Chương 1: Ông đây vậy mà có hai đứa con!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi tỉnh lại Giản Thành Hi phát hiện phía sau truyền đến đau đớn.

Mở mắt ra, nhìn thấy chính là cảnh nóc nhà mục nát bị cành khô và mạng nhện bao trùm, tầng tầng lớp lớp bụi bặm cùng với hương vị gỗ mục nơi đầu giường ập vào trước mặt, trong nháy mắt hắn cho rằng mình đang đứng trước cổng địa ngục.

【Kí chủ, rốt cuộc cậu cũng tỉnh】

Giản Thành Hi chợt trừng lớn đôi mắt, âm thanh trong đầu làm hắn bất ngờ, đột nhiên ngồi dậy thiếu chút nữa là ngã xuống giường:"Ai u...."

Đại não truyền đến đau đớn kịch liệt, trong đầu còn dừng lại ở cảnh hắn gặp tai nạn xe cộ, hắn nhớ rõ giống như mình bị đâm bay rất xa, khoảng cách đại khái như vậy hẳn là rất khó sống sót.

【Ký chủ, chúc mừng cậu được lựa chọn trở thành người may mắn mắn, đi vào một thế giới sắp muốn tan vỡ】

Giản Thành Hi ngẩn người:"Có ý tứ gì, tôi như vậy mà không chết?"

Hắn ngồi dậy bắt đầu đánh giá hoàn cảnh xung quanh, bỗng nhiên phát hiện căn phòng này có rất nhiều đồ vật không hợp lẽ thường, tỷ như tủ đồ cách đó không xa đang lơ lững trong không trung, dưới thân là giường đá, ngoài cửa sổ bầu trời bị chia cắt giống những vòng xoáy, trên tầng khí quyển, làn sóng điện như tấm khiên phòng hộ đem toàn bộ thế giới bao phủ bên trong, ở phía xa, lại có một thành phố khổng lồ trôi nổi giữa không trung

Giản Thành Hi nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, hắn đứng bên bên cửa sổ, ngơ ngác mở miệng:"Đây là......nơi nào?"

【Nơi này đã không còn là trái đất, mà là thế giới bên trong quyển sách vận mệnh, gọi là thế bên trong 】

Giản Thành Hi không thể tin được:"Sách vận mệnh là cái gì, là tiểu thuyết sao, lẽ nào tôi đã xuyên đến bên trong tiểu thuyết? Tôi là vai chính sao, từ từ cậu trước tiên đừng nói, để tôi ngẫm lại, có phải là tôi cũng giống như mấy nhân vật chính gánh vác sứ mệnh giải cứu thế giới gì gì đó?"
( con ơi bớt ảo tưởng 🤡)

【........】

Lời hắn vừa xong đã làm cho hệ thống lâm vào trầm mặc.

Nó đã từng dẫn dắt rất nhiều ký chủ, nhưng người có dã tâm lớn như Giản Thành Hi cũng là lần đầu thấy.

Cũng tốt.

Thế giới này đã có vô số nhiệm vụ giả thất bại nhiều lần, bây giờ đổi lại thành mội người thiếu tâm nhãn nói không chừng lại có thể thành công.

Giản Thành Hi còn đang lảm nhảm cái gì không yên.

Bỗng nhiên__________

Ngay lúc hắn cùng hệ thống thao thao bất tuyệt, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa rất nhỏ.

Giản Thành Hi kích động không thôi:"Thật là cứ vớt thế giới sao? Ta có thân phận là cái gì a? Mở cửa ra là có nhân vật mấu chốt xuất hiện sao?"

Đang lúc nói chuyện thì hắn một bên mở cửa, thánh âm bỗng nhiên im bặt.

Ngoài cửa là hai đứa trẻ gày yếu ăn mặc rách rưới, bé gái đầu tròn tên mặt còn nước mắt.

Giản Thành Hi sửng sốt, chần chờ mở miệng:" Hai đứa....".

Còn không đợi hắn hỏi.

Bé gái chợt rơi nước xuống, lớn tiếng mở miệng:"Ba Ba!"

Giản Thành Hi mở to hai mắt, nhìn chăm chú xuống phía dưới, cô nhóc bước đi còn có chút không xong, bé nâng chân của bé trai còn lại, khóc lóc hổn hên:"Chân anh hai bị thương nghiêm trọng nhắm."

Vừa đi, thân hình nhỏ nhỏ khả năng thật sự chịu đựng không nổi, mắt thấy hai đứa nhỏ sắp phải lăn lộn dưới nền đất dơ bẩn.

Giản Thành Hi theo bản năng tiến lên:"Cẩn thận!"

Dùng hết toàn lực nhào qua, tiếp được tụi nhỏ trước khi bị té ngã , đại khái hắn cũng bị ngã trên mặt đất trở thành đệm lót, đau đến nhe răng trợn mắt.

Cô bé lại khóc càng lớn hơn, dùng cánh tay gầy yếu bắt lấy hắn:"Ba ba, ba ba người không sao chứ?"

Giản Thành Hi đau sến thiếu chút nữa là ngất xỉu, nhưng tiếng khóc non nớt của cô nhóc còn bên tai, hắn nén cơn đau nở nụ cười, theo bản năng vương tay gạt đi nước mắt trên mặt bé:"Ba ba không sao hết."

Bởi vì lần này té có vẻ hơi mạnh, cậu nhóc vốn đang hôn mê có dấu hiệu tỉnh lại.

Bé trai bộ dáng lớn lên thực thanh tú, nhưng trên mặt lại có nhiều bùn hôi, bé chậm rãi mỡ mắt ra, trên mặt bé tái nhợt không chút huyết sắc, chân bị gãy khiến bé đau đớn dẫn đến hô hấp có chút không đều.

Cô bé nhào tới hướng hắn, khóc lóc:" Anh ơi, chúng ta dề nhà, ba ba sẽ đưa anh đi chữa khỏi chân cho anh nha anh, liền không đau nữa nha anh."

Cậu nhóc quần áo rách nát, bé dường như dùng hết tinh lực mới không ngất xỉu, đứa nhỏ này còn không thèm nhìn tới ba ba mình một cái, mà đưa mắt qua nhùn em gái mình, suy yếu nói:"Toái Toái, đừng khóc nữa em, cũng đừng hy vọng vào Ba Ba, người mới không quản ta sống chết ra sao đâu."

Cô nhóc khóc càng to hơn.

Cậu nhóc như dùng hết toàn bộ sức lực, nói xong lại hôn mê bất tỉnh.

Giản Thành Hi trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, ba ba bai đứa nhỏ ý chỉ là ai, không phải là mình đi?!

Hắn đời trước đừng nói đến sinh con, tay con gái hắn còn chưa nắm qua nữa a, này vì xảy ra tai nạn xe xuyên qua, trực tiếp làm cha luôn a.

Bé gái nhỏ kêu khóc, thanh âm khiến lòng người đau sót:"Ba ba, anh hai có phải sắp chết ..."

Giản Thành Hi nhìn cô nhóc quỳ rạp trên mặt đất khóc, hai đứa nhỏ đều nằm trên mặt đất lạnh lẽo, rốt cuộc cũng không đành lòng đi tơi nói:"Trên đất lạnh,con đừng khóc, đem anh hai con đặt trên giường nằm."

Thân hình gầy yếu của cô nhóc ngoan ngoãn tránh ra.

Giản Thành Hi ôm cậu bé lên, ngòai ý muốn là thân hình cậu nhóc rất nhẹ, rõ ràng là một cậu bé nhưng lại gầy như giấy.

Giường cũng là giường đá cứng nhắc, nhưng vừa lúc thích hợp, chân đứa nhỏ bị thương chỉ có nằm trên giường đá mới có thể giữ thẳng. Hắn cởi quần áo cậu nhóc ra liền thấy một cảnh tượng kinh hoàng. Miệng vết thương ở chân đã nứt ra, một mảng bị thương thật lớn, thậm chí còn có hiện tượng chảy mủ, thật sự nếu không xử lí kịp thời, đứa nhỏ đêm nay nhất định phát sốt.

Cô nhóc cũng đi đến cạnh giường đá, thân hình bé nhỏ của nhóc có chút bất lực tựa vào giường , nhìn thương thế nghiêm trọng của anh, bé nhìn về phía Giản Thành Hi, hai mắt vì khóc nên sưng lên giọng nói có chút nghẹn ngào:"Ba ba cầu xin người hãy cứu anh hai, con không muốn anh phải chết."

Giản Thành Hi sững sờ nhìn cô nhóc có chút khó hiểu.

Nếu____

Giả sử nguyên chủ thật sự là ba ba của hai đứa nhỏ, sao đứa nhỏ lại van xin ba ba của mình, lại còn dùng tư thế hèn mọn cùng cẩn thận như vậy, nguyên chủ trước kia rốt cuộc đã làm cái gì

Giản Thành Hi đời trước là bắc sĩ, không thể trơ mắt thấy chết mà không cứu, lập tức đưa tay sờ đầu cô nhóc nói:"Con yên tâm, ba ba nhất định sẽ cứu anh con, nhưng mà vết thương của anh con hơi nghiêm trọng, trong phòng lại không có thuốc khử trùng cùng trị thương, chúng ta ra ngoài tìm bác sĩ."

Cô nhóc gật gật đầu, rốt cuộc cũng lộ ra ánh mắt tràn đầy hy vọng:"Dạ!"

Giản Thành Hi quyết định cõng cậu nhóc này ra ngoài, giờ phút này trong đầu vang lên một đạo âm thanh.

【Ký chủ, đi khám bác sĩ không cần mang theo tiền sao?】

Động tác của Giản Thành Hi chợt khựng lại, thiếu chút nữa hắn quên mất, sờ sờ trong người, một đồng cũng không có, nhìn quanh nhà một vòng, hắn vừa mới xuyên qua nào biết nguyên chủ cất tiền ở đâu a.

"Cái kia...... toái toái à"Giản Thành Hi nhớ rõ cậu nhóc gọi cô bé là như vậy,ngồi xổm xuống và cười hỏi:"Con biết tiền để ở đâu không?"

Cô nhóc theo bản năng sợ hãi cuộn mình lại, thật cẩn thận nói:"Ba ba, con không có lấy tiền."

Giản Thành Hi sửng sốt.

"Toái Toái thật sự không có."Cô nhóc hồng hốc mắt, chạy đến bên cậu nhóc trên giường đá như là tìm kiếm bảo hộ, cả người đều sợ hãi phát run: "Nhặt trái cây đổi lấy tiền đều giao cho ba ba, ba ba đừng đánh con."

???

Giản Thành Hi nghe đến choáng váng.


Hắn nhìn cô nhóc trước mặt , bé rất nhỏ, mặc một chiếc áo sơ mi trắng, bởi vì phát triển khó khắn làm nhóc thậm chí còn không cao bằng giường đá, thân hình gầy yếu trốn ở nơi đó như một quả cầu nhỏ, nhóc thoạt nhìn có vẻ mới ba tuổi, là tầm tuổi mà mấy đứa trẻ bình thường được cha mẹ phủng ở lòng bàn tay, hiện giờ lại muốn đi nhặt trái cây đổi tiền giao cho chính mình?


Nguyên chủ đường đường là một nam nhân, lại bắt con của mình đi lao động đổi tiền, bằng không liền đánh tụi nhỏ?


Này vẫn là người sao?


Nào còn có thiên lý sao?!


Giản Thành Hi thâm hô một hơi, ra tiếng an ủi nói: "Không có việc gì Toái Toái, ta...... Ba ba không có muốn đánh con, chỉ là chúng ta cứu anh con cần đến tiền, con biết ba ba ngày thường đem tiền đặt ở nơi nào sao?"


Cô nhóc tựa hồ nghiêm túc phân tích Giản Thành Hi rốt cuộc nói có phải sự thật hay không.


Nhưng nhóc rốt cuộc tuổi nhỏ, nơi nào có thể dễ dàng phân rõ sắc mặt người trưởng thành , cuối cùng chỉ có thể nói: "Đặt ở bên kia trong ngăn kéo."


Giản Thành Hi lập tức đứng dậy đi lục tung.


Liền ở trong ngăn tủ hắn tìm hơn nửa ngày trời cái gì cũng không thấy, mắt thấy cậu nhóc trên giường bộ dáng ngày càng thống khổ, hắn có chút nóng nảy: "Không có a, tiền để chỗ nào, không phải ở trong ngăn tủ sao?"

【Ký chủ, tiền đích xác đặt ở trong ngăn tủ này.】


Giản Thành Hi nổi lên hy vọng, ở trong đầu vội vàng dò hỏi nói: "Thật vậy chăng, tôi đây như thế nào không thấy được?"

【Nguyên chủ căn bản còn có một ít còn thừa, nhưng hôm qua liền bị tiêu sạch không còn một đồng.】

Giản Thành Hi cả người đều cứng đờ, tay hắn đỡ tủ có chút run nhè nhẹ, trong lòng khơi lên một ngọn lửa, lửa giận đối với nguyên chủ nháy mắt đạt tới đỉnh điểm : "Hai đứa nhỏ bị hắn dưỡng thành cái dạng này, hắn lấy tiền tiêu đi đâu vậy!" y!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro