Chap 8. Gió Nổi Lên Rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Fu**!"

Châu Kha Vũ đóng tủ lạnh, thấy có hơi mệt mỏi. Nãy đi về cứ nghĩ linh tinh, quên béng mất phải đi mua đồ ăn. Giờ tủ lạnh chỉ còn vài cọng hành cùng mấy quả chanh không biết đã héo từ bao giờ, chẳng thể nào lấp được cái bụng đang kêu rột rột này.

Châu Kha Vũ khoác áo, định xuống cửa hàng tiện lợi dưới lầu mua tạm cái gì đó thì phát hiện đã đóng để sửa chữa. Hết cái xui này lại đến cái xui khác, Châu Kha Vũ sầu khổ lết cái thân đói rã rời qua khu phố bên cạnh xem liệu còn cửa hàng nào có thể cứu rỗi anh giờ phút này không.

20 phút sau, ở một góc cửa hàng tiện lợi, có một anh họ Châu nào đó hạnh phúc bên hộp cơm tự sôi cùng chai nước khoáng. Thực sự thì Châu Kha Vũ muốn mang về nhà rồi mới ăn hơn, dù sao ra ngoài mà đẹp trai quá thì hay bị nhìn ngó, lúc ăn uống có chút mất tự nhiên. Nhưng anh lết được đến đây đã là cả sự kỳ tích, làm gì còn hơi nào mà lết lại về. Đành để sự đẹp trai này chịu ủy khuất một chút vậy.

Hương đồ ăn thơm nghi ngút, cơm bắt đầu chín, cả người Châu Kha Vũ cũng chuẩn bị sẵn sàng để vùi luôn vào trong hộp. Nhưng là một con người được dạy dỗ là phải luôn theo nguyên tắc, Châu Kha Vũ vẫn rất giữ vững lý trí để thực hiện đầy đủ các bước trước khi ăn thay vì tống hết vào mồm.

Đầu tiên là mở hộp nè.

Tiếp đến là hứng hương thơm bay bay nè.

Sau đó lấy thìa trộn trộn nè.

Rồi mình nếm một miếng nhỏ xíu để thử vị.

Ngon tuyệt.

Châu Kha Vũ làm một ngụm nước cho thông cổ họng, hít một hơi thật sâu rồi gắp miếng thật lớn vào miệng. Cái cảm giác mồm căng phồng đồ ăn khi bụng xẹp lép thực sự quá đỉnh cao, nhưng chỉ nên trải nghiệm một lần thôi. Trải nghiệm nhiều nó ố dề lắm.

Bình thường Châu Kha Vũ là người chơi hệ đi nhẹ nói khẽ cười duyên, ăn uống cũng từ từ tốn tốn. Nhưng hôm nay bị cơn đói đoạt xá lý trí, anh ăn như muốn tống hết hộp cơm vào mồm, miệng dính đầy nước sốt. Nếu Châu Kha Vũ mà nhìn thấy mình ở trong gương, hẳn anh phải ngại ngùng lắm. Nhưng tiếc là chẳng có cái gương nào ở cửa hàng tiện lợi cả, và vệt nước sốt thì vẫn ở khóe miệng anh.

Cách anh hai ghế vừa có người ngồi vào. Với sự rèn luyện từ sự đẹp trai tột độ trong 28 năm, Châu Kha Vũ cảm giác mình đang bị người kia nhìn lén, à không, nhìn chằm chằm. Anh định quay qua lườm cho một cái thì điện thoại ting lên thông báo. Chắc đây là tín hiệu vũ trụ cho Châu Kha Vũ làm lơ hành vi kia, anh đành lôi điện thoại kiểm tra thì thấy số lạ với dòng tin nhắn cụt lủn "Mở cam trước".

Châu Kha Vũ đầu đầy chấm hỏi, lò dò mở camera thì thấy mặt mình đầy nước sốt đỏ nâu trông như râu ria. Anh đành ngại ngùng rút tờ giấy lau miệng, ngó nghiêng thử xem ai vừa nhắn tin cho mình thì thấy một bóng người quen thuộc cách hai ghế. Người ấy làm như không biết gì vừa xảy ra, cúi gằm mặt vào điện thoại trong lúc ăn bánh mì, hai bên má phồng lên phồng xuống.

Châu Kha Vũ ngại không dám ra bắt chuyện, đành gửi một tin nhắn cho số lạ vừa rồi.

"Đói nên ăn vội quá mà 😅"

Điện thoại người kia ting một tiếng. Châu Kha Vũ lén lén liếc nhìn chuyển động tay, có vẻ đang gõ một hàng chữ, rồi lại ngập ngừng đôi chút, sau đó lại tiếp tục gõ. Năm phút sau, khi Châu Kha Vũ sắp vét cạn hộp cơm, bên kia cuối cùng cũng nhắn qua một chữ "Ừ".

Lạnh lùng quá!

Châu Kha Vũ đã ăn xong hộp cơm, nhưng cái bánh mì của người đằng kia còn chưa hết một nửa.

Dù sao giờ về nhà cũng không có gì làm, anh đứng lên lượn một vòng cửa hàng và tính tiền thêm hai chai sữa chua uống.

Anh thẳng lưng đi về chỗ người kia, kéo ghế ngồi xuống, đẩy qua một chai sữa chua.

"Muốn uống mà nó đang sale một tặng một nên thừa mất một hộp. Cho nè."

Người bên cạnh vẫn không ngẩng đầu khỏi điện thoại, chỉ ừm một tiếng bé tí trong cổ họng. Châu Kha Vũ ngồi bên cạnh chán không có chuyện gì làm, nghịch nghịch nắp chai sữa chua, mở ra rồi lại đóng vào liên tục, làm đi làm lại đến mức hai mắt díu vào nhau như sắp gục thì ai đó cũng ăn xong cái bánh, bắt đầu mở hộp sữa chua, hít hít rồi uống một ngụm nhỏ.

"Lâu lắm rồi chưa uống cái này. Khoảng hai năm trước uống nhiều quá nên giờ nhìn thấy có chút sợ sợ. Nhất là vị lựu."

Châu Kha Vũ hơi giật mình, vội vàng tìm đề tài khác trong khi một tay nắm chặt chai sữa, một tay bóc bóc lớp dán bên ngoài.

"Sao bên cửa hàng lại hay đóng vậy? Nếu thế thu nhập mọi người sao ổn định được?"

"Cửa hàng chỉ là việc part time thôi. Rảnh thì làm không rảnh thì lại đóng. Cũng không phải nguồn thu nhập chính của mọi người. Ai cũng đều có việc khác mà. Với mở suốt như vậy thì hàng đâu để bán chứ."

Châu Kha Vũ bóc xong lớp nilon bên ngoài, vo vo trong tay một lúc rồi quay qua hỏi.

"Vậy Trương Gia Nguyên. Dạo này em thế nào?"

Bầu không khí yên lặng lại bao trùm. Trương Gia Nguyên vẫn ngồi yên lướt Weibo chăm chú, Châu Kha Vũ xé nilon bọc thành những mẩu vụn nhỏ, cố tìm thêm đề tài để nói.

"Em còn làm ở chỗ cũ không?"

"Không. Cũng nghỉ lâu rồi. Chỗ đấy càng ngày càng cứng nhắc và khuôn mẫu, với có lỡ cãi tay đôi với sếp nên thôi nghỉ luôn cho đỡ mệt."

"Vậy bây giờ em làm đâu?"

"Làm nhạc các thứ thôi. Anh rể mấy năm trước có dự án âm nhạc lớn, nhân lúc thất nghiệp nên đi cùng anh ấy luôn. Sau dự án đấy cũng quen được kha khá mối làm ăn nên quyết định mở phòng làm việc rồi sản xuất nhạc. Mấy cái mà cửa hàng bán là được làm lúc thất nghiệp với lúc không có ý tưởng sáng tác. Lâu lâu cũng gọt đẽo cho đỡ buồn. Nhớ nghề thì cũng nhận đơn thiết kế online nữa."

"Vậy em... *Oh I'm not a player dàn nǐ zǒng bù xiāngxìn..* Đợi chút nhé anh có điện thoại!"

Nhìn chằm chằm tên người gửi, chưa bao giờ Châu Kha Vũ muốn dùng thuật dịch chuyển tức thời để qua đấm ông anh đầu kiwi của mình như bây giờ. Anh hằm hằm mở điện thoại, hằm hằm bấm nút nghe rồi giật mình bởi tiếng thét của Mika.

"Bro help me. Máy tính anh đang chập cheng. Chú gửi cho anh cái file đề xuất với. Anh để một bản ở máy chú đấy. Gửi gấp cho anh."

Châu Kha Vũ xoa xoa thái dương, đầu sắp bốc khói. "Đã bảo đổi máy tính đi thì cứ không chịu, dùng cái máy cổ lỗ sĩ như những năm 2000. Lương anh có thiếu đâu mà không đổi."

"Anh dành tiền đổi tivi. Cái tivi của anh cần đổi rồi. Với anh còn phải mua ghế tựa bọc lông nữa. Tốn kém lắm. Chú nhanh nhanh hộ anh cái chứ anh Patrick dí anh quá trời. Áp lực quá!"

"Đợi đấy 15p nữa em gửi. Em đang ở ngoài."

"Ừ nhanh nhé cúp đây. Bye."

Châu Kha Vũ nhìn màn hình mà đau đầu. Ông anh này cái gì cũng tốt, mỗi tội phá đám thì tốt nhất. Anh bèn quay về ghế ăn, thu xếp đồ đạc.

"Công ty anh có chút chuyện gấp, anh về trước đây. Em ngồi lại ăn nốt rồi hẵng về nhé. Dạo này hơi gầy đấy."

Trương Gia Nguyên ngước mắt lên, ừ nhẹ một tiếng. Châu Kha Vũ khoác áo ra về, vội vội vàng vàng mà không nghe được lời hỏi thăm nho nhỏ nào đó.

"Có vẻ công việc anh vẫn bận như vậy nhỉ?"


###Một chút lảm nhảm ngày hai bạn cùng Into1 tốt nghiệp.

Mình là một đứa tò mò, cũng dễ dàng thích một ai đó, trước nay cũng từng đu đưa idol. Tuy nhiên sau một lần chứng kiến nhóm nhạc mình yêu thương phải tan rã khi vừa có tiến triển sự nghiệp chỉ bởi vì "Nhóm nhạc hạn định", lại thêm những lần pick 'out vòng tức tưởi', mình có chút kháng cự đối với show sống còn. Không hẳn là bỏ mà chỉ là xem những đoạn cut tiết mục, phần trình diễn như một cách thưởng thức sân khấu và bài hát.

Lần đầu mình thấy ZJY là khi bạn thân mình gửi video Galaxy band hát 'How you like that'. Mình cũng chỉ nghĩ là ồ, mấy khứa này mặt sáng sủa, đàn nhìn nghệ sĩ mà hát hài hài thế. Sau đó cũng không nghĩ thêm gì, cũng chẳng xem show.

Sau đó một thời gian, khi Chuang2021 đã bắt đầu khá nổi ở VN sau một số vid nhảy, múa, rap, chọn team chọn bài bla bla mà mình lướt qua trên các page dưa thị nhạc nhẽo, mình vô tình thấy ZKY stage "Radio" trên Facebook watch. Lúc đó mình kiểu anh này đeo kính đẹp zai ha, nhưng cũng chỉ có vậy.

Mình theo dõi ZJY trước. Vô tình thấy chiếc vid bạn bé ở sân bay giả làm fan rồi chụp ảnh anh quản lý, thấy vui vui nên vô page coi thêm được chiếc vid ngủ gật có người đỡ cằm. Lần mò một hồi phát hiện hòa ra là một bạn trong Galaxy band - nhóm mà mình khá ấn tượng vì lần đầu thấy bạn mình gửi mấy anh đẹp zai đánh đàn. Vì vậy bắt đầu con đường hơi hướng only, xem Minh Nhật Chi Tử 4, nhìn quá trình ZJY cùng cây ghitar.

Chính chiếc page đưa mình trên con đường theo dõi ZJY lại là page tiếp tục nối mình với YZL. Vì mình từng like bài của page nền dù không follow, page vẫn sẽ có lúc hiện bài trên Facebook watch của mình. Và mình thấy vid ZKY đánh thắng uno và "Tôi đây là Gia Hành Tân Duyệt đây này". Mình nhớ page này, cũng nhớ Kha Vũ đeo kính đẹp trai nên mò vô trang chủ của page. Và pùm, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, mình trầm mê vào sự meme và chúa hề của page. Và mình bắt đầu quãng thời gian cùng các Bánh Khoai Môn ăn thủy tinh thay cơm lúc nào không hay.

Mình theo dõi YZL vào khoảng Công diễn 2. Khi các Bánh Khoai Môn đang điên đảo cùng đủ loại theory và sự emo, đói đường, mình mới bắt đầu thời gian phổ cập kiến thức, phồn thực cơm tró bởi tiếng "Tiểu nhạc sư", "Nguyên Nhi" cùng drama yêu hận tình thù Romeo và Juliet. Cứ thế gặm đến Công diễn 3 rồi đêm Chung kết cũng chẳng gặm xong.

Đêm chung kết Chuang2021 thực sự khá khó tả với mình, nhưng chắc phần nhiều là không cam lòng. Ai đu show sống còn hẳn cũng có sẵn một đội hình debut lý tưởng trong đầu. Đối với mình, với thực lực, nhân khí, sự thu hút trên sân khấu của các bạn, mình đã luôn vững tin 2 bạn có thể debut, đặc biệt là ZKY với vị trí trên no4. Tuy nhiên sự thực hơi lệch một chút, và việc hai ban debut cùng nhau cũng không làm mình vui lên được. Đêm thành đoàn bị treo lên hotsearch, quảng trường đen kịt, nhiều lúc mình chỉ muốn ZJY hay thôi không làm idol nữa mà quay về những ngày tháng an nhiên bên ghitar, chứ mình không muốn bạn phải chịu việc để người ta lôi mãi cái danh 'hoàng' có như không có.

Chắc mãi đến đoàn tống mùa hè, suy nghĩ này của mình mới ngừng được. Thấy hai bạn bé vui vẻ ở bên Into1, cùng mọi người chơi đùa, thương yêu nhau làm mình thấy an tâm hơn.

Và mình tiếp tục cắn đường không lo nghĩ.

Quãng thời gian đầu năm nay mình khá bận, không có nhiều thời gian online cập nhật tin tức này kia. Mấy chương mình hôm nay đăng cũng là hàng tồn kho đợi nổi hứng. Nên khi mình thấy concert rã đoàn của Into1, mình thấy khá bất ngờ, không nghĩ thời gian lại trôi qua nhanh vậy. Một chút tiếc nuối, cũng có chút buồn, nhưng quan trọng là tình cảm của mình với hai bạn vẫn sẽ như thế. Hai bạn dù là Châu Kha Vũ và Trương Gia Nguyên của Into1 hay không vẫn sẽ là hai sự dễ thương của mình và Bánh Khoai Môn. Trương Gia Nguyên rồi sẽ phải lớn, Châu Kha Vũ đang tiếp tục cao lên, nhưng mong rằng sơ tâm của hai bạn vẫn luôn vẹn toàn, sự nghiệp nở hoa.

Mượn tên chiếc page kéo mình gần hơn với hai bạn "Tình yêu không chịu nổi chờ đợi, Nguyên Châu Suất thịnh thế đã đến thời." 

###

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro