya, với cả, cuộc gặp được sắp xếp này cũng không tệ với cậu, vậy thì vì cái gì phải giận chó đánh mèo chứ.

" Ừ...." Khi Nakahara Chuuya nhận được mệnh lệnh này từ thủ lĩnh cũng muốn nhức cả cái đầu, đào người từ Công ty thám tử? Ngài chắc hành động này là sáng suốt sao thủ lĩnh?! -> đến từ vị cán bộ hộ vệ thường xuyên chứng kiến cảnh thủ lĩnh 2 nhà uống trà với nhau kêu gào: Hắn không muốn trộn 1 chân vào cái vòng xoáy rối loạn này tí nào!

" Cậu mũ điệu ngốc nghếch, hiện tại ông Mori cũng không tính thọc gậy bánh xe." Ishizawa 'chậc' 1 tiếng, nói thầm nốt câu cuối, nhưng muốn chuẩn bị cho bài tình cảm sắp tới thôi.

" Nên đây vẫn tính là dụ dỗ người?" Chuuya cảm thấy nhiệm vụ lần này hắn gánh không nổi, đánh nhau hắn làm được, khuyên người ăn máng khác....khuyên ai? A, Edogawa Ranpo, vẫn là thôi đi.

" Ngay cả Dazai ông ta còn muốn người về làm cán bộ tiếp. Cậu nói xem?" Ishizawa thả tay khỏi mặt bàn, " Mà có khi ông Mori cũng biết xác suất thành công thấp quá nên chỉ ra bài tình cảm. Ai bảo trong đám Mafia mấy anh thì tôi đối với anh có cảm tình tốt nhất chứ."

Nakahara Chuuya nghe ngẩn cả người, sắc mặt vẫn như cũ, chỉ là lỗ tai đã hơi chút ngả sang màu hồng. Mà biến hóa như vậy sao có thể tránh khỏi đôi mắt tinh tường của Ishizawa.

" Haha, cậu cùng với Chuuya mà tôi biết khác nhau quá đi mất, người gì đâu ngây thơ quá trời!" Ishizawa cứ vậy mà cười phá lên. Cái người kia từ nhỏ theo đại sư Bạch Án luyện võ, bị 1 đám đàn anh không đáng tin cậy cho lắm mang trải sự đời, sau khi lớn lên tính cách quả thực chính là 1 tên sorcerer king, nếu không phải do cái thân lùn, lùn và lùn đấy thì cos Chuuya phỏng chừng đã theo cos Dazai Osamu làm bậy. " Việc tôi thích cậu không sai đâu. Nên là loại hành động này của ông chú Mori đã lấy lòng được tôi đấy."

"......" Nakahara Chuuya ấn vành mũ thấp xuống, từ chối tiếp nhận sự giỡn chơi lưu manh của ai kia, " Có phải anh từng ở với tên Dazai kia 1 quãng thời gian không?"

" Có lẽ là vậy chăng ~?" Chuuya nghĩ rằng cậu đã học từ Dazai mấy thứ xằng bậy, nhưng thực chất thủ phạm chính là cos Fukuzawa, " Cậu tính mang cô nhóc này về à?"

" Hả? Tí nữa tôi sẽ đưa cô nhóc về nhà...." Nakahara Chuuya chỉ vì tính tốt đột phát, muốn đưa nữ sinh về nhà, đỡ phải tí nữa đi được nửa đường lại gặp phải bọn bắt nạt ban nãy.

" Ngốc! Cô nhóc này là dị năng tinh thần hệ, vừa mới thức tỉnh đấy!" Vừa nãy Ishizawa xem diễn không ra giúp cũng 1 phần do cậu cũng thuộc loại dị năng tinh thần. Nếu cậu đụng phải loại năng lực mới thức tỉnh này sẽ rất dễ xảy ra năng lực xung đột khiến cô nữ sinh bị thương.

Ánh mắt Nakahara Chuuya hơi biến đổi, quay đầu nhìn thiếu nữ đang túm góc áo của hắn. Mà thiếu nữ cũng sợ hãi nhìn lại Chuuya.

" Mang về để ông Mori gặp, vấn đề của đứa nhỏ này sẽ được giải quyết, mà lẽ đương nhiên người cũng ở lại." Ishizawa có phần không để ý nói, dù sao cô nhóc này không thích hợp với Công ty thám tử. Mặc dù 2 người mới chỉ giao lưu qua loa bằng tấm danh thiếp của thống đốc, nhưng Ishizawa cũng thấy rõ ràng được bản chất của con bướm nhỏ này. Thật rõ ràng, 1 chú bướm không hề có ý định nhường bước, tấn công dồn dập lại còn thuộc loại có độc, 1 vật nhỏ mỹ lệ.

Nakahara Chuuya gật đầu, " Vậy lần sau gặp lại."

" Nhớ mang đồ ăn vặt, không cần ngọt quá đâu." Ishizawa duỗi tay, " Cho tôi di động."

Chuuya đưa di động của mình cho Ishizawa, cậu cũng lưu lại số điện thoại của mình vào máy hắn. Tiếp đó mở phần mềm ghi âm, vừa mở miệng liền nói ngoằng ra tên 1 đám người, " Đối tượng mà cô nhóc này cần trả thù. Mấy kẻ tôi vừa nói ai cũng từng có tiền án cả, tra chút là ra. Đến nỗi muốn giải quyết thế nào thì đều tùy vào ông Mori hết đấy."

" Tôi biết rồi." Nakahara Chuuya dẫn theo người rời đi, dị năng tinh thần hệ luôn ít ỏi, kẻ bị khống chế càng ít. Muốn thế nào thì Nakahara Chuuya cũng phải đưa người cho Mori Ougai xem trước đã, còn bên phía Ishizawa? Dù sao người cũng sắp trở lại Yokohama, không sao cả.

Nakahara Chuuya rời là rời đi thật, nhưng trước khi đi cũng để lại 1 thẻ đen coi như bồi tội trước với Ishizawa. Cậu cũng chỉ có thể ngao ngán với tính này Nakahara Chuuya, như này thì bị tên Dazai kia ăn đến tận xương cũng không lạ.

" Người vừa rồi là ai?" Sera với Conan đều nhạy bén nhận ra chút không thích hợp, tuy bình thường Nakahara Chuuya đều liễm khí thế của mình đi, nhưng rốt cuộc cũng không phải người thường, rất dễ hiện ra chút khác thường.

" Mafia, kẻ điều khiển trọng lực." Ishizawa cảm thấy giấu giếm chuyện này cũng chẳng để làm gì, liền nói huỵch toẹt ra. Dù sao Chuuya là 1 kẻ cao điệu, cơ bản thì người ở thế giới đều rõ ràng hắn là ai.

" A! Thì ra là quý ngài Nakahara sao!" Sonoko từ nãy đến giờ đều thèm nhỏ dãi nhan sắc của Nakahara Chuuya, đáng tiếc hắn chỉ ở đây trong chốc lát nên nãy cũng không kịp nên xin số điện thoại, mà giờ cũng chỉ thầm may mắn cái không kịp lúc nãy.

" Không sao chứ?" Thứ Conan lo lắng là Ishizawa - 1 người thuộc Công ty thám tử bị Mafia Nakahara Chuuya tìm tới, " Có cần nói cho chủ tịch Fukuzawa không?"

" Không sao, chú Mori cũng không phải lần đầu làm loại hành động này." Sự việc phát sinh ở thế giới này còn nhiều hơn cả nguyên tác được miêu tả bằng mấy trang giấy. Tỷ như Nakahara Chuuya được Mori Ougai dẫn theo tới tiệc trà của 2 vị chủ tịch, hay như Ranpo không ngừng 1 lần nhận được quà của ông chú Mori, tuy nhiên đồ có thể tới tay Ranpo cũng không phải tất cả, đa phần đều do Fukuzawa Yukichi 1 tay xử lí, thậm chí Ishizawa còn biết được rằng 2 vị thủ lĩnh này còn từng đánh nhau chỉ vì việc trên. Tch tch, đều đã nói 1 người đàn ông thật vất vả có được 1 con mèo thì đừng chọc người ta rồi mà, haha!

Lời nói cuối:

Hậu trường đoàn kịch:

Cos Chuuya: Suy xét 1 chút đến chuyện đem suất diễn của tôi cho Chuuya ở thế giới này được không? Tôi thật sự không cần sự tưởng niệm mãnh liệt của các cậu!

Cos Dazai: Đây là tình yêu của mọi người trong đoàn đối với cậu đấy, gà mẹ!

Cos Chuuya: Phải cảm ơn các cậu quá cơ! Tôi đều đã nói tên quản gia của tổ hậu cần kia mới là gà mẹ off!

Cos Ango: Đừng kêu tôi, tôi chỉ muốn tan làm thôi! Quen biết Fukuzawa cùng Ishizawa quả thực chính là xui xẻo 8 đời của tôi mà! Vì sao tôi lại quen biết 2 tên khốn nạn này chứ!

Ishizawa: Nhưng mà Ango nè, cậu là nhân viên của Fukuzawa đấy, là cái loại được nhận lời rồi bắt đầu công tác ấy......

Cos Fuku - tổng tài - zawa: Tuy tôi không phải là hàng thật Fukuzawa Yukichi, nhưng thân là người hóa trang của vị được in trên mặt tiền giấy, năng lực liên quan đến đồng tiền tôi không thể thiếu được!

Cos Ango: Nhưng lúc trước tôi nhận hợp đồng được ghi rõ ràng là trợ lí của Fukuzawa chứ không là bảo mẫu!

Mọi người đoàn kịch: Có chỗ nào khác à? Còn không phải đều là gà mẹ?

Cos Ango: Cả 2 cái quá khác nhau luôn ấy chứ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro