12. Địa ngục thứ hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này là của su_coco <3
Up vào nửa đêm đọ Ọ_Ọ
____________________________________________________
Jungkook giẫy giụa trong tuyệt vọng, cậu cố gắng để có thể phát ra một chút âm thanh nào đó có thể hiểu được:

- Ưm..Mmmm..Ưm..

Nhưng khốn thay, tất cả đều chỉ là những tiếng ư a không rõ ràng, chỉ càng tăng thêm sự kích thích cho người đối diện.

Gã cười gian manh nhìn Jungkook đang quằn quại khổ sở, trong lòng thập phần thích thú. Gã chính là muốn chơi cậu bấy lâu nay theo cách này. Tàn bạo. Gã thích ngắm nhìn kẻ dưới thân mình phải đau đớn, rên rỉ cầu xin gã, có như thế dục vọng của gã mới có thể đạt đến giới hạn như gã muốn. Gã chợt nhớ ra cái gì đó, rồi lôi từ trong tủ ra một cái khiêu đản to lớn, khiến Jungkook hoảng cả hồn khi nhìn thấy.

- Mmmm....Mmmmmmm................

Jungkook gào lên khi gã nắm lấy hai chân cậu mở ra, rồi không nhân nhượng nhét khiêu đản vào sâu bên trong cậu, nhưng khốn thay, cái miệng của cậu hoàn toàn bị chiếc quần lót ghê tởm kia lấp đầy. Cho nên đáp trả lại sự cố gắng của Jungkook chỉ là những giọt tinh dịch ngày càng theo đầu lưỡi chui tọt vào trong cuống họng của chính cậu. Khi đã nhét xong thứ đó vào bên trong, gã cầm chiếc điều khiển, rồi thong dong nói với người đang khốn khổ trên giường:

- Chờ một chút, anh sẽ làm em thích thú ngay thôi.

Rồi không chờ đợi, gã nhấn nút công tắc thật mạnh, cơ hồ như muốn bóp nát chiếc điều khiển trong tay.

- MMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMM..................MMMMMMMMMM...

Tiếng thét kinh hoàng của Jungkook vang lên, chói tai người khác vô cùng. Gã đã bật chế độ rung mạnh nhất. Khi khiêu đản bên trong lỗ huyệt Jungkook hoạt động, cậu tưởng chừng như đây chính là địa ngục. Nó quá đau, hơn nữa lại là cảm giác bị kích thích đến tột độ. Nó rung liên hồi bên trong cậu, như muốn giết chết Jungkook bởi chính dục vọng của cậu. Gã ung dung đặt chiếc máy quay phim ở phía đối diện, quay lại toàn bộ khoảnh khắc đáng xấu hổ của "người yêu gã". Jungkook miệng không ngừng gào thét, nước mắt lại chảy dài trên mặt. Cậu trưng đôi mắt đỏ hoe nhìn gã, với một sự thật trước mắt không thể chấp nhận được - gã muốn hạ nhục cậu. Cậu bây giờ thật thảm thương. Bị chính người nói yêu mình hành hạ đến mức khốn khổ như thế này..

Cậu bất giác lại nhớ đến Kim Taehyung. Cậu nhớ ngày trước hắn cũng có thói quen thích hành hạ cậu, thích nhìn cậu rơi nước mắt, van xin hắn đủ điều. Nhưng cậu bây giờ hiểu rõ nhất, hắn lúc đó hoàn toàn không phải muốn hành hạ cậu như bây giờ, như gã Min Yoongi "tốt bụng" đang đứng trước mặt cậu cười khả ố.

Nước mắt theo đường lăn thấm vào miệng cậu. Mặn chát. Jungkook không nhớ mình đã phải nếm thử cái vị đắng cay tủi nhục này đã bao nhiêu lần rồi. Chỉ nhớ lần nào nếm phải, Jungkook đều rất đau.

Ngay bây giờ, Jungkook cũng đau. Trái tim đau vì sự tin tưởng bị phản bội, bộ mặt thật của gã đã hoàn toàn phơi bày trước mặt cậu. Jungkook thầm nghĩ, nếu như hôm nay cậu không vì nhớ hắn nhiều đến thế, liệu gã sẽ còn che giấu điều ghê tởm này với cậu bao lâu nữa đây...

Jungkook còn đau nữa...chính là bởi cái khiêu đản quái quỷ đang rung với cường độ mạnh nhất bên trong cậu. Jungkook càng giẫy giụa, khiêu đản càng "trêu chọc" cậu hơn.

- Haha, ngay cả lúc quằn quại em cũng thật hấp dẫn.

Gã vỗ tay, miệng cười khinh khỉnh. Jungkook ngước khuôn mặt đang thấm đẫm mồ hôi và nước mắt lên nhìn gã, ánh mắt đầy sự căm phẫn. Nhưng chính cái thân thể cứ nhấp nha nhấp nhổm, quằn quại vì bị cái máy trong người đang hoạt động hết công suất lại khiến gã cảm thấy buồn cười. Khi cảm thấy đã cần thiết, gã từ từ bước tới, giật lấy chiếc quần lót đã tả tơi trong miệng Jungkook quăng ra. Ngay khi vừa được giải thoát, Jungkook liền nhổ toẹt vào mặt hắn, khóc lên tức tưởi:

- Khốn nạn..Min Yoongi..

Gã tức giận lau đi vết nước bọt trên mặt, rồi vung tay tát vào mặt Jungkook một cái đau điếng khiến cậu ngã oạch ra giường. Gã nhào tới đè lên người cậu rồi nhìn với vẻ đe dọa:

- Em dám? Còn em thì ra đường gọi tên thằng chó ấy sao?

- Taehyung không khốn nạn như anh.

Jungkook tránh mặt đi, cậu không muốn nhìn gã. Gã cảm thấy như mình bị xúc phạm nặng nề, lập tức vớ lấy chiếc roi mây bên cạnh, cầm lên vuốt vuốt vài cái, khiến Jungkook hồn xiêu phách tán, cố trườn mình tránh khỏi tầm hoạt động của chiếc roi đáng sợ đó. Jungkook cắn chặt môi đến bật máu, bởi mỗi lần cậu lê thân trên giường, khiêu đản lại được dịp tung hoành bên trong. Hai tay đằng sau Jungkook giẫy giụa đến trầy xước, máu rươm rướm ra ngoài đến rát da. Gã tựa một chân lên giường, rồi nói:

- Không khốn nạn cơ mà em đã từng muốn giết hắn đấy. Haha, hay em cũng muốn thử mùi vị roi mây giống như hắn ngày đó?

Rồi gã vung tay lên, tiếng roi va chạm vào gió nghe vun vút, khiến cho con mồi cũng phải rùng mình khiếp sợ.

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA...........................

Tiếng roi chạm vào thân thể Jungkook đến chát chúa. Những lằn roi đỏ au rướm máu hằn rõ trên cơ thể Jungkook. Cậu càng cố vùng vẫy, gã lại thích đánh cậu mạnh hơn. Trong căn phòng bây giờ chỉ còn tồn tại ba thứ. Tiếng Jungkook gào khóc đau đớn. Tiếng roi quất vào da thịt đến rợn người. Và tiếng gã đang cười đầy tàn độc.

- ĐAU QUÁ...LÀM ƠN...

- Hahahahahahahahahahahaha!

Cứ mỗi đòn roi quất xuống, Jungkook lại van xin gã một lần, và câu đáp trả sẽ là tiếng cười man rợ của gã. Jungkook cố trườn đến cạnh gã, với một cơ thể thương tích, van xin trong đau đớn:

- Đừng mà..làm ơn đừng đánh nữa....

Gã chợt dừng tay lại. Gã thực sự chỉ muốn dọa cậu sợ hãi để không bao giờ được nhắc đến tên Taehyung kia nữa. Nhưng giờ gã lại phát hiện ra một điều, khuôn mặt thảm thương của Jungkook khi lạy lục van xin gã quả là dễ khiến người ta phát điên lên mất. Gã quăng chiếc roi đi. Jungkook mệt mỏi gục xuống. Ngay cả tiếng roi khi va chạm vào cửa phòng cũng khiến cậu kinh hãi đến tột độ. Gã nâng khuôn mặt ướt nước của Jungkook lên, rồi liếm môi một cách dâm tà:

- Được, không đánh nữa. Haha. Nhưng lại sắp có trò chơi mới đấy Jungkook bé nhỏ của anh ơi.

Jungkook ngước nhìn gã với vẻ mặt khó hiểu. Rồi bất ngờ.

- Á á á..

Gã vật Jungkook xuống giường. Máu từ lưng người Jungkook túa ra nhuộm đỏ cả chiếc giường trắng tinh. Quang cảnh giống hệt như những buổi lễ tế thần thời cổ đại, dễ khiến người ta xanh mặt khi nhìn vào. Gã áp hai chân Jungkook lên ngực, để cái lỗ huyệt tội nghiệp đang bị khiêu đản hành hạ kia mở rộng ra trước mắt. Gã lôi ra một hộp hạt nhựa. Những cái hạt to cỡ hai ngón tay. Rồi gã từ tốn nhét vào bên trong Jungkook một hạt.

- A..AAAAA...

Jungkook kêu lên đau đớn. Hạt nhựa được đưa vào va chạm với khiêu đản đang rung mãnh liệt khiến cậu dễ dàng liên tưởng rằng đang có một trận đánh nhau khốc liệt bên trong chính mình. Nhưng..

- A..A..

Khuôn mặt Jungkook giãn nở ra, tiếng thở dốc cũng thôi đau đớn nữa, thay vào đó là những tiếng rên rỉ đầy dâm đãng. Gã bật cười thích thú nhìn cậu:

- Có tác dụng rồi đây. Quả không phải hàng dỏm mà.

Rồi gã nhét tiếp vào trong đó hạt thứ hai. Jungkook tuy vẫn là cảm giác đau đớn đó, nhưng hiện tại lại cảm thấy khoái cảm vô cùng. Trước lúc lý trí của cậu bị dâm dục che phủ, Jungkook kịp nhận ra, lọ thuốc kích dục đó đã mang lại cho cậu thứ cảm giác này. Sự thèm khát dục vọng đến điên cuồng.

- A..thật..thích...A..

Jungkook nhất thời lại chính miệng mình phát ra câu cảm thán đáng xấu hổ đó. Quả thực thứ thuốc kích thích đó giống hệt ma túy, khiến người ta như bị đưa vào thế giới hoang lạc mờ mờ ảo ảo. Gã ngắm nhìn vẻ sung sướng của Jungkook thì trong lòng lại càng thêm thích thú. Tiện tay nhét thêm hạt thứ ba vào trong đó, gã chồm đến ngoạm lấy người Jungkook mà liếm mút. Mồ hôi và cả máu hòa quyện vào miệng gã, nhưng gã lại đón nhận một cách khoái chí. Gã khát máu thật rồi...

Jungkook hai tay không thể cử động, bên dưới thuốc kích dục cứ mỗi lúc lại phát huy tác dụng, những hạt nhựa tròn lần lượt được đưa vào trong cậu, đến nỗi Yoongi phải trầm trồ:

- Cái lỗ của em thật khó tin, đã là hạt thứ tư rồi đấy.

Jungkook thực vô cùng căm giận. Căm ghét chính bản thân cậu ngay tại lúc này sao lại có thể hành xử như thế. Nhưng đó chỉ là một góc lý trí rất nhỏ giữa toàn bộ tâm trí đã bị dâm dục che mờ của cậu. Cậu rên lên đầy khoái lạc, rồi mở miệng van xin:

- Khó..khó chịu quá..A..A...A

Gã vẫn không ngừng cạ chiếc lưỡi của mình trên làn da mịn màng nhưng chằng chịt vết thương của cậu, giở giọng ngọt ngào:

- Hãy van xin anh đi, anh sẽ thỏa mãn em ngay lập tức.

- Ư..a..

Jungkook rên lên đầy thống khổ. Phía bên dưới đã thực sự rất bức bối. Nhưng cậu lại không thể nào van xin lời dâm tiện ấy được. Bất chợt..

"- A..Rất..sảng khoải..xin anh..hãy..nhanh hơn..Hãy đâm mạnh..a..vào cái lỗ dâm đãng của..tôi..A.. "

"- Sao nào? Thích chứ?

- A..Ư...rất thí..ch...rất tuyệt..vời...hãy làm tôi..thỏa..mãn hơn..a.."

Những hình ảnh quá khứ hiện ra trong đầu cậu. Jungkook bây giờ mới bàng hoàng nhận ra. Chính cậu ngày đó cũng đã từng van xin những lời đáng xấu hổ đó, van xin kẻ kia đâm vào cái lỗ của mình. Kết nối với thực tại, cậu ngỡ ngàng...tại sao đối với hắn, cậu có thể, còn với kẻ đang hành hạ mình, Jungkook lại chán ghét nó đến thế.

Gã dừng lại một cách tức giận. Nhìn Jungkook khổ sở với cơn thèm khát đến thế nhưng lại nhất quyết không van cầu gã lấy một câu. Gã cũng đã không thể chịu nổi rồi. Thế là không đợi Jungkook van xin, gã nhanh chóng lột hết quần áo, rồi lấy những hạt nhựa đã nhớp nháp tinh dịch ấy ra, gã lật người Jungkook lại, áp thân thể của cậu xuống, hai tay nâng cái mông tròn của cậu chổng lên, gã một phát đâm vào cái lỗ đã được mở rộng của Jungkook.

- A..A...Đừng..Đừng mà..

Nhưng lại cố tình trêu ngươi, gã cắm vào, rồi rất nhanh lại rút ra làm Jungkook thoáng chút hụt hẫng. Cảm giác kích thích này quả là không đùa. Quên mất việc mình mới mấy giây trước đã van xin đừng mà, cậu thốt lên khổ sở:

- A..Đừng đùa nữa...A..Mau..mau...

Có vẻ như cái câu van xin "Đừng mà..Xin dừng lại" đã trở thành thói quen của Jungkook mỗi lần bị người ta cắm vào. Cho nên ngay khi gã "đáp ứng" lời khẩn khoản đó, cảm giác của cậu lại là chán ghét. Cái lỗ bức bối này, nó muốn được lấp đầy ngay lập tức. Gã cười nhếch mép, gã chính là hoàn toàn nắm thóp được cậu, đã chắc chắn tác dụng của thuốc khiến cậu không thể dừng lại. Gã xoa xoa cái mông mịn màng của Jungkook, tay dính đầy nước, cười khoái trá:

- Sao lúc nãy bảo anh dừng lại mà? Nhưng mà xem ra cái lỗ dâm đãng của em lại phản ứng ngược lại rồi.

Jungkook nghẹn ngào khóc. Bây giờ cậu cũng bị dục vọng làm cho mất hết lý trí rồi. Jungkook không hề muốn gã cắm âm hành to lớn đó vào trong mình, nhưng sự bức bối, nóng lên ở bên trong khiến cậu không thể chịu nổi. Cậu cắn chặt drap giường, thổn thức:

- Xin ..anh....

- HAHAHAHAHA!!! Jungkook em quả là bao nhiêu năm nay được người ta thượng qua đến mức dâm đãng như thế rồi sao? HAHAHA

Gã bật cười thích thú trước sự cầu xin của cậu. Rồi không chần chừ, gã cắm ngay âm hành của mình vào trong đó.

- Á Á Á!!!!!!!!!!

Jungkook bất chợt gào lên. Rất sảng khoái, nhưng lại rất đau.. Bây giờ cậu mới nhớ, khiêu đản ban nãy còn nằm trong đó. Jungkook vội vàng nói:

- Khoan..khoan đã..khiêu đản..

Gã nhếch môi:

- Có sao đâu? Càng thích chứ nhỉ?

Cả người Jungkook như có một luồng điện chạy qua. Cậu chết mất với con người bệnh hoạn còn hơn Kim Taehyung gấp trăm ngàn lần. Gã chả thèm quan tâm việc khiêu đản mỗi lúc càng bị đẩy vào sâu hơn, cứ ích kỷ thúc những cú mạnh bạo vào trong cậu. Jungkook cắn chặt răng để khỏi bật ra những tiếng gào thét kinh người. Khiêu đản bị đâm vào mỗi lúc một sâu, cọ xát với những thớ thịt trơn nóng bên trong cúc huyệt của cậu. Rát..rát quá..có phải là đã bị tổn thương rồi không?

- Rên rỉ đi nào? Không phải thoải mái lắm sao? HAHAHA

- A..A.....AA..

Gã bây giờ hoàn toàn muốn gì được đó. Jungkook cũng chẳng thể kìm được cái miệng đáng ghét của mình để phát ra những tiếng kích dục người ta vô chừng. Gã hưng phấn nắm lấy cái mông Jungkook, đưa đẩy theo nhịp thúc của gã. Những tiếng chạm nhau giữa hai cơ thể khiến Jungkook căm phẫn vô cùng. Nhưng cậu lại hoàn toàn không thể có phản ứng. Những cái đau đớn do vết roi gây ra, đau đớn do cái lỗ bên dưới bị âm hành của kẻ ác nhân kia cùng với khiêu đản to lớn hành hạ cậu. Cái mông Jungkook cứ ngúng nguẩy không thể yên. Khiêu đản rung bên trong khiến cậu không chịu nổi, cộng thêm cái cự vật ấy cứ ra vào vô định.

"Mày đã trở thành như thế này từ bao giờ hả Jungkook?"

Ào..

Gã bắn tinh dịch trắng đục vào bên trong cậu. Một số bị vương vãi ra ngoài, nhầy nhụa trên cái mông tròn và cặp đùi trắng trẻo của Jungkook. Jungkook mệt lả người nằm xuống, nhưng rất nhanh lại nảy ngược lên. Phải, chính cái thứ rung nãy giờ trong cậu vẫn chưa được lấy ra. Gã nhìn cậu khổ sở thì khoái chí lắm.Jungkook giương đôi mắt đỏ hoe vì khóc từ nãy đến giờ nhìn gã, van cầu:

- Xin anh...làm ơn..lấy nó ra...làm ơn...

Gã nhếch mép, gian tà, gã thực là muốn hành hạ cậu đến như vậy sao? Bỗng chốc một suy nghĩ thoáng qua, nét mặt gã thay đổi hẳn, rồi gã từ từ bước đến, một tay lau hết tinh dịch trên người cậu, rồi thoa vào âm hành của chính mình lần thứ hai, Jungkook không cần nói cũng hiểu, tiếp theo gã muốn cậu làm gì.

- Anh thực sự thích cái miệng dâm đãng của em đấy người yêu ơi. Hãy làm cho anh sướng đi, anh nhất định sẽ lấy ra ngay lập tức.

Rồi gã dí hạ thể mình vào trước mặt Jungkook. Cậu nhăn mặt đầy khổ sở. Gã gằn giọng:

- Con mẹ em đi, đã liếm mút không biết bao nhiêu lần lại còn tỏ ra không muốn.

Gã sỉ vả cậu. Những lời này thực sự đến bây giờ Jungkook mới nghe được, bản chất của gã cứ mỗi lúc lại bộc lộ ra nhiều hơn. Đến mức Jungkook tưởng rằng gã là một cái máy thay đổi tính cách siêu việt, có thể từ hiền lành tốt bụng, chuyển hóa thành khốn nạn nhẫn tâm chỉ trong tích tắc.

"Rè..rè"

Tiếng rung của khiêu đản bên trong nhắc nhở Jungkook tình hình hiện tại. Cậu nuốt nước mắt, nghẹn ngào bò tới ngậm lấy thứ của gã vào miệng. Cậu hận không thể một phát cắn đứt nó luôn. Gã chọc ngoáy bên trong miệng cậu làm Jungkook khó chịu vô cùng. Âm hành của gã to quá, nó cắm mỗi lúc một sâu trong miệng cậu, tiến dần đến cuống họng. Jungkook ngoan ngoãn một-cách-bị-cưỡng-ép liếm hết toàn bộ dịch vị của gã. Khoang miệng nóng nóng và cái lưỡi điêu luyện của Jungkook làm gã lim dim trong hưng phấn. Gã vuốt ve bờ vai trần của Jungkook rồi nói:

- Thật đã quá..A..Ha...ha..Cái miệng của em thật đã quá..Haha..

Jungkook dù nhục nhã cũng phải cố gắng liếm cho bằng hết đống tinh dịch ghê tởm ấy, rồi rất nhanh phun nó ra ngoài. Gã sau khi được sung sướng thì càng thích thú hơn. Nhưng gã cũng giữ lời lấy khiêu đản đó ra. Nhìn cậu cứ quằn quại không yên thế này thì không thích hợp cho trò chơi tiếp theo chút nào.

- A..A....

Gã thọc ngón tay mình vào lỗ huyệt nhớp nháp của cậu. Khiêu đản lúc nãy bị âm hành đâm vào quá sâu khiến gã không thể dễ dàng lấy ra được. Jungkook đau đớn vô cùng, gã bây giờ hoàn toàn không một chút gì đối với cậu là nhẹ nhàng...

- A.......

Cuối cùng gã cũng lấy ra chiếc khiêu đản bị bao phủ bởi tinh dịch bên trong cậu. Nhìn nó rung với cường độ mạnh trên tay gã, Jungkook vẫn chưa hết hoàn hồn. Cái thứ đó..nãy giờ nằm bên trong cậu sao..?

Gã vứt cái khiêu đản vào tường, làm nó bể nát ra từng mảnh nhỏ. Jungkook run rẩy sợ hãi. Dây trói của cậu chưa được tháo gỡ, liệu gã lại tiếp tục làm gì đây.

- Đừng căng thẳng, chúng ta uống rượu nhé!

Gã điềm tĩnh nói, lấy từ tủ lạnh ra một chai rượu, là rượu 70%. Điên sao..

Gã rót ra một ly từ từ nhấp môi. Rồi tiếp theo rót một ly khác đưa cho Jungkook:

- Nào, uống đi.

Uống? Uống là uống kiểu gì? Hai tay đã hoàn toàn bị trói, Seung Ri chỉ còn biết nhăn mặt trước mùi cồn nồng nặc trong ly. Gã vờ "A" lên tiếc rẻ, như mới nhớ ra việc gì đó:

- Anh quên mất, hai tay em bị trói thì làm sao uống rượu được nhỉ..Để anh giúp em vậy.

Rồi gã cầm ly rượu bước đến bên cạnh Jungkook. Khoảnh khắc này Jungkook trợn tròn hai mắt nhìn gã như không thể tin vào hiện thực trước mắt. Gã nhẹ nhàng nghiêng ly rượu, thứ chất lỏng sóng sánh ấy từ từ đáp xuống cơ thể cậu:

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!

Những giọt rượu với nồng độ mạnh len lỏi vào vết thương trên người Jungkook. Nó quá rát, quá đau. Jungkook giẫy giụa lên quằn quại. Gã thực sự là ác quỷ hay sao chứ...Mặc cho Jungkook có gào thét thảm thiết thế nào, gã cũng ung dung đổ rượu lên người cậu, gã đổ từ mặt xuống đến lưng, cố tình để nó rơi vào những vết thương còn há miệng. Jungkook run cả người, cậu tưởng như thứ đó chính là axit đậm đặc không chừng..

- Đừng mà..Min Yoongi...Đừng..Làm ơn..

Cậu cố gắng nhìn gã cầu xin, hy vọng thú tính của gã có thể bị kìm hãm lại một chút. Gã chợt dừng tay, nhìn vẻ mặt bi thương của cậu.

- Được, không đổ lên người em nữa.

Jungkook trong lòng vô cùng cảm tạ trời đất. Nhưng ai biết được, gã tiếp theo lại còn khủng khiếp hơn. Gã bò lên giường Jungkook, nắm hai chân cậu lật lại, để cái mông hướng về phía gã. Jungkook cố giẫy giụa, miệng không ngừng gào khóc:

- Đừng...Đừng mà..Anh muốn làm gì...Đừng mà Yoongi...

Gã gõ gõ vào mông cậu, rồi ra vẻ triết lý:

- Cái lỗ của em bẩn quá đấy. Để anh tẩy rửa nó nào.

Jungkook điếng cả người. Cậu không ngờ gã lại có thể tàn độc đến như vậy. Cậu gào lên:

- KHÔNG..ĐỪNG MÀ..ĐỪNG MÀ...YOONGI...ĐỪNG....DỪNG LẠI ĐI..KHÔNGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG

Quá muộn để van xin. Gã nhẹ nhàng đổ thứ rượu ấy vào trong cái lỗ huyệt còn đang đo đỏ của Jungkook. Đây mới thực là axit đậm đặc đây..Jungkook nảy người, quằn quại đau đớn nhưng đều bị gã kiềm lại. Những giọt rượu hững hờ thấm vào da cậu, thấm vào cúc huyệt đã tổn thương nãy giờ.

- Em xem, đã sạch rồi này!

Gã cười khả ố nói với cậu. Jungkook rất đau, đau lắm....Cậu không còn nhận thức được nữa rồi..

Bịch

Gã dừng lại, nhìn thân thể Jungkook ngã oạch xuống giường. Gã thở dài, cậu lại ngất đi mất rồi. Gã để ly rượu lên bàn, dùng khăn lau những vết máu, rượu và tinh dịch trên người cậu, rồi cởi trói cho Jungkook. Gã đặt cậu nằm lên giường, kéo chăn đấp một cách nhẹ nhàng. Gã hôn ngấu nghiến vào cái môi đang bất động của Jungkook:

- Tại sao em lại khiến anh không thể dừng lại được vậy?

Giấc ngủ chính là giải pháp tốt nhất của Jungkook ngay lúc này, nó mang cậu về nơi không còn nỗi đau thể xác và cả tâm hồn bị hành hạ. Nước mắt Jungkook vô thức lăn ra bên ngoài. Gã lắc đầu, đã không biết là lần thứ bao nhiêu cậu phải khóc như thế rồi...

___

- Ông chủ, cho tôi một phần bánh tiramisu nào!

Tiếng người khách vang lên lảnh lót. Nam nhân trong bộ áo trắng đen vội vàng chạy đến cúi đầu. Ngay khoảnh khắc mắt nam nhân ấy nhìn thấy vị khách của mình, lại lắp bắp không nói nên lời:

- Jung...Jungkook..?

Vị khách nhìn nam nhân khó hiểu, rồi huơ huơ tay trước mặt. Ông chủ trẻ vội sực tỉnh, cúi đầu xin lỗi rối rít:

- Xin lỗi..tôi nhầm. Một phần tiramisu đúng không ạ!

Rồi nhanh chóng quay mặt đi, giấu nước mắt đã chực rơi. Nam nhân vừa để phần bánh lên đĩa trang trí vừa cười trong nước mắt.

"Đã là lần thứ bao nhiêu tôi ảo tưởng về em rồi Jungkook...Ngay cả hôm nọ ở phố, tôi cũng ảo tưởng rằng em đang gọi tôi...Jeon Jungkook...Jungkook.."

_END CHAP 12_

_TBC_

________________________________________________
Ngược kinh nhờ ==
P/s: Giật tem đi chúng cậuuuu !!!
                       __Bẻo__

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro