Chương 8: Ba ba lại tìm cho bọn con một người cha mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giản Thành Hi nghe hai đứa con của mình nói, lại xoay đầu đi nhìn mắt con thỏ cách đó không xa.

Kỳ lạ..…

Rõ ràng là đối mặt với hai đứa nhỏ mà thôi, hắn lại có một loại cảm giác lạnh sống lưng, cảm giác chính mình mới là con thỏ.

Lệ Toái Toái ngồi ở một bên trên tảng đá nói: “Ba ba có thể ăn con thỏ sao?”

Giản Thành Hi: “A……”

Kỳ thật hắn đã nuôi qua thỏ, nhưng thật đúng là không có ăn qua thịt thỏ, nhưng là hắn nghe nói qua không ít đầu thỏ rất cay gì đó.

Giản Thành Hi không muốn tỏ ra rụt rè trước mặt con mình, căng da đầu nói: “Hẳn là có thể?”

Chính là hắn không nghĩ tới sau khi nói xong câu đó, hai đứa nhỏ đều lộ ra biểu tình khác thường.

Cuối cùng ——

Vẫn là Lệ Toái Toái từ cục đá nhảy xuống, nắm lấy tay Giản Thành Hi ngoan ngoãn hiểu chuyện mở miệng nói: “Ba ba không cần khó xử chính mình ăn thứ đồ vật khó ăn này, con với anh trai…… Có thể uống một chút dịch dinh dưỡng, đều để lại cho ba ba.”

Giản Thành Hi sửng sốt nói: “Khó ăn?”

Hắn thiếu chút nữa buột miệng thốt ra.

Vị của đầu thỏ cay kỳ thật hẳn là cũng không tệ lắm đi!

Hệ thống ra tới giải thích: 【 ký chủ, viên tinh cầu này trăm năm trước gặp thiên tai ô nhiễm, hương vị thực vật đều toàn bộ biến thành đắng, động vật cũng như vậy cho nên đồ ăn của cư dân nơi đây đều là lấy dịch dinh dưỡng làm chủ 】

Giản Thành Hi cuối cùng cũng hiểu vì cái gì mọi người đều uống dịch dinh dưỡng.

Cũng khó trách rõ ràng hoàn cảnh ở thành phố ngầm khó khăn như vậy, dịch dinh dưỡng giá cả lại xa xỉ, vì cái gì nhà giàu lên núi thảm thực vật cùng thỏ hoang không ăn, một hai phải đi uống thứ nước không hương vị này.

Giản Thành Hi nói: “Này cũng quá thảm, sẽ có cơ hội thay đổi sao?”

Hệ thống: 【 thiên tai là vũ khí của Trùng tộc cùng ô nhiễm gây ra, chỉ cần tiêu diệt được kẻ địch liền có thể được cứu rỗi 】

Giản Thành Hi nghĩ tới người chồng đi nhập ngũ 3 năm không có bất luận tin tức gì của mình.

Kỳ thật ngay từ đầu hắn là có trách nam nhân kia, cảm thấy hắn bỏ vợ cùng 2 đứa nhỏ mà đi nhập ngũ, thật sự là quá không có trách nhiệm đi, chính là trong khoảng thời gian này hắn chậm rãi hiểu biết thành phố ngầm cùng thế giới này đang gặp  khó khăn, hắn giống như lại bắt đầu chậm rãi lý giải người kia, quốc gia hưng vong đàn ông có trách nhiệm, vứt bỏ gia đình, là vì quốc gia.

……

Đơn giản nói chuyện phiếm kết thúc, Giản Thành Hi nhiệt tình tràn đầy.

Đường này không thông lại đi đường lộ, dù sao tới cũng tới rồi, cũng không thể tay không trở về đi.

“Thịt thỏ quá đắng chúng ta sẽ không ăn.” Giản Thành Hi dắt tay con mình nói: “Vừa lúc mang theo sọt, hiện tại mùa thu trên núi trái cây nhiều, chúng ta cùng nhau hái một ít về nhà đi.”

Lệ Toái Toái cùng Lệ Trầm có chút ngoài ý muốn.

Từ sự tình trước, ba ba trước nay đều sẽ không làm việc nặng như vậy, ai hắn đều mặc kệ, chỉ lo tiêu xài tiền mà cha lưu lại.

Bởi vì hắn cảm thấy việc hái quả tử thực sự thấp kém, không phù hợp với thân phận của hắn.

Trước kia đều chỉ có bé cùng anh trai sẽ nhặt quả tử, nhưng là hiện tại, ba ba cư nhiên chủ động nói muốn cùng nhau hái.

Chẳng lẽ——

Ba ba thật sự thay đổi sao?

Giản Thành Hi đưa 2 đứa nhỏ đi đến trong rừng hái quả, nhìn mấy quả tròn trịa trên cây, có chút hưng phấn mở miệng nói: “Như vậy liền có thể bán trái cây đổi tiền, nhà chúng ta liền có tiền!”

“……”

Là bọn họ suy nghĩ nhiều.

Hái trái cây là việc nói đơn giản cũng không đơn giản.

Ở nơi có chút cao hai đứa nhỏ với không tới Giản Thành Hi liền trèo cao một chút, hắn vươn cánh tay đi hái trái cây, lúc thu hồi tay lại không cẩn thận đụng vào chạc cây, không nhẹ không nặng va chạm lại làm cánh tay hắn tê dại, thủy triều đau đớn mãnh liệt bỗng nhiên đánh úp lại làm hắn tay run lên trái cây trực tiếp rơi trên mặt đất, khi cúi đầu nhìn lại, cánh tay tuyết trắng kia sưng đỏ một mảnh, khó chịu nhịn đau thậm chí làm trong mắt nổi lên ánh nước.

“A……”

Giản Thành Hi kêu lên một tiếng, cả người đứng ở tại chỗ  phía sau lưng đau đến phát run đổ mồ hôi lạnh.

Hệ thống lập tức dò hỏi nói: 【 ký chủ không có việc gì đi? 】

Giản Thành Hi đau nói không ra lời, hắn ở trong lòng dò hỏi nói: “Thân thể này sao lại thế này, chỉ là bị nhánh cây đâm một cái làm sao đau như vậy?”

【 nguyên chủ thể chất rất đặc thù, cảm giác đau đớn khác hẳn với người thường 】 hệ thống nhắc nhở hắn nói: 【 Tinh Linh tộc kỳ thật có được thuật chữa lành, nguyên chủ là Tinh Linh tộc lại không có sức mạnh tinh linh, cũng là bởi vì lí do này mà lưu lạc đến thành phố ngầm 】

Giản Thành Hi rốt cuộc lý giải vì cái gì nguyên chủ trước kia chưa bao giờ làm việc.

Có lẽ hắn cũng không phải làm ra vẻ, mà là va va đập đập nói thật là quá đau.

Lệ Toái Toái tiếng bước chân lại gần một tí, cô bé nhẹ giọng gọi một tiếng: “Ba ba?”

Giản Thành Hi lấy lại tinh thần.

“Ba ba, ba…… Làm sao vậy?” Lệ Toái Toái có chút không dám tin tưởng nhỏ giọng nói: “Ba đang khóc với cái cây sao?”

Sao có thể ở trước mặt con gái mà khóc, Giản Thành Hi nháy mắt lau lau nước mắt, tùy tiện bịa lý do: “Không có, ba chính là nhìn quả chín này cảm thấy quá cảm động, cây ăn quả có công lớn như vậy, dùng thân thể của mình dưỡng ra được nhiều quả như vậy, mới làm chúng ta không cần đói bụng, Toái Toái, chúng ta phải cảm ơn, cảm tạ thiên nhiên ban tặng.”

“……”

Ba ba điên thật rồi.

Buổi tối bận rộn tới đây cũng coi như là kết thúc, một nhà ba người, dưới ánh hoàng hôn phía trước về tới trong nhà.

Cơm chiều rất đơn giản ăn chính là dịch dinh dưỡng, bóng đêm rơi xuống, toàn bộ thế giới giống như khôi phục một mảnh yên lặng, Giản Thành Hi ngồi ở trên bàn bên ngoài lén lút thoa thuốc mỡ lên cánh tay xanh tím của mình, trong nhà nguyên bản không có thuốc mỡ, đây là hòm thuốc của chồng nguyên chủ để lại.

Một bên vừa xoa xoa, một bên đau tới muốn khóc.

Giản Thành Hi từ nhỏ đến lớn là có một thân thể khỏe mạnh, va trái đập phải cũng là ngày hôm sau liền không có gì nữa, hắn trước nay cũng chưa có đau như vậy.

Hệ thống an ủi hắn nói: 【 ký chủ, dùng lực xoa một chút , máu bầm không hết sáng hôm sau sẽ càng đau】

“Tôi tại sao xui xẻo như vậy lại xuyên qua cái cơ thể quái quỷ này chứ?” Giản Thành Hi một bên lau nước mắt, một bên trộm nghẹn ngào: “Hắn đây là cái thể chất quỷ gì vậy, đau chết tôi rồi.”

Hệ thống không tiếng động nhẫn nại nghe hắn gào khóc thảm thiết.

Mà ở trên lầu, hai cái thân ảnh nho nhỏ đứng ở chỗ tối nhìn Giản Thành Hi dưới lầu.

Lệ Toái Toái thu hồi ánh mắt, nhỏ giọng đối anh trai nói: “Ba ba tại sao ngồi ở cửa sổ khóc với di vật của cha vậy?.”

Lệ Trầm nhẹ nhàng lắc đầu.

Bọn họ cũng đều biết cả ngày Giản Thành Hi chỉ muốn tìm tình nhân, đối với cha bọn họ làm gì có cảm tình.

Lệ Toái Toái nhẹ giọng nói: “Em cảm thấy ba ba có khả năng là nhớ ba rồi.”

“Không có khả năng.” Lệ Trầm cơ hồ không có bất luận do dự gì, cậu nhóc thấp giọng nói: “Nếu ba ba thật sự nhớ cha, như thế nào còn sẽ mua ngọc điệp chuẩn bị bỏ trốn, trừ phi……”

Hai đứa nhỏ an tĩnh liếc nhau.

Trong mắt bọn họ, là sự nhạy bén cùng trí tuệ không hợp tuổi.

Lệ Toái Toái mở miệng nói ra suy đoán: “Cha có khả năng còn chưa có chết.”

……

Buổi tối, Giản Thành Hi về tới phòng ngủ.

Hắn theo thói quen đi đếnphòng bên cạnh nhìn thoáng qua hai đứa nhỏ, lúc chuẩn bị rời đi góc áo lại bị túm chặt, hắn quay đầu lại, là một cánh tay nhỏ gầy yếu, còn có khuôn mặt nhỏ của Lệ Toái Toái có chút đáng thương hề hề.

Giản Thành Hi cúi đầu dò hỏi nói: “Sao con còn chưa ngủ?.”

Lệ Toái Toái đôi mắt to đen nhánh, ngoan ngoãn nói: “Con ngủ không được.”

Yên tĩnh đêm tối, làm Giản Thành Hi nhớ tới khi còn nhỏ, hắn là cô nhi, sống ở nhà mợ, khi còn nhỏ lúc sợ hãi hắn luôn hy vọng có thể có mẹ bên cạnh, nhưng là lại chỉ có thể ôm thú bông một mình đi vào giấc ngủ.

“Có phải sợ hay không?” Giản Thành Hi cởi giày nằm xuống trên giường, tự nhiên vỗ vỗ lưng hài tử: “Ba ba ở đây.”

Hắn ôn nhu làm Lệ Toái Toái có chút hoảng thần.

Đã lâu không có được ôm như vậy, thậm chí có thể nói là, từ lúc cô bé nhớ được tới nay liền không có được cái ôm của ba ba.

Giản Thành Hi liền sờ sờ mái tóc mềm mại của con gái, nhẹ giọng dò hỏi nói: “Toái Toái vì sao lại ngủ không được?”

Lệ Toái Toái cảm thụ được hắn ôn nhu vuốt ve, rũ mắt xuống, che đậy đi suy nghĩ ở đáy mắt, thanh âm con nít non nớt lại mềm mại, bé chôn ở trong lòng ngực Giản Thành Hi, nói chuyện ngữ khí thực nhẹ: “Ba ba, cha thật sự không về được sao.”

Giản Thành Hi sửng sốt.

“Những người khác đều có cha.” Lệ Toái Toái tay nắm chặt áo hắn, thanh âm giống như mang theo ủy khuất: “Tại sao chỉ có con với anh lại không có.”

Thì ra là nhớ cha.

Không khó lý giải, ở tuổi này con nhỏ đều muốn làm bạn cùng cha mẹ, gia đình đơn thân có đôi khi chính là bất đắc dĩ như vậy.

Giản Thành Hi trong lòng thở dài, hắn dò hỏi nói: “Con rất nhớ cha?”

Lệ Toái Toái khẽ gật đầu, muốn thử xem cha của mình có phải hay không thật sự không chết, ba ba có phải hay không thật sự sẽ không bỏ trốn tái hôn.

Kết quả ——

“Cũ không đi mới sẽ không tới.” Giản Thành Hi trực tiếp cách cục mở ra, nửa nói giỡn dò hỏi nói: “Ba ba tìm cho hai đứa một người cha mới nha?”

“……”

Trong không khí trầm mặc một cái chớp mắt.

Nửa ngày

Lệ Toái Toái nhỏ giọng nói: “Ba ba con có chút mệt rồi.”

“Bé ngoan.”

Giản Thành Hi sờ sờ đầu bé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro