Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em tới rồi à? Tại sao em không vào?"

"!"

Người đàn ông đột nhiên xuất hiện từ ngưỡng cửa sổ đang mở là Iscka.

"Rất vui khi lại gặp được em!"

Iska dựa cánh tay vào khung cửa sổ, cúi người và mỉm cười. Tuy nhiên, Lavella, người phản ứng theo bản năng, đã lùi lại rất xa.

"Chắc chắn không có gì đó ở đây."

Cảm giác như nổi da gà chạy dọc sống lưng. Cô tự hào về việc có thể đọc được cả tiếng thở của một con chuột đang lướt qua nhưng cô hoàn toàn không cảm nhận được sự hiện diện của anh ta. Bỏ lại niềm kiêu hãnh bầm dập của mình, Lavella nâng cao cảnh giác.

"Sao anh lại ở đây?"

"Em có vui khi gặp tôi không? Em đang tìm tôi mà."

"Không thể nào, yêu cầu này, nó có phải của anh không?"

"Bingo, đúng vậy."

Iska sẵn sàng đáp lại như thể ngay từ đầu anh không hề có ý định giấu giếm.

"Em thật sự là đội trưởng của Kirah."

Iska nghiêng đầu như thể thích thú. Đó là thời điểm mà sự nghi ngờ của anh trở nên chắc chắn.

"Vậy thì những thứ đó cũng là nói dối."

Lavella, kiệt sức, buông lỏng vai.

"Chà, thú vị thật đó."

"..."

Anh ta có một thái độ thoải mái như thể anh ta sẽ tiếp tục chơi đùa.

"Trò đùa này có ích gì?"

Anh ta đã che giấu rất kỹ đến nỗi cô thậm chí không thể nhìn thấy một sợi tóc nào của anh ta. Nhưng cô không thể hiểu tại sao anh lại muốn gặp cô bằng cách làm một việc rắc rối như vậy.

"Vậy tôi tự hỏi?"

"Cho dù anh có đưa ra bao nhiêu yêu cầu dối trá, tôi vẫn sẽ được trả tiền."

"Tất nhiên, tôi cũng sợ biến Kirah thành kẻ thù."

Vì vậy, Iscka đã cho cô tiền. Lavella thở dài, hạ tấm vải che mặt xuống.

"Sao anh lại muốn gặp tôi?"

"Bởi vì tôi nhớ em?"

Ngoài ra, nhìn cách anh ta hành động như một con rắn, dường như không thể tiếp tục trò chuyện bình thường.

"Thật khó chịu."

Cô đánh giá cao việc con mồi tự xuất hiện, nhưng nó không có thái độ hợp tác. Vậy thì, tôi có nên kiểm tra kỹ năng của anh ấy đúng cách kể từ khi điều này xảy ra không? Lavella đã quyết định, nhanh chóng tung ra một lời khen ngợi.

"Rất tiếc."

Iska quay lại và cố gắng trốn thoát, biến mất trong cabin.

"Đường nào?"

Lavella tập trung mọi giác quan để phát hiện chuyển động bên trong cabin.

"Đó là cách."

Lavella nghe thấy tiếng bước chân yếu ớt và chạy đến lối vào của cabin. Một lần nữa, cánh cửa bật mở. Tuy nhiên, Iscka, người mà cô mong đợi sẽ nhảy ra ngoài, dường như lại trốn vào trong. Thoạt nhìn, ý định dụ cô vào đã rất rõ ràng. Thay vì vào trong, Lavella trốn sau cửa cabin. Sau một số cuộc đối đầu nghẹt thở, sự hiện diện của Iscka nhanh chóng biến mất.

"Tôi phải thừa nhận rằng anh ta thực sự rất giỏi. Mà này, tại sao anh lại học những kỹ năng như thế này?"

Nếu cô ấy vừa bước đi, cô ấy có thể rơi vào tầm nhìn của Iscka từ bên trong cabin. Tuy nhiên, không thể tiếp tục đối đầu một cách mù quáng. Iscka xuất sắc trong việc che giấu sự hiện diện của mình, có thể đã thức cả đêm với tốc độ này.

"Việc này diễn ra càng lâu thì càng bất lợi cho tôi."

Sau khi đau đầu vì nó, Lavella đã nhảy trở lại trên mái nhà.

"!"

Như chực chờ, mái nhà đổ sập.

"Đây là những gì anh ta nhắm tới."

Chân của cô ấy thậm chí còn chưa chạm vào mái nhà, vì vậy rõ ràng là Iska đang làm điều đó. Ngay cả ở lần thả ngắn, Lavella đã kiểm tra độ cao gần đúng với sàn nhà. Mặc dù cô ấy sẽ không bị thương nặng nếu cô ấy ngã xuống sàn, cô ấy đã quấn cổ và đầu của mình để chuẩn bị cho những vết thương có thể xảy ra. Sau đó...

"Bắt được em rồi."

Lavella ngã vào vòng tay của Iscka, người đang đợi bên dưới.

"..."

Đây, thực sự là... thật là... nhục nhã. Ngày đã đến. Lavella nhắm mắt lại với vẻ chán nản và nhíu mày như thể cô ấy không thoải mái với Iscka.

"Khi bạn trông giống thế giới đã kết thúc như vậy, tôi cảm thấy như mình đang phạm một tội rất nghiêm trọng."

*Khó hỉu

Đôi mắt của Lavella sáng lên trước lời phàn nàn của Iscka. Nằm trên bãi cỏ, cuộn tròn trong tấm vải như một con sâu bướm, Lavella đang nghiền ngẫm về sự nhục nhã mà cô chưa từng trải qua.

Iska ôm Lavella trên tay và trói cô bằng tấm vải anh đang cầm. Nó nhanh đến mức không có thời gian để thoát khỏi nó.

"Đừng cắn môi, nó sẽ khiến môi em chảy máu đấy."

Iscka nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi của Lavella như thể đang lo lắng. Tất nhiên, Lavella đã cố gắng cắn ngón tay của Iscka, vì vậy anh ta nhanh chóng gỡ nó ra.

"Đừng tức giân như vậy chứ. Thành thật mà nói tôi không nghĩ rằng sẽ thắng em như vậy."

Iscka trông thật đáng thương như thể cậu là một chú cún con trước một con thú dữ.

"Anh nghĩ anh đang trêu ai chứ?"

Cô là người bị trói, tại sao anh lại nhìn như vậy? Lavella, người đang chết lặng, khịt mũi. Tuy nhiên, những nhận xét thẳng thắn của Iscka khiến Lavella cảm thấy dễ chịu hơn. Nó có nghĩa là anh ta sợ cô ấy nhiều như Lavella đã cảnh giác với anh ta.

"Huh? Dù sao thì, tôi chắc chắn sẽ cho em câu trả lời bây giờ."

"..."

Iska ngồi xổm xuống, nở nụ cười rạng rỡ, bắt gặp ánh mắt của Lavella, anh nghĩ thật may mắn khi thấy Lavella bình tĩnh lại.

"Bây giờ tôi có một số thứ."

"..."

Đừng nói là...

"Anh đang ám chỉ tôi đúng không?"

"Đúng vậy."

Lavella cắn môi và nhắm chặt mắt. Chao ôi, trở thành nạn nhân của những mánh khóe nhỏ nhặt tầm thường như vậy. Cô lại bắt đầu cảm thấy tồi tệ.

"Đừng tỏ vẻ như vậy chứ, tôi đã làm việc rất chăm chỉ đấy."

Vâng, điều đó rất an ủi. Lavella phá lên cười.

"Vậy tại sao anh lại làm điều này?"

"Để hỏi tên của em."

"Cái gì?"

Một tĩnh mạch hiện ra trên trán của Lavella.

"À không, thì cũng có những câu hỏi khác nữa."

Ồ, cô ấy phải thực sự tức giận. Iscka hơi xấu hổ, nuốt một nụ cười và sửa lại câu trả lời của mình.

"Lavella."

Lavella nhìn chằm chằm vào Iscka, mở miệng. Dù sao trong tình trạng hiện tại cũng khó thoát ra ngoài, thà hòa nhịp với tên này rồi tìm ra kẽ hở.

"Lavella... đó thực sự là một cái tên đẹp."

*Thôi nào anh zai, dù chị tên gì thì anh cũng vẫn sẽ nói câu đó đúng chứ.

"..."

Một chiếc lưỡi đỏ sượt qua môi Iska khi anh thì thầm tên Lavella.

*Có điềm.

"Tôi đã nói cho anh biết tên của tôi rồi vậy nên giờ anh giải phóng cho tôi được chứ?"

Lavella chỉ vào cơ thể cô với một ánh mắt rất quyến rũ. Những lúc như thế này, cái đẹp là tuyệt vời nhất.

"Tại sao? Tôi thích nó vì nhìn em thật quyến rũ."

Đôi mắt của Iska càng mở to hơn. Không phải nói đùa, bóng dáng được bao bọc bởi lớp vải trắng tinh khiết và xinh đẹp như một đóa hoa tiên đồng.

"..."

"Được rồi, tôi sẽ hỏi em vài câu nữa để em được thả sớm."

Trong mọi trường hợp, nó không phải là khẩn cấp. Iscka càu nhàu vì đôi mắt của Lavella nhanh chóng trở nên đờ đẫn, chìm xuống trong tầm nhìn của Lavella.

"Nếu vậy thì tốt quá. Và tôi cũng có điều cần hỏi anh."

Lavella lắc đầu và lẩm bẩm. Iscka cười rạng rỡ trước giọng nói buồn tẻ dường như đã bỏ cuộc và xù lông lên. Bằng cách nào đó nó quá dễ dàng, cô ấy chắc chắn đã bị bắt một cách lặng lẽ có lý do.

"Đó là gì?"

"Lần trước anh nói 'Chào mừng đến với Imperia' là có ý gì?"

"Hmm, nó thực sự không có nghĩa."

Nhìn thấy nụ cười sảng khoái của người đàn ông, Lavella tặc lưỡi. Mặc dù anh ta có thái độ mơ hồ như thể đang che giấu điều gì đó, nhưng cô không thể ép miệng anh ta mở ra vì cô đã bị trói chặt.

"Vậy anh muốn hỏi gì?"

Lavella đưa câu hỏi tiếp theo cho Iscka.

"Tại sao em lại thành lập ra Kirah?"

Câu hỏi của người đàn ông tầm thường hơn cô nghĩ.

"Để kiếm tiền?"

"..."

Một sự im lặng cay đắng trôi qua giữa họ.

"Chỉ vậy thôi?"

Iscka hỏi với vẻ hoài nghi.

"Còn một điều nữa."

"!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#manhwa