Phần 28: bữa tối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vết thương không sâu, may mắn Win phản ứng nhanh dao chỉ cắt ngang qua tạo thành vết thương dài ngay mép trái bụng. nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài ngày cho vết thương lành lại là được.

Bright nhìn Win nằm yên tĩnh trên chiếc giường trắng, gương mặt nhợt nhạt. Mới sáng sớm hôm nay vẫn còn rất tươi cười dễ thương đứng trước mặt anh, Bright Càng cảm thấy tự trách.

Tại sao phải uống cafe? Tại sao anh lại bỏ Win đứng một mình?

Nắm lấy bàn tay của cậu, vuốt nhẹ những ngón tay mảnh khảnh. Cứ thế ngồi như vậy nhìn chằm chằm mặt cậu.

" Bright, con không cần tự trách, không phải lỗi của con"

P'Eed nhìn cậu như vậy liền cảm thấy không ổn. Từ những ngày đầu bà đã dẵn dắt hai đứa đi cùng nhau, nhìn thấy từ xa lạ đến anh em, bạn bè nhưng có lẽ ánh mắt bây giờ của bright nhìn Win đã thành tình cảm lớn hơn rồi.

Người yêu!

Bright kiên quyết ngồi đó, bà liền để lại không gian cho cả hai, xoay người ra ngoài.

" xin chào, tôi là New - cảnh xác được tiếp nhận khi vụ việc của anh Win Metawin vừa xảy ra. Xin hỏi bệnh nhân đã tỉnh chưa ạ? "

" vẫn chưa thưa ngài, cho hỏi...."

P'Eed đang nói thì có giọng xen vào, là Bright . anh bên trong vừa định ra ngoài liền nghe đến có người nhắc đến cậu, liền lên tiếng.

" xin chào ngài, cho tôi hỏi người hành hung em ấy là ai? Và cậu ta sẽ bị phạt như thế nào?"

New đứng nghiêm trang, trên tay bên hông cầm mũ chỉnh tề nghe Brigth nói.

" là thành niên, năm nay 22 tuổi. Chúng tôi vẫn đang thẩm vẫn nhưng vẫn chưa có kết luận. Vài ngày nữa khi cậu Win tỉnh lại chúng tôi sẽ đến lấy thêm lời khai, và sớm nhất đưa cho mọi người kết quả thích đáng"

New nói xong liền xoay người rời đi, để lại hai người đứng đó nhìn nhau. Lạnh lùng mà nghiêm trang. New toát lên trên mình cảm giác về sự chuyên nghiệp và yên tâm với những gì anh ta nói và làm.

3 ngày sau

" anh nhìn gì nhìn hoài vậy"

Cậu ngủ một giấc đúng thoải mái, thức dậy ngày đôm đó liền thấy Bright ngồi chằm chằm nhìn cậu, làm hết hồn luôn. Cứ rảnh rỗi lại chạy vào đây nhìn cậu, như sợ cậu bất cẩn liền biến mất vậy.

Vừa ăn cháo vừa xem tivi, cậu thì cười khúc khích còn anh thì cứ nhìn chằm chằm không rời.

" anh đừng nhìn nữa"

Cầm gối ngay sau lưng ném vào mặt Bright, đáng tiếc chụp được rồi.

" anh nhìn em thì có sao đâu?"

" nhìn em ăn không ngon, anh mau xích lại gần đây em nói anh nghe cái này hay lắm"

Bright nhìn khuôn mặt tươi cười của cậu, bất giác cười theo. Bright nhích người đến gần cậu nghe cậu nói. Nghe thì không nghe được nhưng tai lại bị người nào đó nhéo một cái thật mạnh.

" này thì nhìn này"

" ay da .. ... em mau thả ra nghe không hả? Win" Bright bị nhéo đau đến nhăn mày.

Win cười ha hả thả tay ra nhìn anh mặt nhăn mày nhó với cậu, liền cảm thấy hả dạ.

P'Eed bên ngoài phòng bệnh nghe hai người đùa giỡn cũng vui lây.

" mình đây là nối duyên cho hai đứa nó luôn rồi"

Liền xoay người quay về không làm phiền thời gian hạnh phúc của hai đứa.

Người kia cuối cùng bị lãnh án tù 5 năm, cậu ta vì ghen khi bạn gái mình suốt ngày treo ảnh Win, nên nỗi lòng ghen tuông muốn giết cậu.

Theo điều tra thì cậu ta có chứng cuồng quan tâm, khi bạn gái mình như vậy không quan tâm tới cậu ta, cậu ta liền nỗi lên lòng bất an và có suy nghĩ lệch lạc dẫn đến hành vi muốn giết người.

"chúng ta đi ăn pad thái đi"

" không được"

" vậy đi ăn đồ nhật đi"

" không được"

" vậy đi ăn súp tôm chua cay đi"

" không được, chua cay không tốt"

. . .

Cái gì cũng " không được" vậy ăn cái gì. Cả đoạn đường rồi vẫn không chốt được ăn cái gì, cả hai tuần cậu phải ăn cháo trắng đến phát ngấy rồi, còn cái người này sao cái gì cũng không không vậy.

" vậy ăn cái gì?"

" về nhà anh đi anh nấu cho em ăn"

Hả? Cậu vừa nghe cái gì ấy nhỉ! Anh ấy nấu ăn sao. Dao cầm còn không xong nấu nướng cái gì.

" anh nói giỡn với em hả?"

" không, em tin anh đi"

Chắc tin được nhỉ, mình từ chối quá lỡ anh ấy tự ái làm sao. Nên cậu đành ngậm ngùi về nhà anh.

Hai người đến con đường sầm uất nhất của thành phố đi mua sắm.

Đi vào quầy hàng thực phẩm, liền thấy cái gì mua cái nấy, mỗi loại lấy một ít không cần biết có cần dùng đến không.

Hiếm khi đi chung với nhau, đi đến đâu liền có fan hú hét, chụp ảnh đến đó. Hai người dường như đã quen với điều này nên bình thảng mà lựa, đâu biết hành động này khiến fan couple của hai người một trận náo loạn, nhìn như một cặp mới yêu vậy. Bất kể hai người đi đâu phía sau đều là tiếng hò reo.

Đến khi trời trở chiều, màn đêm buông xuống, Bright lái xe đưa Win về khu chung cư của anh.

" anh định nấu thật à?"

" không lẽ anh nói giỡn với em?" Bright vừa tháo dây an toàn vừa trả lời.

" làm sao em không tin anh à!" Bright hỏi ngược lại, mở cửa xe bước ra ngoài.

" không có........ mà"

Win nhanh chóng tháo dây an toàn, mở cửa xe bước ra theo anh, nhìn thấy anh đang mở cửa sau ôm lấy tất cả tùi đồ mà hai người mua lúc chiều. Win ra ngoài liền đi thẳng lên tầng trên, bỏ lại Bright đứng ngoài lấy đồ.

Hai người bước vào thang máy, cậu bấm số tầng, lại quay sang nói:" nặng không?"

" nếu anh nói nặng thì em sẽ cầm giúp à!"

" tất nhiên là... không rồi. Em vẫn còn bị thương mà" vừa nói vừa ôm vết thương, thể hiện sự yếu ớt của bệnh nhân.

Win vừa dứt câu, cửa thang máy mở ra, Win nhanh nhẩy đạp bước chân nhanh đến phòng.

" có chìa khóa nhà không mà đi nhanh thế" anh nói.

Bright đi lên trước mặt cậu, dùng cử động ánh mắt chỉ vào nơi cất chìa khóa. Win lấy được thẻ phòng trong ngân túi trong của áo khoác, quẹt thẻ, mở cửa vào.

Cậu đưa tay bật công tắc, cả phòng tối om liền bừng sáng.

Bright mang đồ vào trong bếp, Win vừa vào nhà đã chạy thẳng đến Sofa nằm, nhìn một lượt căn phòng, cậu hỏi:" Ame đâu rồi?"

" mẹ anh thích , liền ôm nó về nhà luôn rồi" nói đoạn liền quay lại nhìn cậu." lúc trước anh còn thấy không vui nhưng bây giờ có vẻ đi càng lâu càng tốt"

Win nhìn anh xoắn tay áo vừa cười nham hiểm nói, liền tức giận đứng phất dậy dùng chân đá vào chân Bright.

. . . 

________________________________________________________________________

à tui chỉ muốn thông báo là đang viết một bộ fic ngược BW, mong mn sẽ ủng hộ. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro