Chương 72: Không Đành Lòng!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi... Thật muốn... Hận anh!"

Phi Nhung nhìn thẳng vào đôi con ngươi bén nhọn của Mạnh Quỳnh, hai tay đẩy lồng ngực kiên cố của anh, nhưng sức lực của cô ở trước mặt anh như kiến càng lay cây, không đáng được nhắc tới

"Hận? Người nên hận là tôi, cô có tư cách gì hận?"

Anh hung hăng nắm cằm cô, hận không thể đem cô bóp nát, người đàn bà trắc nết này còn dám nói hận anh, dường như đây là chuyện buồn cười nhất anh nghe được trên đời này!

Động tác phía dưới lần nữa tăng lên, mỗi lần đều mang đau đớn đến cho cô, bàn tay đi tới bụng cô nhẹ nhàng vuốt ve, nhưng lại khiến Phi Nhung sinh ra một loại ảo giác, hình như anh đã biết bí mật trong bụng cô! Sao có thể như thế

Trong lòng đột nhiên căng thẳng, cô theo bản năng đẩy tay anh ra

"Sao? Tôi không thể sờ chỗ này sao?"

Mạnh Quỳnh tà tứ nhếch miệng, ánh mắt trở nên tối tăm, chỗ này mang theo chứng cứ phản bội của cô, cô sợ anh phát hiện sao? Nghĩ đến những gì mới vừa rồi nghe cô nói với Kiều Nam.

/Sợ anh ấy sẽ gây bất lợi cho đứa bé trong bụng em!/

Linh cảm của phụ nữ quả nhiên là nhạy!

"Vậy chỗ này của cô có bí mật gì không thể cho người khác biết sao?"

Bàn tay anh lần nữa rơi vào trên bụng cô, động tác vẫn rất nhẹ, lại đưa đến thân thể Phi Nhung lạnh run

"Không... Không có!"

Cô theo bản năng chối bỏ, ánh mắt tránh né, trong lòng mơ hồ bất an, anh phát hiện rồi sao?

"Không có sao? Nhưng tôi lại cảm giác chỗ này có gì đó không giống?"

Mạnh Quỳnh nhíu mày, liễm hạ mi mắt, che kín sát ý chợt lóe lên, con đàn bà đáng chết này còn muốn lừa gạt anh sao?

Cô quá ngây thơ rồi! Chỉ bằng cô mà có thể đem anh lừa gạt đến gió thổi không lọt sao? Nếu cô muốn cứ như vậy chơi tiếp vậy anh sẽ thành toàn cho cô, nhưng hậu quả phải do một mình cô gánh chịu!

"Chắc là ảo giác của tôi, nếu không tôi còn tưởng trong chỗ này đang mang cốt nhục của tôi!"

Hung hăng khẽ cắn trên bụng cô, một giây kế tiếp Phi Nhung đau kêu thành tiếng, đồng thời trên cái bụng bằng phẳng tuyết trắng cũng đột nhiên hiện lên một dấu răng thật sâu

Cô không còn kịp đi chú ý đau đớn trên người, cô chỉ biết, không thể để cho anh biết chuyện cô mang thai! Một khi bị phát hiện anh nhất định sẽ không lưu lại đứa bé!

"Không, không có con... Không có con!"

Giống như là không kịp chờ đợi muốn cho anh tin tưởng, Phi Nhung trong mắt tràn đầy vội vàng, cô không còn kế sách nào chỉ có chủ động đến gần, hôn thân thể anh, trêu chọc dục vọng của anh, tới dời đi sự chú ý của anh

Đột nhiên xuất hiện nhiệt tình khiến hận ý trong mắt Mạnh Quỳnh càng đậm, khóe miệng nâng lên một nụ cười giễu cợt, chột dạ sao? Quả nhiên là chột dạ!

Con đàn bà đáng chết này không tiếc chủ động dẫn dụ mình, kéo đi sự chú ý của mình!

Động tác của cô mặc dù không lưu loát nhưng đáng hận chính là anh lại không chịu nổi sự trêu đùa của cô, anh không thể không thừa nhận sự thật này, cô có thể dễ dàng khống chế thân thể anh!

Trong lòng không khỏi khẽ nguyền rủa ra tiếng, trong phòng một cuộc hoan ái mang theo trả thù đang diễn tiến

Cưỡng đoạt thịnh yến vẫn tiếp tục, vẫn từ trên ghế salon lan tràn đến bàn ăn, lại kéo dài đến thảm, trong phòng khách mỗi một chỗ đều để lại dấu vết hoan ái của họ

Mạnh Quỳnh dường như là cố ý không cho cô có bất kỳ cơ hội thở dốc nào, chiếm lấy thân thể tốt đẹp của cô không biết bao nhiêu lần

Thậm chí anh hi vọng, sẽ dùng phương thức này giết nghiệt chủng trong bụng cô, nhưng đến cuối cùng anh vẫn thất vọng!

"Quả nhiên là mạng lớn!"

Anh hơi híp mắt, nhìn cô gái ngủ mê man trên thảm trải sàn, trên thân thể trần truồng hiện đầy dấu vết anh cố ý làm ra, có thể nói là thê thảm không nỡ nhìn, trong lòng đột nhiên sinh ra một tia thương tiếc, anh mới vừa rồi không phải quá thô bạo chứ?

Đáng chết! Mạnh Quỳnh nhận thấy được mình đồng tình và để ý lập tức hung hăng đẩy ra, anh sao vậy? Không thể đồng tình với cô ta!

Anh phải hận cô, phải xem cô chịu hành hạ!

Cuối cùng nhìn cô một cái, thân hình cao lớn của anh đi vào thư phòng, trong con ngươi thâm thúy ngưng tụ lại một tia âm trầm, lúc này Kiều Nam nhất định là đang chạy tới chỗ này?

Muốn mang người đàn bà của anh đi?

Hít thật sâu một hơi, Mạnh Quỳnh lấy điện thoại ra bấm dãy số của An Điền

"Lập tức chuẩn bị chuyên cơ về nước!"

"Vâng tổng giám đốc."

An Điền ở đầu dây bên kia không hỏi cái gì, anh đi theo tổng giám đốc nhiều năm như vậy, anh mơ hồ biết tổng giám đốc đột nhiên quyết định ở lại Mỹ là bởi vì Tổng giám đốc phu nhân, mà lần này đột nhiên quyết định về nước hình như Tổng giám đốc phu nhân cũng không thoát khỏi quan hệ

"Mặt khác sắp xếp người đi chặn một người cho tôi, tôi chỉ muốn trì hoãn anh ta một khoảng thời gian là được!"

Mạnh Quỳnh lạnh lùng phân phó, trong mắt thoáng qua một tia sáng sắc bén

Sắp xếp xong tất cả, anh lần nữa xuất hiện ở trong phòng khách, thay Phi Nhung đang hôn mê dọn dẹp thân thể...
...

Phi Nhung chậm rãi tỉnh lại, thân thể khẽ động, liền dắt ra một tia đau đớn, giữa hai chân giống như chướng ngại vật bị xe đè nát vậy đau nhức không dứt.

"Đã tỉnh rồi hả?"

Thanh âm lạnh lùng không có chút nhiệt độ nào

Cô nghiêng đầu nhìn sang, đột nhiên nhìn thấy Mạnh Quỳnh ngồi ở chỗ cách mình chừng một bước ngắn, mà trên ngực của anh, có một người phụ nữ đang tựa sát, chị họ của cô, Tôn Tuệ San!

Tim bị đâm đau đớn, khẽ cau mày, rõ ràng đã thấy qua hình ảnh bọn họ ân ái vô số lần, sao cô vẫn không thể thích ứng đây?

"Đây là đâu?"

Cô nhìn bốn phía, không phải ở trong nhà trọ!

"Trên máy bay, chúng ta đang về nhà!"

Giọng điệu của Tôn Tuệ San dịu dàng tựa hồ có thể chảy ra nước, nhàn nhạt nhìn Phi Nhung một cái, nhìn đến dấu vết trên người cô dù đã mặc quần áo cũng không thể che lấp được, trong lòng sinh ra nồng đậm ghen tỵ

Một đôi tay không an phận ở trên người Mạnh Quỳnh dao động, cố ý kích thích Phi Nhung

Về nhà? Họ phải về Thành phố A sao?

Nhưng...

Đột nhiên nhớ tới Kiều Nam sẽ đến đón cô, cô bây giờ rời đi Kiều Nam biết không?

Nhận thấy được ánh mắt của cô, Mạnh Quỳnh trong mắt thoáng qua một tia không vui, theo bản năng nắm chặt đôi tay, con đàn bà đáng chết, nghĩ tới người đàn ông kia sao?

"Quỳnh, anh thật là xấu, anh xem anh đem em họ làm mệt mỏi, sao có thể đối đãi với Nhung Nhung thô bạo như vậy? Em còn tưởng rằng anh chỉ lưu lại trên người phụ nữ dấu hôn, lại không ngờ răng của anh bén nhọn như vậy, em họ chắc là rất đau? Lần sau anh thử cắn trên người em vài cái, có được không?"

Tôn Tuệ San mập mờ vói vào trong tây trang của Mạnh Quỳnh dán chặt lồng ngực rắn chắc của anh, người đàn ông này có sức hút như vậy, nhưng cô lại không chiếm được!

Tại sao chỉ có Phi Nhung có đãi ngộ đó!

Nhìn những dấu vết trên người cô thật làm cô ta đố kị đến nổi điên!

Mạnh Quỳnh khẽ cau mày, biết Tôn Tuệ San đùa giỡn, trong lòng châm chọc, người chị họ của Phi Nhung thật đúng là hận cô!

"Cô ấy và em không giống nhau!"

Anh nhàn nhạt nói xong, hiện tại trừ Phi Nhung, đối với người nào cũng đều không có hứng thú, những phụ nữ khác trong mắt anh chẳng là cái gì!

Nhưng anh đột nhiên nghiêng mắt nhìn đến vẻ mặt tái nhợt của cô, trong lòng ngẩn ra, đột nhiên xoay người nâng cằm Tôn Tuệ San lên khóe miệng nâng lên một chút ý cười

"Đối với em anh không đành lòng!"

"Quỳnh..."

Tôn Tuệ San không ngờ anh sẽ phối hợp như vậy, ánh mắt như có như không lướt qua anh, nhìn về phía Phi Nhung, trong lòng mang theo vài phần đắc ý, ha ha, sắc mặt lại tái nhợt mấy phần rồi sao! Nhìn dáng dấp giống như bất cứ lúc nào cũng có thể té xỉu vậy!

Cô ta không biết nên đồng tình cô hay nên ghen tỵ với cô, bị một người đàn ông mình yêu tổn thương như vậy nhất định rất khó chịu!

Nhưng cô ta thật sự rất vui khi thấy cô bị thương, dù sao thứ cô không có được cũng không muốn cho người khác dễ dàng đạt được!

Càng thêm không chút kiêng kị đụng vào thân thể Mạnh Quỳnh

"Quỳnh, em thật yêu anh! Anh đối với em thật tốt!"

Đối với cô ấy thật tốt!

Phi Nhung ngay cả một nụ cười khổ cũng không nặn ra được, bên tai không ngừng vang lên câu nói vừa rồi của Mạnh Quỳnh với Tôn Tuệ San

/Đối với em, anh không đành lòng!/

Không đành lòng? Nếu anh nói những lời này với cô cô sẽ vui đến cỡ nào!

Cô tình nguyện vì những lời đó bỏ ra tất cả của cô!

Nhưng người mà anh thương yêu không phải cô mà là chị họ của cô!

Nghiêng người sang, thẩn thờ nhìn nơi nào đó, bên tai những lời tâm tình của bọn họ vẫn không ngừng vang lên, ngay lúc này cô thật hi vọng mình không nghe được, như vậy sẽ không đau đớn!

Mạnh Quỳnh thấy bóng lưng tiêu điều của cô tâm nhất thời lại chấn động một cái, cô dường như rất gầy yếu, tấm lưng đó làm anh có chút không vui

"Quỳnh, chúng ta qua bên kia có được không?"

Tôn Tuệ San nhận thấy được sự chú ý của anh không còn ở trên người mình, muốn kéo tinh thần anh trở về lại bị Mạnh Quỳnh không dấu vết đẩy ra

"Anh có chút mệt."

Anh nhắm mắt lại không để bóng lưng của Phi Nhung nhiễu loạn suy nghĩ của anh nữa, cũng không muốn thấy khuôn mặt không thuộc về cô vẫn không ngừng đối mình hiến mị

Mặc dù Tôn Tuệ San không cam lòng nhưng cũng không dám quá mức càn rỡ trước mặt Mạnh Quỳnh

Cô ta biết, cô ta có thể ở bên cạnh anh hoàn toàn là vì người đàn ông này muốn lấy cô ta ra để kích thích trả thù Phi Nhung, cho nên cô ta không vội, chỉ cần một ngày anh còn hận Phi Nhung cô ta ra vẫn sẽ còn cơ hội ở bên cạnh anh

Không chỉ có thế, cô ta còn có thể lợi dụng thật tốt cơ hội hiếm có này khiến Phi Nhung thống khổ!

Ai bảo cô may mắn như vậy có được tình yêu của người đàn ông này!

Ngay cả Kiều Nam bá chủ giới xã hội đen cũng si mê cô, vóc dáng của cô thật sự hấp dẫn vậy sao?

Người có hấp dẫn hơn nữa cũng biết đau khổ, không phải sao?

Phi Nhung không biết sao trở lại ngôi nhà đã rời đi hơn mười ngày, nhìn cảnh vật quen thuộc cô thế nhưng lại cảm thấy cực kỳ xa lạ

Nhà? Nơi này còn là nhà của cô sao?

Thận trọng vuốt ve bụng, có lẽ bắt đầu từ ngày Mạnh Quỳnh đem Tôn Tuệ San mang vào nhà thì khi đó nơi này cũng đã không còn thuộc về cô nữa rồi, mà cô lại ngây ngốc tự lừa gạt mình, không chịu nhìn rõ thực tế

Hôm nay cô đã nhìn rõ ràng, muốn rời khỏi rồi, nhưng anh sẽ cho phép sao?

Biết người biết ta. Cô hiểu rõ năng lực của Mạnh Quỳnh, anh đã nói qua, cô cả đời là người phụ nữ của anh, cô liền nhất định trốn không thoát lòng bàn tay của anh, nhưng là...

Cô mệt mỏi, mệt mỏi thật sự, muốn thoát đi, bụng sẽ ngày một lớn lên, cuối cùng sẽ có một ngày cô gánh không nổi điều bí mật này!

Cô không muốn ngày đó đến, tận mắt nhìn cha của đứa bé tự tay phá hủy bảo bối quan trọng nhất của cô!

"Cô chủ, cậu chủ nói tối nay muốn ăn cá, bảo cô chuẩn bị một bữa tiệc toàn cá."

Quản gia đi tới trước mặt Phi Nhung, truyền lại chuyện vừa rồi Mạnh Quỳnh gọi điện thoại thông báo, khiến cô đang lâm vào trầm tư đột nhiên thức tỉnh

"À, được."

Phi Nhung nhìn một chút xem đã là lúc nào, sắp tối rồi sao? Thời gian trôi qua nhanh như vậy?

Cô thiếu chút quên mất, ở trong căn nhà này cô còn một thân phận khác - nữ giúp việc!

Yên lặng đi vào phòng bếp, một trận mùi tanh gay mũi liền đập vào mặt, trong dạ dày một hồi sôi trào, cô theo bản năng vọt vào toilet, nằm ở trên bồn rửa không ngừng nôn ọe, thật vất vả mới giảm bớt, Phi Nhung lần nữa đi vào phòng bếp, mùi tanh vẫn làm cho cô cực kỳ khó chịu

Nhìn trong phòng bếp cá còn chưa xử lý, sắc mặt cô trở nên tái nhợt, anh cố ý sao?

Chẳng lẽ anh ta thật biết mình mang thai?

Trong lòng trầm xuống, thân thể xụi lơ đi xuống, chống lên cánh cửa, Phi Nhung không dám tiếp tục nghĩ thêm, không, anh không biết! Ở trước mặt anh, cô không để lộ ra bất kỳ sơ hở nào mà?

Nhớ đến ngày đó, lúc anh thô bạo đoạt lấy cô, hỏi mấy câu kỳ quái kia, cô lại không dám khẳng định, nếu quả như thật đã phát hiện, anh nhất định sẽ lôi kéo mình đi bệnh viện, không phải sao?

Phi Nhung không ngừng đối mình xây dựng tâm lý, anh chỉ là đang thử dò xét mình thôi! Nhất định là đang thử dò xét mình!

Cô không thể lộ ra bất kỳ sơ hở nào, hít thật sâu một hơi, mùi tanh gay mũi này cơ hồ làm cô lần nữa muốn nôn ra ngoài, nhưng là, cô cố gắng nén xuống, ngừng thở, bức bách mình không để ý những thứ mùi vị làm cho cô khó chịu đó.

Kể từ khi Mạnh Quỳnh bắt đầu để cho cô xử lý ba bữa cơm, trong phòng bếp cũng đã không còn những người khác xuất hiện, tất cả tất cả cô đều phải tự mình làm

Khi từng giây từng phút qua đi, cô mấy lần chịu không nổi không ngừng nôn ọe, trong lòng vô cùng đau đớn, Phi Nhung thở dài

"Bảo Bảo, con phải đứng về phía mẹ, nhất định phải ráng gượng!"

Không biết có phải những lời cô nói có tác dụng, hay là cô đã thích ứng với loại mùi vị này, sau đó cô cũng không còn khó chịu như lúc mới bắt đầu, cho đến khi một bữa tiệc toàn cá được bày ra trên bàn, Phi Nhung đã cảm giác mình cơ hồ tróc một lớp da

Nhưng cô lại cười, chỉ cần trong lòng có kiên trì, chuyện gì cũng đều sẽ tốt lên!

Nhìn cửa một chút trời đã tối rồi, Mạnh Quỳnh sao vẫn chưa về?

Cô đang mong đợi cái gì? Biết rõ anh trở lại, nhất định sẽ cố ý bới lấy, cô thế nhưng lại mong đợi anh về sớm!

Lắc đầu thở dài, Phi Nhung quyết định thừa dịp này trở về phòng khách nghỉ ngơi, gần đây thân thể cô càng ngày càng dễ dàng mệt mỏi, hiện tại cô chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon, ngay cả cơm cũng không muốn ăn

Nhưng khi cô đi ra phòng ăn, lúc bước qua đại sảnh bóng dáng của anh liền xuất hiện ở cửa ra vào, Phi Nhung trong lòng cả kinh, anh ta đã về!

Mà đi theo bên cạnh anh không phải là Tôn Tuệ San mỗi ngày vẫn đi bên cạnh anh nữa, mà là ba người đàn ông khôi ngô tuấn tú khác

Những người này cô từng gặp qua rồi, một người là Sở Phàm đã từng băng bó vết thương cho cô, một người là người đàn ông xa lạ đêm tân hôn!

Trong lòng hâm mộ trầm xuống, cả người thoáng qua một tia lạnh như băng, theo bản năng lui về phía sau một bước, cũng không kịp đi xem người đàn ông còn lại là ai, liền lập tức cúi thấp đầu

"Chị dâu, đã lâu không gặp!"

Tiết Lâm Phong thân thiện tiến lên chào hỏi, thấy cô đối với mình tựa hồ có điều sợ hãi, trong lòng mơ hồ hiểu, nhất định là cô ở đêm tân hôn bị dọa không ít, nhưng cuối cùng anh cũng không có tiếp tục chơi mà

Cô cũng đừng sợ anh đến thế chứ! Làm như anh là ác ma vậy!

Anh đương nhiên không biết, Mạnh Quỳnh ở sau lưng động tay động chân như thế nào

Trong ý thức Phi Nhung, vẫn luôn cho là đêm hôm đó cùng cô một chỗ vượt qua đêm tân hôn chính là Tiết Lâm Phong anh!

"Đợi đã!"

Phi Nhung xoay người muốn chạy trốn, lại bị Mạnh Quỳnh ở sau lưng gọi lại...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro