Chương 1710: Yêu quái lục (22)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện giờ tâm nguyện của người ủy thác về cơ bản đã hoàn thành.

Nhưng nếu không giải quyết Xà Vương, tính mạng người ủy thác trước sau gì cũng không được đảm bảo.

Còn chuyện yêu đan, Ninh Thư cũng không định quản.

Không thể ở trong tay Xà Vương, Yêu Vương đan tùy tiện rơi vào tay tiểu yêu quái nào đấy, cũng có thể tạo nên một yêu quái cường đại, đã cầm Yêu Vương đan thì sẽ phải gánh vác sứ mệnh trên vai.

Lại nói Yêu Vương đan cứ như là một đạo cụ, đạo cụ giúp vị diện chữa lành.

Người sống ở trong vị diện, kỳ thật càng giống như một quân cờ.

Vận mệnh, quả thực là một thứ rất khó suy đoán.

Pháp tắc vận mệnh lại càng huyền diệu khó giải thích, vận mệnh ấy à.

Nữ cục trưởng nói với Ninh Thư: "Có muốn tới cục điều tra làm việc không, có rất nhiều yêu quái công tác tại cục điều tra."

Ninh Thư nhìn yêu quái đang đánh nhau, nghĩ nghĩ nói: "Tôi cảm thấy tôi thích vẽ truyện tranh hơn, tôi không đảm nhiệm được công việc của cục điều tra."

Nữ cục trưởng lạnh lùng quét mắt qua thảm trạng trong phòng, "Tôi lại cảm thấy anh có thể đảm nhiệm được."

"Không thể."

Ninh Thư nhìn Xà Vương bị bao vây, Xà Vương chết luôn ở chỗ này là tốt nhất.

Cô đỡ phải động thủ, nhưng mà Xà Vương vẫn còn một đại sát khí, đó chính là Yêu Vương đan.

Nếu Xà Vương tàn nhẫn thúc đẩy sức mạnh của Yêu Vương đan, chỉ sợ người ở đây sẽ chống đỡ rất khó khăn.

Lúc này Xà Vương có nhiều thứ phải bận tâm, vì vợ con nên không dám sử dụng toàn lực, còn có tên ưng thiểu năng kia ở bên cạnh trông coi.

Hắn giết hết đám người này, tên mất não kia lại đến, tiếp tục luân chiến với hắn.

Ai cũng có lúc sức cùng lực kiệt, không có khả năng cứ mãi đánh đấm không ngừng nghỉ.

Hơn nữa còn có kết giới, bước qua xác mấy người này, còn phải phá vỡ kết giới mới có thể đi.

Xà Vương trong lòng mắng đến máu chó đầy đầu, nói tới nói lui, tất cả đều là do con chim ưng ngu xuẩn này.

Nếu không phải là bị vướng ở chỗ này, hiện tại hắn đã cao chạy xa bay đến tận phương nào rồi, nhẹ nhàng thư thả, cả nhà vui vẻ hoà thuận.

Quả thật không nên quá tự đắc.

Xà Vương càng nghĩ càng hối hận, biết trước thì đã không động thủ sớm như vậy.

Xà Vương bị đám yêu quái và đạo sĩ bám riết bèn thả ra một đại chiêu, yêu phong hoá thành cơn lốc kịch liệt thổi bay yêu quái và lão đạo sĩ.

Tất cả đều bị đánh văng lên trên tường, bức tường nứt ra một khe hở, lão đạo sĩ và đám yêu quái hộc ra búng máu, giãy dụa trên mặt đất nửa ngày cũng không đứng dậy nổi.

Cũng may là có kết giới nước của Ninh Thư, bằng không động tĩnh lớn như vậy, đã sớm kinh động đến người ở gần đây.

Mọi người hẳn là thiếu cô một phần tạ lễ.

Xà Vương kịch liệt thở dốc, đôi mắt đỏ rực nhìn về phía Ninh Thư.

"Mày có phải thích cô ấy hay không, cho nên mới làm ra chuyện này?" Xà Vương ôm An Ngọc Quân trong ngực, chất vấn Ninh Thư.

Ninh Thư:???

Mi suy nghĩ nhiều rồi, dồn mi vào chỗ chết, đó là bởi vì giữa mi và người ủy thác có thù sát thân, không liên quan gì đến An Ngọc Quân.

An Ngọc Quân nghe xong lời Xà Vương nói, trên mặt xanh trắng đan xen, tràn đầy khuất nhục.

"Anh......" An Ngọc Quân có chút thống khổ mà nói, "Anh có ý gì, em là cái loại con gái tùy tiện này sao?"

Ninh Thư không nói chuyện, nhìn Xà Vương.

Xà Vương nói: "Coi như mày có vì...... Em tên là gì?"

Xà Vương cúi đầu hỏi An Ngọc Quân, cho đến giờ, hắn vẫn chưa biết người phụ nữ này tên là gì.

An Ngọc Quân cắn bờ môi không có huyết sắc, gian nan mà nói: "An Ngọc Quân."

Ngay cả tên người ta cũng không biết, chắc lúc đó Xà Vương chỉ là tiện tay túm một người lăn giường.

Nhưng cố tình An Ngọc Quân lại cảm thấy việc này là vinh hạnh, còn chưa có người phụ nữ nào từng sinh ra hai con rắn đâu.

Xà Vương nói với Ninh Thư: "Hai ta tuy là tình địch, nhưng vì An Ngọc Quân, chúng ta cũng không nên đánh nhau như vậy."

Nội tâm Ninh Thư không chút dao động, thậm chí còn muốn bật cười.

Này là chuyện gì đây, lời này áp dụng với người ủy thác còn tạm chấp nhận, nhưng mà đặt trên người cô, cô cũng chưa từng có biểu hiện gì giống như thích An Ngọc Quân.

Xà Vương chính là muốn phân rõ giới hạn của cô với cục điều tra, nói cho người của cục điều tra biết, bọn họ là tình địch, còn có An Ngọc Quân ở giữa.

An Ngọc Quân có tác dụng mang tính quyết định.

An Ngọc Quân hoa mắt chóng mặt, cơ thể vô cùng không thoải mái, đủ loại tàn phá làm cơ thể An Ngọc Quân có chút chịu không nổi.

An Ngọc Quân muốn rời khỏi nơi này, cực kì muốn.

An Ngọc Quân nghe Xà Vương nói là Ninh Thư thích mình, có chút xấu hổ, nếu nói là thích thì hình như cũng chưa tới mức đấy.

Nhưng mà An Ngọc Quân vẫn khẩn cầu Ninh Thư: "Anh làm ơn thả chúng tôi đi, cứ đánh tới đánh lui như vậy, chỉ làm cả hai phía thương tổn."

Ninh Thư nháy mắt cảm thấy mình trở thành gậy đánh uyên ương.

Xà Vương phun đầu lưỡi phân nhánh, "Nếu không chúng ta cùng rời đi, Yêu Vương đan có thể dùng chung."

Ninh Thư nhướng mày hỏi: "Yêu Vương đan chỉ có một viên, dùng chung kiểu gì?"

"Cậu cũng là yêu quái, cậu hẳn là phải rõ ràng vấn đề hiện tại mà yêu quái phải đối mặt, không bao lâu nữa, yêu quái sẽ không còn chỗ dung thân." Xà Vương nói với Ninh Thư.

Đề nghị của Xà Vương cũng không tồi nha.

Nữ cục trưởng nhìn Ninh Thư, nhàn nhạt nói: "Anh có thể cùng Xà Vương rời đi, nhưng kể từ bây giờ anh sẽ bị cục điều tra truy nã, anh chắc chắn chứ?"

Ninh Thư:...

Đmm, đâu có liên quan gì tới tôi, tôi chỉ là đứng xem kịch vui, sao lại dẫn lửa lên người tôi rồi.

Ninh Thư hiện tại trông như là nhân vật mấu chốt.

Ninh Thư nói: "Các người cứ tiếp tục đánh, coi như tôi không tồn tại."

Nữ cục trưởng nói với Ninh Thư: "Lát nữa dọn dẹp xong chỗ này, anh cũng đến cục điều tra làm ghi chép."

"Tôi lại không phạm tội, ghi chép làm cái gì?" Ninh Thư nhíu mày hỏi.

"Chỉ là hoàn thiện một chút hồ sơ của anh, đối với yêu quái tương đối cường đại, cục điều tra chúng tôi phải hiểu rõ trong lòng bàn tay."

Nhiệm vụ giả này thật là nhập vai vào cái thân phận cục trưởng này.

Hiện giờ Ninh Thư đối với cục điều tra, vẫn chia làm hai phe giống như đối với Xà Vương, đều là loại tâm thái không tín nhiệm.

Nhất là bây giờ rơi vào tình huống khó xử, Ninh Thư sẽ không hợp tác với Xà Vương, nhưng có vẻ như là bị buộc tới cục điều tra.

Thái độ của nữ cục trưởng như vậy, khiến Ninh Thư không thể không hoài nghi cục điều tra có điều gì đó mờ ám.

Ninh Thư hỏi nữ cục trưởng: "Cô muốn hỏi cái gì, bây giờ tôi có thể trả lời luôn cho cô, không cần phải đến tận cục điều tra."

Nữ cục trưởng tùy ý liếc mắt nhìn Ninh Thư, "Không riêng gì vấn đề thân phận, còn có kỹ năng cơ bản của anh, những cái này đều phải đăng ký, tác dụng của việc đăng ký mấy thứ này là, nếu có yêu quái làm loạn, có thể căn cứ phương thức công kích của đối phương mà xác định thân phận của yêu quái này."

Ninh Thư bừng tỉnh đại ngộ ồ một tiếng.

Xà Vương cười nhạo một tiếng, "Mau đánh trả đi, yêu quái một khi bước vào cục điều tra, ngoại trừ tôi, không kẻ nào có thể trở ra."

Dáng vẻ Ninh Thư trông như rất sợ hãi, cách xa nữ cục trưởng một bước, cẩn thận hỏi: "Thật à?"

Nữ cục trưởng ha hả cười một tiếng, "Anh bị ngốc à, tin hắn mà không tin tôi, chúng ta tốt xấu gì còn có một tầng quan hệ, chúng ta có thể hợp tác."

Ninh Thư dáng vẻ mờ mịt, "Tôi cũng không biết nên tin ai, tôi là một người đơn thuần, mấy người không nên gạt tôi đâu."

Nữ cục trưởng:...


Là nhiệm vụ giả mà vẫn ngốc bạch ngọt, anh đùa tôi đấy à.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro