Hàng Xóm Lắm Mồm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở cái khu này rất ít nhà nhưng nhà nào nhà nấy đều rất to và thiết kế rất độc đáo, ngôi nhà của tôi thì nhỏ hơn của bọn họ vì tôi vốn đâu cần nhà to, tôi sống ở đây chỉ có một mình và theo học ngành hướng dẫn viên du lịch, tôi rất hoạt ngôn nên bố mẹ cũng ủng hộ tôi theo ngành này, cuộc sống của tôi vốn rất bình yên cho đến một ngày tên dược sĩ hàng xóm của tôi xuất hiện... À quên! Tôi là Hà Đức Chinh 21 tuổi sinh viên ưu tú của ngành du lịch đó nha... Bổ sung nhẹ nhẹ vậy thôi à 😁
Nói về tên hàng xóm thì có quá nhiều thứ để kể, hắn có cái đầu tóc xoăn mà đối với tôi đó là cái thứ không thể chướng mắt hơn, cái mặt hắn kiêu ngạo hết phần thiên hạ và đặc biệt tôi ghét cặp mắt kính dày như thành ly thuỷ tinh của hắn, nói tóm lại tất cả những gì thuộc về hắn tôi đều rất ghét và cả cái tên của hắn nữa Bùi Tiến Dũng.
---------------

Hôm nay là thứ bảy tôi vẫn như mọi tuần nhận lời dẫn tua cho người du lịch, trong đám bạn của tôi thì tôi may mắn hơn vì trời phú cho cái tính "mặn " mà mọi người vẫn đặt cho, những người khách cũng thích cách nói chuyện của tôi vì họ thấy vui và thú vị, đã ba ngày rồi tôi cũng chưa nghỉ ra câu chuyện gì mới hơn để kể cho họ đỡ chán vì đâu thể chỉ có mấy câu chuyện nhai đi nhai lại mãi, khách mới thì không nói chi chứ có một vài khách cũ là họ nhàm chán ngay, tôi vò đầu bứt tóc mệt mỏi chán chường mở cửa sổ ra cho thoáng mát thoải mái một chút, vừa mở cửa ra tôi thấy tên hàng xóm của tôi đang ngồi làm thí nghiệm hóa học,  hắn miệt mài nhỏ từng giọt xanh đỏ, tím, vàng, gì gì đó mà những người ngu hóa như tôi sẽ không bao giờ hiểu được.
Hắn liếc mắt sang nhìn thấy tôi vẫn chống cằm nhìn chằm chằm hắn thì bực bội ngay

-Cậu nhiều chuyện cái gì? Định ăn cắp công thức của tôi hả?

Tôi liền nổi máu điên lên ngay:

-Cậu chế thuốc mà bản thân cũng uống lộn thuốc luôn rồi sao? Tôi học du lịch thì biết con mẹ gì ba cái thuốc men của cậu mà ăn cắp?

Hắn khinh bỉ nhìn tôi:

- Cũng đúng, ngốc như cậu có dùng cả đời này cũng không hiểu được công thức kì công này của tôi đâu. Hahaha

Tôi đâu dễ dàng chịu thua, hất mặt bảo hắn :

-Nếu cậu sợ người khác cướp công thức thì kéo rèm cửa lại đi rồi tha hồ mà chế biến, đừng tự nhiên vô duyên vô cớ vu khống người khác nhé!

Hắn chăm chú vào ống nghiệm mắt không nhìn tôi lấy một cái

-Sao tôi phải làm vậy? Thích thì cậu tự kéo rèm cửa ở phòng cậu đi.

Tôi không thèm để ý :

-Không kéo. Tôi cứ thích mở đấy.

Sau câu đó thì cả hai chúng tôi không nói thêm câu gì nữa, tôi nhìn ra cửa sổ nhìn xuống đất nơi những chậu cây của tôi đang nở hoa chi chít nhỏ nhỏ đủ màu nhìn là quên mệt ngay, nó là những chậu cây mà tôi mang ở những nơi đoàn du lịch ghé lại, khu vườn nhỏ của tôi không có cây nào do tôi tự tay trồng cả, những cây hoa đến cây xanh toàn mua là mua vì tôi không có thời gian tự trồng , nhưng tôi chăm sóc chúng rất kỹ, mỗi lần nhìn cây nào tôi lại nhớ địa điểm mà tôi đã mua chúng, những trải nghiệm ở nơi đó, tôi thích thú lắm ngồi mãi một chỗ cũng chán, đầu óc cũng không nghĩ ra được gì tôi đóng cửa sổ và đi xuống tưới cây để hít thở không khí luôn, nhưng đâu ngờ lại một lần nữa bên kia hàng rào trắng tinh tươi đẹp của tôi xuất hiện gương mặt khó ưa của tên hàng xóm, hắn đang ngồi xổm tay xoa đầu con chó cưng của hắn đang ăn món mì Ý trong chiếc khay đựng thức ăn màu mè trông thấy ghét .

Tôi đâu phải vừa gì, liền bày trò chọc tức hắn, bắt đầu mở vòi nước tưới cây lên rồi tăng tốc cho nước mạnh hết cỡ tôi vờ tưới những cây sát hàng rào trước để nước bắn vào người hắn và con chó đáng ghét kia, tôi vô tư huýt sáo mặt vẫn cười tươi như hoa, đúng như dự đoán của tôi hắn lên tiếng ngay để phản pháo

-Nè! Cậu cố ý có đúng không?

Hắn lớn tiếng để dằn mặt tôi kèm theo dưới chân là con chó nhỏ đang "gâu gâu " phụ hoạ, cả chó lẫn chủ đã tỏ thái độ với tôi quyết liệt như thế, tôi rất hả hê

-Ủa? Nước bắn vào người cậu hả? Xin lỗi nha tôi chỉ đang tưới cây thôi, không biết nữa! Cậu chịu khó vào trong tắm nha, chứ bây giờ tôi mà ngừng tưới thì cây của tôi chết ngủm thật đó như vậy tội nghiệp chúng lắm.

Hắn đưa tay gạt nước trên mặt đang chảy ròng ròng xuống áo

-Rõ ràng là cậu cố ý còn giả bộ ngây thơ hả? Cây của cậu sẽ chết nếu cậu tiếp tục tưới đó đồ ngốc.

Tôi nào đâu thèm để ý, chỉ lo quan sát gương mặt tức giận của hắn trông thật rất hài lòng
-Cậu không biết hả? Cây không tưới thì mới chết đó, cậu học khối B mà kiến thức sinh học kém quá anh bạn dược sĩ à! Hahaha

Hắn lắc đầu nhìn tôi:

-Hà Đức Chinh cậu đúng là đồ trẻ con.

Tôi cầm vòi nước quơ qua lại trước mặt, gương mặt làm điệu bộ đáng yêu hết cỡ, tay câu lại lắc lư trên má

-Vậy tôi có đáng yêu không? Đáng yêu không nào? Nè bạn dược sĩ thông thái ơi? Hahaha

Hắn bỏ vào nhà mất rồi, con chó Merci của hắn cũng lắc lắc cái mông bám theo sau.
Nhìn 2 kẻ thua cuộc đó mà tôi vui vui không tả được luôn.

------------------

8h tối, đây là thời điểm tôi mới ăn tối xong nên cả người tràn đầy năng lượng, tôi quyết định đem cái gương lớn đặt cạnh bàn làm việc để đứng trước gương tập nói những gì tôi soạn ra giấy lúc trưa, mở cửa sổ ra tôi thấy tên hàng xóm tay cầm tờ giấy khổ A3 giấy cứng, miệng nhép nhép như mấy người học vẹt, biết ngay hắn đang học bài chắc là lại có buổi thuyết trình vào thứ hai nên tôi quyết tập nói lớn một chút để quấy rối hắn ,

Tôi bắt đầu nhìn vào gương vào lấy giọng

-Xin chào mọi người, hôm nay chúng ta sẽ tham quan và tìm hiểu văn hóa du lịch ở Hội An, cảnh ở đây đẹp hết sẩy luôn nha, đến đây chúng ta có thể ăn những đặc sản như...

-Cậu nhỏ tiếng một chút không được hả? Cái đồ đáng ghét kia.
Hắn mở hẳn cửa sổ nhìn trực diện sang bên này

Chinh mỉm cười thân thiện :

-Xin lỗi! Ngành nghề của tôi bắt buộc phải hào sảng như vậy đó, đâu có thầm lặng như ngành của cậu, hàng xóm cả mà, thông cảm cho nhau chút đi!

Hắn gãi đầu, gương mặt biến sắc :

-Thì lúc đi thực tế cậu như vậy là đúng, nhưng cậu tập mà nói to như thế là đang làm phiền người khác đó hiểu không?

-Tôi có thói quen tập thế nào thì mới thực hành thế ấy được, cậu thông cảm nhé!

Hắn bắt đầu cười gian tà :

-Được thôi, muốn chơi chứ gì? Tôi chơi tới cùng với cậu!

Chinh lại nhìn vào gương nở nụ cười thân thiện như đang trên chuyến xe sắp tới thật sự

-Các món ăn đặc sản ở đây rất phong phú nha! chẳng hạn nổi tiếng nhất là món ...

-Paracetamol 500, Panadol giảm đau, hạ sốt....

-Nèeee...  Không thấy người ta đang tập hả?
Chinh bực dọc

Hắn mỉm cười :

-Tôi cũng đang tập giống cậu thôi, nhà ai nấy tập, phòng ai nấy nói mà.

Chinh gật đầu căm phẫn :

-Được thôi...

Cậu bắt đầu nói như hét :

-ĐẾN VỚI HỘI AN CHÚNG TA SẼ ĐƯỢC BiẾT ĐẾN...

-CÁCH TRÁNH THAI AN TOÀN HIỆU QUẢ...

Hắn cũng không vừa, cậu tăng âm lượng bao nhiêu hắn sẽ tăng bấy nhiêu, chơi với cậu tới cùng.

- BUỔI TỐi CHÚNG TA CÓ THỂ Đi ĐếN CÔNG VIÊN Và..

-KHÔNG TIẾP XÚC VỚI NGƯỜI BỊ BỆNH GAN, HAY BỆnH TIM BẨM SiNH...

-NẾU NHẬN ĐƯỢC VÉ GIẢM GIÁ QUÝ KHÁCH Có THỂ...

-BỊ UNG THƯ MÁU VÀ XẠ TRị..

-VỚI KHÁCH ĐẾN LẦN ĐẦU SẼ ƯU ĐãI TRẢI NGHIỆM DỊCH VỤ...

-MANG THAI NGOÀI TỬ CUNG..

Bla bla...

Cứ như thế không biết cuộc khẩu chiến của họ đã kéo dài trong bao lâu nữa, chỉ thấy đến khi cả hai im lặng gục xuống bàn ngủ hai rèm cửa và đèn phòng vẫn mở sáng.

-------------

lại một cái mới nè! Cmt cho xin ý kiến nhé!
❤❤❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro