1802: Sư thúc 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đã bố trí tốt Tụ Linh trận, Ninh Thư rất thoải mái vì đã lâu chưa được cảm nhận linh khí tràn ngập tiến vào cơ thể của cô như vậy.

Ninh Thư hấp thụ linh khí, sau đó hội tụ trong đan điền, nhưng thân thể lại thấy ko thoải mái, kinh mạch ứ đọng.

Ninh Thư ko biết lí do cơ thể này bị thương từ trước, hay là do vấn đề về tâm lí, tóm lại tu luyện cực kì ko thuận.

Trước ngực đau đớn, trong lòng ẩn ẩn cảm thấy bức bối, cảm giác nhìn thấy cái gì cũng thấy khó chịu, nhìn cái gì cũng ko vừa mắt, hay là do dì cả tới thăm?

Nguyên Anh trong đan điền vẫn cảm thấy uể oải như cũ, cũng ko phải dạng khí tinh trong suốt, còn kèm theo loại khí tức hôi hám ẩn bên trong, tóm lại là đạo tâm có vấn đề rồi.

Chẳng sợ lúc ấy Giáng Tuyết Từ duy trì phong độ bình thường, lại áp chế cảm xúc, nhưng vẫn ảnh hưởng đến đạo tâm.

Người bình thường quả thực ko thể vượt qua được nghịch cảnh này, bị đả kích đến hoài nghi nhân sinh, ko biết bản thân nỗ lực dùng kiểu rắm chó gì, vất vả đến đổ môi hôi lại dùng kiểu cức chó thế nào?

Ninh Thư chỉ có thể dừng tu luyện, trong lòng bực bội, tu luyện như vậy cũng ko hiệu quả mà ngược lại còn có khả năng dẫn tới tẩu hỏa nhập ma..

Ninh Thư chuẩn bị đến phòng luyện đan muốn lấy đan dược hỗ trợ ngưng thần tĩnh khí.

Ra khỏi phòng, Ninh Thư đi đến cửa lớn, gặp một vài đệ tử, những người này đều hành lễ với Ninh Thư: "Giáng trưởng lão"

Ninh Thư hơi gật đầu, nhưng chờ cho cô đi qua, có vài người liền châu đầu ghé tai, trộm nhìn cô, hiển nhiên đang nói tới sự việc trước đó bị đệ tử nhập môn khiêu chiến.

Ninh Thư nhìn nhìn chung quanh, phát hiện ko ít người chỉ chỉ chỏ chỏ vào mình, cảm giác trong lòng như có một ngọn lửa thiêu đốt, tựa hồ như muốn đem lý trí đốt thành tro.

Ninh Thư hiện tại hiểu rõ tại sao Giáng Tuyết Từ hướng Dịch Ưu Toàn khiêu chiến hết lần này đến lần khác, bởi vì chỉ có đánh thắng được Dịch Ưu Toàn, nàng mới có thể thản nhiên đối diện với ánh mắt của người khác, mới có thể triệt tiêu tâm ma hoàn toàn.

Nói cách khác, Giáng Tuyết Từ ôn hòa mà dính lên nhân quả của Dịch Ưu Toàn, nhân quả đem 2 người trói buộc ko dứt, thẳng đến khi một trong hai người chết đi, chấm dứt nhân quả này, người ủy thác đây đúng là một nhân vật quần chúng pháo hôi lót đường cho nhân vật chính.

Phỏng chừng sau khi chết cũng vẫn bị người đời cho là lòng dạ hẹp hòi đến phát điên.

Những ánh mắt đó khiến cho Ninh Thư ko thoải mái, biết rõ là ko nên để ý, nhưng trong lòng ko sao nhịn lại được.

Khi nào thì cô lại để ý ánh nhìn của người khác đâu, nhưng là hiện tại tâm ma cháy bỏng, muốn dẫn ra âm u đang hiện diện trong nội tâm.

Căm ghét, phẫn nộ, ghen tị và thù hận.

Biết là ko nên, nhưng tim gan cồn cào khó chịu, biết là phải buông, nhưng trong lòng làm thế nào cũng ko bỏ xuống được.

Ninh Thư hít một hơi thật sâu, trong lòng đọc Thanh Tâm chú, khởi động Quang Hoàn Bình Tĩnh.

Đã thật lâu ko trải nghiệm cảm giác bất lực tòng tâm thế này, ko có cách nào khống chế thân thể cùng cảm giác của nguyên thể.

Hơn nữa, Ninh Thư còn cảm thấy trong thân thể này đang tồn tại tàn niệm, thực ra hiện tại có thể nói là cô đang chiếm lấy thân thể này.

Tư duy vẫn luôn tồn tại, thân thể ko được kiểm soát hoàn toàn.

Ninh Thư ngăn cách thính giác của bản thân với bên ngoài, hướng thẳng tới phòng luyện đan, gặp được vài đệ tử đều hành lễ với cô.

Vậy cũng chỉ hơi gật đầu, ko nghe được những lời đồn đãi vớ vẩn.

Nếu ko làm được thì thờ ơ, bịt tai trộm chuông.

Tới phòng luyện đan, Ninh Thư tiến vào, đi tới chỗ của một ông già đội mũ đỏ ngồi trên ghế nằm, đung đưa người uống rượu, vẻ mặt thích ý, trong miệng rầm rì rầm rì.

Ninh Thư đi qua, gọi một tiếng Đoạn thúc, đây là đại sư luyện đan của Tử Sa Đảo, toàn bộ đan dược tiếp viện cho đảo đều là lão nhân này luyện chế.

Đoạn lão nhân mở to mắt, đánh giá trên dưới Ninh Thư một chút: "Tuyết nha đầu, ngươi làm sao đây, đạo tâm bị thương ư?"

Ninh Thư sờ sờ mặt: "Rõ ràng như vậy cơ ạ?"

"Người luyện đan như ta cũng biết về y lý, tinh khí thần của một người ko thể giả vờ, ngươi xem lại bản thân xem sắc mặt đen tối, thần sắc uể oải" Đoạn lão nhân đứng dậy, chắp tay sau lưng tiến tới cái tráp, lấy ra một bình ngọc đưa cho Ninh Thư.

"Việc đạo tâm hao tổn thế này cần phải dựa vào chính bản thân mình, loại đan dượ này có thể tạm thời khống chế, nhưng ko phải kế lâu dài, vẫn cần phải tu bổ hoàn thiện đạo tâm" Đoạn lão nhân nói; "Cùng một tiểu bối so tài thì tính gì"

Ninh Thư nhận lấy bình ngọc, lấy ra mấy thẻ bài tích phân, vốn là một tài nguyên mà tông môn dùng để khích lệ đệ tử làm nhiều nhiệm vụ tông môn, sau đó dùng thẻ bài mà đổi lấy tài nguyên tu luyện.

Ninh Thư nói có chút bất đắc dĩ: "Hóa ra ngài cũng biết ạ"

"Phòng tu luyện này của ta hằng ngày người đi tới đi lui biết bao lần, Tử Sa Đảo này có chuyện gì mà ta ko biết đâu" Đoạn lão nhân lảo đảo mà uống một ngụm rượu.

"Thế nhưng cái đồ đệ kia của Kỳ Thừa thật ko biết lễ nghĩa, nếu ko chịu được thúc ép, vậy đừng có gia nhập tông môn, làm tán tu đi, tông môn là nhất thể" Đoạn lão nhân tùy ý mà nói.

"Ngài đừng có nói bậy bạ, lời vừa rồi của ngài, cẩn thận biến ngài trở thành trưởng bối vai ác, già mà ko đứng đắn, cậy già lên mặt, đến lúc ấy người ta đến khiêu chiến luyện đan, ngài khóc ko kịp" Ninh Thư nhiệt tình kiến nghị.

"Ngài nha, cứ tập trung vào luyện đan, lấy đan nhập đạo, mấy việc lông gà vỏ tỏi như vậy đừng quan tâm nhiều"

Dịch Ưu Toàn thật sự có thể đối nghịch với trời đất, một lời ko hợp có thể làm sự tình căng thẳng lên, sau lưng có toàn bộ tông môn thần đạo chống lưng, có đầy đủ luyện đan, luyện khí, còn có các loại điển tịch tang thư.

Hơn nữa nếu thật sự khiêu chiến Đoạn lão nhân, nhất định ông ấy sẽ bị treo lên đánh.

Tông môn viễn cổ có đan phương hoàn chỉnh, còn có phương thức luyện đan thất truyền, hơn nữa thời cổ đại, thiên tài địa bảo bao giờ cũng là tốt nhất.

Ko giống như hiện tại, người tu tiên đem toàn bộ tài nguyên cắt như cắt rau hẹ vậy.

Ko chỉ có vậy, trong tiên phủ Dịch Ưu Toàn là đủ loại thiên tài địa bảo chạy đầy đất.

Tùy tiện lấy một món cũng là thần khí đối phó với người khác.

Càng ngày càng trâu bò, luyện đan luyện khí này đó còn có thần hồn tồn tại, nhưng thần hồn ko có ý thức, lại tồn tại vì luyện đan luyện khí.

Mỗi lần Dịch Ưu Toàn luyện đan luyện khí, thần hồn này sẽ tạm thời tiến vào cơ thể của nàng ta.

Yêu cầu nàng ta thực hiện, thần hồn có thể tự mình hoàn thành việc luyện đan.

Hơn nữa còn luyện ra được đan dược tốt nhất toàn tu chân giới.

Đoạn lão thật sự sẽ bị áp đảo.

Đoạn lão nhân xua tay: "Ta ko có ý định này, ko muốn cùng tiểu bối cạnh tranh gì cả"

Ninh Thư cười cười, ko đi chọc Dịch Ưu Toàn là tốt nhất.

Đánh ko được thì chạy, dính vào nhân quả chính là tìm đường chết, ko dính vào sẽ ko phải chết.

Đương nhiên, Ninh Thư cảm thấy đạo tâm của cả 2 đều bị tổn thương.

Tu tiên để mà nói, đều là thuật đi ngược lại quy tắc.

Cầu thiên địa đại đồng, coi bản thân mình như thiên địa mà tu luyện, đối với người có bóng ma, sẽ ảnh hưởng đến đạo tâm.

Chờ đến khi đạo tâm thực sự kiên định, ko có gì có thể lay chuyển được, ko sợ hãi bất cứ đả kích nào.

Tu luyện ko dễ dàng, nhưng lại có thể bị phá hủy nhanh chóng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro