Ep2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"giỏi nhỉ Ahn Yeon" Namjoon nở nụ cười méo mó

"anh đã phá giấc ngủ của em đấy, anh hai ạ" Ahn Yeon ngồi dậy, tóc rối xù lên

"đi khai giảng chứ không đi chơi nhé, anh đã phải tốn calo để nghĩ ra một bài luận văn mới cho ngày khai giảng thế mà em lại bỏ đi thế. vô tâm đến ngu ngốc" Namjoon ngồi cạnh Ahn Yeon, ánh mắt y hời hợt đến lạ

"nahh, chỉ là em gái anh không hứng thú thôi"

"ê Namjoon, cậu đi đâu vậy? Cậu phải quay về phòng họp chứ? Cậu là hội trưởng hội học sinh mà" có một nam sinh chạy đến chỗ chúng tôi

"Hoseok?" Namjoon buột miệng

từ từ, khoan...sao cái tên nó lại quen quen, nếu không nhầm thì...chết mẹ rồi. Kim Namjoon vẫn còn chơi với Jung Hoseok sao???

"hờ...hờ, cậu vẫn còn ngồi đây....mà chơi với gái được sao?" Hoseok cố gắng thở sau một đoạn đường dài phải chạy, nhanh như cắt tôi quay lưng lại đằng sau, khẽ liếc Hoseok, anh vẫn vậy, ý tôi là vẫn đẹp trai như vậy nhưng là kiểu đẹp trai men lì hơn là đẹp trai theo kiểu 'mĩ thụ'. sự thay đổi này có lẽ là khá lớn, vì trông anh còn trưởng thành và cuốn hút hơn nữa

"chẳng phải là gái lạ gì đâu, em gái tớ mà" Namjoon rất tự nhiên chẳng dè chừng gì cả, tôi cấu eo y một cái, khiến y rít lên "sao vậy chẳng phải sao?" Namjoon nhìn về phía tôi, thấy ánh mắt đầy chết tróc giết người của tôi mà cứng họng...à nhỉ y quên mất quá khứ không được vui vẻ lắm lúc trước

"Hoseok oppa, chào anh, chắc là anh nghe Namjoon kể nhiều về em rồi, để em giới thiệu lại, em là Kim Ahn Yeon cô em gái duy nhất của Kim Namjoon. năm nay em lên lớp 10, cũng như sau anh rồi, hậu bối mong tiền bối chỉ bảo thêm" thôi thì cũng đã lỡ, tôi đứng dậy khuôn mặt tự nhiên nhất, cúi đầu 90 độ chào hỏi Hoseok đàng hoàng, tôi chỉ mong anh quên biến cái quá khứ kinh khủng đấy đi đừng để lại mà kì thị tôi

"....chào em, anh là Jung Hoseok" Hoseok gương mặt rạng rỡ chẳng kém, chìa tay ra bắt tay với tôi, cũng không ngại ngừng gì mà bắt lại

"được rồi màn chào hỏi kết thúc, anh đi về phòng hội đồng đây" Namjon bỗng nhiên chạy đi

"ơ từ từ chờ tớ với.." Hoseok cũng chạy theo, trước đó anh còn quay lại chào tôi một cái rồi mới đi

tôi ngồi phịch xuống đất, lâu rồi mới có cảm giác áp lực như thế này, thật ra thì tôi vẫn luôn tò mò, sau khi vụ tôi chửi loạn xạ lên ở cấp 2...tiếp sau đó đã sảy ra việc gì nhỉ? đừng nói là thật sự Jung Hoseok thích con nhỏ đấy thật bởi vì chẳng có căn cứ nào về việc anh để ý nó được cả. bởi vì tuy tôi ngồi ở góc lớp nhưng theo quan sát vô tình vài lần của mình thì chẳng thấy một chút tình cảm nào của hai người đó cả... dù sao thì, tôi không muốn quan tâm thêm nữa...

*tinh,tinh*
điện thoại tôi vang lên, chắc là mẹ nhắn tin

Ahn Yeon à, nhắc với Namjoon hôm nay Seok Jin và Taehyung về, sẽ đến nhà mình chơi đó

vâng ạ

Seok Jin và Taehyung là hàng xóm cũ của tôi, hồi đấy nhà tôi chỉ thân nhất với nhà bên đấy, sau khoảng một vài thời gian bỗng hai anh em nhà bên đấy sang nước ngoài học do bố mẹ chuyển đi, thế là ngôi chức học giỏi nhất xóm được nhượng lại cho anh em tôi. Cơ mà sao tự nhiên lại quay lại nhỉ? Cũng không phải ghét bỏ gì họ nhưng tôi lại thấy tò mò...

nahhh, không quan tâm nữa tôi vào trường để nhận lớp, có vẻ lớp tôi khá ổn, tôi đã cố gắng thi cho điểm cao kha khá để vào lớp chọn. tôi không muốn học cùng lớp với nhỏ kia một lần nào nữa, 4 năm cấp 2 là quá đủ.

"xin chào Ahn Yeon" một cậu bạn nào đó nhảy sang chỗ tôi, khá bất ngờ

"cậu là?"

"tớ là Jeon Jungkook, rất vui được làm quen với cậu" cậu ấy cười thật tươi

"ừ thì..,tớ cùng thế" tôi vui vẻ cười lại, tôi không muốn gây mất thiện cảm với người bạn muốn làm quen đầu tiên với mình tý nào

"à mà Ahn Yeon này.... tớ biết tất cả bí mật và quá khứ của cậu, đừng tưởng chuyển vào nơi này là ngon.....thôi thì tớ về chỗ nhé, đến giờ rồi" cậu ấy thì thầm với tôi, aiguuu tôi nổi hết cả da gà rồi, cái quái gì vậy? tôi chẳng có ấn tượng gì với người tên Jeon Jungkook cả....trừ phi cậu ấy là anh họ hoặc em họ của con nhỏ kia, là đến để quấy rối à? dù sao tôi từng nghe con nhỏ đó luyên huyên về tên anh họ đẹp trai xuất sắc của nó cho cả lớp, giờ thì hay rồi tôi lại gặp cậu ta ở đấy, trái đất tròn quá mà...

một lúc sau giáo viên chủ nhiệm đến, giới thiệu mình bla.. bla tôi đã trải qua bao nhiêu lần khai giảng rồi chứ, không thể nào hứng thú được

"à, lớp mình được đặc biệt ưu ái bởi hội trưởng hội học sinh đã chọn nơi nay đến để cho lời khuyên tới tất cả các em, Namjoon em vào đi..." cô giáo mời Namjoon vào, đến lúc này tôi mới để ý mọi chuyện đang diễn ra trong lớp

"uầy, đây là hội trưởng hội học sinh trong truyền thuyết sao? không giống mấy thằng mọt sách gì cả, đây có được gọi là vừa đẹp trai vừa thông minh không? tôi chết mất"

"đm vào trường này quả là quyết định đúng đắn, được ngắm Namjoon oppa mỗi ngày là quả đủ cho một ngày học mệt mỏi rồi"

"ê này tý cuối giờ cùng tao vào phòng hội đồng xin ig anh ấy đi"

"đùa tao không phải gay nhưng....thôi rồi tao đã là gay"

nhứng tiếng xì  xầm bán tán um tỏi cả lên, tôi nên lường trước chuyện này. chẳng may chúng nó mà biết tôi là em gái Kim Namjoon thì mệt phết đây

"uầy, có anh nào đi cùng Namjoon oppa nữa kìa, đẹp trai quá đó"

"ngôi trường này quá nhiều mĩ nam rồi, sống sao nổi.."

"aiguuuuu, cần gấp ig của hai anh nàyyyyyyyyy"

Hoseok cũng đến sao? ừ nhỉ tôi quên mất là anh ấy cũng là người trong hội học sinh, cũng chẳng ngoài dự đoán, ai trong lớp tôi cũng dãy đành đạch hết rồi kìa. tôi có nên cùng họ, không giữ tự trọng mà hú hét lên không nhỉ? vì bỗng nhiên Hoseok đổi đồng phục của trường, lại thấy đẹp trai dã man, không được, không được có ý nghĩa xằng bậy phải giữ giá, sang lên nào Kim Ahn Yeon!!!

"chào các em, anh là Kim Namjoon, là hội trưởng hội học sinh. Còn đây là Jung Hoseok phó hội học sinh. Hôm nay là ngày khai giảng, cũng là ngày các em sẽ phải đến trường, dù anh biết điều này khá là chán nản, haha nhưng dù sao thì chúc các em một năm học vui vẻ" Namjoon đứng lên bậc thần thái vô cùng cùng nổi bật, dù chỉ là cái cười nhẹ cùng khiến mấy đứa học sinh trụy tim mà chết , nhìn vẻ mặt anh ấy thế thôi chứ thật ra y chẳng vui vẻ tý nào đâu

Namjoon liếc về phía tôi, tôi nhướn mày ra hiệu muốn nói chuyện với anh một tý, y cũng gật đầu một cái như đồng ý, bọn tôi có cách nói chuyện bằng mắt khá thành thạo, cũng là do để fangirls của y không để ý nên từ khi nào hành động đó dùng để nói chuyện tôi cũng không nhớ nữa

.....

"Seok Jin và Taehyung sẽ về thật sao? hồi bé họ rất thân với mình giờ gặp lại nhau hẳn sẽ có gượng gạo đây"

"haha, dù sao thì, hôm nay em sẽ chờ anh ở cổng trường,thế nhé bye" tôi vẫy tay trước khi về lớp

"thế thì anh nhờ Hoseok đưa em về nhé, hôm nay anh có việc bận, em biết mà hội học sinh.."

"vậy em về một mình, có sao đâu em lớn rồi mà" tôi quay ngoắt lại nhanh như chớp,

"không được, giờ biến thái khắp nơi, em không thể chủ quan, anh đã giao hết tin tưởng của mình cho cậu ấy rồi. dù sao thì, mọi chuyện cũng qua từ tỷ năm trước rồi, em không cần phải thấy khó xử nữa đâu."

"nhưng..."

"thế nhé, anh có cuộc gọi về phòng hội đồng,nhớ ở cổng trường đấy"

_________________________________________

chào các cậu :3

#Min

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro