Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                                                                                *
                                                                       *               *
     Làng Chùa nhoà trong khói sương lam.Đám học trò của cha con ông đồ đã lũ lượt ra về từ lâu.Chúng đi theo lối cổng lớn,không đi tắt qua sân của chị nho Sắc như mọi ngày.Đầu ngõ nhà chị nho đã treo một cành sương rồng gai*.
      Cái cảnh cổng chống làm bằng khung tre kết cành rào,hình chữ nhật ,đã được sập xuống,cài chặt.Khu vườn nhà ông đồ cũng như mọi nhà khác ở làng Chùa đều đã trở nên một cõi riêng biệt,kín bưng.Giữa cảnh vắng lạnh này nổi lên tiếng ếch nhái kêu gào trời làm mưa cứ ra rả không mệt mỏi.Vô số đốm sáng lập loè xanh ảo của bầy đom đóm bay chập chà chập chờn trong tối mênh Mông.
       Ông đồ ngồi xếp bằng trên phản gụ,tựa khuỷu tay xuống mặt cái gối cốt bông bọc vải điều gấp cao ba thớt.Anh nho Sắc ngồi đối diện với ông nhạc,vẻ thoải mái.Bé Khiêm ngủ say,nằm sát bên đùi ông,chân duỗi dài sang gần chỗ bố ngồi.Ngọn đèn dầu lạc đậu trên mép đĩa tỏa sáng khắp gian nhà.Những con thiên thân sa vào đĩa dầu vẫy đôi cánh mỏng yếu ớt,chới với....Bên cạnh cây đèn,cái đỉnh trầm nhỏ như thả nhả ra những sợi khói thơm mảnh như chỉ.Hương sen ngoài đầm đưa vào nhè nhẹ.
       Anh nho Sắc cầm cái nậm chuyên rượu vào chén cho bố vợ.Ông đồ uống một hơi cạn chén rượu:
-Mừng cho nhà ta,mừng cho cả họ Nguyễn làng Sen....
       Ông đồ đứng lên,dáng cung kính,thắp năm nén hương,vái năm vái trước bàn thờ gia tiên.Ông đứng nghiêm trang trước làn khói.Anh nho Sắc cũng đứng chắp tay thành kính ở phía sau ông.Từ phía đầm sen,tiếng chim cuốc khắc khoải:Quốc.....Quốc!
—-———————————————-—————————-
Chú thích
Treo một cành xương rồng gai:Tục lệ ngày xưa,nhà có người mới sinh thường treo ở đầu ngõ một cành gai to để người lạ không tự tiện bước vào nhà,sợ đứa bé bị mắc vía dữ.
——————————————————————————-
Cảm ơn các bạn đã đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#học