Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh rất muốn hỏi vì sao cô luôn biến mất vào mỗi buổi sáng, vì sao luôn xem TV thâu đêm, vì sao lúc nào cũng kè kè cái laptop bên người và vì sao cô ko chịu ly hôn. Dù anh đã làm rất nhiều việc, anh ko thuê người giúp việc vì muốn cho cô thấy công việc nội trợ vất vả ra sao. Anh để cho cô nhìn thấy anh trăng hoa với những người phụ nữ khác là để cô thấy anh xấu xa đến mức nào, anh ko nói chuyện để cô biết mình ko được chào đón. Vậy mà sau tất cả những việc làm ấy, cô vẫn xuất hiện trong cuộc đời anh, tiếp tục xáo trộn nó. Anh thật sự là rất muốn hỏi nhưng đã nói sẽ ko can thiệp rồi còn j. Cô chưa bao giờ hỏi anh sao anh có thể hỏi cô được.

Quả thực quãng thời gian ở New York, cứ mỗi lần nhìn đồng hồ là 1 lần anh nghĩ đến cô.

6h sáng '' Chắc giờ này cô ấy đã lại biến mất rồi''

5h chiều '' Thể nào cũng chưa về nhà cho xem''

7h tối '' Có lẽ đang xem thời sự''

Rõ ràng trong anh, có 1 góc nào đó anh rất quan tâm đến người vợ hờ này. Ở cô có gì đó khiến anh bị thu hút, rất khó mà cưỡng lại được.

3h rưỡi sáng

Như 1 cơ chế tự động, cô mở mắt

Người vẫn còn ê ẩm, đầu óc vẫn choáng váng

Tuy vậy cô ko cho phép bản thân nghỉ ngơi. Một giấc ngủ từ trưa hôm qua đến sáng hôm nay đủ để cô trụ được qua cuộc họp giao ban '' Chắc chỉ đến họp thôi, giám sát chương trình đành nhờ anh Đôla làm vậy''. Cô có thói quen gọi mọi người bằng biệt danh và Đôla là biệt danh của đạo diễn chương trình. Ngồi ngẩn ra 1 lúc cô gượng dậy tiến về phía nhà tắm.

6h30, như mọi ngày anh mở mắt

Giật mình và ngạc nhiên là 2 cảm xúc đang hiện diện trên khuôn mặt anh lúc này

Anh cố mở to mắt

Cô đang nằm đó, bên cạnh anh

Đây là sáng đầu tiên khi tỉnh dậy anh nhìn thấy cô bên cạnh, '' Ko biến mất nữa sao. Rõ ràng mấy tiếng thấy cô ấy dậy rồi mà''

Quả thực cô đã đến trường quay nhưng chỉ trụ được đến lúc lên kịch bản chương trình người cô lại mềm nhũn ra, đành ăn tạm mấy miếng bánh quy chống đỡ cho đến tận lúc người ta đưa cho cô kết quả ratting tuần vừa rồi, đã tăng khá nhiều lúc ấy cô mới yên tâm rời trường quay về nhà. 5h48 anh vẫn ngủ, mệt mỏi nhẹ nhàng nằm xuống, cô nhanh chóng thiếp đi.

Anh nằm bên cạnh, nhìn cô ko chớp mắt. Quân đã quyết định ko đi làm hôm nay. Khó khăn lắm mới thấy cô vào sáng sớm như thế này, anh bỗng hiếu kì muốn xem một ngày của cô ra sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro