Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về tới đầu sân,cơn đau chuyển sinh lại thốn thoáy,mệt quá chị nho Sắc phải ngồi thụp xuống bên gốc cây thị.Chim chiều về tổ đang ríu rít trên ngọn cây.Bà đồ chốc chốc lại mắng yêu con gái:
-Tham công tiếc việc cho lắm...Đã biểu ở nhà,gần kỳ sinh nở rồi....đừng có đi mần đồng xa nữa....
Bà giục cô An,em gái của chị nhớ Sắc:
-An,con vô quạt than lên....Mau.....
Bà lại giục bé Thanh:
-......Cháu đi sang bên nhà với ông.Giữ cả em Khiêm ở bên đó.Tối nói tụi bay ăn cơm,ngủ ở bên nhà bà cả nhớ.
Bé Thanh bước qua dãy chè mạn hảo ngăn đôi sân nhà mình với sân của ông bà ngoại.Thanh vừa nghe tiếng mẹ rên,vừa nghe rõ tiếng ông ngoại ho khúc khắc và tiếng của bố thay ông ngoại đang giảng bài cho học trò:
".....Các trò hãy nghe giảng rồi sẽ chép bài sau.....Khổng Tử viết:Tự thiên tử dĩ chí ư thứ dân,nhất thị giai dĩ tu thân vi bản.Nghĩa là:từ ông vua cho đến kẻ thường dân,ai nấy đều phải lấy việc sửa mình làm gốc...."
Từ bên hè nhà chị nho Sắc,tiếng cô An nói khỏa lấp cả tiếng khóc chào đời của đứa trẻ khiến anh nho Sắc ngừng giảng bài trong giây lát.
-Ồ ồ.....chị nho lại sinh con trai....sinh con trai nữa rồi.Mặt mày sáng láng,khôi Ngô lắm
Bà đồ quát: "Cái con bé,có im cái miệng quở độc cháu đi không!''Bà giục rối rít: "Đưa cái thành nứa....mau lên....cắt rốn cho cháu.Rồi.Xong rồi....Đưa cái quần cũ của cha mi đây....Trên dây phơi ấy.Tàu giặt kỹ rồi.Ủ cháu vô quần ông cho có khước...Có hơi ấm ông,nó sẽ được sáng dạ,học giỏi hơn ông,hơn cha cho mà coi...."Bà còn dặn chị nho Sắc:"Con nhớ là hằng ngày phải chăm lau sạch đĩa đèn rồi hãy đổ dầu thắp.Các cụ thường dạy:Sinh con dạ sáng làu làu,nhớ mẹ ngày trước chăm lau đĩa đèn."
Tiếng rên của chị nho im bặt.Tiếng khóc oa oa của đứa bé vẫn chưa dứt hẳn.Và cái ngôn ngữ đầu tiên ấy của đứa bé đã hoà âm trong tiếng gà gọi con lên ổ,tiếng bò gọi bê vào chuồng,tiếng chim câu ríu rít trên mái nhà,tiếng lá reo,tiếng đồng xa vọng về....
Hương sen từ ngoài đầm bay theo gió pha lẫn mùi Bồ kếp cháy từ nồi thân trong buồng chị nho Sắc tỏa ra ngào ngạt.
—————còn tiếp———————-—
Cảm ơn mọi người vì đã đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#học