Phần 2 end.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Các chuyện không giống nhau của tiểu hoàng đế và thừa tướng

Tác giả: Vân Thượng Gia Tử

Edit: Mèo Mập

Beta : Shoorin Yumi

【 tam 】.

Qua mấy ngày sau....

Vốn là ban đêm tĩnh lặng, mưa hạ chợt tới, nháy mắt mưa to rơi xuống, sấm rền âm ỷ.

.

Thừa tướng thu hồi tầm mắt đang nhìn phía ngoài điện, ánh mắt không tự nhiên chống lại ánh mắt tiểu hài tử, lãnh đạm nhắc nhở: "Vẫn là chuyên tâm đọc sách đi."

.

Tiểu hoàng đế hừ hừ: "Không phải ngươi đang nhìn bên ngoài sao."

.

Thừa tướng thần sắc không thay đổi: "Ta cũng không phải đang đọc sách như người." Hắn mới vừa rồi cũng đã xử lý xong chuyện tối nay nên xử lý, vẫn chưa đi bất quá là muốn giám sát tiểu hài tử học xong, không ngờ đến lúc này trời lại mưa tầm tã. lynzmix.wordpress.com

.

Tiểu hoàng đế chỉ là thuận miệng nói, đầu óc vừa chuyển, liền thay đổi sắc mặt: "Thừa tướng, trẫm thấy cũng đã hơn nửa tháng nay chưa mưa, có lẽ trận mưa này sẽ kéo dài rất lâu, trong chốc lát sẽ không tạnh được, không bằng tối nay ngươi ngủ lại Kiền Tâm điện đi ha."

.

Thừa tướng hơi hơi nhíu mày, không nói lời nào: "..."

.

Tiểu hoàng đế không ngừng cố gắng, trên mặt cũng dẫn theo ý cười: "Trẫm từ nhỏ là ngươi dạy bảo, nhưng trước bởi vì trẫm không hiểu chuyện, khiến giữa chúng ta xuất hiện rất nhiều chuyện không thoải mái, gần đây trẫm cùng Lục Tri Thư ở chung cũng học được rất nhiều điều, càng nghĩ quân thần chi gian không nên có thêm thù hận, cho nên muốn ngày sau cùng ái khanh thân cận nhiều hơn. Ngươi liền cho trẫm một cơ hội sửa đổi, được không?"lynzmix.wordpress.com

.

Thừa tướng dùng ánh mắt xem xét nhìn tiểu hài tử: "Bệ hạ biết sai có thể thay đổi, thần vô cùng vui mừng, tự nhiên không dám đối bệ hạ có điều bất mãn."

.

Tiểu hoàng đế chột dạ chống chọi lại ánh mắt của Thừa tướng, ép buộc chính mình nhìn đôi mắt đối phương: "Đừng nói lời khách sáo như thế, tối nay nếu ngươi đồng ý lưu lại cùng ngủ với trẫm, mới là chân chính tha thứ những việc không tốt trước kia của trẫm, được không?" .

.

Thừa tướng nhìn tiểu hài tử đang cố gắng kiên trì, càng thêm tin tưởng trong lòng suy nghĩ, trên mặt lãnh đạm cười: "Bệ hạ vẫn là nói thật ra đi."

.

Tiểu hoàng đế sắc mặt cứng đờ, tâm niệm vừa chuyển, liền lại là một bộ dáng khó xử: "... Được rồi, trẫm ăn ngay nói thật, thật ra trẫm sợ sét lắm, không dám ngủ một mình."

.

Thừa tướng nhìn tiểu hài tử, dường như chứng thực: "Trước kia vì sao chưa từng nghe bệ hạ nói qua?" .

.

Tiểu hoàng đế sắc mặt khó coi: "Ngươi cho là trẫm muốn nói cho ngươi biết sao? ! Trước kia đêm dông tố đều có Thường An ngủ cùng trẫm! Nhưng ngươi đưa cho trẫm Lục Tri Thư kia, hừ, văn nhược thư sinh nhát như chuột, dọa một cái sẽ khóc."lynzmix.wordpress.com

.

Thừa tướng vẫn cảm thấy có gì đó không ổn: "Bệ hạ không muốn kêu Tri Thư, vậy trong điện còn có thái giám cung nữ, nơi nơi là người, không cần phải sợ ."

.

Tiểu hoàng đế mắt thấy lưu người không thành, trong lòng lo lắng, ủy khuất lại oán hận nhìn Thừa tướng liếc mắt một cái: "Ngươi không muốn coi như xong! Bỏ đi bỏ đi! Trẫm có lòng tốt quan tâm ngươi mới giữ ngươi lại, mà ngươi ... Hừ!" .

.

Thừa tướng không biết như thế nào liền mềm lòng. Cảm thấy chính mình không nên đối với tiểu hài tử như vậy, hắn cùng với tiểu hài tử quan hệ căng thẳng, có lẽ chính là hắn khuyết thiếu cùng tiểu hài tử bồi đắp tình cảm. Nghĩ thông suốt điểm ấy, liền cũng không nghĩ tiểu hài tử sẽ có cái "Quỷ kế" gì hay không. lynzmix.wordpress.com

.

Thừa tướng hiếm khi thỏa hiệp, dùng tay xoa xoa mi tâm: "Được rồi, nếu bệ hạ muốn, thần sẽ lưu lại."

.

【 tứ 】.

Mây mưa dần tan, màn đêm nặng nề.

Trong tẩm cung của Hoàng đế, một lớn một nhỏ ngủ đến an tĩnh.

.

Tưởng tượng cảnh vô căn cứ trong mơ đang muốn từ trong óc Thừa tướng sinh ra.

Bỗng nhiên.

Trên ngực, bụng có cảm giác bị đè nặng, miễn cưỡng đem Thừa tướng tỉnh lại.

Dựa vào ánh sáng mờ ảo từ bên ngoài màn, giương mắt nhìn lại, là chân tay của tiểu hài tử đặt trước ngực và trên bụng hắn.

Mà đầu sỏ gây tội lại nửa đầu chôn trong gối đầu.

Hai má phúng phính bị đè , hiển nhiên là cảnh tượng ngủ say. ( mới là lạ)lynzmix.wordpress.com

Thừa tướng than nhỏ.

Nhẹ nhàng đem tay chân tiểu hài tử từ trên người mình nâng ra.

Mắt xem xét tư thế ngủ của tiểu hài tử nửa thân mình đều nằm úp sấp thật sự không có lợi cho sức khỏe, liền nhẹ chân nhẹ tay giúp tiểu hài tử trở mình lại.

Xong , tiếp tục yên giấc.

.

Nhưng mơ mơ màng màng đang muốn ngủ thì...

"Hự! --" .

Thừa tướng thở dài một tiếng, không hề phòng bị.

Cũng là tay chân tiểu hài tử lại lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai quấn trên cổ và bụng hắn !

Là cố ý? Vẫn là vô tình?

Thừa tướng nghiêng người nhìn nhìn tiểu hài tử.

Tóc mai tiểu hài tử thật dài, mềm mại, đen bóng.

Giờ phút này bởi vì ngủ say nên tán loạn, có mấy sợi bướng bỉnh cuốn trên cánh mũi y.

Hít thở một cái, tóc phất qua mũi lại bị thổi ra xa, lắc lắc lắc lắc.lynzmix.wordpress.com

Bộ dáng tiểu hài tử phảng phất nét tinh nghịch.

.

Thở dài một tiếng.

Thừa tướng không nói gì, bình tĩnh nằm xuống.

.

Qua hồi lâu sau.

Tiểu hài tử lại đang ngủ giật giật thân mình.

Nhưng không đợi quyền cước nện ở trên người người nào đó, đã bị một đôi tay chặn đứng!

.

Kinh hãi!

Tiểu hoàng đế nhắm hai mắt trong nháy mắt thân thủ có chút cứng đờ.

.

Sau đó nghe được giọng nói Thừa tướng lạnh lùng vang lên trên đỉnh đầu: "Bệ hạ nên ngủ đi, không nên vì trêu cợt thần mà thức khuya như vậy "

.

Tiểu hoàng đế nhắm mắt giả bộ ngủ: "... ..." .lynzmix.wordpress.com

Thừa tướng thấy tiểu hài tử con mắt đều loạn chuyển lại còn liều chết không tiếp thu, chỉ có thể than nhẹ: "Mau ngủ đi."

.

Nói xong, nhẹ buông tay chân tiểu hài tử ra.

Mặt hướng ngoài giường ngủ.

.

Hồi lâu sau.

.

Thẳng đến hô hấp lần thứ hai trở nên bình tĩnh.

.

Tiểu hoàng đế lúc này mới mở mắt ra .

Nhướng mày nhìn người nào đó lưu cho y cái ót một hồi lâu.

Bỗng nhiên gợi lên nụ cười không có hảo ý.

.

Nhẹ nhàng bò dậy, sau đó nhẹ chân nhẹ tay đem mái tóc đen dài tán loạn của Thừa tướng kéo lại.

Từng chút trải ra trên gối của y, trên giường. lynzmix.wordpress.com

Thật cẩn thận nằm đè lên mái tóc dài của hắn .

.

Một bên nằm còn một bên ở trong lòng đắc ý: ngày mai, nhất định phải kéo xuống một nắm tóc của ngươi!

.

Đem làm thẻ kẹp sách.

【 ngũ 】.

Sáng sớm hôm sau.

.

Bên trong màn, hai người đều đã ngồi dậy.

.

Tiểu hoàng đế táo bạo nhíu mày: "Tại sao có thể như vậy? !"

.

Thừa tướng một tay đỡ trán, tựa hồ đau đầu đến lười phản ứng, thanh âm thản nhiên: "Bệ hạ nên giải thích rõ ràng với thần"

.

Giữa hai người, tóc dài dây dưa, tóc đen quấn quanh, rối rắm... Thành một đoàn!

Tiểu hoàng đế quả thực sắp bị cảnh tượng này làm tức chết rồi! lynzmix.wordpress.com

Trong đầu tới tới lui lui đều là "Ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo" "Tiền mất tật mang" linh tinh vài câu, đều là y tự làm tự chịu!

Y quả thực chính là thiên hạ đệ nhất đại ngốc mà!

Nhưng dù vậy, y cũng không nguyện ý cùng người nào đó thừa nhận chuyện này .

.

Tiểu hoàng đế sắc mặt khó coi, cắn răng chống cự: "Rõ ràng là vì tóc của ngươi quá dài mới gây ra cớ sự, sao lại trách trẫm chứ!"

.

Thừa tướng buông tay đang đỡ trán, ánh mắt thâm trầm quét qua tiểu hài tử một cái: "... ..."

.

Tiểu hoàng đế chống không lại, vội vàng quay đầu đi: "Bây giờ còn nói lời vô nghĩa làm chi, vẫn là nhanh chóng nghĩ xem làm sao xử lý việc này đi." lynzmix.wordpress.com

.

Thừa tướng bình tĩnh: "Kêu cung nữ hầu hạ tiến vào, chải đầu một chút là được rồi" .

.

Tiểu hoàng đế cuống quít trừng mắt: "Không được!"

.

Thừa tướng lạnh giọng: "Vì sao không được? Chẳng lẽ bệ hạ là sợ bọn họ thấy hay sao?"

.

Tiểu hoàng đế cắn răng: "Đúng! Trẫm chính là không muốn để bọn họ nhìn ! Ngươi không biết xấu hổ nhưng trẫm biết! Bọn họ không phải hầu hạ ngươi mỗi ngày, đương nhiên ngươi không cần để ý rồi!"

.

Thừa tướng nhìn tiểu hài tử tức đến sắc mặt đỏ bừng, bất đắc dĩ than nhẹ: "Được rồi, lược ở chỗ nào ?" .

.

Tiểu hoàng đế cẩn thận nghĩ nghĩ, nghiêng người hướng tủ trong giường tìm kiếm, quay đầu oán giận: "Ai da -- ngươi xích lại gần đây chút coi, tóc trẫm sắp bị kéo đứt rồi nè!"

.

Thừa tướng bộ mặt lạnh lùng, lại chỉ có thể bất đắc dĩ phối hợp: "... ..." .lynzmix.wordpress.com

.

Tiểu hoàng đế lấy lược, liền đang cầm mái tóc rối , chải .

Hồi lâu sau.

.

Tiểu hoàng đế uể oải ngẩng đầu: "Không gỡ được..."

.

Thừa tướng rũ mắt nhìn lại, chỉ thấy đoàn tóc rối kia lại càng rối thành một nùi, bất đắc dĩ: " Cũng không còn sớm, đợi lát nữa còn phải vào chầu sớm, nếu bệ hạ cho phép, không bằng cắt nó đi."

.

Tiểu hoàng đế khóe miệng co rút, xoay người từ ngăn tủ lấy kéo, cầm ở trong tay so đo, rốt cuộc có chút do dự.

Y thực sự hối hận.

Mái tóc dài của thừa tướng, đoạn rối này chính là đoạn bên hông hắn , nhưng lại chính là đoạn tới cần cổ mình kia! .

Này một kéo đi xuống, tóc chẳng phải là ngay cả buộc đều khó khăn sao! lynzmix.wordpress.com

.

Thừa tướng tất nhiên là nhìn ra suy nghĩ của tiểu hài tử, nhíu mày thúc giục: "Như thế nào? Nếu bệ hạ không xuống tay được, vậy liền kêu cung nữ tiến vào chải đầu -- "

.

"Xoẹt --" .

Cắt đoạn tóc đen, cũng bất quá là chuyện trong nháy mắt .

.

Tiểu hoàng đế đang cầm một đoạn tóc đen chính mình tự tay cắt xuống , yên lặng không nói gì: "... ..."

.

Thừa tướng thấy tiểu hài tử đã nhận được giáo huấn, tiếng nói thanh lãnh: "Bệ hạ về sau làm việc, cần phải suy nghĩ thật kỹ trước khi làm"lynzmix.wordpress.com

.

Tiểu hoàng đế cúi đầu không nhìn được biểu tình, ẩn nhẫn không cam nói nhỏ: "Ngươi muốn cười liền cười đi, trẫm chính là không hiểu cái gì kêu nghĩ trước làm sau đó, nhưng trẫm biết cái gì gọi là ngã một lần, khôn hơn một chút!"

.

Hiện tại, y chỉ hối hận đêm qua như thế nào không đem tóc của Thừa tướng cột vào giường !

Quả thực là hối hận muốn chết !

Mèo Mập: đây còn ko phải là kết tóc sao hehe~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro