89: Muốn+90: Là của nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 89: Muốn

Ngày biểu diễn của Lạc Phi càng ngày càng gần. Vì đi cổ vũ cho Lạc Phi, Lăng Tịch trước một ngày đã nói cho Tần Tường biết, cũng dặn dò hắn tự chăm sóc mình, còn nói đồ ăn sẽ có Diệp Vân Tiêu sẽ đưa tới.

Nghe được Lăng Tịch muốn đi xem Lạc Phi biểu diễn, phải rời khỏi một ngày, sắc mặt Tần Tường trở nên khó coi. Lăng Duệ cũng bỏ trái táo ăn dang dở trên tay xuống.

Sau một lát, Tần Tường cũng đồng ý, nhưng mà dặn Lăng Tịch xem xong rồi nhớ đến bệnh viện.

Lăng Tịch đáp ứng Tần Tường, cũng gọt vỏ một quả táo lấy lòng Tần Tường. Tiếp nhận quả táo, sắc mặt Tần Tường tốt lên một chút, cũng khiêu khích nhìn Lăng Duệ, có chút đắc ý.

Lăng Duệ lạnh lùng, nghiêng đầu nhìn Lăng Tịch.

Lăng Tịch đầu tiên là sửng sốt, sau đó lột trái quýt, tự tay tách từng múi đút vào miệng Lăng Duệ.

Tần Tường nhìn thấy không vui. Hắn không ăn táo nữa, mất hứng nhìn chằm chằm Lăng Tịch.

Đợi nhìn thấy Lăng Duệ trong mắt mang ý cười, Lăng Tịch mới tỉnh ngộ, chủ động phân một nửa trái quýt đút cho Tần Tường ăn. Quả nhiên, Tần Tường sắc mặt tốt lên, mà Lăng Duệ thì bày ra vẻ mất vui.

Nhìn Tần Tường lại nhìn Lăng Duệ trong chốc lát, Lăng Tịch phát hiện hai người bọn họ cạnh tranh với nhau. Lăng Tịch buồn cười lắc đầu, trấn an hai người, cũng kể vài chuyện vui. Lăng Tịch cũng hứa hẹn khi Tần Tường xuất viện sẽ làm một bàn thức ăn ngon cho hai người bọn họ ăn. HunhHn786

Thu phục xong Tần Tường cùng Lăng Duệ, Lăng Tịch về nhà chuẩn bị trang phục và giày da để đi xem biểu diễn.

Ngày hôm sau, Lăng Tịch dậy thật sớm chuẩn bị. Lần này khác lần trước, Lạc Phi biểu diễn tại khách sạn trung tâm thành phố. Lăng Tịch ngồi cân nhắc xem có nên gọi điện cho Lạc Phi hỏi thăm hay không. Mấy ngày rồi chưa gặp Lạc Phi, cũng không có liên lạc, Lăng Tịch có chút nhớ nhung.

Lấy điện thoại di động ra, vừa định ấn số, Lăng Tịch nghĩ nghĩ lại cho điện thoại di động vào túi.

Sợ sẽ quấy rầy đến Lạc Phi, nói không chừng còn ảnh hưởng đến Lạc Phi.

Vẫn là kiên nhẫn đợi đi. Đợi biểu diễn xong là có thể nhìn thấy Lạc Phi rồi!

Hội trường nơi biểu diễn cũng nhiều người, bất quá cũng không có tiếng ồn. Cho dù có người nói chuyện, cũng dùng ngữ điệu rất nhẹ, sợ quấy rầy tới người khác.

Đợi quan khách ngồi xuống, màn che kéo lên. Đầu tiên là người dẫn chương trình lên giới thiệu vài lời. Lăng Tịch cũng không chú ý nghe nội dung người kia nói, bất quá khi nghe đến thứ tự trình diễn mới lưu ý.

Lạc Phi là người đầu tiên xuất hiện.

Nói xong người dẫn chương trình liền lui xuống sân khấu.

Nhìn Lạc Phi chậm rãi đi ra, Lăng Tịch căng thẳng, toàn bộ tầm mắt đều bị Lạc Phi thu hút.

Hôm nay Lạc Phi rất thu hút! Rất đẹp trai! Toát ra khí chất quý phái, giống như làm chủ toàn bộ hội trường. Cái loại tự tin kia cuốn hút ánh nhìn mọi người.

Lăng Tịch nhìn Lạc Phi, đồng thời Lạc Phi cũng đem tầm mắt tìm kiếm Lăng Tịch. Khi nhìn thấy Lăng Tịch, trên mặt hắn lộ ra vui sướng. Lạc Phi mỉm cười, khẽ gật đầu, sau đó ngồi vào ghế đàn.

Sau khi hoàn thành bài biểu diễn, Lạc Phi hướng phía dưới cúi đầu chào, tiếp theo đi xuống sân khấu. Lạc Phi hướng về phía Lăng Tịch nháy mắt, ý bảo kết thúc tới tìm hắn.

Lăng Tịch gật gật đầu, rồi tiếp tục nghe diễn tấu.

Lạc Phi thật sự xuất sắc nhất. Những màn trình diễn sau Lăng Tịch nghe chẳng lọt tai. Cũng có lẽ do trong lòng Lăng Tịch chỉ có Lạc Phi tài giỏi nhất nên mới nghĩ như thế. Lăng Tịch tự cười mình, bắt đầu cân nhắc nên tặng quà gì để chúc mừng Lạc Phi.

Khi Lăng Tịch còn cân nhắc, cảm giác người bên cạnh rời chỗ.

Đã đến giờ nghỉ?

"Lăng Tịch."

Giọng nói không lớn, lại rất quen thuộc.

"Lại đây."

Lạc Phi hướng về phía Lăng Tịch vẫy tay, ý bảo đi qua.

"Phi Phi."

"Ừ, hôm nay Phi biểu hiện thế nào?"

"Tốt lắm."

"Vậy.... Có thưởng hay không ?"

Mấy ngày nay người đại diện, trợ lý và một đống người canh giữ, hắn bận rộn không có thời gian trở về gặp Lăng Tịch. Trời biết hắn muốn nhìn thấy Lăng Tịch bao nhiêu. Hắn rất muốn ôm lấy, hôn vài cái lên môi Lăng Tịch.

"À, Phi muốn thưởng cái gì? Nói cho tôi biết, tôi đi chuẩn bị."

"Sao này sẽ nói cho biết, đi theo Phi."

Nhìn Lạc Phi dẫn mình vào phòng nghỉ, Lăng Tịch hỏi:

"Phi sao dẫn tôi đến nơi này? Bên ngoài sắp bắt đầu diễn lại rồi."

"Chúng ta nói chuyện một lát, dù sao Phi cũng xong rồi, Tịch có xem nữa hay không, cũng không quan trọng. Nếu không còn phải lĩnh thưởng, Phi đã sớm đi rồi."

Hắn muốn ở cùng Lăng Tịch, trò chuyện, giải tỏa mấy ngày tương tư, không muốn bị phá đám, hay trì hoãn. Cuối cùng, người đại diện cho một tháng nghỉ phép.

Một tháng nghỉ phép !

Hắn thật lâu chưa từng có thời gian nghỉ ngơi dài như vậy .

"Lĩnh thưởng? Còn chưa diễn hết, Phi đã nghĩ lĩnh thưởng à? Thật đúng là không khách sáo gì cả."

"Đúng vậy mà, không cần phải nói, giải quán quân nhất định là Phi."

Lạc Phi tin tưởng tràn đầy nói, sau đó kéo Lăng Tịch qua, ôm vào lòng.

"Ba, con rất nhớ ba."

Hắn muốn ở bên cạnh người này. Nhưng mục tiêu này trong khoảng thời gian ngắn chưa có biện pháp thực hiện. Nghĩ vậy, Lạc Phi còn có chút buồn.

Từ khi bày tỏ, Lạc Phi luôn trực tiếp kêu tên của Lăng Tịch. Nhưng giờ phút này đem người  ôm vào trong ngực, hắn lại không tự chủ kêu một tiếng 'ba'. Xưng hô này, làm cho hắn cảm thấy rất an toàn, đồng thời cũng rất thỏa mãn.

"Đứa ngốc, bất quá mới vài ngày không gặp mà thôi, sao nghĩ như vậy? Lần này làm xong việc rồi, không phải có thời gian nghỉ ngơi sao?"

"Vâng. Con có một tháng nghỉ, có thể ở cùng ba. Ba, có nhớ con hay không? Một tháng, chúng ta đi đâu chơi có được không? Muốn tìm một chỗ đi nghỉ phép hay không ?"

"À... Được thì được, nhưng mà... Tần Tường bây giờ còn trong bệnh viện, ba bỏ đi không được. Thật xin lỗi Phi Phi, ba không có thời gian đi nghỉ phép cùng nhau."

Lạc Phi buông Lăng Tịch ra, nhìn vẻ mặt xin lỗi của Lăng Tịch. Thu tất cả vào đáy mắt, hắn mỉm cười đề nghị.

"Không có sao, hay con cũng đi bệnh viện, cùng ba chăm sóc Tần Tường đi."

"Như vậy được chứ? Có thể rất phiền con hay không?"

"Không có sao, Tần Tường coi như là em trai của con, đi chiếu cố hắn, cũng là việc nên làm."

Lạc Phi cười cười, tỏ vẻ không sao. Nếu Lăng Tịch không đi du lịch được, vậy hắn liền ở bên cạnh cũng tốt lắm. Tuy rằng không có biện pháp chỉ có hai người, nhưng được nhìn thấy cũng coi như tốt.

"Được. Vậy tốt quá rồi. Tần Tường hẳn là sẽ rất vui."

Trong đáy lòng Lăng Tịch vẫn luôn hy vọng mấy đứa con có thể ở chung hòa hợp, trở thành bạn tốt.

Mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Tần Tường cùng Lăng Duệ, hiện tại Lạc Phi cũng có thời gian nghỉ ngơi, có thể ở bên cạnh, như vậy thật tốt. Duy nhất chỉ thiếu Bạch Tiểu Hàn.

Nghĩ tới Tiểu Hàn, Lăng Tịch có vẻ buồn rầu, có chút chua sót.

Không biết Tiểu Hàn hiện tại thế nào? Người nhà kia đối tốt với Tiểu Hàn không? Tiểu Hàn có trách mình hay không?

"Đang suy nghĩ gì vậy? Nhìn rất buồn rầu."

"Hả? Không có gì, chỉ là hơi phiền một chút. Nên chúc mừng cho Phi như thế nào."

"Ha ha, không sao cả, chỉ cần có Tịch ở cùng, chúc mừng như thế nào cũng được."

Thấy Lăng Tịch không chịu nói, Lạc Phi cũng không có miễn cưỡng hỏi, mà là chỉ cười ha ha.

"Vậy...Vẫn là sau này về nhà chúc mừng đi."

"Ừ, vậy đi."

"Phi Phi, bên ngoài có phải tuyên bố giải thưởng không?"

Cùng Lạc Phi thương lượng việc chúc mừng, Lăng Tịch liền nghe được bên ngoài truyền đến giọng người dẫn chương trình thật hưng phấn.

"Hả? Hình như là vậy."

"Chúng ta đi ra ngoài thôi, không phải còn lĩnh thưởng sao?"

"Ha ha, đúng vậy."

Đi ra từ phòng nghỉ, Lạc Phi vừa vặn nghe được tên của hắn. Hắn đạt giải thưởng quán quân.

"Phi Phi, chúc mừng."

Lăng Tịch đụng bả vai Lạc Phi, cười nói tiếng chúc mừng.

"Cám ơn."

"Lạc Phi!"

Lạc Phi nghe được có người gọi hắn, là trợ lý của hắn.

"Sao còn ở nơi này vậy? Chúng tôi tìm cậu thật lâu mà không thấy. Anh Tôn đang nổi bão. Mau, chuẩn bị đi ra lĩnh thưởng."

"Gấp cái gì? Còn sợ tôi chạy? Được rồi, tôi sẽ đi. Lăng Tịch, ở chỗ này chờ Phi, hay là cùng đi ra?"

"Vẫn là cùng đi ra ngoài đi. Tôi muốn nhìn Phi lĩnh thưởng."

"Được, vậy chờ Phi lĩnh thưởng xong, chúng ta về."

Đi ra khỏi hậu trường, Lạc Phi đã bị người đại diện kéo đến một bên, không ngừng nói cái gì đó. Xem qua nét mặt Lạc Phi không kiên nhẫn.

"Anh... anh chính là Lăng Tịch trong truyền thuyết à?"

Ngay lúc Lăng Tịch nhìn chằm chằm Lạc Phi, người trợ lý nhìn Lăng Tịch, sau đó đột nhiên nói một câu mang theo điểm ngạc nhiên.

"Hả? Cậu biết tôi?"

"À... Không biết. Bất quá tên nghe rất quen thuộc."

Đại diện Tôn luôn nói Lăng Tịch này Lăng Tịch nọ, bọn họ nghe rất nhiều lần. Sau đó nghe ngóng, biết được Lăng Tịch là người rất quan trọng với Lạc Phi.

Lăng Tịch! Cuối cùng đã gặp được Lăng Tịch!

Cái tên Lăng Tịch này, bọn họ mỗi người ở bên cạnh Lạc Phi đều quen thuộc, nhưng không ai biết diện mạo thế nào. Hôm nay gặp mặt có chút kinh ngạc. Không phải một mỹ nữ mà là một mỹ nam! Nhưng mà thoạt nhìn không giống như là bạn bè? !

Trợ lý cười tủm tỉm đánh giá Lăng Tịch.

"Mấy người trợ lý chúng tôi đều biết Lăng Tịch nhất định là người rất quan trọng của Lạc Phi. Nếu không sao Lạc Phi lúc nào cũng nhắc đến, luôn muốn đi tìm anh."

"Hả... Thật không?"

Lăng Tịch xấu hổ mím môi cười cười.

Ồ! Đáng yêu! Thật đáng yêu! Nhìn anh ta xấu hổ mím môi kìa!

Trợ lý có chút hưng phấn, vừa muốn tám chuyện một chút với Lăng Tịch, lại nghe được trên sân khấu gọi tên Lạc Phi đi lên lĩnh thưởng, hắn vội vàng cầm máy ảnh đi chụp ảnh Lạc Phi.

"Oa! Thật sự là rất đẹp trai !"

Trợ lý cảm thán một tiếng, sau đó liên tục bấm máy.

Đợi cho Lạc Phi lĩnh thưởng xong đi xuống, Lăng Tịch định đi qua chúc mừng. Lạc Phi bị người đại diện giữ chặt, kéo đến một bên không ngừng nói gì đó. Mà Lạc Phi thì thỉnh thoảng hướng bên này nhìn vài lần, bộ dáng như là không vui.

Lăng Tịch đợi trong chốc lát, chỉ thấy Lạc Phi đẩy người đại diện ra, đi tới bên này. Người đại diện, cũng theo sát lại đây.

"Làm sao vậy?"

"Không có việc gì, chúng ta trở về đi."

"Lạc Phi, chờ một chút."

Lạc Phi lôi kéo Lăng Tịch muốn rời khỏi. Người đại diện bước nhanh tới, ngăn cản Lạc Phi.

"Chúng tôi đều chờ chúc mừng cho cậu, cậu sao có thể rời đi trước? Không phải rất thiếu suy nghĩ sao? Mấy ngày nay tất cả mọi người đều vất vả. Vì tổ chức tiệc chúc mừng, bọn họ bỏ ra rất nhiều công sức, cậu sao có thể bỏ qua?"

"Tôi vốn không muốn đi tham gia tiệc mừng gì gì đó, các người làm điều dư thừa."

Nguyên do bọn họ là vì chuyện này mà tranh chấp à!

Lăng Tịch ở một bên nghe trong chốc lát, đã hiểu đại khái. Lăng Tịch vừa định khuyên nhủ Lạc Phi, người trợ lý đứng ở bên cạnh, hạ giọng nói:

"... Lăng Tịch, có thể phiền anh khuyên nhủ Lạc Phi đi tham gia tiệc mừng không? Chúng tôi đã chuẩn bị tốt, hiện tại vai chính lại nói không đi, rất đả kích người. Không nói cho Lạc Phi, chúng tôi chỉ là muốn cho cậu ấy bất ngờ thôi!"

"Ừ, tôi thử xem."

Đón nhận ánh mắt cảm kích của trợ lý, Lăng Tịch cười cười. Lăng Tịch nắm tay Lạc Phi, ý bảo hắn đừng cãi người đại diện.

"Phi Phi, chúng ta đi tham gia tiệc mừng đi. Họ cố ý chuẩn bị, vai chính sao không đi tham gia."

"Thế nhưng... Phi chỉ muốn hai chúng ta chúc mừng thôi."

Lạc Phi vừa nói xong, sắc mặt người đại diện càng kém, cũng khó chịu nhìn Lăng Tịch. Còn người trợ lý thì trừng lớn mắt nhìn Lăng Tịch, lại nhìn Lạc Phi. Đáy mắt giấu không được vẻ tìm tòi nghiên cứu cùng hưng phấn.

"Đợi đến tối hoặc là ngày mai lại chúc mừng được không? Trước tiên đi tham gia tiệc mừng thôi."

"Được rồi."

Lạc Phi gật gật đầu, không có cự tuyệt.

Sau khi lên xe, người trợ lý liền nghiêng thân mình nhìn ghế sau, nơi Lạc Phi cùng Lăng Tịch đang ngồi. Đầu tiên là chúc mừng Lạc Phi một tiếng, sau đó tò mò nhìn nhìn, rồi hắn trực tiếp nói.

"Vậy... Tôi có thể hỏi một chút... Hai người có phải.... Là loại quan hệ đó hay không?"

Bị hắn hỏi như vậy, Lăng Tịch sửng sốt, mà Lạc Phi hỏi ngược lại:

"Vì sao hỏi như vậy?"

"À... Nhìn giống, tôi tò mò thôi, liền muốn hỏi một chút."

Thấy Lạc Phi không có giận, người trợ lý nháy mắt, dùng ánh mắt khát vọng nhìn chằm chằm Lạc Phi.

"Đúng vậy!"

" Oa? Thật sự á!"

Người trợ lý trừng lớn mắt. Bởi vì hưng phấn, mặt của hắn trở nên đỏ rực, thoạt nhìn rất đáng yêu.

"Thật tuyệt ! Các người nhìn rất xứng đôi. Không đúng, là siêu cấp xứng đôi."

"Ha ha. Lăng Tịch, nghe được không. Cậu ta nói chúng ta siêu cấp xứng đôi."

"..."

Lăng Tịch như trước không lên tiếng, bất quá lỗ tai lại đỏ.

Nhìn Lăng Tịch cúi đầu, mặt hồng hồng, Lạc Phi dưới đáy lòng hét to một câu.

Đáng yêu quá!

Lạc Phi lấy tay khuỷu tay khẽ chạm tay Lăng Tịch. Lăng Tịch khó hiểu nhìn qua, Lạc Phi đem cúp đưa qua.

"Lăng Tịch, giữ lấy."

"Cho tôi giữ?"

"Ừ, thay Phi bảo quản, đợi mua nhà xong, lại lấy về."

"À, được."

Mua nhà? Bọn họ là muốn sống chung sao? Oa! Một tin tức lớn!

Tuy rằng còn muốn hỏi Lạc Phi, nhưng nghĩ nghĩ, người trợ lý vẫn nhịn xuống. Hắn quyết định không đi quấy rầy bọn họ, lưu cho bọn họ một chút riêng tư.

"Ha ha, còn rất nhiều, nếu thích tất cả đều đưa Tịch hết. Sau này chúng ta làm một cái tủ lớn dùng để cúp, huy chương đó."

"Ừ, tùy Phi."

Họ đến một nhà hàng gần đó. Lạc Phi vừa đến, tất cả mọi người đều đứng lên, vỗ tay hoan nghênh Lạc Phi.

Bị bầu không khí cuốn hút, Lạc Phi đã quên lúc trước không tình nguyện đến. Hắn cảm ơn mọi người, đã bị người đại diện kéo đi đến một cái bàn chào hỏi.

Lạc Phi giới thiệu Lăng Tịch cùng mọi người. Trừ mấy người có vẻ không thoải mái, những người khác đều lộ ra một biểu tình hưng phấn, thậm chí có mấy người cứ cười hì hì.

Lạc Phi bị người đại diện kéo đi cảm tạ mọi người, đồng thời tuyên bố khai tiệc. Champagne được rót ra, Lạc Phi nâng ly, nói:

"Mọi người cùng nhau uống một ly."

Lạc Phi bị mấy người lãnh đạo bắt lấy, thay phiên mời rượu. Sau đó Lạc Phi lại bị các nhân viên kéo đi uống, hết một bàn lại đến một bàn, bọn họ thay nhau mời rượu hắn.

Lăng Tịch cũng bị mấy người mời uống rượu. Lăng Tịch vừa định ngồi nghỉ ngơi một lát, lại bị người trợ lý kéo đi giới thiệu uống rượu.

Uống đến cuối cùng, Lăng Tịch cũng không biết đã uống bao nhiêu, chỉ cảm thấy toàn thân rất nóng, như là phát sốt, cảnh vật chung quanh lúc ẩn lúc hiện, nhìn không rõ lắm. Lăng Tịch chống tay lên bàn, híp mắt tìm Lạc Phi nhưng không thấy.

Lạc Phi gụt trên bàn lâu, định đứng lên muốn đi tìm Lăng Tịch, nhưng mà hắn đi không được. Nhiều lần trực tiếp đụng ngã ghế, cũng may có nhân viên giúp đỡ hắn mới không bị ngã sấp xuống.

"Lạc Phi, cậu muốn đi đâu?"

"Anh có nhìn thấy Lăng Tịch không? Tôi muốn tìm anh ấy."

"Cậu đừng vội, tôi thay cậu tìm. Đừng nóng vội, đừng nóng vội!"

Người nọ đảo mắt một vòng. Vừa nhìn thấy Lăng Tịch chỗ đám trợ lý, hắn nâng Lạc Phi hướng tới chỗ Lăng Tịch.

Người trợ lý nhìn nhìn Lạc Phi, sau đó lại nhìn nhìn Lăng Tịch. Phát hiện giờ phút này tuy rằng Lăng Tịch khá hơn Lạc Phi một chút, nhưng cũng không tốt hơn bao nhiêu, khẳng định đã uống rất nhiều.

Nhìn hai người say rượu, người trợ lý quyết định cùng mấy nhân viên đem bọn họ đi mướn phòng.

Mấy người trợ lý rời đi một hồi, Lạc Phi chậm rãi mở mắt. Hắn đánh giá hoàn cảnh trong chốc lát, phát giác có chút xa lạ.

Bây giờ là ở nơi nào? Sao có điểm gì là lạ.

Lạc Phi muốn đứng dậy nhìn xung quanh, vừa ngồi dậy liền té ngã. Hắn ngã xuống đè lên vật thể gì đó. Lạc Phi kỳ quái sờ sờ bên dưới.

Ấm nóng!

Lạc Phi tiếp tục đụng đến gương mặt, làn da rất nóng.

Hả? Là một người? !

Lạc Phi đem thân mình dời sang một bên, cố gắng mở mắt ra nhìn.

Khuôn mặt rất quen thuộc nha, giống như đã gặp nhau ở nơi nào!

"Lăng... Lăng Tịch, làm sao vậy? Tỉnh... Tỉnh tỉnh."

"Ôi ? Phi Phi?"

"Ừ, Lăng Tịch. Vừa rồi đi đâu vậy? Phi... đi tìm thật lâu không thấy."

"A? Không biết... có chút chóng mặt."

"Khó chịu sao? Muốn xoa bóp không?"

"A? Được."

"Vạy... Đợi một chút... Tịch đừng nhúc nhích Phi mới xoa được."

"Tôi... không nhúc nhích."

Rõ ràng không có cử động, sao Lạc Phi nói đừng nhúc nhích? !

"Đúng vậy à! Sao... có hai Lăng Tịch?"

Lạc Phi kỳ quái lắc lắc đầu, sau đó hướng tới gần muốn nhìn cho rõ ràng.

Tới gần, gần chút nữa. Sau đó mặt hai người đụng vào nhau, chóp mũi chạm chóp mũi, miệng chạm miệng.

Đột nhiên phát sinh tình huống, làm cho hai người quên phản ứng. Trạng thái này duy trì trong chốc lát, Lạc Phi mở miệng ngậm môi Lăng Tịch. Lạc Phi mút mút, lại dùng đầu lưỡi liếm liếm.

"Ôi..."

Lăng Tịch hô một tiếng, kháng cự đẩy Lạc Phi ra.

Lực đạo không lớn, không có làm được gì, ngược lại càng làm Lạc Phi hưng phấn. Hắn vươn đầu lưỡi liếm vài cái trên môi Lăng Tịch. Liếm một lát, Lạc Phi lại dùng đầu lưỡi cạy mở răng, chui vào khoang miệng, nhấm nháp hương vị rượu ấm áp đầy xúc cảm.

Hôn một lúc, Lăng Tịch bắt đầu vặn vẹo, đưa tay để trên ngực Lạc Phi muốn đẩy ra. Lạc Phi sửng sốt, có chút khó hiểu nhìn Lăng Tịch.

Sai cái gì sao? Mới khiến cho Lăng Tịch kịch liệt phản kháng như thế? Hình như... như có gì khác... Không quá mức chứ?

Khi Lạc Phi còn đang cân nhắc mình đã làm gì sai mới khiến cho Lăng Tịch kháng cự, đã bị đẩy sang một bên.

Đẩy người xong rồi, Lăng Tịch trở mình đứng dậy nhảy xuống giường. HunhHn786 Chạy vài bước, Lăng Tịch loạn choạn ngồi xuống nôn mửa.

"Ọe...."

Nghe âm thanh nôn mửa, Lạc Phi cũng cảm thấy bụng một trận cuồn cuộn, có cái gì dâng lên tới cổ họng.

Lạc Phi cũng nhảy xuống giường, muốn tới toilet. Nhưng mà mới chạy đến gần Lăng Tịch, hắn đã khống chế không được phun ra.

Bên trong phòng lúc này chỉ có âm thanh nôn mửa liên tiếp vang lên.

Đợi cho hai người đem hết dạ dày nhổ ra, miệng mỏi nhừ, mới yên tĩnh. Cả hai lại nhìn nhau cười.

Giúp đỡ nhau ngồi lên giường, Lạc Phi thân thiết hỏi. 

" Tịch... Có mệt lắm không?"

"Không có việc gì, hiện tại thoải mái hơn nhiều rồi. Phi thì sao? Khó chịu sao?"

"Tốt hơn rồi, nhổ ra thoải mái hơn. Lần sau sẽ không bao giờ tham gia tiệc mừng công nữa, thật đáng sợ."

"Ừ, nếu còn có tiệc rượu, nhớ uống ít một chút."

"Nghe lời Tịch."

Lạc Phi gật gật đầu, nheo lại mắt nhìn Lăng Tịch.

Hiện tại bộ dáng Lăng Tịch thật là đẹp. Hai gò má hồng hào, làm cho người ta rất muốn cắn một cái. Đôi môi căng mộng vì bị liếm ướt lại làm cho tâm hắn ngứa ngáy. Hắn rất muốn hóa thành sói, trực tiếp đem người nuốt vào bụng.

Đợi đã! Mình đang suy nghĩ cái gì?

Đột nhiên có ý niệm này trong đầu làm cho Lạc Phi sửng sốt.

Rượu vào làm cho Lạc Phi tăng lên khát vọng, nhìn Lăng Tịch bằng ánh mắt cũng càng ngày càng nóng.

"Phi... Phi Phi. Trên sàn... Làm sao bây giờ?"

"Đừng động, tìm người đến dọn dẹp."

Nhìn mấy đống hỗn độn trên mặt đất kia, Lạc Phi lại buồn nôn. Lạc Phi nôn khan vài tiếng.

Nhìn Lạc Phi khó chịu, Lăng Tịch nhìn quanh bốn phía, chạy đến bàn đầu giường lấy nước cho Lạc Phi.

"Uống miếng nước đi."

"Cảm ơn."

Uống xong, Lạc Phi cảm thấy dễ chịu rất nhiều, bất quá trong cổ vẫn có mùi làm cho hắn nhíu mày.

Phòng này đã bị bọn họ làm dơ bẩn, cho dù tìm người quét sạch sẽ, mùi kia cũng không tiêu tán hết.

Thật là khó chịu, vẫn là nên đổi cái phòng khác.

Hạ quyết tâm, Lạc Phi liền lôi kéo Lăng Tịch đi ra cửa.

Thang máy đỗ tại lầu một. Lạc Phi đi đến quầy tiếp tân thông báo cho người dọn phòng, đồng thời cũng đăng ký một phòng khác.

Vào phòng mới, Lạc Phi cởi áo, cũng nghiêng đầu hỏi :

"Lăng Tịch muốn tắm trước? Hoặc là cùng nhau tắm?"

"Á... Phi tắm trước đi."

"Vậy, Phi đi tắm trước, sẽ rất nhanh."

Nghe được Lăng Tịch nói để cho hắn tắm trước, Lạc Phi thoáng có chút thất vọng. Nhưng nghĩ đến Lăng Tịch dễ thẹn thùng, Lạc Phi thoải mái cười cười, đi đến phòng tắm.

Vì Lăng Tịch còn chờ bên ngoài, Lạc Phi tắm nhanh nhất có thể. Một cái khăn trùm đầu, một cái khăn khác quấn che quanh eo, Lạc Phi mở cửa đi chân trần ra ngoài.

"Tịch, đi vào tắm đi, nước ấm không nóng."

"À, được."

Không biết có phải là ảo giác hay không, Lạc Phi phát giác Lăng Tịch ngượng ngùng tránh né đi vào phòng tắm.

Lạc Phi ngồi vào giường sấy tóc, cũng mở  TV ra xem giết thời gian.

Trên màn ảnh là hai thanh niên ngoại quốc trên giường. Hai người có hành động mơn trớn vuốt ve, nói những lời khiêu khích.

Đây là cái gì? Thật thô tục!

Lạc Phi nhíu mày, bất quá ánh mắt vẫn nhìn chăm chú màn hình ti vi.

Xem ra khách sạn này là nhà nghỉ cho các cặp đôi, bằng không sao chiếu chương trình như vậy.

Vì thích đàn ông đương nhiên hắn cũng cố ý tìm hiểu trên mạng về cách đàn ông yêu nhau là làm như thế nào. Bất quá cũng chỉ là tư liệu mà thôi, không có xem trực tiếp. Đây là lần đầu tiên Lạc Phi xem loại phim này.

Rất kích thích!

Do đã uống rượu, đặc biệt giờ phút này người yêu ở trong phòng tắm rửa, nghe tiếng nước chảy, lại tưởng tượng hình ảnh không mặc quần áo, Lạc Phi đỏ mặt, dưới thân cái bộ vị có phản ứng.

Thảm thảm, hắn hiện tại..... Cúi đầu nhìn "em trai" có tinh thần, Lạc Phi vẻ mặt đau khổ tìm đối sách.

Hay đợi Lăng Tịch đi ra, làm cho Lăng Tịch trở thành người của mình? Như vậy có tốt lắm không! Hoặc là thừa dịp Lăng Tịch còn chưa có đi ra, mau giải quyết, rồi nằm trên giường giả bộ ngủ?

Lạc Phi còn đang do dự, cửa phòng tắm mở ra, Lăng Tịch cũng quấn một khăn tắm đi ra.

"Phi... Nơi này có không có đồ?"

"Hả?"

Đồ? ! Nghe được hai chữ này, Lạc Phi theo bản năng hướng tới giữa hai chân Lăng Tịch nhìn một cái, sau đó vội vàng lắc đầu, tỏ vẻ không có gì.

"Hả?"

Nghĩ đến phía dưới khăn tắm cũng chưa mặc gì, Lăng Tịch không được tự nhiên đem chân khép lại, khó xử. Lăng Tịch cảm thấy nên đi ngủ sớm một chút.

Nhưng mà.... ánh mắt Lạc Phi sao kỳ quái vậy? Không phải nhìn chằm chằm lồng ngực thì là hạ bộ. Còn nữa trong phòng có âm thanh gì kỳ quái?

Lăng Tịch dừng bước, kỳ quái nhìn bốn phía, rồi nhìn lên màn hình TV.

Khó trách lại cảm thấy có thanh âm kỳ quái.

"Cái kia... Phi..."

Thấy Lăng Tịch vẫn không lên tiếng, Lạc Phi giật giật môi, muốn giải thích.

"Ngủ."

Lăng Tịch nhỏ giọng nói một chữ, nói xong mới phát giác, trong phòng cũng chỉ có một cái giường. Hai người phải cùng ngủ chung. Nghĩ đến ngũ cùng với Lạc Phi mặt Lăng Tịch lại đỏ hồng.

"Ừ, ngủ."

Lăng Tịch đi vài bước, thấy Lạc Phi vẫn theo dõi mình, liền lại đi nhanh hơn. Xốc chăn lên rất nhanh chui vào, cũng kéo chăn trùm kín đầu.

Nhìn phản ứng của Lăng Tịch, Lạc Phi cũng biết Lăng Tịch ngượng ngùng, liền kéo kéo chăn, nhỏ giọng nhắc nhở :

"Vậy cũng.... Đừng che đầu."

"Ừ."

Lăng Tịch rầu rĩ đáp ứng, đem chăn kéo xuống. Lăng Tịch nhắm mắt lại muốn thôi miên chính mình nhanh ngủ đi. Nhưng mà tầm mắt Lạc Phi thật sự là quá mức nóng, mà thanh âm trong TV cũng rất ái muội. Thật xấu hổ.

"Phi, còn muốn xem tới khi nào ?"

Nói vừa xong, mặt Lăng Tịch càng nóng.

"Á... Không xem, không xem, liền ngủ."

Lạc Phi lấy điều khiển từ xa tắt TV, rồi nằm ở bên cạnh.

Giờ phút này Lạc Phi nghĩ tới người nằm ở bên cạnh trên người trừ một cái khăn tắm cũng không mặc gì. Lạc Phi cảm thấy đáy lòng ngứa ngáy, muốn thân thiết một phen.

Lạc Phi phiền não trở mình, không biết nên làm thế nào mới tốt.

Lạc Phi ngạc nhiên phát giác Lăng Tịch tựa hồ cũng không có ngủ, vẫn là tỉnh táo. Nói như vậy, Lăng Tịch cũng là ngủ không được sao? Nếu đã ngủ không ngủ được, như vậy không bằng...

Không bằng... Liền làm đi.

Dù sao bọn họ đã xác định quan hệ, chuyện ngủ cùng nhau sớm hay muộn cũng phải làm.

Lạc Phi khẽ cắn môi, quyết định hôm nay sẽ bắt người ăn luôn. Đương nhiên, hắn vẫn phải hỏi ý kiến Lăng Tịch trước.

Nghĩ như vậy, Lạc Phi dịch chuyển gần sát lại, môi kề sát phía sau Lăng Tịch, nói:

"Lăng Tịch, Phi nghĩ muốn..."

"Muốn... Muốn gì?"

Thân thể run lên, Lăng Tịch khẩn trương hỏi.

Khi Lạc Phi hướng tới gần, Lăng Tịch đã cảm thấy khẩn trương. Đặc biệt cái bộ vị của hắn chạm vào, Lăng Tịch đã nhận ra Lạc Phi có ý gì.

"A, nghĩ muốn làm."

Lạc Phi cọ cọ lên người Lăng Tịch, đợi Lăng Tịch cảm giác được lửa nóng trên người hắn. Lạc Phi đem người ôm vào trong lồng ngực.

"Phi muốn làm tình."

"..."

Lạc Phi nói trực tiếp, làm cho Lăng Tịch có chút không chịu nổi, hoàn toàn không biết nên đáp lại Lạc Phi như thế nào.

Lăng Tịch không lên tiếng, Lạc Phi dùng bộ vị đứng thẳng cọ cọ, tiếp tục nói:

"Phi muốn gần gũi Tịch. Tịch cảm thấy được không? Muốn..."

"...."

"Sao không trả lời? Được không? Thật là khó chịu quá."

Chương 90: Là của nhau

Thấy Lăng Tịch vẫn chưa có phản ứng, Lạc Phi bất mãn cọ vài cái, than thở vài tiếng, liền trực tiếp hôn lên.

Lần này hôn, so sánh lần trước càng thêm triền miên. Giống như là muốn trừng phạt Lăng Tịch không chịu hé răng. Lạc Phi cắn lên môi Lăng Tịch vài cái. Tuy rằng không đến mức tạo ra vết thương, nhưng cũng có thể đủ làm cho Lăng Tịch cảm giác được đau đớn.

"Ui..."

Bị Lạc Phi cắn, Lăng Tịch cuối cùng cũng phản ứng lại. Lúc này, Lăng Tịch mới phát giác, mình đã bị Lạc Phi đặt ở dưới thân, trong miệng có vật mềm ấm gì đó, không ngừng càng quấy.

"Ôi.."

Muốn kháng nghị, nhưng vừa mới phát ra một tiếng, động tác Lạc Phi càng ra sức. Âm thanh ngăn lại nơi cổ họng. Hắn cũng nhân cơ hội vuốt ve Lăng Tịch.

Giằng co một hồi. Đợi cho Lạc Phi buông ra khuôn mặt Lăng Tịch đỏ bừng, cũng há miệng thở phì phò.

Rõ ràng lần trước Lạc Phi hôn rất ngây ngô, sao bây giờ giống như rất có kinh nghiệm vậy?

Nếu không biết tính tình Lạc Phi, Lăng Tịch sẽ cho rằng Lạc Phi mấy ngày nay tìm người luyện tập.

Lẽ nào... đều là làm theo mấy thứ vừa rồi xem trên ti vi, từ trong đó học được kỹ xảo?

Vừa nghĩ tới nhìn thấy hình ảnh hai thân thể giao hợp, mặt vừa mới lạnh lại nóng.

"Đang suy nghĩ gì vậy? Lúc này mà có thể phân tâm."

Nhìn Lăng Tịch không tập trung, Lạc Phi bất đắc dĩ vò vò tóc Lăng Tịch, có chút tức giận nói.

"Không.... Không có gì."

Lăng Tịch lắc lắc đầu, trộm hít một hơi.

"Chúng ta làm đi, được không?"

Lạc Phi hiện tại suy nghĩ làm như thế nào đem người nuốt vào bụng. Quả nhiên, đàn ông trên giường đều có tiềm chất hóa thành lang sói.

Vừa rồi Lăng Tịch không đáp lại, hắn hỏi lại một tiếng là vì tôn trọng. Tại lúc này đây, hắn vẫn rất quân tử, dù rằng trong cơ thể dục vọng kêu gào rất lâu.

"Phi, tôi. . ."

"Tịch thẹn thùng?"

Lạc Phi cười nhạt vuốt ve mặt của Lăng Tịch.

"Chúng ta bây giờ là người yêu, làm chuyện này càng thêm thắt chặt quan hệ, không phải rất nên làm sao? Thân thể tiếp xúc, đồng thời còn có thể xúc tiến tâm hồn hòa quyện, không phải tốt lắm sao? Là của nhau không có gì phải xấu hổ."

Nghe xong Lạc Phi nói, Lăng Tịch dở khóc dở cười.

Đề tài này hẳn là rất xấu hổ, mà Lạc Phi lại nói rất thong dong. Nói đến làm tình lại giống đang nói ăn cơm. Theo ý Lạc Phi làm tình cùng ăn cơm giống nhau, đều là nhu cầu bình thường. Bất quá làm tình để hai người dễ dàng thắt chặt tình cảm.

"Phi nói có đúng hay không?"

Lạc Phi để chóp mũi cọ cọ mũi Lăng Tịch, giống như làm nũng

"Muốn cùng nhau trao đổi tình cảm hay không?"

Nói đến trao đổi tình cảm, Lạc Phi lộ ra nụ cười bỡn cợt, cũng cố ý lấy tay kéo khăn tắm ra nằm đè lên người Lăng Tịch.

Lạc Phi giờ phút này nằm ở phía trên. Hai thân thể tiếp xúc, hai bộ vị nóng bỏng tiếp xúc. Cũng may còn một lớp khăn tắm trên người Lăng Tịch ngăn cách, bằng không cũng sẽ xấu hổ chết.

Lăng Tịch chắc chắc chỉ cần mình nói không, mặc dù Lạc Phi bị dục vọng nghẹn chết, cũng sẽ không bắt buộc mình làm. Nghĩ đến Lạc Phi, đáy lòng ấm áp.

"Lăng Tịch, hay là..."

Lúc Lạc Phi muốn buông tha, lại bị người giơ tay lên ôm lấy cổ của hắn. Lăng Tịch hôn lên miệng của hắn, làm lời muốn nói tiếp theo nuốt trở về.

Đây là có ý gì? Chẳng lẽ... Là đồng ý sao?

Sợ là mình đoán mò, Lạc Phi cẩn thận xem xét một cái. Thấy Lăng Tịch đã nhắm nghiền hai mắt, lông mi thật dài lúc này đang run run, Lạc Phi trong lòng rộn rạo.

Thì ra Lăng Tịch còn xấu hổ!

Lạc Phi kích động, cắn Lăng Tịch một cái.

"Ui."

Lạc Phi nhanh chóng liếm liếm môi, dùng tay đỡ cái ót Lăng Tịch hôn thật sâu. Âm thanh phát ra cũng càng ngày càng lớn.

Lạc Phi vừa ra sức hôn môi vừa cố gắng nhớ lại hình ảnh vừa xem trên TV, cân nhắc nên bắt đầu như thế nào

Vừa rồi xem trên TV, Lạc Phi rất tự giác đem tài liệu sưu tầm trên mạng trước đó vứt bỏ sạch. Bởi vì hắn cảm thấy lý thuyết chung quy là lý thuyết, tối quan trọng hơn vẫn là thực hành! Tốt xấu gì vừa rồi hắn đã xem kỹ, cũng nên thực hành không phải sao ? !

Lạc Phi đặt một bàn tay lên ngực Lăng Tịch chậm rãi sờ soạng. Làn da Lăng Tịch không mềm mại nhưng mang lại xúc cảm vô cùng tốt. Rất giống trong tưởng tượng của hắn.

Vuốt vuốt, Lạc Phi đưa tay tới một điểm hơi nhô lên, dùng tay xoa nắn vài cái. Vốn mềm mại vật kia lập tức trở nên cứng, rất thú vị. Lạc Phi chơi thật vui, lại đưa tay dời về phía bên kia tiếp tục chơi đùa.

Lạc Phi dán lên môi Lăng Tịch, ái muội nói:

"Nơi đó... Cứng quá."

Lạc Phi nói làm cho Lăng Tịch run rẩy, mở mắt ra.

"Thân thể của Tịch sờ thích thật."

Hôm nay Lạc Phi, hoàn toàn không có giống bình thường, lời nói rất bạo dạn. Là bởi vì say rượu sao?

Tay Lạc Phi di chuyển trên người Lăng Tịch, bất quá môi hắn vẫn ở trên ngực, chậm rãi hôn từng chút, cũng thỉnh thoảng lại vươn đầu lưỡi liếm vài cái.

Rất nhanh, Lăng Tịch đã cảm thấy ngực bị Lạc Phi liếm ướt, cảm giác rất kỳ quái, định đẩy đầu Lạc Phi ra. Lạc Phi đã ngậm đầu ngực cũng không khách sáo nút mạnh.

"A...Đừng... Đừng mút."

"Hả?"

Lạc Phi nâng mắt nhìn nhìn mặt Lăng Tịch, sau đó cúi đầu tiếp tục công tác. Lạc Phi liếm vừa lòng mới rút lui, thay đổi vị trí khác tiếp tục liếm mút.

Lúc Lạc Phi liếm đến rốn, chợt nghe âm thanh hút khí, bụng cũng rất tự giác co thắt lại.

Đây... là nơi mẫn cảm nhất sao?

Nghĩ đến mình tìm được nơi mẫn cảm của Lăng Tịch, Lạc Phi cảm thấy rất hưng phấn. Hắn muốn nghiệm chứng chính mình đoán đúng không, đã giữ thắt lưng Lăng Tịch ra sức liếm lỗ nhỏ này.

Quả nhiên thân thể Lăng Tịch liền run rẩy lên, đồng thời phát ra tiếng rên.

Thật đúng là dụ dỗ người nha.

Tuy rằng hắn là lần đầu tiên, cũng không biết có làm đau hay không, nhưng hắn vẫn tận lực muốn làm tốt, muốn cho người yêu cảm thấy sung sướng.

Liếm xong vùng bụng, Lạc Phi tiếp tục dời xuống. Lướt qua một mảnh lông tơ, đi tới hạ bộ. Hắn không ngần ngại trực tiếp ngậm vật giữa hai chân của Lăng Tịch vào miệng.

Động tác Lạc Phi cũng không thuần thục, nhưng rất cẩn thận. Hắn cũng sợ sẽ cắn bị thương Lăng Tịch.

Cả người Lăng Tịch tê dại, một loại cảm giác vừa ngại ngùng vừa hưng phấn. Có chăn che lấp, Lăng Tịch chỉ nhìn thấy chăn bị đội lên cao cao, nhìn không tới vẻ mặt Lạc Phi giờ phút này.

Sau đó Lạc Phi lật chăn ra, với tay mở ra ngăn kéo tủ đầu giường, vói vào trong sờ soạng.

"Phi đang tìm cái gì?"

"Cái kia... Trong khách sạn không phải có chuẩn bị mấy thứ hay sao."

"Hả?"

Rất nhanh, Lạc Phi tìm được dầu bôi trơn và bao cao su.

Nghĩ đây là lần đầu tiên, hắn không muốn có ngăn cách, cho nên bỏ lại bao cao su, chỉ cầm lên chai dầu bôi trơn.

"Tịch, chuẩn bị tốt chưa? Phi... phải bắt đầu đây."

"Phi... Biết không?"

Nói vừa xong, Lăng Tịch thiếu chút nữa cắn lưỡi. Thật sự là quá mức xấu hổ. Lạc Phi sửng sốt một hồi, mới cắn răng đáp:

"Biết !"

Đây là đang hoài nghi sao? Quả thực là sỉ nhục tôn nghiêm đàn ông. Hừ! Phi sẽ cho Tịch thấy như thế nào là dũng mãnh.

Lạc Phi đem Lăng Tịch lật úp xuống, đầu tiên là sờ sờ phần mông, lại đổ dầu bôi trơn lên tay. Hắn đưa một ngón tay hướng đến lỗ nhỏ còn bịt kín giữa khe mông.

Thật chặt!

Đây là cảm tưởng đầu tiên của Lạc Phi.

Sợ tổn thương Lăng Tịch, Lạc Phi nghĩ nghĩ, rút ngón tay ra. Lại thêm dầu bôi trơn, tiếp tục hướng vào bên trong.

"A."

"Có phải Phi làm đau Tịch không?"

"Không có việc gì, tiếp tục đi."

Lạc Phi đúng là làm đau, nhưng nghĩ đến Lạc Phi là lần đầu tiên, chưa từng có kinh nghiệm, lại săn sóc như vậy, Lăng Tịch liền gắn chịu, để tránh đả kích tôn nghiêm của Lạc Phi.

Cảm giác bên trong rất khô, Lạc Phi lại cho thêm dầu bôi trơn. Đợi cho một ngón tay có thể tự do ra vào, Lạc Phi lại tăng thêm một ngón tay.

Sợ làm bị thương người yêu, Lạc Phi đem cả chai dầu bôi trơn đổ ra, toàn bộ mông Lăng Tịch đều là dầu bôi trơn, trên giường cũng có dầu bôi trơn.

Nghe được tiếng thở Lạc Phi ồ ồ. Đánh giá khuếch trương xong, Lăng Tịch trở mình, nhỏ giọng nói:

"Có thể rồi."

"Vậy sao? Được."

Lạc Phi hưng phấn mà gật đầu, sờ chân.

Đợi Lạc Phi đem thân mình dời qua, Lăng Tịch cũng mở chân, nâng mông lên hướng Lạc Phi.

"Vào đi."

Lăng Tịch chủ động làm cho Lạc Phi trừng lớn mắt, mà Lăng Tịch là khẩn trương cắn chặt môi.

Đợi một lúc Lạc Phi không có động tĩnh, Lăng Tịch bất đắc dĩ thở dài, dùng chân nhẹ đạp Lạc Phi, nhắc nhở:

"Còn không làm?"

"A, làm làm!"

Lạc Phi hít sâu, sau đó bắt lấy chân Lăng Tịch đem khoát lên trên vai, lại sờ sờ chỗ đã khuyết trương, cầm vật nóng bỏng từ từ đẩy vào.

Ôi!

Thật chặt!

Nóng quá!

Giờ phút này Lạc Phi thoải mái đến từng cái lỗ chân lông, hô lên một tiếng thỏa mãn.

Sợ Lăng Tịch không chịu nổi, Lạc Phi khống chế mình chậm chậm tiến vào.

Động tác này giống như khống chế lại làm cho Lăng Tịch cảm giác bị thúc ép. Thậm chí nhận rõ ma sát bên trong.

Lạc Phi hận không thể đem hoàn toàn đưa vào trong cơ thể Lăng Tịch. Cho nên dù Lạc Phi động tác không nhanh, nhưng đều là đâm rất sâu.

"Thoải mái không?"

Lạc Phi giữ chân Lăng Tịch, thở  phì phì hỏi.

"Ừ."

"Vậy... nhanh hơn được chứ?"

Nhìn thấy Lăng Tịch khẽ nhếch môi, Lạc Phi thấy gợi cảm vô cùng, không khỏi nuốt nước miếng mấy cái.

"Hả? Ừ"

Không giống lúc đầu lo lắng, Lạc Phi giờ phút này cảm thụ vui sướng đầm đìa. Động tác càng lúc càng nhanh, tiếng thở dốc cũng càng ngày càng ồ ồ.

Nhìn khuôn mặt đỏ hồng, Lạc Phi cúi xuống cắn một cái. Tay nắm lấy vật đang lắc lư giữa hai chân Lăng Tịch vuốt ve tần suất cũng tăng nhanh. Cảm giác nóng bỏng như muốn bốc cháy. HunhHn786

"Lăng Tịch, chúng ta cùng nhau đi."

Lời vừa nói, Lạc Phi hơi rùng mình, một cỗ nóng rực phun trào bên trong cơ thể Lăng Tịch. Đồng thời, tay của Lạc Phi  cũng một mảnh ướt át.

Cả hai cùng nhau bắn ra.

"Ôi."

Lạc Phi thỏa mãn, cẩn thận rời khỏi thân thể Lăng Tịch. Một dòng chất lỏng chảy ra từ miệng nhỏ chưa khép lại, đó là hỗn hợp dầu bôi trơn cùng tinh dịch.

Lạc Phi nằm ở bên cạnh, chống tay nâng đầu nhìn Lăng Tịch, thâm tình bày tỏ.

"Tịch, i love you."

Nghe được Lạc Phi bày tỏ, Lăng Tịch nghiêng đầu nhìn Lạc Phi. Nhìn một lúc sau, Lăng Tịch nhỏ giọng đáp.

"Ừ. Tịch cũng vậy."

Hẳn là yêu Lạc Phi rồi, bằng không cũng sẽ không đồng ý Lạc Phi làm chuyện này, lại còn chủ động nâng chân để thuận tiện cho Lạc Phi làm.

Yêu!

Nghĩ vậy, Lăng Tịch cảm thấy mặt rất nóng.

Cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới sẽ cùng Lạc Phi biến thành quan hệ này. Bất quá loại quan hệ này cũng không có làm cho bản thân cảm thấy bất an, ngược lại cảm thấy càng thêm an tâm, còn có thỏa mãn.

Như vậy, xem như có được Lạc Phi sao? Về sau, sẽ cùng nhau ở chung một chỗ sao?

Nghĩ đến Lạc Phi trong lòng yêu thầm mình nhiều năm như vậy, Lăng Tịch không tự giác nở nụ cười.

Được yêu người yêu mình cảm giác thật tốt.

Lạc Phi đem người kéo vào trong lồng ngực, vuốt mặt Lăng Tịch nói:

"Tịch cũng như thế nào? Lặp lại lần nữa, Phi muốn nghe."

Lăng Tịch cũng yêu hắn thật sao?

Yêu nha, không phải thích, cũng không phải tình cảm khác. Đây đủ chứng minh, hắn hoàn toàn có được Lăng Tịch.

Thật tốt.

Hắn chờ mong lâu như vậy, cuối cùng cũng chờ được đến một ngày như thế này. Đối phương đáp lại tình cảm, làm cho hắn tưởng như nằm mộng, cuối cùng cũng hắn chờ đợi được.

"Không nói."

Lạc Phi nhìn chằm chằm làm cho Lăng Tịch ngượng ngùng.

Lạc Phi đem mặt đến gần, để mũi hai người cọ nhau.

"Nói đi, Phi muốn nghe."

"Không muốn."

"Ngoan, thật sự rất muốn nghe."

Lạc Phi tiếp tục cọ, trong giọng nói có ý làm nũng.

"Phi...Tịch...yêu...Phi."

Lắp bắp nói xong, Lăng Tịch nhìn trần nhà.

"Phi yêu Tịch. Chúng ta hôn môi đi."

Không đợi Lăng Tịch kịp phản ứng, Lạc Phi đè người hôn một cái thật sâu.

Vừa hôn, Lạc Phi vừa không thành thật sờ mó. Đầu tiên là trước ngực, xoa bóp hai điểm nhỏ, một lát lại đến rốn, làm cho Lăng Tịch một trận run rẩy, cũng thiếu chút nữa cắn lưỡi hắn.

Lạc Phi một tay cầm vật giữa hai chân Lăng Tịch vuốt ve, một tay để trên lưng xoa xoa.

Một lúc bàn tay phía sau dời xuống bao lấy cánh mông Lăng Tịch chậm rãi bóp nắn, hết bên này đến bên kia rất hưởng thụ. Rồi bàn tay dời về phía khe hở ở giữa hai cánh mông. Do vẫn còn dầu bôi trơn cùng tinh của lần làm tình vừa rồi, nên ngón tay dễ dàng đi vào.

"A."

"Tịch, chúng ta lại làm một lần nữa đi."

Nhìn Lăng Tịch mặt đỏ, Lạc Phi tâm ngứa ngáy. Hắn hôn môi Lăng Tịch một hơi, nâng Lăng Tịch nằm trên người mình. Nâng đỡ mông Lăng Tịch, Lạc Phi từ từ tiến vào. Do vừa làm tình không lâu nên cũng không cần khuyết trương nhiều, cộng thêm chất dịch còn lưu lại, Lạc Phi dễ dàng đi vào.

Lăng Tịch ngồi dậy, để cho Lạc Phi dễ dàng tiến vào sâu nhất. Lạc Phi giữ thắt lưng Lăng Tịch, trong khi Lăng Tịch di chuyển nhịp nhàng lên xuống. Điều này đã tạo cho cả hai kích thích mạnh mẽ.

"Ưm... Ôi."

Lăng Tịch kêu thành tiếng, nhắm mắt lại, cảm thụ Lạc Phi trong cơ thể mình.

Tư thế này làm cho Lạc Phi rất vừa lòng. Bởi vì hắn phát giác như vậy có thể tiến vào càng sâu, càng dễ dàng hơn. Đặc biệt Lăng Tịch có thể cùng hắn thấy khoái cảm, khiến cho thân thể hai người càng kết hợp chặt chẽ hơn.

Một tay đỡ thắt lưng Lăng Tịch, Lạc Phi đem tay kia kích thích vật đang đong đưa trước mặt. Hắn cảm thấy vật nhỏ rất đáng yêu, cũng có ý xấu làm cho nó có tinh thần.

"Thật đáng yêu nha."

Lạc Phi cầm vật căn trướng màu hồng, cảm giác được Lăng Tịch muốn bắn ra, lại giữ chặt không cho tiết ra.

"Buông... Buông tay."

Không được phóng thích sắc mặt Lăng Tịch có chút thống khổ.

"Không cho. Ngoan, chờ một lát, chúng ta cùng nhau."

"Không... A, muốn... Muốn ra..."

"Đợi chút, rất nhanh, nhịn một lát."

"Ôi... A..."

"Cùng nhau, chúng ta cùng nhau!"

"A..."

Lạc Phi động thân một cái, dòng chất lỏng phun ra nóng rực ở trong cơ thể Lăng Tịch. Hắn cũng buông lỏng tay ra, để cho Lăng Tịch cùng hắn phóng thích.

Phát tiết xong, cả hai cùng vui thích, đồng thời Lạc Phi sờ sờ người ngã nằm trên ngực, hỏi han:

"Có mệt hay không?"

"Ừ."

Lăng Tịch đem mặt chôn ở hõm vai Lạc Phi cọ qua cọ lại.

Mấy ngày qua luôn luôn ở trong bệnh viện chăm sóc Tần Tường rất vất vả, hơn nữa tối hôm qua lại không ngủ ngon. Trải qua hai đợt vận động kịch liệt, mệt không đứng lên nỗi, hiện tại Lăng Tịch thầm nghĩ mệt mỏi quá chỉ muốn ngủ.

"Phi ôm Tịch đi rửa sạch, xong rồi ngủ lại, được chứ?"

"Được."

Lần này Lăng Tịch lười vận động, nhẹ nhàng đáp lại Lạc Phi một tiếng.

Lạc Phi vào phòng tắm mở nước ấm, rồi trở lại giường ôm người bỏ vào bồn tắm lớn. Hắn nhấc máy gọi điện cho nhân viên phục vụ lên dọn giường sạch sẽ.

Khi Lạc Phi cùng Lăng Tịch từ phòng tắm ra, giường đã được thay mới sạch sẽ, thơm tho.

Xem ra lần này hắn làm người ta mệt chết rồi. Lần sau hắn phải khống chế một chút, không thể để Lăng Tịch vất vả như vậy.

Nằm xuống giường, Lạc Phi mỉm cười, nhẹ nhàng hôn trán Lăng Tịch một cái, lại nói một tiếng ngủ ngon, rồi ôm nhau ngủ.

Sáng hôm sau khi tỉnh lại, Lăng Tịch phát giác cả người mình nằm trong lòng Lạc Phi. Cánh tay Lạc Phi trở thành gối đầu. Bởi vì màn che kín cửa sổ, nên cũng không biết bây giờ là mấy giờ, bất quá hẳn là không còn sớm.

Nguy rồi nguy rồi, Tần Tường cùng Lăng Duệ còn đợi ở bệnh viện. Nếu như bị bọn họ biết mình ở khách sạn cùng Lạc Phi, còn xảy ra quan hệ, không biết bọn họ sẽ nghĩ như thế nào. Không cần nghĩ, bọn họ khẳng định sẽ rất tức giận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro