Rồi sau đó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Im lặng kỳ dị. Trống rỗng kỳ dị.

Nắng lên trong suốt, xô ghế ra về. Dường như ai đó hỏi : " Đêm qua thức có khuya không? " câu trả lời không với tới những bánh xe đã lăn mơ hồ về phía trước.

Người họa sỹ tới cơ quan, nắn nót kẻ những dòng chữ đỏ xanh : " Vì mục tiêu dân giàu nước mạnh... ". Anh nhà báo rong ruổi trên đường, dáo dác tìm kiếm những quên lãng, bất công. Tôi ngồi trải ra trên trang giấy những cuộc nổi trôi, những tâm hồn què quặt khao khát con người nhưng trốn chạy con người, những trống rỗng ra rời, nhưng câu thơ chới với

" Ta hoang mang như chú tiểu nhớ nhà

Đời đã khép mà đạo thì chưa tới

Tim còn nóng lửa lòng khôn nguội

Nước vẫn xa sao hắt để nguôi quên ? "

Anh công chức ngẩn người trước đống giấy tờ, bao giờ mình lại được lên lương lần nữa?

Chúng tôi lạc giữa đám đông chàng trai cô gái, rơi khỏi đám đông ông già bà già.Ở một nơi nào không có hôm qua, hôm nay và ngày mai.

Có phải bắt đầu từ những cafe sáng không dấu vết?

Vũ Gia Anh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro