Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lý Thắng Ý, xin chào.

Xin phép dùng phương thức này liên lạc với cậu, mùa xuân đã đến rồi, nhưng tớ lại không thể nhìn thấy nữa. Lý Thắng Ý, cậu nhất định không biết, trong tuổi thanh xuân rộng lớn của cậu, tớ đang thầm yêu cậu.

Cảm ơn cậu đã xuất hiện trong cuộc đời tớ, đối mặt với bức thư này, đột nhiên tớ không biết nên viết cái gì, viết về sự va chạm khuỷu tay trên bục chủ tịch, hay là cái tên luôn xuất hiện dưới tên cậu, hay kể cách trốn sau cửa như thế nào nghe tiếng cậu xuống tầng, hay là lần đầu tiên nghe thấy tên tớ từ Chu Chu.

Gần đây tớ rất vui, tớ đã đi đến rất nhiều nơi, nhìn thấy tuyết trên núi cao, mưa tháng sáu, cũng đi một chuyến đến Giang Nam, Giang Nam thật sự rất đẹp, tớ vẫn luôn muốn đi, cũng may chưa quá muộn, vẫn kịp đi một chuyến.

Nhưng thật đáng tiếc, không thể nói những lời này với cậu trong tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất của tớ, Lý Thắng Ý, tớ rất muốn ích kỷ một chút, hy vọng trong lòng cậu có thể có một vị trí của tớ, một chút thôi cũng được, tớ nghĩ cậu sẽ nhớ rõ cô gái đã chết vào mùa đông.

Lý Thắng Ý, cậu còn nhớ lần đầu tiên cậu nói chuyện với tớ không? Cậu nói nói cậu nhận ra tớ, lúc đó ta vui vẻ và kích động rất lâu, chứng tỏ cậu cũng từng chú ý tới tớ.

Lý Thắng Ý, cậu sẽ luôn nhớ tới tớ chứ?

Tớ rất sợ đột nhiên cậu sẽ quên tớ, rất sợ rất sợ, tớ không yêu cầu xa vời cậu có thể không quên tớ dù chỉ một khắc, chỉ mong rằng một buổi chiều mùa xuân nào đó, khi cậu nhìn thấy khung cảnh xuân ý dạt dào, cậu sẽ nhớ tới bức thư đến từ mùa xuân, sẽ nhớ tới một cô gái đã ra đi trong mùa đông lạnh giá.

Lý Thắng Ý, tên của cậu nghe thật hay, Thắng Ý Thắng Ý, giống như tất cả mọi chuyện đều vượt qua ý nguyện của cậu, sẽ tốt hơn ý nguyện của cậu, càng đáng giá.

Lý Thắng Ý, cầm bút lên chợt không biết viết gì, vậy chúc cậu luôn bình an, mọi việc thuận lợi.

--- Hoàn chính văn ---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hiendai