Chương 9: Chồng tôi thực nhanh liền trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giản Thành Hi cho hai đứa nhỏ đi ngủ, giường cùng phòng của trẻ con rất nhỏ cũng hơi chen chúc, cái phòng ở này cực kỳ cũ nát, hắn ngồi trên giường đến chân cũng duỗi không thẳng, nhìn hai đứa nhỏ giống như ngủ rồi sau đó chậm rãi bứt ra rời đi, trong quá trình đứng dậy hắn còn không cẩn thận đụng phải miệng vết thương trên cánh tay.

"Tê......"

Đau đớn mãnh liệt khiến hắn nhe răng trợn mắt, nhưng vì để không đánh thức hai đứa nhỏ, Giản Thành Hi vẫn là cắn chặt răng nhịn xuống.

Chờ thủy triều đau đớn giảm bớt hắn liền xuống giường, đem cái chăn đơn bạc trên người hai đứa nhỏ kéo lên một chút, xác định sẽ không có gì vấn đề to tát, hắn nhìn khuôn mặt ngủ say trắng nõn của bọn nhỏ, khóe miệng gợi lên một mạt mỉm cười ấm áp.

"Ngủ ngon."

Âm thanh hắn trở nên thực nhẹ, lại giống như đối đãi với trân bảo mà quý trọng, vô cùng ôn nhu.

......

Cửa phòng bị người mở ra sau lại nhẹ nhàng đóng lại.

Trong nhà an tĩnh.

Ngoài cửa sổ là ánh trăng sáng tỏ chiếu vào, toàn bộ bầu như cũ bị hàng rào điện bao phủ, cảm giác tăng thêm nhiều áp lực.

Lệ Toái Toái nguyên bản đầu đặt trên gối hô hấp nhẹ nhàng chậm rãi mở to mắt, cô nhóc ngồi dậy, thân hình nho nhỏ mặc quần áo đơn bạc, dùng mù bàn tay trắng nõn gầy yếu có chút hồi tưởng chạm chạm vào khuôn mặt mình nơi được Giản Thành Hi vuốt ve qua.

Nơi đó giống như còn còn sót lại độ ấm của ba ba.

Lệ Toái Toái nhìn về phía giường nhỏ cách đó không xa, thấp giọng nói: "Anh, anh nói ba ba có phải thật sự thay đổi hay không......"

"Toái Toái." tiếng Lệ Trầm nhỏ nhỏ ở trong phòng lại thực rõ ràng, giường của cậu nhóc ở bên cửa sổ, nhóc ngồi dậy, nhìn về phía em gái của mình, thấp giọng nói: "Em đừng quên, nếu không phải bởi vì anh bị té gãy chân, thì ba ba đã cầm ngọc điệp chạy mất."

Không người nào sẽ tin tưởng hai đứa nhỏ lại có thể trưởng thành như vậy.

Trên tấm lưng gầy yếu kia giống như phải gánh vác quá nhiều thứ.

Thân ảnh Lệ Trầm ở trong đêm đen có vẻ có chút áp lực lại mãnh liệt, sắc mặt cậu nhóc bình tĩnh: "Hiện tại không có ngọc điệp cho nên ba ba còn ở lại, bất quá một ngày nào đó, ba ba tìm được tình nhân mới vẫn là phải đi."

Lệ Toái Toái mím môi.

Cô nhóc trầm mặc ngồi trên giường đá, ở trong nháy mắt kia, bé tựa hồ nhớ tới rất nhiều.

Chậm rãi, con ngươi đen nhánh của cô bé nháy mắt nổi lên hơi nước.

Nhưng cô nhóc tuy tuổi nhỏ vẫn là thực kiên cường dùng mu bàn tay cúi đầu lau đi nước mắt, tiếp theo, đáy mắt cảm xúc nơi đáy mắt lại thay đổi, phảng phất như không hòa tan được sương mù.

"Nếu nói như vậy, nếu làm mỗi tình nhân của ba ba đều biến mất thì tốt rồi." Lệ Toái Toái lộ ra sự non nớt lại xán lạn cười: "Như vậy ba ba liền vĩnh viễn sẽ không đi rồi, đúng hay không?"

Lệ Trầm nhìn em gái, chậm rãi gật gật đầu: "Ân."

Logic của mấy đứa nhỏ vĩnh viễn đều rất đơn giản.

Anh em hai người nhìn nhau yên lặng phảng phất như đạt thành nhận thức chung.

Như vậy, người một nhà chúng liền sẽ vĩnh viễn ở bên nhau......

Ba ba

Hôm sau ánh mặt trời xán lạn ló dạng, Giản Thành Hi hái trái cây ở nơi mà hai ngày trước đã chọn ở trên núi.

Hệ thống nói: 【 Trái cây ở nơi hương vị còn chấp nhận được, bởi vì cách thổ nhưỡng khá xa, cho nên nó hương vị liền không có chua như những cây khác.】

Giản Thành Hi ngồi dưới đất đem tất cả trái cây cầm lên xem, mấy ngày nay bọn họ cũng ăn không ít trái cây nên phát hiện ra hiện tượng thú vị này, đó là có trái cây không mùi vị, chính là có một số ít trái cây lại phá lệ có quả có mùi hương, này hai loại trái cây giá cả sẽ có điều bất đồng sao, ăn vào thì giá trị dinh dưỡng giá sẽ có điểm bất đồng?

Giản Thành Hi lâm vào trầm tư nói: "Rõ ràng đều là cùng một mảnh rừng trái cây , nếu đất bị ô nhiễm, vì cái gì có quả có thể có vị ngọt?"

Hệ thống nói: 【 rốt cuộc mỗi một trái chất lượng bất đồng 】

Giản Thành Hi đứng dậy nói: " Hôm nay tôi tự mình đem này hai sọt trái cây cầm đi bán đi, đến lúc đó sẽ biết."

Nếu quyết định muốn xuất phát, khẳng định phải dàn xếp tốt hai đứa nhỏ.

Thời điểm Giản Thành Hi lên lầu thời gian vẫn còn sớm, bọn nhỏ vẫn rất buồn ngủ, lúc hắn lên lầu Lệ Toái Toái cùng Lệ Trầm cũng là vừa tỉnh, hắn đi qua đi giúp hai đứa nhỏ đem quần áo mặc vào, thuận tiện dặn dò nói: "Ba ba hôm nay muốn đi chợ bán chút trái cây, hai đứa ngoan ngoãn ở trong nhà chơi, không cần chạy loạn."

Lệ Toái Toái có chút ỷ lại nói: "Ba ba không thể mang theo bọn con cùng đi sao."

Giản Thành Hi trả lời nói: "Con cùng anh trai còn nhỏ, trên chợ người nhiều mắt tạp không an toàn, chân anh con bị thương còn chưa tốt lên, không thể đi lại thường xuyên."

Lệ Toái Toái ngoan ngoãn gật đầu, xem như đáp lời.

Giản Thành Hi lại quay đầu lại nhìn về phía Lệ Trầm.

Cậu nhóc ngồi ở bên cửa sổ đã mặc xong quần áo của bản thân, nhưng đôi chân đặt ở trên giường quả nhiên theo như lời bác sĩ nói tốc độ khôi phục cũng không phải tốt, mấy ngày này đi đường cơ bản đều phải dựa vào người nâng, bằng không liền dễ dàng té ngã, chính là cố tình đứa nhỏ này tâm tính cứng rắn, không thích yếu thế, cũng không quá thích có người đỡ, ngày thường tuy rằng ngoài miệng không nói, nhưng là tính tình ngày càng trầm mặc.

Giản Thành Hi xem trong mắt đau trong lòng.

Nếu không phải nguyên chủ đem tiền trong nhà đều dùng hết, nói không chừng liền có thể cho đứa nhỏ điều kiện chữa trị tốt hơn, cũng sẽ không như thế.

Giản Thành Hi ở trong lòng tính toán nếu lần này đem trái đều bán đi , hắn dứt khoát đi trên núi tìm một ít gỗ làm cho cậu nhóc một cái xe lăn hoặc là cây gậy, nói như vậy cũng không tồi.

"Toái Toái con cùng anh con ở nhà ngoan ngoãn đợi." Giản Thành Hi mỉm cười mở miệng nói: "Ba ba trở về liền mang cho các con thức ăn ngon."

Lệ Toái Toái lại nắm chặt góc áo hắn nói: "Không cần ăn ngon."

Giản Thành Hi nghi hoặc quay người lại.

Hắn nhìn con gái mình thân hình gầy yếu trên mặt là biểu tình nghiêm túc, thân hình nhỏ có chút yếu ớt, cúi đầu dựa vào hắn nói: "Ba ba trở về sớm một chút."

Đến bây giờ hai đứa nhỏ vẫn không có cảm giác an toàn.

Giản Thành Hi ở trong lòng lại đau thêm vài phần, hắn nắm lấy tay cô nhóc, hứng thú dạt dào mở miệng nói: "Yên tâm đi Toái Toái, nếu con thật sự nhớ ba ba, liền tới chơi một cái trò chơi, đây là tèo chơi số thỏ nhỏ, con ở trong lòng nhớ số con thỏ, chờ mặt trời xuống núi, ma pháp của thỏ nhỏ liền sẽ có hiệu lực, ba ba liền sẽ xuất hiện ngay!"

Lệ Toái Toái trầm mặc: "......"

Ba ba, ba trưởng thành lên đi.

*

Buổi chiều thời điểm Giản Thành Hi ở chợ bán trái cây.

Không như hắn dự tính, trái cây hơi ngọt một tí thật sự bán ra giá rất tốt, thậm chí còn có không ít ngườinói nếu lại có trái cây ngọt như vậy bọn họ sẽ còn giá cao hơn tới mua, cùng chợ cũng có chút người bán trái câg, chính là Giản Thành Hi bán chính là tương đối nhanh, không ngừng là bởi vì trái cây của hắn phẩm chất đều là trải qua sàn lọc, còn bởi vì hắn có một khuôn mặt quá mức thanh tú.

Tinh Linh tộc diện mạo phần lớn phi thường tinh xảo.

Tinh linh sinh hoạt tại thành phố ngầm nguyên bản đã ít, đặc biệt là Giản Thành Hi lại xinh đẹp, tự nhiên càng nổi tiếng.

Ngay cả hôm nay kiếm tiền cũng không ít, chọc không ít người cùng quầy hàng âm thầm ghen ghét.

Giản Thành Hi nhìn ven đường người lui tới rất nhiều, liền dò hỏi người bên cạnh nói: "Xin hỏi hôm nay trên đường sao lại náo nhiệt như vậy?"

Chủ quán bên cạnh trả lời: "Đêm nay có chợ tổ chức hoa đăng, rất náo nhiệt ."

Giản Thành Hi nói: "Thì ra là như vậy."

Hắn nghĩ nếu khó khăn ắm mới có một ngày náo nhiệt như vậy có thể dứt khoát đem hai đứa nhỏ của mình mang lại đây chơi thì tốt rồi, vừa lúc hôm nay bán trái cây cũng lời chút tiền, nếu có thể mua cho bọn nhỏ chút thức ăn ngon cũng không tồi.

Giản Thành Hi thu thập đồ vật nói: "Tôi về nhà nói với bọn nhỏ, buổi tối cũng tới chơi một chút."

Người phụ nữ bên cạnh dứt khoát nói: "Nhà của chúng ta cũng nghĩ sẽ mang đứa nhỏ đến chơi, vừa lúc, ngày thường tôi cũng không thấy hai đứa nhỏ nhà các cậu, lúc này cùng nhau mang đến xem, cũng không thể vẫn luôn ở nhà đi, mặt khác cho mấy đứa nhỏ cùng chơi!"

Giản Thành Hi tưởng tượng.

Hai đứa nhỏ nhà mình hình như trước nay đều không có gặp qua hay cùng bọn trẻ khác chơi đùa, đều là tuổi còn nhỏ, cho bọn nhỏ hòa nhập với bạn cùng tuổi chơi đùa.

Nghĩ cũng đúng.

Giản Thành Hi liền gật gật đầu, mỉm cười nói: "Được, cảm ơn dì."

Buổi tối, thời điểm Giản Thành Hi về đến nhà đem giỏ buông xuông, lôi kéo hai đứa nhỏ thu thập sạch sẽ liền ra cửa, đây cũng là lần đầu tiên hắn đi vào thế giới này tham gia hoạt động chợ vào ban đêm, bản thân cũng có chút hưng phấn, hắn cũng là rất thích náo nhiệt.

Giản Thành Hi giúp Lệ Toái Toái thắt hai cái bím tóc.

Lệ Toái Toái lắc lắc đầu nhỏ, cô bé có chút thẹn thùng nhìn hắn: "Đẹp sao ba?"

Giản Thành Hi cười nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của nhóc: " Toái Toái của chúng nhìn đẹp nhất nha."

Cô nhóc nơi nào mà không yêu cái đẹp, nghe được lời này cả người liền muốn bay lên, xoay một vòng tại chỗ.

Chỉ có Lệ Trầm là vẫn luôn trầm mặc ngồi cách đó không xa.

Giản Thành Hi đương nhiên hy vọng bọn nhỏ có thể vui vẻ, hắn ở trong lòng yên lặng lên kế hoạch tích tiền mang Lệ Trầm đi chữa chân, đi qua bế hai đứa nhỏ lên nói: "Đi, ba ba mang hai đứa lên chợ đi dạo!"

......

Người một nhà đi vào cửa thôn, quả nhiên có không ít người.

Hôm nay chợ quả thực rất náo nhiệt.

Giản Thành Hi mới biết được thôn của mình cũng có không ít người, trên đường phố cũng xuất hiện không ít thứ mới mẻ, trên bầu trời có hỏa điểu, trên mặt đất là gà sáu chân thả vườn, rất nhiều đồ vật mới lạ.

Cách đó không xa có cửa hàng bán dịch dinh dưỡng dịch vị đường.

Có người phụ nữ cùng thôn nói: "Đây đều là thứ mà bọn nhỏ thích, đứa nhỏ nhà tôi sớm đã nói muốn uống dịch dinh dưỡng vị đường này."

Giản Thành Hi giờ mới biết được còn có loại đồ vật này, bọn nhỏ nhà khác đều có thể uống đến, mà hai đứa nhỏ nhà hắn khẳng định là chưa nếm qua, khi hắn còn nhỏ thường sống nhờ người khác nên hiểu rõ nhất cảm giác này, cho nên hắn không hy vọng hai đứa nhỏ nhà mình cũng như vậy.

"Chị, chị mang theo em cùng đi mua đi." Giản Thành Hi chủ động nói: "Em cũng muốn mua hai bình."

Người phụ nữ kia gật gật đầu, có chút ngoài ý muốn nhưng không cự tuyệt: "Được nha!"

Bốn phía còn có không ít bọn nhỏ cùng thôn.

Giản Thành Hi do dự một chút vẫn là nói: "Hai người bọn con đứng ở đây cùng bạn nhỏ khác chơi, ba ba đi mua ít đồ liền trở về."

Hai đứa nhỏ tuy rằng có chút không muốn cùng ba ba tách ra, nhưng vẫn là gật đầu đồng ý.

Giản Thành Hi cùng mấy người trong thôn đi mua dịch dinh dưỡng vị đường.

Cửa hàng này rất lớn, bên trong có đủ loại kiểu dáng dịch dinh dưỡng, thì ra dịch dinh dưỡng màu xanh là loại tiện nghi nhất, không có hương vị gì là hàng thứ phẩm, mặt khác loại có hương vị mới là dịch dinh dưỡng cao cấp, bình thường các quý tộc ở Thiên Không Thành mới có thể uống, chỉ khi nào ở thành phố ngầm có loại hội chợ này mới có người tới mua một chút.

Giản Thành Hi do dự một lát, cuối cùng cũng chỉ mua hai bình.

Trong nhà tiền không nhiều lắm, hắn tiết kiệm chút, lúc thanh toán hắn dò hỏi ông chủ: "Xin hỏi, hai bình này là bao nhiêu tiền?"

Lão bản kia trả lời nói: "Hai bình 62 đồng."

Giản Thành Hi mím môi, cảm thấy lòng đau như cắt, nhưng vì bọn nhỏ vẫn là nhịn, lông mi hắn khẽ run, không khỏi nhịn đau rồi vẫn là mỉm cười nói: "Được, cho con hai bình."

Tinh Linh tộc giống như sinh ra liền có một loại khí chất yếu ớt cần người bảo hộ.

Người ở thành phố ngầm hàng năm cùng người buôn bán nhỏ tiếp xúc, có chỗ nào dễ dàng tìm thấy được người đẹp như vậy, trong lúc nhất thời ngay cả lão bản chưởng quầy đều có chút hoảng thần, không đành lòng nói: "Cậu đưa 60 đồng là được rồi."

Giản Thành Hi ánh mắt sáng lên, mỉm cười nói: "Thật vậy sao? Cảm ơn ông chủ!"

Ông chủ ngượng ngùng cười cười, hắn nhìn đến dung mạo xuất sách kia của Giản Thành Hi không tự giác cũng động chút tâm tư, thử mở miệng nói: "Không biết vị tiên sinh này gọi là gì, có bạn đời chưa?"

Giản Thành Hi ngẩn người, ngẩng đầu liếc mắt nhìn lão bản một cái.

Ông chú này đã quá tuổi 40, đã là dáng vẻ bụng phệ, giờ phút này cặp mắt kia cũng không che giấu được mơ ước cùng ý đồ.

Giản Thành Hi trả lời nói: "Cảm ơn ý tốt của ông, bất quá tôi đã có chồng cùng hai đứa nhỏ, trong nhà có người xa lạ chỉ sợ không tốt lắm."

Quả nhiên nụ cười của ông chủ cứng đờ: "Cậu đã lấy chồng?"

Giản Thành Hi gật gật đầu: "Đúng vậy."

"Vậy chồng cậu như thế nào lại không cùng cậu tới mua đồ?" Ông chủ cũng không phải đồ ngốc: "Chẳng lẽ không ở bên cạnh cậu."

Mặc kệ trong nhà có vợ xinh đẹp như vậy, lại là thuộc Tinh Linh tộc, nam nhân nào lại để vợ mình đi một mình, này cũng quá khả nghi không phải sao, ông chủ đương nhiên không dễ lừa gạt.

Ông chủ tiếp tục nói: "Nhìn xem trên người của cậu lại mặc quần áo có chất liệu như vậy a, chồng càu ngày thường không cho cậu mua quần áo sao, tôi thấy cậu không bằng sớm một chút cùng chòng cậu li hôn, một lần nữa tìm kiếm bến đỗ tiếp theo?"

Giản Thành Hi trả lời nói: "Bởi vì chồng tôi đi tòng quân nha."

Ông chủ sửng sốt, hắn mở miệng muốn nói cái gì

Lại không nghĩ --

Giản Thành Hi trực tiếp mở miệng nói: "Bất quá tôi nhớ anh ấy hẳn là rất nhanh sẽ về tới, chồng tôi nhập ngũ mấy năm nay phẩm cấp đã rất cao, chờ anh ấy trở về liền phải đưa tôi cùng bọn nhỏ đi Thiên Không Thành, anh ấy cái gì cũng tốt, chính là tính tình kém một chút, tuy rằng tôi cũng rất muốn cùng ông chủ làm bạn, nhưng là chồng tôi người này a, anh ấy khả năng ở trong quân đội lâu rồi, trong nhà có người ngoài anh ấy có khả năng sẽ động thủ, ông cx cũng biết mà, trong quân đội người đều là hàng năm giết địch, xuống tay không biết nặng nhẹ......"

Đang nói........

Giản Thành Hi ghé mắt nhìn ông chủ một cái, tiếp tục một bên bịa, một bên mỉm cười nói: "Không biết ông có thể đỡ được mấy cái a?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro