Ánh Trăng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh đào đó đây vẫn nhắm mắt
Cớ sao người đến sắc nở thêm
Giờ đây người đâu còn đây nữa
Anh đào lại nhắm mắt thiên thu."

Cậu lướt qua đời anh như một cơn gió thoáng qua những kẽ lá trên cành.

Gió lướt mạnh qua lá, như khiến lá đang bám chặt trên cành cuốn theo mình rơi xuống.

Đến khi lá sắp lìa cành, gió lại không thổi nữa, cứ để lá đu đưa nằm trên cây đau khổ chờ gió tới.

Cậu cũng giống như gió, một ngọn gió tàn nhẫn.

Lướt ngang qua đời anh khiến anh hết lòng yêu thương.

Đến khi anh đã trót yêu cậu rồi, thì cậu lại tàn ác bỏ đi.

Để lại mình anh như lá trên cành đợi gió thổi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro