Chương 6: Tâm tư mọi người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nghịch tử, ngươi biết tội chưa?" Dung Giác lẳng lặng nhìn Dung Ngọc Thành dung nhan tà mị quyến rũ kia, dung nhan này đã từng dẫn dắt linh hồn hắn, quấy nhiễu giấc mộng hắn nhưng hiện giờ nhìn lại lại là dị thường chọc hắn chán ghét, muốn trách chỉ có thể trách hắn lúc trước quá mức tham luyến sắc đẹp mới cưới tiện nữ nhân Du thị kia làm vợ, khiến cho gia tộc không yên. Đáng tiếc nữ nhân kia mệnh tốt, có mẫu thân hắn chống lưng cho nàng, dù hắn có bất mãn với nàng bao nhiêu cũng vô pháp làm trái ý mẫu thân, chỉ có thể mặc kệ nàng tác oai tác phúc, chỉ đáng thương Trương thị, hiền lương thục đức, ôn nhu săn sóc lại chỉ có thể ủy khuất làm thiếp thất. Chuyện này như thế cũng thôi, nhưng nữ nhân kia thế nhưng không có chút nào biết hối cải, chẳng những nơi chốn khiến Ninh nhi (Nhị phu nhân) khó xử còn cản trở hắn nạp thiếp, thế gian này phàm là nam tử có địa vị ai mà không phải tam thê tứ thiếp, như thế nào đến lượt hắn lại trở thành thất tín bội nghĩa.

Nữ nhân kia nên thấy may mắn vì nàng đoản mệnh, bằng không sống đến bây giờ nếu còn không biết hối cải, hắn làm cách nào cũng phải khiến nàng trở thành hạ đường phụ (đại ý là muốn hạ địa vị của Du thị trong nhà xuống). Nữ nhân kia không biết tốt xấu, sinh hạ hài tử cũng không trở thành hài tử tốt, Ninh nhi đối xử với hắn cũng tốt như đối xử với nhi tử của chính mình, tuy rằng hắn ("hắn" ở đây ta nghĩ là Dung Giác) không thích mẫu thân hắn ( "hắn" chỗ này là Dung Ngọc Thành =.="), nhưng cũng không quá khắt khe với hắn (Dung Ngọc Thành), nhưng tiểu súc sinh này không những không biết cảm ơn ngược lại coi bọn họ như kẻ thù, nơi chốn cùng bọn họ đối nghịch, thật sự là mẫu thân nào tất có hài tử đấy, một đôi vong ân phụ nghĩa bạch nhãn lang.

Khiến hắn càng thấy phẫn hận chính là nghịch tử này cư nhiên sau lưng hắn âm thầm cùng trưởng lão Dung gia cấu kết, mưu toan đoạt quyền gia chủ của hắn, cái này vô luận như thế nào hắn cũng không chấp nhận được, bất quá đến khi hắn phát hiện ra thì nghịch tử này đã đủ thế lực để có thể đối kháng với hắn, chốc lát hắn vẫn chưa có biện pháp. Không nghĩ tới hôm nay Dung Ngọc Thành cư nhiên lại chui đầu vào lưới, cũng thật là kì quái, nghịch tử này luôn luôn tâm cao khí ngạo, nhiều năm như vậy cũng chưa từng thấy hắn có hảo cảm với một nữ nhân, như thế nào bỗng nhiên lại cảm thấy hứng thú với một nữ nhân xuất thân từ thanh lâu?

Tuy biết rõ có điểm kì quái nhưng cơ hội này chính là ngàn năm có một, nếu lợi dụng tốt thì địa vị của Dung Giác hắn ở Dung gia từ đây sẽ vững như Thái sơn, dù sao hắn không thiếu nhất chính là con nối dõi, một cái nhi tử mà thôi, lại còn là một nhi tử mơ ước địa vị của hắn, càng là chết cũng không đủ!

"Ngọc Thành oan uổng, thỉnh phụ thân xem rõ!" Dung Ngọc Thành thẳng tắp quỳ trên mặt đất, mắt phượng cũng nhìn thẳng Dung Giác, đáy mắt một mảnh bằng phẳng, tuy là quỳ nhưng chẳng chút nào tổn hao đến kiêu ngạo của hắn.

