Chương 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

, Chapter.37 Gói mở rộng đúng thiệt nhạt phèo

Diễn đàn chính thức của "Hồn Đạm OL" box bát quái giang hồ

Tiêu đề: không biết đây có tính là tin thời sự + thị phi lớn nhất Lâm Sơn sau khi mở máy không

Người gửi: Thám Tử (bác này đúng nhiều chuyện)

Nội dung: chỉ ba chữ: Tiểu Phong Nhi, không giải thích...

1L: xem cái hiểu luôn, ngồi sô pha cười dài.

2L: dân Lâm Sơn đi ngang qua, em hông thấy gì hết.

3L: lại là con mẹ hàng hiếm kia! Chồng bả đúng nhịn giỏi thiệt, là tôi thì đã bỏ vợ từ tám mươi đời rồi, gặp phải con như này đúng là đầu xanh mướt đến mọc cỏ! (ý là đội nón xanh = cắm sừng)

4L: người ta coi vậy nhưng là vợ chồng tiêu biểu của server đó, mấy bác đừng có bôi nhọ HIAHIAHIA.

5L: Phong đại thần, anh quên Hạ Đại Gia bên hồ Đại Minh rồi sao!

6L: không hiểu nổi sao đại thần phải lập chiến đội với con kia, mang nó bắt được rồng à? Vấn đề là mang nó có thể bắt được rồng sao? (bắt rồng: chỉ các trang bị hiếm trong game)

7L: còn có một cách giải thích hợp lý, acc Huỳnh Uyển Nhi đã mời "dân cày" chuyên bắt rồng đánh thay, chuyện như này trái lại rất phổ biến, nhưng không ngờ đại thần sẽ nhận mấy nghề tay trái này.

8L: chả phải có câu hồng nhan họa thủy à, ủng hộ đá cổ Huỳnh Uyển Nhi, cho đại thần cặp với MT đi!

9L: sao tui xem chả hiểu gì hết, không có ai vào giải thích giùm cái à???

...

——————————————————————————-

Kim Mân Thạc nắn ngón tay của mình, đoạn hồi ức, "Đào Đào bị thương hẳn là tay trái... Ngón trỏ, ngón giữa... còn có ngón áp út."

Ngô Diệc Phàm chấn kinh, "Nhiều vậy á??"

Kim Mân Thạc xòe tay phải, tay trái bắt chước động tác chống đất bằng một tay, "Tưởng tượng thử nếu Đào Đào xòe tay chống đất, có bị gãy thì đồng thời gãy ba ngón tay cũng không phải không thể..."

Kim Mân Thạc suy đoán, đồng thời thầm liếc nhìn Lộc Hàm bên cạnh, giựt bắn cả người.

Sắc mặt Lộc Hàm xanh mét, tựa hồ có thâm cừu đại hận với người nào.

Ngô Diệc Phàm cũng nhìn thấy, dùng mắt hỏi Kim Mân Thạc.

Kim Mân Thạc bất đắc dĩ lắc đầu, nhỏ giọng nói, "Mỗi lần nhắc tới tay của Đào Đào thì cậu ta sẽ như thế." May mà hôm nay Lộc Hàm không cầm dao trong tay.

Ngô Diệc Phàm đưa tiễn Kim Mân Thạc và Lộc Hàm, trở lại phòng ngủ thì đã đến giờ cơm chiều, gói mở rộng của "Hồn Đạm OL" đã được đưa ra vào giữa trưa, gói update đã được NPH cho download trước thời gian, bây giờ chỉ cần tiến hành update một xíu là có thể lần nữa đăng nhập game.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: ông xã ~~~ sao giờ anh mới lên, em chờ anh cả buổi chiều!

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : cậu chờ tôi cả buổi chiều??

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: ừa, 12 giờ trưa mở game, anh không biết ư? À, nhưng cũng bị "dây thun" mất nửa tiếng!

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : ...

Lúc này trên kênh bang hội, Tiểu Thụ Đừng Chạy cao hứng hô lên.

【 bang hội 】 Tiểu Thụ Đừng Chạy: Huỳnh Uyển Nhi nhanh xem! [Bùa hộ mệnh tự nhiên] [Bùa hộ mệnh tự nhiên]

【 bang hội 】 Huỳnh Uyển Nhi: a a a a a!!!!

【 bang hội 】 Huỳnh Uyển Nhi: tại sao chứ!!!!! 55555 bùa hộ mệnh của tui T口T

【 bang hội 】 Tiểu Thụ Đừng Chạy: ha ha ha ha, ai bảo cô trọng sắc khinh bạn, kêu bác Thần bán mình đền đi!

Ngô Diệc Phàm nhịn hết nổi.

【 bang hội 】 Diệc Thần : đây là sao?

【 bang hội 】 Tiểu Thụ Đừng Chạy: bùa hộ mệnh rơi xuống từ tiểu phó bản mới mở, vợ bác cày cả buổi chiều cũng không nhặt được, vừa thấy bác tới liền thoát đội đi tìm, kết quả bọn em cày thêm lần nữa đã nhặt được, ha ha!

【 bang hội 】 Huỳnh Uyển Nhi: Bào Bào bắt nạt người T^T chồng ơi xin an ủi ~~

【 bang hội 】 Diệc Thần : ...

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : cả buổi trưa mấy người đều đi cày bùa hộ mệnh?

【 nói chuyện riêng 】 Tiểu Thụ Đừng Chạy: đúng, tay Huỳnh Uyển Nhi không phải đen bình thường, bác nhanh mò một cái cho chị ấy đi, nếu không em sợ chỉ phải đập đầu vào đậu hũ!

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : sao cậu ta có thể online cả buổi trưa được!

【 nói chuyện riêng 】 Tiểu Thụ Đừng Chạy: sao không thể? Vừa mở game chị ấy đã online, sau đó bọn em tổ đội, chẳng lẽ bốn người còn lại trong đội gặp ma?

【 nói chuyện riêng 】 Tiểu Thụ Đừng Chạy: còn nữa, bác Thần có phải bác đánh nhầm chữ không, cậu ta?

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : ... tôi đánh nhầm.

Ngô Diệc Phàm căm giận quăng con chuột, cái này rốt cuộc là sao!

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: người thật?

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: yô, đại thần!

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: Lưu Ly Khấu? Kêu sư phụ cậu nhớ sáu giờ đúng login.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: NO pờ rộp lem mô ~ không thành vấn đề!

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: ông xã ~ em đi mua cơm đây, bánh bao căn tin hai đi trễ sẽ hết hàng, lát nữa gặp! ╭(╯3╰)╮

【 hệ thống 】[Huỳnh Uyển Nhi] đăng xuất.

Ngô Diệc Phàm nhìn chòng chọc dòng chữ bánh bao căn tin hai trên màn hình, đột nhiên mất hết khẩu vị.

Đến nhìn cũng cảm thấy no, hèn chi nữ sinh Yên Đại kêu món này là lợi khí giảm béo, mô tả thật chẳng khoa trương chút nào!

Sân đấu quý mới được khai chiến đúng hạn.

Ngô Diệc Phàm chẳng nhiệt tình mấy với PVP, ở phó bản, sự tồn tại của phòng chiến tựa như một vị thần nhưng khi vào sàn đấu thì sẽ có rất nhiều Hạn chế, trừ phi gặp được đồng đội đặc biệt thích hợp, nếu không rất khó có đột phá lớn.

Nhưng mỗi ngày đánh mười trận sàn đấu sẽ được một điểm kết, có điểm kết có thể đổi bộ trang phục sàn đấu, bởi vậy vẫn có không ít game thủ lập đội nhanh mỗi ngày đánh đủ mười trận chỉ vì lấy điểm kết.

Ngô Diệc Phàm có đội thi đấu cố định, là Thạc Anh Vũ đồng dạng không giỏi PK và Hạ Đại Gia vì tính tình quá nóng nảy khó tìm được người tổ đội, tạo thành một đội 3V3 tức thời.

Huỳnh Uyển Nhi trước hoàn toàn vô cảm với PVP, ngay cả đội nhanh cũng nhác làm, bởi vậy không ở trong đội của Ngô Diệc Phàm .

Khi Ngô Diệc Phàm đệ trình bảng ghi danh đợt thi quý này còn đặc biệt hỏi Huỳnh Uyển Nhi đương nhiệm một câu.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : cậu muốn đánh sàn đấu không?

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: không phải ông xã có đội cố định à?

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : nếu cậu muốn đánh, chúng ta có thể tìm thêm một người đánh 55 nhanh.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: hì hì, cám ơn ông xã nghĩ đến em, nhưng các anh cứ đánh đi, đừng để ý em ~(@^_^@)~

Cuộc thi quý vừa mới bắt đầu, mọi người đều có số điểm nguyên thủy, bắt cặp nhau rất tốc độ, cộng thêm có một số đội được lập tức thời, trình độ ngang tài ngang sức, choảng nhau không kéo dài thời gian.

Ba người Ngô Diệc Phàm từng đánh một đợt thi quý hồi trước, cũng coi như có chút ăn ý, xếp hàng đánh 9 trận, thắng 6 thua 3, đang đợi trận cuối cùng hôm nay.

Hệ thống thông báo đã ghép đội thành công, cả đội Ngô Diệc Phàm tiến vào khu chuẩn bị, đếm ngược 2 phút, cửa mở, ba người xông thẳng ra ngoài, khi nhìn thấy đội đối diện thì toàn thể sửng sốt.

Hạ Đại Gia phản xạ có điều kiện mà đuổi theo chém Lạc Minh Phong.

Hạ Đại Gia là võ sĩ kiểu cuồng bạo, sức công kích cao nhưng tỉ lệ trúng thấp, Lạc Minh Phong là lữ nhân, sức công kích thấp nhưng né tránh cao, đúng khắc võ sĩ, non nửa tấn công của Hạ Đại Gia đều MISS.

Thật vất vả chém trúng hai đao thì bị Huỳnh Uyển Nhi múa vài cái bơm đầy.

【 đội ngũ 】 Thạc Anh Vũ: đánh trị liệu trước.

Mục tiêu tấn công của Diệc Thần ngược lại rất chính xác, nhưng ngay từ đầu đã bị Lạc Minh Tiểu Ca và Huỳnh Uyển Nhi thay phiên khống chế, đầu tiên bị biến thành một con heo, sau đó bị Dây Trói Đất do Huỳnh Uyển Nhi triệu hồi quấn chặt cứng.

So ra, phối hợp của đội bên kia phi thường ăn ý, xông vào đã tập trung hỏa lực vào Thạc Anh Vũ.

Khuyết thiếu yểm hộ của đồng đội, Thạc Anh Vũ vài chiêu đã gục.

Chẳng bao lâu Hạ Đại Gia cũng nằm.

Còn sót lại một Diệc Thần hoàn toàn không sức uy hiếp, chỉ cần tốn thời gian chậm rãi mài chết hắn.

Trong sân đấu song phương đối chiến không thể đối thoại, nhưng có thể làm động tác, trước khi Diệc Thần sắp teo, Huỳnh Uyển Nhi đã chạy tới ném một nụ hôn gió về phía hắn, phát ra tiếng chụt thật to.

Cả trận đấu tốn chưa đến ba phút đồng hồ, tuy phía Ngô Diệc Phàm chiến thuật hỗn loạn cũng là một nguyên nhân, nhưng người có chút thường thức PK đều nhìn ra ba người đối diện có thực lực rất mạnh.

Là trung tâm hút thù hận nhưng tế ti Huỳnh Uyển Nhi từ đầu đến đuôi chẳng bị đụng vào một lần, khi kết thúc cả ba vẫn đầy máu.

Chiến đấu chấm dứt, màn hình hiển thị kết quả thi đấu trận này.

【 Phật Chắn Giết Phật 】 thua 0 đánh chết 0 điểm còn lại -17

【 Tiểu Phong Nhi 】 thắng 3 đánh chết 3 điểm còn lại +17

Sắc mặt Ngô Diệc Phàm thật không tốt.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : lại đây.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: nhưng bọn tui còn chưa đánh xong.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : tôi bảo cậu lại đây cho tôi!

Hoàng Tử Thao thở dài.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: nhà tui xù lông, tui đi vuốt hắn.

Lạc Minh Tiểu Ca làm động tác hai tay chống nạnh ngửa mặt lên trời cười to.

【 đội ngũ 】 Lạc Minh Phong: đi đi, vừa vặn nghỉ ngơi một lát.

Huỳnh Uyển Nhi ba bước một nhảy chạy tới trước mặt Diệc Thần .

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: ông xã ~~ anh nhớ em rồi?

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : Tiểu Phong Nhi? Sao mấy người không gọi thân mật thêm chút nữa?

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: ông xã ghen tị rồi =.=

Ngô Diệc Phàm cũng chẳng biết lý do vì đâu, mặc kệ cậu ta là Huỳnh Uyển Nhi, là Lạc Minh Ảnh, hoặc giả Hoàng Tử Thao cũng được, chỉ cần vừa nhìn thấy cậu ta dính dáng đến Lạc Minh Phong là đã tức không chịu được.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : cậu lợi hạinhỉ, đã có thể chung đội với đại thần đánh sàn đấu, lần này hắn lại mang cậu đi ăn chực à?

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : chuyện lớn như vậy, các server đều biết, thằng làm chồng này có phải lại là đứa cuối cùng biết không? Nếu không phải trùng hợp đụng các người thì tôi sẽ còn bị cậu bịp bao lâu nữa?

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : cậu nói mình phải ẩn dật, cậu đúng là ẩn dật thiệt, còn thiếu điều dán luôn hai chữ "leo tường" lên trán!

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: ... hôm nay chồng nói hay quá, em không thích ứng kịp =.=

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: hay hai ta tổ đội đánh 2V2 đi?

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : cậu đừng có nói sang chuyện khác!

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: em và Lạc Minh Phong chỉ là quan hệ nam nam thuần khiết thôi, em vốn rất ngứa mắt thứ người tâm địa gian trá như hắn!

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : hừ.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: chiến đội ba ba của họ thiếu người, em chẳng qua hữu nghị vào góp cho đủ số.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : hừ.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: đánh đôi mới là tình nhân, anh đánh đôi với em, cam đoan người khác sẽ không nói ra nói vào.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : hừ.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: được không được không ~ em chỉ muốn chung đội với mình chồng thôi ~

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : cậu là con trai mà sao thích làm nũng vậy hả?

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: chẳng phải anh thích kiểu này?

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: coi như cùng em chơi được không, ông xã cừ nhất ╭(╯3╰)╮

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : thu cái mỏ heo của cậu lại.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: vậy em đi đánh 33 trước, ông xã đi lập đội đi, nghĩ cái tên ngầu chút!

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : ờ.

Huỳnh Uyển Nhi đi rồi Ngô Diệc Phàm mới nghĩ, vừa nãy mình gọi cậu ta tới làm gì?

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: xong xuôi, xếp hàng đi.

【 đội ngũ 】 đội trưởng [Lạc Minh Phong] gia nhập sàn đấu 3V3 đang đợi ghép đội.

Với ba người Hoàng Tử Thao , đánh những đội có đẳng cấp sơ khai chẳng khó chút nào, đội Tiểu Phong Nhi đánh 20 trận, tính ra thời gian chờ trung bình là 5 phút một trận, thua hai trận, một do phối hợp sai lầm, một do hai người bên Lạc Minh cùng rớt mạng.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: mạng trường của mấy người không chắc ăn gì hết.

【 đội ngũ 】 Lạc Minh Tiểu Ca: trên thế giới này còn có mạng trường chắc ăn à?

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: ai kia bắt cóc Bạo Bạo Long nhà mình ra ngoài ở đi ~

【 đội ngũ 】 Lạc Minh Phong: tôi đang tìm phòng ở đây, nhưng tài nguyên bên này không được phong phú như phụ cận trường các cậu.

【 đội ngũ 】 Lạc Minh Tiểu Ca: ô ô ô, anh muốn vứt bỏ chúng em sao đại ca?

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: cậu cũng nhanh nhanh tìm một người đàn ông tốt mà gả đi.

【 đội ngũ 】 Lạc Minh Tiểu Ca: xin lỗi, Tiểu Ca chỉ thích em gái.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: đúng là khuynh hướng tình dục phi chủ lưu, nhưng tôi không kỳ thị cậu đâu ╮(╯▽╰)╭

【 đội ngũ 】 Lạc Minh Tiểu Ca: em cám ơn ngài.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: tui đi hầu lao công một chốc, đợi phó bản đầy rồi thì gọi tui.

【 đội ngũ 】 Lạc Minh Phong: cậu đúng là không bỏ lỡ cơ hội ở bên nhau từng giây từng phút.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: chủ tịch Mao nói, phải tận dụng triệt để vì yêu đương!

【 đội ngũ 】[Huỳnh Uyển Nhi] rời khỏi đội ngũ.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: anata ~~~ (anh yêu)

【 hệ thống 】[Diệc Thần ] gửi lời mời tổ đội cho bạn.

【 đội ngũ 】[Huỳnh Uyển Nhi] gia nhập đội ngũ.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: chiến đội lập xong rồi?

【 hệ thống 】[Diệc Thần ] mời bạn gia nhập chiến đội 2V2 【 Chủ nhân và hầu gái của ngài 】, có đồng ý không? Xác định Hủy bỏ

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: ... ...

Huỳnh Uyển Nhi không xuất hiện trong danh sách đoàn khai hoang tân phó bản của Kiếm Tình, ngược lại trở thành viện trợ mới cho Lạc Minh, lạ là trong bang Kiếm Tình chẳng có ai thắc mắc việc này, tuy Ngô Diệc Phàm cảm thấy kỳ quái, nhưng giờ này hắn chỉ ước gì không ai tới hỏi hắn ngọn ngành trong đó.

Kiếm Tình lại thu một vị tế ti thánh quang mới, là bạn bè do hội viên cũ giới thiệu vào, tiếp nhận vị trí của Lưu Hương, trở thành trị liệu mới cho Diệc Thần , tham dự khai hoang tân phó bản đoàn Giếng Trăng.

Mạc Thương Tâm sống ở tầng lầu phía trên Ngô Diệc Phàm , trước khi mở đội, cậu đặc biệt xuống lầu tìm Ngô Diệc Phàm thảo luận việc bố trí nhân lực, những gì cần nói đều đã nói nhưng cậu cứ cảm thấy đêm nay Ngô Diệc Phàm có chút lơ đãng.

"Bác Thần, đêm nay bác cứ thả hồn như nào, có phải có chuyện gì không?" Hôm nay mở game xong, trong server truyền rất nhiều tin đồn, Mạc Thương Tâm cũng nghe được không ít, thực lo lắng những lời đồn này sẽ ảnh hưởng tới Ngô Diệc Phàm .

Ngô Diệc Phàm do dự giây lát, nhưng hỏi ra miệng lại là một vấn đề khác, "Mạc Mạc, trong những người ông quen có ai sợ nước không?"

Mạc Thương Tâm khó hiểu, "Sao bác đột nhiên hỏi cái này?"

"Hôm nay có người nói với tôi sợ nước là một loại bệnh thường thấy, sao tôi không biết?"

"Ặc, bác Thần, chỉ sợ phải khiến bác thất vọng, ờm, kỳ thật tôi chính là..."

Ngô Diệc Phàm kinh ngạc nhìn Mạc Thương Tâm.

"Bọn tôi là gia tộc di truyền, mẹ tôi, chị tôi, cả tôi, đều hơi sợ nước, mô tả thế nào nhỉ, chính là nhìn chằm chằm mặt nước hơn một phút đồng hồ sẽ váng đầu buồn nôn."

"... Thật?"

Mạc Thương Tâm ngượng ngùng gãi đầu, "Bác Thần thuộc đội bơi, xung quanh không có người sợ nước là chuyện thường tình, nhưng ở quanh tôi thì người có chứng sợ nước thực sự là một hiện tượng rất phổ biến..."

Mạc Thương Tâm trở về phòng ngủ, Ngô Diệc Phàm lại theo thói quen nhấn phím O, vị trí của Huỳnh Uyển Nhi cho thấy cậu ta đang ở tân phó bản, còn cái tên Lạc Minh Ảnh thì thủy chung vẫn màu xám, tựa hồ vĩnh viễn sẽ không sáng lên.

Ngô Diệc Phàm nhớ lại lời nói của Kim Mân Thạc ban chiều, hắn xòe bàn tay trái, ngắm nhìn lòng bàn tay của mình. Có câu tay đứt ruột xót, đồng thời gãy ba ngón tay, vậy phải có bao nhiêu đau?

Ngô Diệc Phàm không thể tưởng tượng.

e

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro