Deaf Leave

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên chiếc ghế đá cũ nơi vỉa hè đầy lá khô , anh ngồi thơ thẫn hình hàng cây kém sắc , đôi chân bâng khuơ trêu đùa vai chiếc lá vàng dưới chân.

Mùa xuân ...

Lá xanh um trên cành trông đẹp mắt

Gió mát khẽ thổi lá lung linh

Mùa hè ...

Lá vẫn ở với cành , vẫn hồn nhiên vui vẻ

Mùa Thu ...

Lá úa vàng nhưng vẫn cố ôm cành không nỡ buông ra.

Mùa đông ...

Lá khô héo treo thân trên cành , không phải lá buông tay. Nó đã có chút bối rối mà cầm cự thật lâu. Nhưng chỉ tiếc rằng điều đó rồi cũng kết thúc.

Là cành để lá rơi ...

Là cành không thể ở cùng với lá

Mùa khác lại đến

Chiếc lá nằm im, đáng thương nhìn cành cây đâm chồi mới.

Tình anh cũng giống như lá , mùa xuân anh gặp cô tại vỉa hè này , cô cười nhẹ tựa ánh nắng dịu dàng , mái tóc màu nâu bay thước tha trong gió xuân, hai hàng cây tươi mát như thôi thúc họ gần nhau.

Anh và cô yêu qua hai mùa kế tiếp , tình cảm mặn nồng dần nhạt đi , không hiểu tại sao ... cô muốn xa anh. Tình cảm của họ như cành và lá...

" Em không mang lại hạnh phúc cho anh , chúng ta nên kết thúc. "- Cô nhàn nhạ nói , không một chút gì gọi là lưu luyết , không một chút xót xa cho mối tình họ đã ôm ấp.

Anh biết mà ...

Hệt như lá với cành

Không phải vì lá muốn rơi mà là vì bản năng của lá khi đông tới , vì muốn bản thân được an dưỡng , cành để lá rời mình. Cành để lá úa vàng , khô héo rồi rơi rụng. Không chút lưu tình , không chút xót xa.

Cũng như thế...

Không phải là vì cô không thể cho anh hạnh phúc nên từ bỏ , là vì cô muốn được hạnh phúc nên từ bỏ anh. Là anh dư thừa , là do anh vô dụng. Cô rời bỏ anh và tìm lấy hạnh phúc mới , anh đứng đó nhìn cô cùng người ấy hạnh phúc, mặc cho họ khiến con tim anh trở thành nnững mãnh vỡ nhỏ, giống như giẫm lên chiếc lá úa tàn.

Anh can tâm tự nguyện

Là vì cuộc đời anh chỉ dành cho cô

Như lá dành cho cành

Cành có thể có lá mới

Nhưng lá thì không thể có cành mới

Vì vốn dĩ...

Lá sinh ra chỉ ở bên cành...

" Jung Hoseok anh sinh ra chỉ dành cho em , cả đời chỉ yêu em. Em có thể rời bỏ anh để yêu ai khác như anh thì không , anh sẽ vẫn ở nới nào đó nhìn em hạnh phúc , sẽ ngắm em cùng người em đã chọn...

Chiếc lá năm ấy, chiếc lá từng rắn rứt, đã từng chịu đựng, đã từng biết yêu...
Và giờ đây, chỉ nằm đó để ngắm nhìn cành cây đâm chồi mới... "

_________________________________

Có thể gọi là đoản không nhỉ ?
#Ann ( EB )
T2.8.1.2018

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro