Chương 4: Xin chào khách đêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đang đi đâu một mình vậy?"

Một giọng nói khó chịu vang lên trong bóng tối.

Iscka băng qua cửa sổ căn phòng, anh ta dừng lại.

"Tôi nghĩ tim mình đnag ngừng đập, Ritelni."

Iscka nhảy khỏi bệ cửa sổ, rên rỉ khi bước vào phòng

"Đừng nói dối."

Ritelni trốn trong bóng tối rồi xuất hiện.

Đôi mắt ngọc lục bảo mỏng và đẹp của anh ta méo mó một cách bất mãn.

"Sao cậu lại ở trong phòng của tôi vào giờ này vậy Ritelni? Nếu bị người khác trông thấy và hiểu lầm thì sao? Sẽ rất kỳ cục đó."

*Câu này là dảnh cho hủ.

"Tôi làm sao có thể ở yên khi biết chuyện đã xảy ra với chủ của mình chứ. Và miễn là tôi có thể kìm hãm được chúa tể của mình, tôi sẵn sàng xả thân."

Ritelni chấp nhận lời nhận xét của Iscka mà không thèm để mắt tới.

"Hãy giữ lòng trung thành của anh cẩn thận vào, thật khủng khiếp. Và tôi đang gặp một rắc rối."

Iscka cởi áo khoác và nhếch đôi môi đỏ mọng.

"Đêm qua ai là người đã đánh nhau ở quán trọ?"

"..."

Làm sao Ritelni có thể biết được chuyện đó? Iscka huýt sao như không hề nghe thấy gì.

"Ngài đã tìm cái gì trong Kirah vậy Iscka?"

"Kirah? Tại sao lại là Kirah?"

Lông mày của Iscka nhướng lên. 

Anh ta trông có vẻ như không hiểu gì.

"Giá như tôi biết điều đó."

Ritelni mở to mắt mà nắm chặt tay.

"Ha, tôi nghĩ ngài đã quên mục đích tại sao chúng ta lại đến thị trấn này."

"Chắc hẳn có sự hiểu lầm nào đó. Tôi đã chiến đấu vì mục đích đó?"

"Ngài hãy đưa ra một lý do chính đáng đi. Tại sao ngài lại để cửa mở và ước qua cửa sổ như vậy?"

Iscka thở dài trước sự cằn nhằn của Ritelni và chải mượt lại mái tóc đen của anh. 

Đó là vì cậu luôn canh giữ ở cửa, chậc chậc, phiền phức thật... Iscka tặc lưỡi.

"Dù sao thì chúng ta sẽ dời đi vào sáng sớm ngày mai. Chúng ta đã không thể đạt được bất kỳ tiến bộ nào trong thị trấn này."

"Aaaah."

Iscka không đáp lại Ritelni, anh ngồi xuống chiếc ghế gỗ và gác mắt cá chân lên đùi anh.

Chính Ritelni đã gặp rắc rối bởi thái độ buồn tẻ độc nhất vô nhịn của mình.

Ritelni thiếu kiên nhẫn, tiến lại gần Iscka một bước.

"Gì vậy?"

"Nghĩ kĩ thì..."

Đôi mắt Iscka lấp lánh như thể anh thích nghe Ritelni thuật lại câu chuyện với giọng trầm xuống.

"Ritelni."

Iscka cắt lời.

"Vâng?"

"Cái xác được tìm thấy khi nào?"

Sau đó Ritelni thở dài, sũy nghĩ một hồi lâu và trả lời."

"Nó được phát hiện vào buổi sáng hôm đó, vào ngày ngài trở về sau cuộc chiến tại quán trọ, sau bình minh."

"Tất nhiên."

Iscka mở to mắt.

Trong căn phòng mà họ bước vào thoang thoảng một chút mùi tanh.

Có lẽ họ đang cố gắng khử mùi, nhưng tất cả những gì họ có là các loại thảo mộc có mùi hương mạnh, vì vậy họ không thể đánh lừa Iscka.

*Chắc đang nói về vụ giết người khi nãy, ad nghĩ vậy.

Đó là lý do tại sao anh ta cố tình gây ra một cuộc chiến, anh ta tò mò về thân phận của họ.

Những ngón tay dài của Iscka gõ vào bàn.

"Ritelni."

"Vâng."

Iscka đắm chìm trong suy nghĩ, mở miệng.

"Cậu biết những gì về Kirah?"

"Hmm, đó là một hội lính đánh thuê làm bất cứ điều gì vì tiền. Nó được thành lập chưa đầy một năm nhưng nó đang phát triển nhanh chóng."

Bất chấp vẻ mặt hỏi tại sao, Ritelni bắt đầu giải thích mọi thứ...

"Và..?"

"Nó cũng là một tổ chức, nơi tập hợp những người tài năng."

"Và...?"

"..."

Iscka cười như thể anh đã biết hết mọi thứ.

"Cậu không biết nhiều thông tin, phải không?"

"So với những tổ chức khác, đó là điều chắc chắn."

"Hãy thu thập tất cả những thông tin về Kirah, ngay cả những chi tiết nhỏ nhặt."

"Gì cơ?"

"Đặc biệt là về đội trưởng cảu Kirah. Tôi sẽ ở lại thị trấn này cho tới khi cậu thu thập được hết thông tin."

"Tình cờ nó có liên quan gì tới 'người đó' không?"

"Có lẽ."

Có lẽ đó là cô ấy.

"Được rồi, nhưng xin hãy ngủ yên đêm nay."

Ritelni nhìn chủ nhân của mình, cúi đầu lịch sự cùng lúc với những lời táo tợn của anh ta và lùi lại.

"Chà, chưa bao giờ tôi nghĩ đó là một người phụ nữ."

Iscka nhếch mép khi nghe thấy tiếng bước chân của Ritelni đã rời xa.

Tôi không thể tin được là chúngt a lại gặp nhau như thế này.

Anh ấy bảo Ritelni phải làm gì, nhưng Iscka gần như chắc chắn rằng, nhay khi nhìn thấy người đàn ông râu to gọi người phụ nữ là 'đội trưởng', những người đàn ông này đã cảnh giác dự dội với Iscka.

Chứ như thể gọ sẽ gặp rắc rối nếu Iscka phát hiển người phụ nữ đó là ai.

*Người đàn ông tâu to là Pessini đó.

Người phụ nữ có thân hình như búp bê... là đội trưởng của Kirah?"

Làn da trắng nõn cùng với mái tóc vàng bạch kim sặc sỡ dưới ánh trăng.

Một khuôn mặt nhỏ nhắn như nằm gọn trong òng bàn tay.

Đôi mắt vàng trong suốt mà đôi môi đỏ mọng của cô ấy thật đáng yêu khiến anh muốn có cho bằng được.

Một người phụ nữ có thể điều khiển những người đàn ông to lớn hơn mình rất nhiều.

*Có cả Iscka.

Ngay lập tức với sức hút tỏa ra từ thân hình nhỏ bé dường như nằm gọn trong vòng tay anh khi ôm.

Chuyện này thật hấp dẫn.

"Nghĩ lại, hình như tôi quên hỏi tên của cô ấy."

Iscka vui mừng lẩm bẩm, dường như anh đã tìm được một món đồ chơi vui nhộn.

"Cô đang tìm kiếm tôi, đúng chứ?"

Iscka xoa ngón tay của mình lên môi, nơi mà gần như chạm vào má của người phụ nữ.

Anh tò mò về kỹ năng của cô nên đã giở trò đùa, nhưng anh khá bất ngờ trước phản ứng nhanh hơn ánh sáng của cô.

"Vậy, tôi nên đi gặp cô."

Một nụ cười nguy hiểm nở trên mặt Iscka.

***

""Là nó ư?"

Lavella đi vào trong thùng gỗ và ngâm mình, rên rỉ và quét tóc của mình với đôi tay ướt.

Ngồi trong làn nước ấm bốc hơi, toàn thân cô như uể oải.

Việc được tắm thoải mái như vậy hàng ngày tỏng căn phòng trọ tồi tàn ở ngoài quê là điều xa xỉ vì nó đã cho bà chủ rất nhiều tiền boa.

Vấn đề lãnh chúa và sự cân bằng đã được giải quyết, và sáng mai họ sẽ trở lại tổ chức.

"Nhân tiện..."

Đôi mắt của Lavella nheo lại khi cô ấy trầm ngâm.

/Hồi tưởng/

"Anh không tìm thấy anh ta?"

"Vâng, không ai biết anh ta cả. Không ai đã nhìn thấy anh ta."

Lavella đang dùng bữa tối cuối cùng tại quán trọ, cau mày trước báo cáo mờ nhạt của Canpiden.

/Hồi tưởng kết thúc/

"Không ai đã nhìn thấy anh ta...?"

Mặc dù là một tổ chức mới nhưng không gì ở Đế chế có thể so được với mạng lưới thông tin của Kirah.

Nếu không thể tìm ra thông qua Kirah thì danh tính thực sự của người đàn ông này là cái quái gì?

"Anh định làm gì?"

Những ngón tay gầy guộc của Lavrlla gõ trên mặt nước.

Pessini là thành viên nóng tính nhất trong tổ chức.

Có những lúc Pessini thường xuyên cái nhau với các tân binh vì anh ta rất dễ mất bình tĩnh.

Điều gì sẽ xảy ra nếu người đàn ông đó cố tình tiếp cận Pessini và đánh nhau?

Tại sao?

Để làm gì?

Sau khi cắn chặt khóe môi một lúc lâu và ngừng dòng suy nghĩ của mình, Lavella đứng dậy.

Đã đến lúc lau sạch nước và mặc đồ vào.

"Hmm..."

Thay vì quàng tay vào áo, Lavella ngửa đầu ra sau và mỉm cười.

"Tại sao không đi vào?"

Đồng thời, vạt áo chảy xuống cũng tìm được chỗ của nó.

"Ôi trời, bị bắt rồi."

Một giọng nói trầm thấp vang lên cùng với tiếng cười khúc khích.

Là khách đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#manhwa