"Lão gia, đại công tử từ nhỏ đọc tứ thư ngũ kinh, thông hiểu lễ nghĩa liêm sỉ, như thế nào có thể làm ra việc vô lễ như vậy, trong này sợ là có hiểu lầm gì đó! Đại công tử, ngươi mau hướng lão gia giải thích rõ ràng đi!" Không chờ đến Dung Giác mở miệng, Nhị phu nhân bên người hắn, Trương thị đã mở miệng trước vì Dung Ngọc Thành mà biện giải.

"Câm mồm, đây là từ đường Dung gia, há lại cho ngươi một nữ nhân ở chỗ này hồ ngôn loạn ngữ!" Dung Giác sắc mặc dị thường khó coi, hướng Nhị phu nhân quát lớn nhưng ai cũng có thể nhìn ra hắn đây là đối Nhị phu nhân giữ gìn.

Ở thời đại này địa vị của nữ tử hèn mọn, Dung gia chủ mẫu nếu không có việc gì cũng không thể tiến vào từ đường huống chi nàng chỉ là một thị thiếp, nhưng bởi vì tình huống đặc thù, liên quan tới sự tình hậu viện nên mới cho Nhị phu nhân lúc này tạm thời tiếp quản hậu viện phá lệ vào từ đường. Nhưng tại đây từ đường nàng vẫn nói chuyện như cũ, vừa rồi "cầm lòng không đậu" mở miệng trên thực tế là đã phạm vào gia quy, nhưng lại có Dung Giác giữ gìn nên những trưởng lão đó tính toán bất mãn cũng sẽ không truy cứu, chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi, hơn nữa cũng không tổn hại đến lợi ích của bọn họ.

Bị Dung Giác quát lớn, Nhị phu nhân sợ tới mức run run, không dám tùy tiện mở miệng nữa, chẳng qua đáy mắt chẳng có chút nào sợ hãi, chỉ lưu chuyển một mảnh sâu thẳm.

Dung Ngọc Thành lẳng lặng nhìn cảnh tượng trước mắt, con ngươi vẫn chú ý Nhị phu nhân, tự nhiên là nhìn ra được ánh mắt kia của nàng, mắt phượng nhẹ chuyển, đáy mắt nồng đậm trào phúng. Nữ nhân này thật đúng là dáng vẻ dối trá, vừa rồi nàng nói kia mặt ngoài thì là vì hắn mà cầu tình nhưng thực ra lại đang nhắc nhở mọi người, hắn đọc sách nhiều năm như vậy lại vẫn làm ra việc vô lễ như vậy, có thể thấy hắn bản tính xấu xa ác liệt, đọc sách cũng không có khả năng dạy bảo được. Bất quá nữ nhân này kỹ thuật diễn quả nhiên là đạt đến lô hỏa thuần thanh, năm đó mẫu thân chính là thua nàng ở khả năng diễn xuất này, phụ thân khi đó thực thích mẫu thân thậm chí còn không màng gia tộc phản đối mà cưới mẫu thân vốn xuất thân hàn vi. Nhưng đây rốt cuộc vẫn là thời đại chú trọng xuất thân, xuất thân hèn mọn vẫn làm mẫu thân có chút không dám ngẩng đầu, hơn nữa tính cách nàng lại mềm yếu cho nên trong phủ chỉ có thể để người khác khi dễ, thậm chí ngay cả một tiểu nha hoàn cũng có thể bắt nạt nàng, ngay lúc ấy mẫu thân gặp Trương thị. Trương thị khi có chỉ là một nha hoàn trong phủ, lớn lên nhu nhu nhược nhược nhưng tâm cơ lại rất thâm trầm, mẫu thân dựa vào nàng mà chậm rãi đứng vững gót chân trong phủ, đối với nàng rất là cảm kích, trên danh nghĩa là chủ tớ như thực tế mẫu thân lại xem nàng như tỷ muội, chỉ là không nghĩ rằng, cuối cùng đâm nàng một đao cũng vẫn là nữ nhân này.

Nữ nhân kia thừa dịp mẫu thân mang thai mà quyến rũ gian díu với phụ thân, còn cố ý đem tin tức phụ thân muốn nạp thiếp nói cho mẫu thân, lúc trước thời điểm phụ thân theo đuổi mẫu thân đã từng hứa hẹn một đời chỉ có hai người bên nhau, mẫu thân ngây ngốc coi đó là sự thật nên cho rằng phụ thân thất tín bội nghĩa, tức giận mà tìm phụ thân đại náo một hồi nhưng cũng chẳng được bất luận kết quả gì. Nữ nhân kia nhân cơ hội này châm ngòi quan hệ của phụ thân cùng mẫu thân làm mẫu thân ba ngày hai đầu mà tìm phụ thân đại náo, khiến cho phụ thân đối mẫu thân càng thêm phiền chán, lại càng khiến cho phụ thân cảm thấy nàng (Nhị phu nhân) ôn nhu săn sóc, tâm địa thiện lương.

Mẫu thân đáng thương vẫn luôn ngây ngốc mà bị nàng lừa, đến tận tiệc đầy tháng của hắn (Dung Ngọc Thành), phụ thân mang theo nàng xuất hiện trước mặt khách khứa, làm trò muốn nạp nàng làm thiếp, nhìn nữ nhân kia dáng vẻ lúm đồng tiền như hoa mẫu thân mới biết mình phạm vào sai lầm lớn như thế nào. Đáng tiếc trên đời không có thuốc hối hận, sau khi mẫu thân hạ sinh hắn liền tâm lặng như nước, chỉ nghĩ tới bình tĩnh mà sống nhưng nữ nhân kia lại luôn tìm mẫu thân phiền toái lại còn luôn mang theo một bộ dáng vô tội, phụ thân vẫn luôn thiên vị nàng, nếu không có tổ mẫu bảo hộ thì bọn họ đã sớm không có chỗ đứng trong phủ này. Chỉ là thân thể mẫu thân vốn suy yếu, hơn nữa tại nơi này trong phủ tâm tình hậm hực, cuối cùng bệnh không dậy nổi, ủy khuất mà chết. Khi đó hắn mới gần bảy tuổi, phụ thân đem hắn giao cho nữ nhân kia chiếu cố, nữ nhân kia ngoài mặt coi hắn như hài tử ruột thịt, chiếu cố có thêm, bên trong lại làm không biết bao nhiêu chuyện muốn đưa hắn vào chỗ chết. Phụ thân vốn không quan tâm đến hắn, mặc cho hắn nỗ lực trở nên ưu tú như thế nào cũng không thể có được sự chú ý của phụ thân, sau khi mẫu thân qua đời, phụ thân không kiêng nể gì mà nạp thêm vài phòng thị thiếp, con nối dõi càng ngày càng đông liền càng không quan tâm đến sống chết của đứa con trai này, nếu không phải tổ mẫu che chở cho hắn thì hắn không biết đã chết bao nhiêu lần.

Chuyện lần này tuy hắn không có chứng cứ nhưng hắn có thể khẳng định tuyệt đối cùng Nhị phu nhân không thoát được quan hệ. Nhi tử của nàng ngày mai chiến thắng trở về nhưng ở Dung gia vẫn còn có hắn là con vợ cả chống đỡ, con trai của nàng có ưu tú bao nhiêu cũng vẫn chỉ có thể là thứ xuất. Mặc dù có công lao to lớn cũng không có ngày xuất đầu cho nên vì con trai nàng nghĩ muốn trừ bỏ cái đinh trong mắt cái gai trong thịt như hắn. Nhưng mà, Dung Ngọc Thành nhìn Cửu phu nhân đang quỳ gối bên cạnh, nữ nhân này rốt cuộc đóng vai gì ở đây?

Cửu phu nhân cảm giác được một ánh mắt tìm tòi nghiên cứu bèn ngẩng đầu lên, thấy tầm mắt Dung Ngọc Thành giống như dây thép chặt chẽ vây nàng bên trong, trong lòng hoảng hốt liền khóc thành tiếng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro