Tình Yêu Của Người Lớn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không dữ dội, không khoa trương, không khoe mẽ,... Chỉ đằm thắm, giản đơn và nhẹ nhàng.

Tôi thương Người như tình yêu tôi dành cho văn học. Thâm tâm mãnh liệt dạt dào như biển cả nhưng bên ngoài lại tĩnh lặng và nhu mì như gió xuân. Giữ Người bên trong lòng mình mà nâng niu sưởi ấm, tôi mặc cho dòng đời sóng vỗ tràn ly. Chỉ nguyện âm thầm giữ Người trong lòng mãi.

Thuở non dại yêu một người sóng dậy cả đất trời, cứ nghĩ rằng tình yêu mãnh liệt nhất là tình yêu bền lâu nhất. Nhưng lại không hiểu được, sóng càng vỗ lòng người càng lạnh, sức chịu đựng của con người lại có giới hạn, khoa trương quá nhiều thì gặp nhiều tác nhân phá huỷ.

Trải qua ngần ấy năm mới hiểu: Chỉ cần một làn gió lạnh thổi qua vai Người ta yêu, ta cũng đã thấy đau trong lòng rồi. Ta thèm khoác cho Người chiếc khăn choàng của đêm đông, bảo vệ Người khỏi những ngày trời giá rét. Nắng hạ về cùng Người ra hiên nhà, châm nước nhâm trà bàn về những câu chuyện. Chiều thút thít gối đầu lên chân Người, miệng ríu rít đọc quyển tiểu thuyết, Người mỉm cười vuốt tóc ta thật nhẹ, là âu yếm là trìu mến cả cuộc đời.

Sáng tinh mơ tay xoa vầng trán rồi khe khẽ thì thầm bên tai Người:
- Em thương chị cả một đời không rời xa, đó là lời hứa trọn kiếp của em đấy!

Em thương chị nhiều như biển cả
Mặc thói đời rẻ rúng, chê bai
Người thương người có gì là sai,
Sao miệng đời cứ lan tràn mãi?

Em thương chị như trái tim em,
Mỗi nhịp thở đều là câu chuyện.
Là câu chuyện của chị và em,
Là câu nói dài như ước nguyện.

Em thương chị trao cả bình yên,
Gấm lụa, vàng thỏi em chẳng có.
Nhưng tha thiết, trọn vẹn, an nhiên,
Em tuyệt nhiên lại có đủ đầy.

Em thương chị, mọi sự đều có
Cuộc đời chỉ thiếu mỗi chị thôi.
Mong chị đến bên em gắn bó
Chiếc hôn nồng trao chị bên môi.
00:14, 01/11/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vietlach