Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối, bên ngoài là cơn mưa phùn lất phất đem đến cho người ta cảm giác vô cùng lạnh lẽo, trái ngược với thời tiết thì bên trong một nhà hàng bậc nhất đất Seoul, trên tầng cao nhất của toà nhà, giữa tiếng dương cầm và ngọn nến ấm áp, Lisa rũ mi, đưa mắt nhìn xuống những ánh đèn loè nhoè phía dưới, cơn mưa cũng thật biết cách chọn thời điểm đến, trong lòng cô đơn sẽ càng thêm cô đơn, chị khẽ rùng mình.
"Chị lạnh sao?"
Giọng nói trầm ấm vang lên bên tai, Lisa giấu đi tiếng thở dài đang muốn phát ra, chị dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn lấy người đối diện. Chắc chắn với gương mặt điển trai cùng giọng nói ban nãy của hắn sẽ có thể khiến hàng ngàn cô gái ngoài kia chết trong chớp mắt, nhưng tại sao lại yêu thích chị chứ? Tại sao lại là chị?
"Không."
"Vậy chị gọi món nha. Trước khi đến tôi đã xem xét rất kỹ nhà hàng này, đánh giá từ những người trước không tệ." Sila đưa cuốn menu đặt về phía Lisa, nụ cười trên môi thập phần xán lạn.
Lisa chẳng buồn mở miệng, ngay từ đầu đã chẳng thích sự sắp đặt này. Nhìn lướt qua một lượt những món trong thực đơn, nội tâm thật muốn phát điên lên một trận, chị không muốn ăn, không muốn. Lisa rất ít khi ra ngoài dùng bữa, chị thích tự mình nấu nướng hơn, ít ra khẩu vị cùng nguyên liệu cũng an toàn và do mình chọn. Nhớ lại mấy lần cùng Chaeyoung ăn ở bên ngoài, chắc vì là người mình thương nên ăn ở đâu cũng thấy hợp khẩu vị. Chị mím môi, liếc nhìn gương mặt của Sila, nhưng đây thì khác.
"Cho tôi một phần Jack's Creed Steak."
"Tôi cũng như chị ấy. À thêm hai ly whisky ..."
"Không. Tôi không uống thức uống đó. Chỉ một ly cho cậu ấy và làm ơn lấy giúp tôi một ly nước lọc nhé!" Lisa nhìn cậu nhân viên mỉm cười.
Sila hơi nhíu mày nhưng hành động đó rất nhanh chóng diễn ra vì thế mà Lisa cũng không nhìn thấy. Chết tiệt! Lại đề phòng tôi sao?
"Tôi thấy với không gian này mà từ chối thưởng thức một chút Whisky thì thật buồn."
"Vậy sao? Tôi không quen uống những thứ đó." Lisa cười, nhưng thật ra là nội tâm ngàn lần muốn đứng lên đi về rồi.
"Nhưng không sao, tôi còn có bất ngờ cho chị."
Sila cao hứng trở lại, cậu vỗ tay một cái, người chơi dương cầm liền ngưng đàn và chuyển sang bài lãng mạn hơn, ánh đèn trần lại nhanh chóng chuyển hướng sang vị trí của cả hai khiến cho mọi người xung quanh cũng ngưng lại và nhìn xem kịch vui.
Lisa không rõ hắn lại muốn bày trò gì, chỉ thấy rất nhiều cặp mắt đang nhìn chằm chằm cả hai người họ. Chưa kịp định hình thì phía sau vang lên tiếng gọi tên của nhân viên, chị quay lại. Ôi trời, cái tên điên này!
Sila từ từ đứng lên, hướng tới cầm lấy bó hoa hồng đỏ rực đưa về phía chị, lại còn có...còn có...nhẫn!
"Cậu..."
"Không. Đừng hiểu lầm, tôi chỉ muốn tặng nhẫn trước thôi, sau này khi chị chấp nhận thì có thể đeo nó vào." Sila nhếch môi, đặt chiếc hộp nhỏ màu đen lên bàn. "Nào, vui lên. Chị cười sẽ rất xinh, còn bó hoa, tôi nghĩ chị sẽ không từ chối nó đâu chứ? Mọi người xung quanh đang rất tò mò."
Có trời mới biết Lisa lúc này có bao nhiêu tức giận, hắn ta làm vậy là có ý gì nữa đây, biết rõ chị sẽ không nhận láy những thứ này, bây giờ lại dùng mọi người xung quanh mà ép buộc chị sao?
Chị hít một hơi lấp đầy lồng ngực, nhắm chặt mắt lại kiềm chế cơn giận đang muốn bộc phát. Lisa nâng mi mỉm cười nhìn Sila, đưa tay ôm lấy bó hoa hồng đỏ vào người.
"Cảm ơn!"
Tiếng vỗ tay của mọi người xung quanh vang lên, nghe thật chói tai quá đi mất. Chị sắp bị bức đến muốn khóc rồi. Đôi mắt ngấn lệ nghĩ đến Chaeyoung, phải chi em ấy ở đây thì tốt biết mấy, chắc chắn sẽ không khiến chị khó xử.
Bữa tối cuối cùng cũng nhanh trôi qua, tất nhiên thì Sila không dễ dàng để chị trở về một mình trên mấy chiếc taxi rẻ tiền kia.
"Tôi đưa chị về."
"Không cần đâu. Tôi tự mình về được rồi." Lisa từ chối, vẫn cố gượng nụ cười đối với hắn.
Sila đi lại, ánh mắt của hắn đã bớt đi vài phần ôn nhu khi nãy mà thay vào đó giống như là sát khí, cổ tay chị bị hắn nắm chặt lại kéo đi. Đau...thật sự rất đau!
"Buông tôi ra, cậu đang làm tôi đau đấy!" Hai hàng lông mày xinh đẹp nhíu chặt lại, cánh tay còn lại yếu ớt muốn gỡ bàn tay Sila ra.
"Tôi đang lo cho sự an toàn của chị, đừng quấy nữa."
"Tôi không cần, mau buông tôi ra đi. Tôi thật sự rất đau...làm ơn!" Lisa nói, giọng có phần run rẩy như muốn khóc.
"Gương mặt cũng thật đẹp trai, như thế nào lại đi ức hiếp một người yếu thế hơn mình."
Một giọng nói ngay sau lưng Lisa phát lên khiến Sila dừng lại. Lisa vui mừng quay lại nhìn, chị nhận ra chứ, giọng nói này chẳng ai khác ngoài Chaeyoung, giọng nói mà chị muốn nghe mỗi ngày, mỗi phút mỗi giây.
"Không ngờ lại được gặp cô Park ở đây, quả là trùng hợp."
"Tôi cũng không ngờ lại gặp cậu Sila trong trường hợp này. Thật sự thì..."

Chaeyoung nhìn đến bàn tay hắn đang nắm chặt cổ tay chị, sau đó lại dán ánh mắt lạnh như băng lên người hắn, cô nhếch môi. "Thật sự thì không thể nghĩ, Sila cậu lại mạnh bạo với phụ nữ như vậy."
Hắn nghe chất giọng đâm chọc của Chaeyoung, gương mặt khó chịu bày ra rõ, bàn tay cũng vì thế mà nới lỏng.
"Cô Park lại có hứng thú với chuyện của người khác đến thế?"
Lisa ngay lúc hắn không chú ý đã mạnh bạo gỡ tay hắn ra, còn không quên để lại trên bàn tay gân guốc một dấu răng chói mắt.
"Aaaa..."
Chaeyoung nhíu mày, thấy Lisa chạy về phía mình, cô nhẹ kéo chị đứng sau lưng.
"Trông cũng đau lắm! Cậu nên..."
"Má nó, chị bị điên sao? Mau theo tôi về."
Sila giận dữ đi thẳng về phía Lisa, Chaeyoung thở dài đứng chắn phía trước, muốn khiêu khích sự nhẫn nại của cô sao.
"Cô Park, cô tốt nhất tránh ra."
"Tôi không có lí do gì phải tránh sang một bên cả."
"KHỐN KIẾP." Hắn thét lên, hai tay bóp mạnh lấy vai Chaeyoung. "Mày đừng có xen vào chuyện của tao."
"Sila Kangwat, cậu buông em ấy ra. Tôi theo cậu về."

Lisa sợ hãi chạy đến cố đẩy hắn ra xa Chaeyoung. Nhìn gương mặt đỏ vì tức của hắn khiến chị sợ hắn sẽ không màng mà giết chết Chaeyoung mất.
Chaeyoung nhắm chặt mắt, sau đó lại mở ra, hướng cái nhìn lạnh thấu xương đối diện với ánh mắt đỏ ngầu của Sila. "Mẹ nó, bỏ tay dơ bẩn của mày xuống."
Cô dùng sức gạt mạnh hai tay hắn ra, sau đó bàn tay cuộn thành quyền đánh thẳng vào bên má hắn khiến hắn chưa kịp phòng bị mà ngã xuống đất. Chaeyoung lập tức đi lại ngồi thẳng lên người Sila, để lại thêm vài cú đấm lên gương mặt điển trai của hắn. Máu từ nơi khoé miệng bắt đầu tuôn ra, Sila nhăn mặt, vừa định đưa tay nắm lấy cổ áo Chaeyoung thì cô đã nhanh hơn, đứng lên và rời khỏi người hắn.
"Sau này mày còn đối với chị ta không tốt, tao nghĩ mày nên mua sẵn một mảnh đất để chôn cái xác của mày là vừa."
Bỏ lại Sila nằm đó, xung quanh là trăm ngàn cặp mắt hiếu kì vẫn đang dõi theo, tiếng ồn ào của phương tiện giao thông, tiếng xì xầm to nhỏ. Cô mặc kệ mọi thứ, nắm lấy tay Lisa hướng thẳng về nơi xe mình đang đậu.

***
"Vai có đau lắm không?" Lisa lo lắng hỏi. Nhìn xem, gương mặt nhăn nhó như vậy thì chắc chắn là đau lắm, lại còn là sức lực của một người đàn ông bóp lấy.
"Tôi không sao."
"Không được. Ở đây đợi tôi một lát."
Chaeyoung ngơ ngác nhìn Lisa phóng nhanh xuống xe, nhìn theo bóng dáng nhỏ bé đang gấp gáp chạy đi Chaeyoung khẽ lắc đầu. Lại muốn làm gì nữa đây?
Tầm 10 phút sau, Lisa quay lại với một bịch trắng trên tay. Chị ngồi ngay ngắn vào ghế phụ, Chaeyoung hơi nghiêng đầu tò mò nhìn xem trong đó là thứ gì.
"Nè, tôi đã bảo không sao. Chị mua thuốc làm gì?"
"Tối nay nó sẽ hành em nếu em không chịu bôi thuốc." Lisa trừng mắt. "Cởi áo ra."
"Hả?"
"Tôi bảo em cởi áo ra để tôi bôi thuốc."
"Để tôi tự làm."
Chaeyoung giật lấy bịch thuốc, nhưng mà Lisa vẫn nhanh tay hơn. Chị xoay lưng Chaeyoung hướng về phía mình, kéo một bên vai áo trễ xuống, cũng may là tối hôm nay Chaeyoung mặc áo thun đơn giản, nếu mặc mấy cái loại áo sơ mi công sở thì chị cũng chịu thua. Rất nhanh chỗ bị Sila bóp lấy lúc nãy đã xuất hiện, nó đã đỏ lên và nếu nhìn kỹ còn hiện cả dấu tay. Chị xót xa, nhẹ nhàng bôi thuốc lên, nước mắt cũng theo đó mà không cầm cự được tuôn ra.
"Như thế này mà bảo không sao..."
"Cái tên Sila đó, sao lại mạnh tay đến như vậy chứ."
Lisa kéo áo lên ngay ngắn sau khi bôi thuốc xong, chị còn lấy tay xoa bóp nhẹ để Chaeyoung cảm thấy thoải mái, kiểu gì tối nay về hai bên vai cũng nhức lắm. Nghĩ tới thôi mà nước mắt đã trào ra rồi.
"Khi nãy chị không thấy tôi mạnh tay hơn sao? Hắn ta còn đứng không vững." Chaeyoung bật cười nhớ đến cái gương mặt khốn khổ kia, nhưng khi vừa quay sang Lisa đã khiến Chaeyoung khựng lại.
"Sao lại khóc?"
"Sau này đừng có vì tôi mà liều mình như vậy."
"Tôi đã nói rồi mà. Nếu hắn ta không tốt, tôi nhất định đánh chết hắn."
"Nhưng tôi sẽ rất đau lòng nếu em bị thương." Lisa càng nói càng khóc nhiều, chị đưa tay quẹt lấy quẹt để nhưng vẫn không sao lau hết được nước mắt.
"Ừ. Đừng khóc nữa...chị quên rằng tôi đã học võ từ nhỏ sao." Chaeyoung nắm lấy tay Lisa đang kịch liệt lau khô dòng nước mắt. Tay còn lại kéo Lisa tựa vào vai mình. "Tôi sẽ bảo vệ chị mà."

***
Thời gian nhanh chóng trôi qua, Chaeyoung lại không thể chờ đợi thêm mà bắt đầu thực hiện kế hoạch của chính mình. Chỉ trong vòng 1 tuần, cô đã dùng hết năng sức để tạo ra một sản phẩm ảo, một sản phẩm nhỏ bé nhưng sức công phá dành cho Do-hyun lại rất lớn. Cuộc họp cổ đông cũng lập tức được diễn ra.
"Thật ngại vì tôi mở cuộc họp gấp như thế này."
"Những ngày qua mọi người cũng đã biết công ty chúng ta đang thực hiện sản phẩm mới. Bởi vì sự hợp tác khá bất ngờ của chị Ashley nên tôi đã không sớm thông qua mọi người. Thật xin lỗi!"
"Công ty này được Ashley hợp tác chính là vinh hạnh. Việc này tôi chấp nhận." Một vị cổ đông lên tiếng. Kéo theo đó là những cái gật đầu của các cổ đông xung quanh.
Chaeyoung thở phào, cũng may lần này Ashley đi công tác trở về sớm để cùng cô hợp tác che mắt mọi người, nếu không chắc chắn sẽ bị hỏi đến nát bấy vì tự ý tạo sản phẩm mới.
"Rất cảm ơn mọi người ủng hộ. Tôi sẽ lập tức giới thiệu sản phẩm mới của chúng ta" Chaeyoung hướng mắt đến hai người nhân viên bên cạnh, ý kêu họ phát sản phẩm mẫu đến tay cổ đông.
"Chúng ta vẫn bám theo tình hình thị trường lúc này, vì vấn đề dịch bệnh mà mỗi người khi ra ngoài hay thậm chí ở nhà cũng nên sát khuẩn thật tốt cho bản thân. Trên tay mọi người đang cầm là chai xịt khuẩn, nó dùng được cho cả nữ giới và nam giới và đặc biệt là không giới hạn độ tuổi. Lần này không phải là xịt khuẩn thông thường..." Chaeyoung cầm lấy chai xịt khuẩn, xịt nhẹ vào không khí. "Ngoài tác dụng diệt 99% vi khuẩn xung quanh thì còn có mùi hương không kém gì nước hoa, tôi đã nghiên cứu một số hương thơm của các hãng nước hoa trên thế giới và cuối cùng tạo ra được mùi hương này."
"Nó mang đến cảm giác mát lạnh, khi xịt lên cũng cảm thấy dễ chịu dưới thời tiết đang nóng bức như thế này. Và công dụng cuối cùng, cũng là cái tôi đặt nhiều công sức vào đấy, những nguyên liệu tôi chế tạo có thể giúp chúng ta dưỡng da, nó sẽ làm mịn da hơn, cãi tạo được làn da khô của mọi người."
Chaeyoung nhấn nút, trên bảng chiếu hiện lên hết tất cả tên của nguyên liệu mà cô sử dụng để tạo ra sản phẩm.
"Đây là những thành phần có trong sản phẩm mới lần này."
"Theo tôi quan sát thị trường, lần trước chúng ta bán ra cũng thu hút được rất nhiều người dùng tin tưởng, với sản phẩm lần này, đặc biệt chưa ai tạo ra sản phẩm vừa sát khuẩn vừa dưỡng da nên tôi tin chắc chúng ta sẽ thu được nhiều lợi nhuận từ nó."
"Được. Tôi đồng ý thông qua."
"Tôi cũng vậy."
"..."
Cuộc họp nhanh chóng kết thúc, Chaeyoung khi nãy có để ý đến nét mặt của PornChai, ông ta rất chăm chú xem xét giấy tờ thông tin sản phẩm. Xem nào, sản phẩm sẽ tới tai Do-hyun thôi.
"Làm tốt lắm, bé cưng." Ashley ngồi cuối dãy bàn nở nụ cười trêu chọc Chaeyoung.
"Ashley, chị có thấy nó quá sến súa không? Chị đã bỏ đi du lịch gần 1 tháng nay rồi."
"Không. Chị đi công tác mà." Ashley nhún vai.
"Thôi nào, chị không giấu được em đâu. Quý cô đây đã đi chơi vui vẻ với Kwang."
"Bé cưng, em ghen sao?"
"Chị nghĩ em dám liều mình với Kwang của chị sao? Chị ta là xã hội đen khét tiếng đấy, em vẫn còn muốn giữ cái mạng nhỏ bé này."
Cả hai nhìn nhau bật cười, sau những lời nói trêu chọc để hoà giải cái không khí căng thẳng còn dư âm của cuộc họp thì Chaeyoung đến giờ tan làm, Chaeyoung chào tạm biệt Ashley tại hầm giữ xe. Cô muốn lập tức trở về nhà, ngâm mình trong làn nước nóng để rửa trôi mọi mệt nhọc của ngày hôm nay.

...

_____________________________ _______________

Yêu đương đủ rồi, trả thù nhau thôi =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro